[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 231

(*) Thiên Hồ hai đuôi

Dù là Trương Hạo Hiên hay Tư Nho cũng không khỏi cảm thán khi cảm nhận được biến hoá trên thân thể Độc Bạch. Biến hoá thật cường hãn. Cảm giác kỳ dị này mới là Ngũ giai nhưng đã làm hai cường giả như họ cảm thấy hư vô mờ mịt.

Đây chính là huyết mạch Thiên Hồ tộc cường đại, là tồn tại bài danh thứ ba trên toàn bộ Yêu Tinh Đại Lục.

Đường Tam cũng không có nhàn rỗi, hắn khoanh chân ngồi xuống, cảm thụ năng lượng Thiên Hồ Biến tràn ra ngoài không khí, đem những phần năng lượng đó dẫn vào cơ thể mình, làm tăng lên cấp độ của Linh Tê Thiên Nhãn. Dù sao không hấp thu chúng cũng lãng phí, cũng không ảnh hưởng tới quá trình đột phá của Độc Bạch.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, sau hai giờ, Trương Hạo Hiên đã rời tay khỏi Độc Bạch, thân thể hắn đã ổn định lại, đột phá chỉ là vấn đề thời gian.

Lại qua hai giờ nữa, Tư Nho cũng ngừng thủ hộ. Tinh Thần Chi Hải của Độc Bạch đã hoàn toàn biến thành hải dương bạch sắc, huyết mạch cùng Tinh Thần Chi Hải đã triệt để câu thông, hai bên chuyển hoá lẫn nhau, giao hoà lẫn nhau, cùng nhau tiến hoá.

Tư Nho đi đến bên Trương Hạo Hiên, thấp giọng nói: "Đây là đột phá thành công? Ngũ giai Thiên Hồ Biến a! Thật khó lường."

Trương Hạo Hiên cười híp mắt nói: "Không tệ, không tệ. Chúng ta lại nhiều hy vọng hơn."

Tư Nho nói: "Chờ hắn đột phá xong rồi, ngươi sẽ báo cáo chứ?"

Trương Hạo Hiên gật gật đầu, nói: "Đó là đương nhiên. Sau hẵng nói chuyện này, ngươi đi nghỉ trước đi, trở lại rồi tới lượt ta, chúng ta thay phiên thủ hộ."

Tư Nho nhìn thoáng quan Đường Tam ngồi cách đó không xa, tựa hồ đã tiến vào trạng thái minh tưởng, "Không gọi hắn đi?"

"Để hắn ở chỗ này a." Trương Hạo Hiên không chút do dự nói.

Tư Nho đảo mắt rồi nói: "Lão Trương, ngươi có thấy không, từ khi tiểu gia hoả Đường Tam này đến, học viện chúng ta xảy ra rất nhiều biến hoá, những biến hoá này đều có quan hệ với hắn. Lại nói lúc nãy, nếu không phải hắn nhắc nhở, ta hộ pháp cho Độc Bạch đều sai. Đứa nhỏ này ta luôn có cảm giác kỳ lạ."

Trương Hạo Hiên liếc mắt nhìn hắn, "Ngươi đừng ghen tỵ ta có một đồ đệ tốt như vậy a? Nghĩ cũng đừng nghĩ, không thể nhường cho ngươi."

"Cút ... ai mà thèm, đi đây." Tư Nho tức giận nói một câu, lúc này mới ra khỏi cửa.

Ra khỏi phòng, đứng một lúc hít lấy không khí tươi mới, Tư Nho thoáng nghi hoặc rồi lại lắc đầu. Có lẽ đây là an bài của tổ chức, trên hắn Đường Tam có bí mật, Trương Hạo Hiên hẳn là cũng biết rõ, chỉ là không nói với bọn họ mà thôi.

Trong lúc vô hình, lão Trương lại đeo nồi rồi.

Lần này Độc Bạch tu luyện, giằng co trọn vẹn ba ngày đêm. Trương Hạo Hiên cùng Tư Nho thay phiên hộ pháp cho hắn, mà Đường Tam cũng một mực ở trong phòng tu luyện, yên lặng hấp thu khí tức hắn tràn ra.

Đến sáng sớm ngày thứ tư, Độc Bạch vẫn ngồi ở đó, toàn thân được bao trùm bởi bạch quang. Hào quang kia xoay xung quanh thân thể hắn, hình thành một quang kén cực lớn. Mà trên đầu hắn, cái đuôi thứ hai cũng hoàn toàn sinh ra, cùng cái đuôi thứ nhất ở một chỗ, nhẹ nhàng đung đưa.

"Hô ..." Một tiếng thở dài, quang kén đột nhiên thu liễm vào trong. Đường Tam đang minh tưởng lập tức mở mắt, nhìn về phía quang kén. Hắn có thể cảm thấy được, khí tức đang dật tán bên ngoài đều được Độc Bạch thu trở về.

Bóng người trong quang kén cũng hiện ra rõ ràng.

Độc Bạch đã thay đổi. Trên tóc hắn mơ hồ có thể nhìn thấy hào quang màu bạc, dáng người càng thêm thon dài, tướng mạo cũng càng thanh tú, anh tuấn, đã có vài phần cảm giác thiếu niên lột xác thành thanh niên.

Hai con ngươi trở nên trong suốt, thông thấu, mơ hồ có thể thấy ngân quang trong đó, toàn thân phát ra khí tức xuất trần.

Ánh mắt hắn toát lên vẻ nghi hoặc, theo bản năng, hắn nhìn về Đường Tam đứng cách đó không xa.

Khi hắn nhìn Đường Tam, cảm giác đầu tiên là thân thiết, đó là cảm giác từ sâu trong huyết mạch, phảng phất trên thế giới này không có bất kỳ tồn tại nào có thể thay thế. Tựa hồ đây là người hắn tin cậy nhất thế gian.

Đó là do quá trình tiến hoá tạo thành. Khi Thiên Hồ tộc đột phá, tộc nhân phụ trợ sẽ trở thành người quan trọng nhất trong đời nó, huyết mạch của hai người đã có liên hệ, lấy vận khí làm cầu nối.

Đường Tam cũng có thể cảm nhận được biến hoá của hắn, trong lúc vô hình hắn cũng sinh ra cảm giác thân cận với Độc Bạch, giống như hoàn toàn có thể tin tưởng hắn.

Yêu Thần biến thật là thần kỳ a! Yêu Thần biến càng cường đại, cũng càng thần kỳ. Các huyết mạch có thể ra đời Đại Yêu Hoàng đúng là không có cái nào đơn giản. Bây giờ mới là Thiên Hồ Biến Ngũ giai nhưng Đường Tam cảm thấy nó còn thần kỳ hơn cả Khổng Tước Biến. Hoặc là, Mỹ công tử chưa nắm được Khổng Tước Biến áo nghĩa nên hắn không cảm nhận được.

"Thành công rồi sao? Ta Ngũ giai rồi hả?" Độc Bạch chỉ chỉ cái mũi mình, mặt vừa sợ hãi vừa vui mừng.

Đường Tam khoé miệng cong lên, gật đầu với hắn, "Chúc mừng, Độc Bạch sư huynh."

"Là người giúp ta có phải không?" Độc Bạch cơ hồ theo bản năng nói ra cảm giác của mình.

Đường Tam lắc đầu, nói: "Không, là lão sư cùng Tư Nho lão sư hộ pháp cho ngươi, ngươi mới có thể đột phá thành công."

"Vậy sao? Cũng không biết vì sao ta lại cảm thấy là ngươi làm. Lần đột phá này không giống với lúc trước, dường như toàn bộ thế giới đều thay đổi rồi."

Đường Tam cười híp mắt nói: "Không giống a, ngươi cứ từ từ cảm nhận biến hoá đi."

Độc Bạch đứng lên, Đường Tam cũng đứng lên. Độc Bạch cười càng lúc càng tươi, "Đột phá, ha ha ha, ta đột phá, Ngũ giai rồi, quá tuyệt vời! Tất cả đều không giống nhau a!"

Đường Tam nói: "Đừng vội cao hứng, ngươi thử xem xét một lát, Thiên Hồ Biến Ngũ giai có biến hoá như thế nào, xem có chỗ nào cần cải thiện không, cảm thụ rõ ràng một chút. Ta cũng cảm giác được lần đột phá này không giống bình thường, khác với lần tiến giai trước. Có lẽ khắc sâu cảm ngộ lần trải nghiệm này sẽ giúp ngươi tìm được chìa khoá tiếp tục phát triển."

"Ân, ân, ta hiểu rồi. Ta đói chết mất, ta muốn ăn cái gì đó, ta cảm thấy ta có thể ăn hết một đầu Yêu Thú." Khẩu vị của Độc Bạch nhanh chóng trở về.

Trương Hạo Hiên vẫn đứng ở bên cạnh nhìn xem, lúc này mới nói: "Đi thôi, đi ăn cơm. Còn có, ngươi chú ý một chút, chuyện ngươi đột phá đừng nói ra ngoài, trước cần giữ bí mật."

Đường Tam nhìn biến hoá trên thân thể Độc Bạch, cười khổ nói: "Lão sư, muốn giữ bí mật cũng không dễ dàng a!" Không nói đến tính cách lanh lợi của hắn, chỉ riêng biến hoá trên cơ thể cũng rất khó giấu giếm.

Mà thông qua biến hoá đó, Đường Tam đột nhiên cảm thấy, huyết mạch Yêu Thần biến tựa hồ có thể thay đổi bề ngoài ở một trình độ nhất định. Huyết mạch càng cường đại thì cải biến càng lớn. Điều này dường như có quan hệ với việc cường giả Yêu Quái Tộc có thân hình giống nhân loại.

Nhớ đến Mỹ công tử, hắn có cảm giác kỳ dị. Khi mới nhìn thấy nàng, cảm giác đầu tiên là tướng mạo, khí chất cùng kiếp trước khác nhau, nhưng chỉnh thể thì cũng tương tự. Nhưng gần đây nàng càng giống với nàng kiếp trước, chẳng lẽ có quan hệ với việc nàng đột phá Thất giai? Như vậy, nếu trong tương lai nàng đột phá Thần cấp thì sẽ quay trở lại hình dáng kiếp trước không?

Nghĩ tới đây, trong lòng hắn không khỏi nóng lên, ngược lại mình nếu tu luyện thành Thần cũng sẽ trở về hình dáng kiếp trước a. Giống như khi vũ hồn thứ hai của hắn thức tỉnh. Ân, kiếp trước mình vẫn tương đối đẹp trai a. 

Bình Luận (0)
Comment