[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 19

Vì muốn đạt được mục đích thí nghiệm, Đường Tam lại quan sát thêm vài ngày, ước chừng đến ngày thứ năm, Phong Lang huyết mạch chi lực của tên kia về cơ bản khôi phục trạng thái như cũ.

Điều này làm Đường Tam hết sức vui mừng. Điều cần làm tiếp theo chính là tìm một Tứ giai Phong Lang thử nghiệm đột phá.

Điều này làm cho hắn có chút khó xử.

Tứ giai Phong Lang cùng Tam giai Phong Lang có chút bất đồng, cao hơn một giai, thực lực sẽ mãnh mẽ hơn nhiều. Tam giai Phong Lang thân cao hơn mét chín, rất cường tráng. Tứ giai Phong Lang thân cao muốn vượt hai mét hai, đã không thể dùng từ cường tráng để hình dung. Một tên Tứ giai Phong Lang có thể đối phó với bốn năm tên Tam giai Phong Lang đều không có vấn đề.

Tam giai đến Tứ giai là một cánh cửa lớn. Tuy rằng Đường Tam rất quen thuộc với Đường Môn tuyệt học, còn có năng lực Báo Thiểm, Phong Nhận, đối kháng với Tứ giai Phong Lang cũng có tin tưởng, nhưng nếu muốn hoàn toàn yên lặng chiến thắng một Tứ giai Phong Lang là sự tình không có khả năng. Mà một khi có động tĩnh, hắn cũng rất có thể bại lộ.

Cho nên biện pháp bây giờ của hắn là, đối mặt với Tứ giai Phong Lang hoặc ngẫm lại biện pháp từ lão sư của mình.

Đường Tam không nóng vội, mỗi ngày tiếp tục học tập tu luyện. Được Vương Duyên Phong dạy bảo, hắn càng hiểu hơn lịch sử, vắn hoá của Yêu Tinh Đại Lục, những thứ này với hắn rất trọng yếu.

Trong nháy mắt nửa tháng trôi qua, huyết mạch chi lực của mọi người đã có trình độ tấn cấp bất đồng, cơ bản có thể phóng xuất ra Phong Nhận rồi. Nhưng ở phương diện này, bốn người khác có chênh lệch không nhỏ với Đường Tam.

"Bắt đầu từ hôm nay chúng ta tăng thêm tiết học thực chiến. Chỉ có thông qua thực chiến các ngươi mới có thể tiến thêm một bước về kỹ xảo chiến đấu."

Lại đến buổi chiều, hôm nay chương trình học tựa hồ có chút không giống ngày thường.

"Cùng ta vào trong sân." Nói xong, Vương Duyên Phong đem năm người dẫn vào trong sân.

Trải qua nửa tháng này, hiện tại năm người đã có thể tự mình kíƈɦ ŧɦíƈɦ huyết mạch tiến vào trạng thái tu luyện, tự mình tu luyện Phong Lang Biến. Thực chiến là lần đầu tiên được tiếp xúc.

Viện không tính quá lớn, nhưng không gian hoạt động này vẫn đủ rộng, có hàng rào bằng gỗ ngăn trở ánh mắt bên ngoài.

Vương Duyên Phong đứng trong sân, nói: "Các ngươi thay phiên tấn công ta. Vương Siêu, ngươi tới trước, dùng Phong Lang Biến."

"Được." Vương Siêu đáp ứng một tiếng, đi tới trước người Vương Duyên Phong ba mét.

"Bắt đầu đi."

Vương Duyên Phong sở dĩ chính mình trực tiếp đối chiến với bọn họ, chính là lo lắng bọn họ không khống chế được lực lượng của mình mà tổn thương lẫn nhau.

Vương Siêu mãnh liệt hít sâu một hơi, lập tức khí huyết trào lên, trong miệng phát ra tiếng sói tru, thân thể lập tức bành trướng vài phần, quần áo phá toái, từng đám lông sói mọc lên, hàm răng nhô ra, trong mắt sáng lên thanh quang nhàn nhạt, mơ hồ có cỗ hung tính bị kích phát. So với sự gầy yếu trước đây, sau khi thi triển Phong Lang Biến, hắn được coi là cường tráng trong đám hài tử cùng tuổi rồi.

"Hướng ta công kích." Vương Duyên Phong hướng hắn gật nhẹ đầu.

Miệng Vương Siêu phát ra tiếng rống trầm thấp, Phong Lang Biến không chỉ làm cho thân thể hắn cường tráng, còn vô hình làm cho hắn có hung tính.

Hai chân phát lực, hắn bay thẳng, nhào tới Vương Duyên Phong.

Hắn không có dùng bất kì kỹ xảo nào, nhưng tốc độ hay lực lượng đều mạnh hơn nhân loại rất nhiều.

Vương Duyên Phong cũng không có thi triển Phong Lang Biến, chẳng qua bước ngang một bước, tránh được cái bổ nhào của Vương Siêu.

"Tốc độ quá chậm, phải chú ý lợi dụng móng vuốt sói của ngươi xem như vũ khí công kích, mục tiêu là chỗ hiểm của đối thủ."

Vương Siêu chụp hụt, xoay người, lần nữa nhào tới, móng vuốt tay phải chộp tới Vương Duyên Phong, mục tiêu là ngực.

Vương Duyên Phong lần nữa bước ra một bước, lại tránh được công kích của hắn.

Đường Tam đứng xem một bên, hắn phát hiện, Vương Duyên Phong phán đoán vô cùng chuẩn xác, nhìn qua mỗi lần chỉ bước ra một bước liền tránh được công kích, trên thực tế đây là dự đoán tinh chuẩn về hành động của Vương Siêu. Vương Duyên Phong một bên né tránh, một bên chỉ điểm Vương Siêu phương pháp công kích.

Đường Tam nhìn ra được, vị lão sư này của mình kinh nghiệm chiến đấu hẳn là rất phong phú. Từ đầu đến cuối, ánh mắt của hắn đều bình tĩnh, hơn nữa có thể chỉ ra vấn đề lúc Vương Siêu tấn công.

Ước chừng sau năm phút, Vương Siêu cũng đã ngồi xuống đất thở dốc, Phong Lang Biến cũng kết thúc. Dùng huyết mạch chi lực của hắn bây giờ cũng chỉ có thể duy trì Phong Lang Biến trong khoảng năm phút.

"Vấn đề và sai lầm của hắn các ngươi cũng chú ý. Còn có các ngươi nhớ kỹ, trước khi huyết mạch chi lực đạt đến Nhị giai không được sử dụng Phong Nhận. Phong Nhận ngoài cần kĩ năng sẽ tiêu hao phần lớn huyết mạch chi lực của các ngươi, trừ khi nắm chắc nhất kích tất sát, bằng không mà nói, một khi sử dụng sẽ rút ngắn thời gian Phong Lang Biến của các ngươi, do đó các ngươi sẽ càng bị động."

Vương Duyên Phong vừa nói vừa vẫy Vương Chung, "Sai lầm hắn vừa phạm phải ngươi cũng đã thấy. Chú ý không phạm phải. Đến đây đi."

Vương Chung không nói gì, gật đầu, cũng kíƈɦ ŧɦíƈɦ huyết mạch, phóng xuất Phong Lang Biến của mình. So với Vương Siêu, Phong Lang Biến của hắn nhỏ hơn một chút, nhưng ánh mắt càng thêm lợi hại, thân thể gầy gò có chút trầm xuống, trong nháy mắt tiếp theo, liền nhào tới Vương Duyên Phong.

Vương Duyên Phong bước chân hơi động một chút, tựa hồ muốn né tránh, nhưng thân thể Vương Chung đột nhiên dừng một lát, chân phải điểm trên mặt đất, rõ ràng cải biến phương hướng một lát, chính là hướng mà Vương Duyên Phong muốn né tránh.

Nhưng bước chân Vương Duyên Phong cũng chỉ động chân liền thu trở về, cho nên Vương Chung liền vồ hụt. Nhìn qua hình như hắn đang né tránh công kích, chỉ có Đường Tam nhìn ra được, Vương Duyên Phong làm một động tác giả, dụ dỗ Vương Chung.

"Không sai, không dùng hết lực lượng, cải biến phương hướng, nhưng ngươi cần chú ý xem động tác giả của đối thủ cuối cùng như thế nào. Tiếp tục." Vương Duyên Phong tán dương Vương Chung một câu.

Vương Chung thân thể khẽ uốn, lần nữa hướng về Vương Duyên Phong đánh tới. Tương đối mà nói, hắn linh hoạt hơn Vương Siêu một chút, sau vài lần công kích sẽ chủ động kéo dãn khoảng cách, làm cho mình trì hoãn chút thời gian.

Dưới tình huống biết rõ tu vi không bằng Vương Duyên Phong, Vương Chung đại khái giữ vững được trong năm phút. Từ thiên phú chiến đấu có thể thấy, hắn rõ ràng vượt qua Vương Siêu.

Tiếp theo Vương Tiểu Lỗi giữ được ba phút Phong Lang Biến. Tuổi của hắn nhỏ hơn một chút, các phương diện đều yếu hơn Vương Siêu và Vương Chung. Nhưng Vương Duyên Phong từng tán thưởng, lúc tu luyện Phong Lang Biến, hiệu quả tu luyện của Vương Tiểu Lỗi tốt hơn hai người kia.

Thứ tư đến lượt Lăng Mộc Tuyết..

"Lão sư, ta công kích như thế nào cũng được sao?" Lăng Mộc Tuyết nhìn Vương Duyên Phong nhỏ giọng hỏi.

"Có thể, ngươi cứ việc tấn công thoải mái, các ngươi còn không đả thương được ta. Cho ta xem tiểu Mộc Tuyết của chúng ta chiến đấu như thế nào."

Vương Duyên Phong đối với nữ đệ tử duy nhất này rất hài lòng. Lăng Mộc Tuyết cố gắng tuyệt đối không kém mấy nam sinh, hơn nữa vì sớm có trí khôn, nàng học tập cùng tu luyện hiểu qủa đều rất tốt.

Lăng Mộc Tuyết cũng hít sâu một hơi, tóc dần biến thành màu nâu xanh, lông sói chui ra sau cổ, thanh quang trong mắt lập loè, loé thân lên, xông tới Vương Duyên Phong.

Tốc độ của nàng rõ ràng nhanh hơn một chút so với ba huynh đệ Vương gia, lúc nhào ra tuy rằng không có kỹ xảo gì, nhưng lộ ra thập phần nhẹ nhàng.

Vương Duyên Phong liếc mắt thấy nàng toàn lực ứng phó, tốc độ không sai, lại có thể tránh phạm phải sai lầm của huynh đệ Vương gia.

Vương Duyên Phong không khỏi khẽ nhíu mày, bước ra một bước né tránh.

Lăng Mộc Tuyết bổ nhào về phía trước nhưng lại trống không, nhưng ngay lập tức, nàng uốn thân. Dưới tình huống quay thân khi không thay đổi hướng tấn công không thể nghi ngờ sẽ để cho thân thể của nàng không khống chế được. Chỉ thấy nàng rơi xuống mảnh đất phía sau lưng, thân thể cuộn lại.

Một đạo Phong Nhận lập tức từ trong tay nàng kích phát ra, hướng về bả vai Vương Duyên Phong bắn xuyên qua. 

Bình Luận (0)
Comment