Khi phóng thích Thủy Long Quyển, hắn cũng đang bay lên không trung. Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, thân thể đã từ trên trời giáng xuống, bị một cây trường thương trực tiếp từ trên không đâm xuống, rơi mạnh trên mặt đất.
"Ầm ----" Các Hoàng Giả khác lần lượt tránh sang một bên, một tiếng nổ trầm thấp vang lên.
Hào quang màu cam bùng phát, chính là thần thánh chi lực. Vô Tận Thiên Tinh Hoàng còn chưa kịp kêu lên một tiếng, thân thể đã bị hoả diễm màu vàng cam nuốt chửng.
Trong tình huống thuộc tính hoàn toàn bị khắc chế, hắn thậm chí không thể phản kháng lại.
Bầu trời lần nữa trở nên tối sầm, huyết vũ tuôn rơi. Vô Tận Thiên Tinh Hoàng, vẫn!
Tay phải Đường Tam hư không cầm nắm, Thần Thánh Long Thương trở lại bàn tay hắn.
"Ngươi ----" Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng la thất thanh, khí thế ôn hoà lập tức thay đổi.
Hắn lại gϊếŧ chết Vô Tận Thiên Tinh Hoàng, dù đạp Hoàng đăng thiên cũng không cần gϊếŧ chóc, huống chi đó còn là Hoàng Giả của Nhật Thần Đế Quốc.
Ánh mắt tất cả các Hoàng Giả thay đổi ngay tức thì, trở nên cực kỳ ngưng trọng.
"Không nghĩ tới hắn yếu như vậy, một kích cũng không cản được." Thanh âm Đường Tam bình tĩnh vang lên, dường như mới chỉ làm một việc nhỏ mà thôi.
Đúng vậy, hắn muốn nhân dịp đạp Hoàng đăng thiên để sát Hoàng.
Nhân loại muốn đấu tranh để sinh tồn cùng Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc cần phải có không gian phát triển. Cuối cùng Đường Tam và Tiểu Vũ sẽ rời đi, nhưng trước khi đi, hắn phải làm suy yếu Tổ đình, hơn nữa có đủ uy hϊếp mới khiến Tổ đình không dám tuỳ tiện động thủ với nhân loại, tranh thủ cho nhân loại thời gian.
Vì vậy vừa lên hắn đã hạ sát thủ.
Đây là vị Hoàng Giả thứ ba vẫn lạc trong tay Đường Tam.
Ánh mắt Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng trong nháy mắt đông cứng lại, "Cận Miểu Lâm, ngươi biết mình đang làm gì không?"
Đường Tam lạnh nhạt nói: "Ta dựa theo quy tắc Tổ đình đạp Hoàng đăng thiên. Trong quy tắc không nói không thể sát Hoàng. Hắn ngay cả một kích của ta cũng không đỡ được, tại sao lại gọi là Hoàng?"
Ánh mắt các Hoàng Giả khác nhìn Đường Tam đều sững sờ, ngay cả Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng khí tức cũng lập tức thay đổi. Trong nháy mắt, các Hoàng Giả chậm rãi bay lên, nhìn chằm chằm Đường Tam trên bầu trời. Bọn họ đã cảm thấy không đúng, Cận Miểu Lâm vừa độ kiếp thành Hoàng dường như khác hẳn so với trước đây.
Uy áp cực lớn bắ n ra từ người các vị Hoàng Giả, lao thẳng về phía Đường Tam và Mỹ công tử trên không.
Lúc này Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng ngạc nhiên, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nhíu mày suy tư, Bất Tử Đại Yêu Hoàng kinh ngạc. Mấy vị này là Hoàng Giả có quan hệ thân thiết nhất với Đường Tam và Mỹ công tử, bọn họ cũng không thể tưởng tượng được, vì sao vào lúc này, Đường Tam đột nhiên biến thành như thế.
Đường Tam duỗi tay trái ra, Chư Pháp Chi Thư rất dày xuất hiện trong tay hắn. So với trước đây, Chư Pháp Chi Thư đã có những thay đổi kỳ dị, màu vàng sẫm lúc đầu đã hoá thành màu vàng rực rỡ. Khi vừa xuất hiện, nó đã phát ra tia sáng kỳ dị, làm áp lực các vị Hoàng Giả tác động lên Đường Tam và Mỹ công tử trong chớp mắt yếu đi rất nhiều.
Chư Pháp Chi Thư mở ra trang đầu tiên, Đường Tam chậm rãi nói: "Ta đã nói, tất cả dựa theo quy tắc đạp Hoàng đăng thiên mà tiếp tục."
Lập tức, toàn bộ thế giới dường như đã biến thành màu vàng. Mỗi lời của Đường Tam lọt vào tai các Hoàng Giả có mặt ở đây như thần chung mộ cổ.
Thần thức và thân thể đồng thời kịch chấn, các Hoàng Giả chỉ cảm thấy trong vô hình có một lực lượng cực kỳ đặc thù tác động lên người bọn họ. Áp lực ban đầu bọn họ trút xuống Đường Tam vào thời khắc này đã biến mất.
Nhìn quyển sách thật dày trong tay, Đường Tam mỉm cười thản nhiên. Khi hắn tấn chức Hoàng Giả, hoặc nên nói là lần nữa thành Thần, Chư Pháp Chi Thư đã hoàn toàn trở thành Thần Khí chân chính, là Thần Khí thuộc về Thần giới.
Nếu nói Chư Pháp Chi Thư là chư pháp, nó tất nhiên không chỉ có khả năng thôn phệ và ghi lại lạc ấn. Trên thực tế, Chư Pháp Chi Thư có tổng cộng ba năng lực. Hai trong số đó đều là thế giới này giao cho nó, Thiên Cơ Linh và một số lạc ấn ban đầu trên Chư Pháp Chi Thư được Đường Tam tăng cường.
Mà giờ phút này, năng lực Đường Tam thi triển là lực lượng Thần Cách. Khi hắn lần nữa thành Thần, phần sức mạnh này rốt cuộc cũng có thể chính thức thi triển ra. Nói là làm ngay!
Chân Thần tại thế gian, nếu ngay cả nói không làm ngay được thì sao có thể nói mình là Thần?
Hiện tại Đường Tam vừa mới trở về Thần cấp, chưa phải là cấp độ Thần Vương. Khả năng của hắn chưa đủ để khống chế tất cả các Hoàng Giả, nhưng nó có thể cường hoá quy tắc hiện có của vị diện này. Đặc biệt là những quy tắc vốn rất ràng buộc. Ví dụ như đạp Hoàng đăng thiên trước mắt.
Một thương vừa rồi là Lam Ngân Bá Vương Thương, là kỹ năng của vũ hồn Lam Ngân Thảo của hắn trong kiếp trước. Nó chồng lên Hải Thần Tam Xoa Kích và năng lực khống chế Thuỷ nguyên tố của hắn, trong tình huống thuộc tính tương khắc, mới có thể một kích khiến Vô Tận Thiên Tinh Hoàng mất mạng.
Đường Tam đương nhiên biết làm như vậy sẽ chọc giận tất cả Hoàng Giả, nên hắn đã có chuẩn bị, nếu không, chẳng phải sẽ bị vây công sao?
Đường Tam bình thản nhìn về phía Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, "Nếu ngươi muốn vi phạm quy tắc, vậy quy tắc tiếp theo do ta chấp chưởng. Tinh Quái Tộc bên này đã ra trận, tiếp theo tới lượt Yêu Quái Tộc. Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng, mời tới."
Nói xong, hắn thu hồi Chư Pháp Chi Thư, làm thủ thế mời với Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng.
Lập tức, áp lực nói là làm tác dụng lên thần thức của Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng biến mất. Điều này phù hợp với quy tắc đạp Hoàng đăng thiên. Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng phóng người lên, bay lên không trung, rất nhanh đã đi tới trước mặt Đường Tam.
Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng không có dáng vẻ kinh sợ như các Hoàng Giả khác, hắn nhìn Đường Tam và Mỹ công tử, hai mắt nheo lại, nói: "Ngươi không phải Cận Miểu Lâm, đúng không?"
Đường Tam hơi sững sờ, "Miện hạ sao nhìn ra được? Là ta để lộ sơ hở gì sao?" Đến thời điểm này, kỳ thật hắn không có gì cần phải che giấu nữa.
Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng lắc đầu, nói: "Ngươi không có sơ hở gì, chỉ là vì nàng. Ta có quen biết các ngươi, vì vậy ta có thể khẳng định, người có thể chấp chưởng thần kiếm không thể dễ di tình biệt luyến. Vì vậy, ta nên gọi ngươi là Tu La, hoặc là?"
"Đường Tam, tên thật của ta là Đường Tam." Đường Tam giải trừ quang ảnh hư ảo trên mặt, để lộ tướng mạo thật của mình, đồng thời cũng giải trừ hư ảnh trên khuôn mặt Mỹ công tử.
Các Hoàng Giả phía dưới nhìn hai khuôn mặt này không khỏi thấy lạ lẫm. Không cần nói tới Đường Tam, người duy nhất nhìn thấy tướng mạo thật của hắn chỉ có Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng.
Mà Mỹ công tử cũng có thay đổi. Dung nhan tuyệt mỹ lúc đầu của nàng có thêm vài phần khí thế xuất trần, đường nét trên khuôn mặt cũng có chút điều chỉnh, khiến nàng càng thêm hoàn mỹ động lòng người. Nàng vẫn còn hình dáng Mỹ công tử như trước, nhưng trên thế gian này không có bất kỳ nữ nhân nào có thể so với nàng.
Sau khi thức tỉnh, hai đời dung hợp, Tiểu Vũ đã chính thức trở về. Sự dung hợp đó đã phát sinh một ít biến hoá.
Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng nhìn Đường Tam, lại nhìn Tiểu Vũ, trầm giọng nói: "Ta không biết các ngươi làm được như thế nào, nhưng rõ ràng hiện tại ngươi đã khống chế cục diện. Đối với ta, kết cục cuối cùng đơn giản chính là chết. Ta hy vọng có thể chết dưới kiếm của ngươi, có thể thực sự chứng kiến kiếm pháp cường đại hơn. Lúc trước ngươi có thể chỉ điểm ta, tin tưởng ngươi bây giờ nhất định sẽ không làm ta thất vọng."
Tiểu Vũ nhìn Đường Tam, Đường Tam mỉm cười nói: "Kiếm Thánh miện hạ đã từng cứu chúng ta, tâm nguyện của ngươi nhất định thành toàn. Miện hạ, mời."
Vừa nói, Thần Thánh Long Thương trong tay Đường Tam biến mất. Hắn không dùng Tu La Kiếm, mà cổ tay khẽ rung lên, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một cây Lam Ngân Thảo mảnh khảnh, sau đó dài ra, hoá thành một cây kiếm cỏ.