Rời khỏi bàn tiệc chính, bàn đầu tiên Đường Tam và Mỹ công tử đi tới là chỗ Long tộc.
Từ An Vũ không ngồi ở bàn tiệc chính, ở đó có tất cả Hoàng Giả và đôi phu thê Đường Tam và Mỹ công tử.
"Từ huynh, hôm nay thật sự cảm tạ." Đường Tam và Mỹ công tử tới chỗ Từ An Vũ. Từ An Vũ và các Long Vương, trưởng lão đều đứng lên.
Từ An Vũ cười nói: "Còn nói cảm tạ với ta sao? Vậy ta nên cảm tạ ngươi bao nhiêu lần đây? Chúc mừng các ngươi, nào, cạn ly!"
Lần này, y dẫn theo không ít cường giả Long tộc, thành Thuỷ Tinh dường như đã xuất toàn lực, vì vậy lúc trước mới có cảnh tượng hàng nghìn tiếng Long ngâm tráng lệ như thế. Hiện tại Long tộc không Hoàng, y cũng nhân dịp này nói cho các tộc biết, dù không có Hoàng, Long tộc vẫn cường đại như cũ.
Đường Tam cạn một chén với y, Mỹ công tử thì chỉ nhấp miệng.
Từ An Vũ thấp giọng nói: "Sau hôn lễ các ngươi định bế quan sao?"
Đường Tam cười một tiếng, nói: "Làm sao? Ngươi còn lo lắng thiếu chỗ trống?"
Từ An Vũ lắc đầu, nói: "Sao vậy được. Hiện tại chỗ trống nhiều hơn, nghe nói Tổ đình đang thảo luận chọn người lấp đầy vị trí thứ tư. Chúng ta phải cùng nhau cố gắng chiếm nhiều hơn một ít, để vị trí thứ tư không thể xuất hiện."
Đường Tam cười nói: "Ngươi thật tham lam."
Từ An Vũ cười khổ nói: "Không phải ta tham lam, mà là áp lực lớn. Bây giờ tộc ta không Hoàng, Phượng Hoàng Yêu tộc đã có hai chủ thành, đây là chuyện chưa từng xuất hiện trong lịch sử. Lần này sau khi trở về ta cũng lập tức bế quan, đợi khi các ngươi thành Hoàng, ta cũng độ kiếp luôn. Không có Hoàng Giả toạ trận, chúng ta cũng sợ..."
Đường Tam hiểu được y sợ điều gì, nếu thừa dịp Long tộc suy yếu này, mấy đại cường tộc không tiếc tất cả liên thủ tấn công, Long tộc không phải là không có nguy cơ diệt tộc. Đương nhiên khả năng này rất nhỏ, nhưng đối với Long tộc, bọn họ không thể không đề phòng.
"Yên tâm, không cần đâu. Dù lúc nào chúng ta cũng ủng hộ ngươi." Đường Tam đưa tay bắt lấy tay y.
Hai mắt Từ An Vũ toả sáng, "Chúng ta cũng vậy, dù lúc nào chúng ta đều kiên định ủng hộ ngươi. Đợi khi các ngươi độ kiếp, ta nhất định sẽ tới xem lễ. Khi cần chúng ta trợ giúp, Long tộc tuyệt sẽ không lui về phía sau nửa bước."
Đường Tam nửa đùa nửa thật nói: "Nhớ kỹ lời ngươi nói."
"Đương nhiên."
Hai người uống thêm một ly nữa. Sau khi Đường Tam hỏi thăm các Long Vương và các trưởng lão khác, hắn mới cùng Mỹ công tử tới bàn tiếp theo.
Mỹ công tử truyền âm nói: "Chàng thấy người này sẽ ở bên chúng ta vào thời khắc nguy cấp sao?"
Đường Tam mỉm cười, nói: "Y là người thông minh, hơn nữa đến lúc đó ta có biện pháp trấn áp Long tộc. Yên tâm đi. Lại nói, đại sự hôm nay của chúng ta đã bắt đầu."
Mỹ công tử tinh thần chấn động, nàng đương nhiên biết Đường Tam ám chỉ điều gì, truyền âm nói: "Vậy chốc nữa chàng uống thêm một chút, để tất cả đều chú ý tới chỗ này."
Đường Tam mỉm cười, nói: "Nếu chỉ uống rượu thì không được. Muốn hấp dẫn sự chú ý của hai tộc Yêu Tinh trên toàn đại lục thì cần cho bọn họ một chút kíɧ ŧɧíɧ."
"Hả? Kíɧ ŧɧíɧ như thế nào?"
"Nàng chờ xem đi."
Sau một vòng mời rượu, Đường Tam và Mỹ công tử lần nữa trở lại bàn chính.
Trước tiên hắn kéo ghế cho Mỹ công tử, để nàng ngồi xuống rồi mới trở về ngồi bên cạnh Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng và Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng.
Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng cười nói: "Xem ra mọi người đều rất cao hứng, sao ngươi không uống thêm vài ly rồi trở lại? Những lão gia hoả chúng ta vốn định rút lui trước."
Đường Tam cười nói: "Miện hạ đừng nóng vội. Hôm nay là hôn lễ của chúng ta, có rất nhiều bằng hữu thân thiết tới tham dự, còn vinh hạnh được chư vị miện hạ làm chứng hôn. Ta phải đáp lễ bằng thứ gì đó mới được. Kính xin các miện hạ đợi một lát."
"A? Ngươi muốn tặng đại lễ? Vừa rồi còn chưa đủ sao?" Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng cũng có hứng thú, tò mò hỏi.
Đường Tam cười với vẻ thần bí, nói: "Vừa rồi mới chỉ là bắt đầu. Ngài đợi một chút."
Vừa nói, Đường Tam trở lại bên người Mỹ công tử, ngồi xuống.
Mỹ công tử tò mò nhìn hắn, Đường Tam khoát tay, nói: "Nàng đợi một chút rồi sẽ rõ."
Vừa nói, Đường Tam duỗi tay phải ra, ánh sáng lóe lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một quyển sách dày màu vàng sẫm. Chính là Chư Pháp Chi Thư.
Nhìn Đường Tam lấy ra Chư Pháp Chi Thư, Mỹ công tử không khỏi cả kinh. Đây là một trong những bảo mật quan trọng nhất của Đường Tam, hơn nữa cũng là căn nguyên của Thần Tứ Pháp Điển.
Đường Tam cho nàng một ánh mắt an tâm. Khi Chư Pháp Chi Thư được lấy ra, ánh mắt các Hoàng Giả không hẹn mà cùng nhìn chăm chú, bởi vì khí tức toả ra trên đó quá mức kỳ dị.
Người có thực lực yếu không cảm ứng được, nhưng ở cấp độ Hoàng Giả lại rõ ràng cảm nhận được dao động năng lượng trên Chư Pháp Chi Thư vô cùng kỳ diệu. Đó là cảm giác nửa thật nửa giả, trong đó dường như có một đại dương bao la.
Cảm thụ được cái nhìn chăm chú của các Hoàng Giả, Đường Tam mỉm cười nói: "Hôm nay là hôn lễ của ta và Tiểu Mỹ, đồng thời cũng là ngày trọng đại khi Lam Kim Thánh Sơn của ta chính thức được xây dựng. Trong thời gian trọng yếu này, ta quyết định lấy ra một ít phần thưởng, dành tặng cho các bằng hữu đã tới tham gia hôn lễ của chúng ta ngày hôm nay, để bày tỏ lòng biết ơn chân thành của chúng ta."
"Ta và Tiểu Mỹ kết hôn, đầu tiên là ta cầu hôn thành công nhờ vào Thần Khí vòng cổ Kỳ Linh Đồng Sinh, đại biểu cho chúng ta Kỳ Linh Đồng Sinh, Vĩnh Kết Đồng Tâm. Tiểu Mỹ cũng tặng quyển sách này cho ta, xem như là của hồi môn của nàng. Sau khi được chúng ta cùng nhau tế luyện, quyển sách này đã có một ít hiệu quả thần kỳ, xem như là một Thần Khí tương đối mạnh. Tiếp theo, ta sẽ biểu diễn một chút cho chư vị bằng hữu, để mọi người biết được phần thưởng đến từ quyển sách này thế nào."
Chư Pháp Chi Thư vốn là phần thưởng được Đường Tam và Mỹ công tử lựa chọn khi đạt được quán quân ở Tổ đình tinh anh đại tái, vì vậy nói Mỹ công tử tặng hắn cũng là chuyện bình thường.
Đường Tam cầm pháp điển đứng dậy, thoáng suy nghĩ một lát, chuyển sang bàn Long tộc cách đó không xa, "Từ huynh, phiền ngươi một lát được không?"
Từ An Vũ cười đứng dậy, nói: "Làm phiền ta cũng được, nhưng ta nhất định phải có phần thưởng."
Đường Tam cười nói: "Cái này phải nhìn vận khí của ngươi. Tổ đình nổi danh công bằng công chính, dù có trao thưởng cũng phải theo quy củ Tổ đình. Đến, chúng ta lên không."
Nói xong, hắn phóng người lên và bay vào không trung. Từ An Vũ theo sát phía sau, hai người đồng thời bay lên cao.
Tình cảnh này làm các khách quý tham gia hôn lễ không khỏi nhớ lại trận quyết đấu đặc sắc nhất ở Chiếm Hoàng chi chiến trước đó, không phải do hai vị Chuẩn Hoàng này tiến hành sao?
Đường Tam dẫn Từ An Vũ bay lên cao chừng 500 mét, để cho người bên dưới cũng có thể nhìn thấy. Tay trái nâng Chư Pháp Chi Thư, tay phải làm thủ thế với Từ An Vũ, nói: "Từ huynh, mời ngươi dùng huyết kỹ độc nhất của Long tộc tấn công ta."
"Đây là ngày vui được không? Ngươi còn muốn đánh với ta? Ta nhận thua có được hay không?" Từ An Vũ cười khổ nói.
Đường Tam cười nói: "Ngươi đừng hiểu lầm, ta chỉ thí nghiệm cho mọi người xem."
Từ An Vũ nhìn quyển sách trong tay hắn, không khỏi có chút tò mò, "Được, vậy ngươi cẩn thận một chút."
Lúc này y không triệu hoán Quang Tinh Linh, ánh mắt nhìn Đường Tam chăm chú, tay phải huy động, kèm theo một tiếng Long ngâm vang dội, một quang ảnh hình rồng màu vàng từ trong cơ thể y bộc phát ra. Trước tiên nó bay quanh thân thể Từ An Vũ, sau đó mới phóng tới Đường Tam.
Quang Long tập kích! Đây là thủ đoạn công kích cơ bản của Quang Minh Thánh Long nhất mạch. Công kích mạnh hay yếu phải dựa vào thực lực của người thi triển.
Đường Tam mỉm cười, tay trái duỗi về trước, Chư Pháp Chi Thư mở ra, lật đến một trang trống. Tay phải hắn quơ một vòng, kim quang trên Chư Pháp Chi Thư sáng lên. Từ An Vũ chỉ thấy một lực hút mạnh truyền tới từ Chư Pháp Chi Thư, ngay sau đó, "vèo" một cái, Quang Long tập kích bị hút vào trong đó rồi biến mất. Đường Tam thậm chí chưa từng lung lay.