[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 381

Đường Tam chần chờ một chút rồi nói: "Ta cũng không quá rõ ràng, giống như là lưu trữ. Khi ta tiếp xúc với một huyết mạch, ta tựa hồ có thể lưu lại nó, số lượng cùng cấp độ có tương quan đến tu vi của ta. Ta không thể so sánh cùng miện hạ."

"Thú vị, mặc dù ta được xưng là không gì không làm được, nhưng ta có chút nhìn không thấu huyết mạch của ngươi. Ngươi thậm chí còn có thể dẫn động Tinh Thần Lực phát động công kích. Đó không phải là huyết mạch chi lực, mà là một ứng dụng của Tinh Thần Lực. Đã rất lâu rồi không nhìn thấy một sinh vật thú vị như ngươi. Ngươi rất tốt."

Đường Tam không mở miệng, lúc này nói ít thì tốt hơn.

Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng thản nhiên nói: "Năng lực này của ngươi cần không ngừng lịch luyện. Phương thức tu luyện của ngươi rất dễ bị những tộc đàn khác nhìn trộm. Hôm nay ta ban thưởng cho ngươi hai tín vật. Tương lai ở bên ngoài, khi có người gây khó dễ cho ngươi, nó có thể bảo hộ ngươi. Nhưng khi ngươi chuẩn bị đột phá Thần cấp, nhất định phải đến Thuỷ Tinh cung, ta sẽ đích thân hộ pháp cho ngươi."

Nghe những lời này, Đường Tam cuối cùng cũng thả lỏng một chút. Chuyện này có nghĩa là Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng không so đo năng lực của hắn, có lẽ, cũng chỉ có vị này mới hiểu Đường Tam vì hắn cũng có nhiều loại năng lực. Nhưng không hiểu vì sao, hắn luôn cảm thấy vị đệ nhất Yêu Hoàng này quá dễ nói chuyện, thậm chí không dò hỏi nhiều hơn về năng lực của hắn.

"Còn có một vấn đề." Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng đột nhiên nói.

Đường Tam trong lòng rùng mình, "Ngài nói."

Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng thản nhiên nói: "Vừa rồi làm sao ngươi có thể điều khiển nước của ta? Đó là năng lực của Thuỷ Mạn Càn Khôn, ngươi còn có loại huyết mạch chi lực này? Dù ngươi có thể khống chế Thuỷ nguyên tố cũng không thể tước đoạt sự khống chế của ta, mà chỉ phóng thích nó thôi. Ngươi như thế nào làm được?"

Đường Tam nói: "Ta trời sinh có một thiên phú, có thể khống chế nhất định Thuỷ nguyên tố."

"Chỉ là khống chế nhất định?" Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng lạnh lùng hỏi lại.

"Ừm." Vấn đề này đúng là khó trả lời.

May mắn, Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng cũng không hỏi tiếp, chỉ là nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ dị. Sau đó hắn vung tay phải lên, hai tín vật liền bay về phía Đường Tam.

Đầu tiên là một mặt kính hình tròn. Mặt kính cỡ lòng bàn tay, được điêu khắc bởi thuỷ tinh. Trên mặt kính tản ra hào quang hư ảo, phảng phất có một loại đặc thù thần dị.

"Đây là Thuỷ Tinh Kính, tổng cộng chỉ có chín mặt, đại biểu cho tôn vị của Thuỷ Tinh cung, cũng là một tín vật trọng yếu. Nếu có ai khi dễ ngươi, hãy đưa nó cho hắn nhìn. Thuỷ Tinh Kính lấy Tinh Thần Lực dẫn động, có thể phục chế một loại huyết mạch chi lực, nhưng chỉ có thể sử dụng một lần. Vì vậy hãy dùng nó một cách hữu dụng."

"Đa tạ miện hạ." Có thể phục chế một loại huyết mạch chi lực? Chuyện này pháp trận cũng không làm được, ở trong đó chỉ sợ ẩn chứa năng lực chân chính của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng.

Tín vật thứ hai cũng đã đến trước mặt Đường Tam. Đó là một viên cầu, toàn thân tròn trịa, nhìn qua sáng óng ánh. Mặt ngoài có từng điểm hoa văn mỹ lệ, có hình dáng giống như bông tuyết, tản ra hào quang sáng long lanh.

Nó có đường kính khoảng một thước, khá nặng, ước chừng không kém so với phá thiên chuỳ.

Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng nói: "Đây là một quả trứng được ta bồi dưỡng từ lâu, cũng là một tồn tại kỳ dị. Đây là khảo hạch thứ hai của ngươi. Sau khi nó nở ra, nhiệm vụ của ngươi là phải bảo vệ nó, không được để nó chịu bất cứ tổn thương nào. Đến khi ngươi quay lại đây đột phá Thần cấp, hãy dẫn nó trở về."

Trứng khảo nghiệm? Đường Tam trợn mắt há hốc mồm nhìn quả trứng trong tay, không biết đây là trứng của sinh vật nào.

Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng dặn dò: "Vô luận nó có yêu cầu gì ngươi đều phải tận lực thoả mãn nó. Nếu nó chịu bất kỳ tổn thương nào, khảo nghiệm của ngươi không những thất bại, mà ngươi hẳn sẽ phải chết hồn phi phách tán. Cho nên, ngươi hãy coi nó như sinh mệnh của mình mà bảo hộ."

Khoé miệng Đường Tam có chút co giật một thoáng, hắn không hiểu vì sao Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng lại đưa cho hắn một khảo nghiệm như vậy. Nhưng đối phương đã biết quá nhiều bí mật của hắn, lại không gây khó dễ cho hắn, lúc này hắn căn bản không có tư cách phản đối.

"Vâng." Đường Tam đáp ứng một tiếng.

"Đi thôi." Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng vung tay lên, mọi thứ xung quanh thay đổi, khi ánh mắt Đường Tam lần nữa nhìn được rõ ràng, hắn đã đứng ở dưới chân núi Thuỷ Tinh.

Trên cầu thang vẫn có cảm giác kỳ dị như cũ, lúc này vẫn trống không, một người leo núi cũng không có.

Đường Tam có cảm giác như ở trong mộng, nếu không phải trong tay hắn đang thực sự cầm Thuỷ Tinh Kính và quả trứng thì mọi chuyện vừa xảy ra đều là hư ảo.

Cấp tốc đem hai tín vật của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng cất vào trong vòng tay trữ vật, Đường Tam thở thật sâu. Lần leo núi này quả có chút kinh tâm động phách a!

Hắn cũng không có ý định leo lên các cung điện khác, chí ít là trước khi đoàn chiến ở Đấu Thú Tràng. Có tín vật của ba cung điện, hắn tin tưởng Đấu Thú Tràng sẽ không làm khó bọn hắn.

Đi ra lối vào núi Thuỷ Tinh, Cố Lý đã đứng chờ ở đó.

Lúc này trên mặt Cố Lý toát ra một vẻ hưng phấn khó tả, hắn nhảy cẫng lên nhìn Đường Tam, nói: "Thắng, ta thắng, ha ha, Tiểu Đường, ngươi kiên trì lâu hơn ta, có phải hay không cũng thắng? Ngươi thắng mấy trận?"

Đường Tam mỉm cười hỏi ngược lại: "Ngươi thì sao?"

Cố Lý nói: "Hai trận. Ta thắng liên tục hai trận, chiến thắng bản thân hai lần. Ngươi đã nhắc ta suy nghĩ về ưu và khuyết điểm của bản thân, không phải sao? Trận đấu đầu tiên ta đã nghĩ, ưu thế lớn nhất của ta là xuất hiện trước tên nhân bản kia. Sau đó ta trực tiếp phóng tới nó, vận dụng thời gian gia tốc, khởi phát công kích trước, không cho nó bất cứ cơ hội hoàn thủ nào, áp chế chiến thắng. Nó vận dụng thời gian khống chế, ta cũng vận dụng. Cứng rắn ngạnh kháng cùng ưu thế ra tay trước nên ta thắng."

"Đến trận thứ hai vẫn là với nhân bản. Ta đoán chừng nó có biện pháp đối phó với ta. Lần này ta không sử dụng thời gian gia tốc phóng tới đối phương, mà thừa dịp nó chưa thành hình, đem Loạn Phi Phong Chuy Pháp gia tốc. Chờ đến khi nó thành hình hoàn chỉnh, ta đã xoay được bảy, tám vòng rồi. Sau đó dùng Thì Quang Biến đối chiến Thì Quang Biến, để nó không khống chế được thời gian, trực tiếp nện chết nó."

"Phía sau còn có trận thứ ba, nhưng ta tiêu hao có chút lớn, khi tụ lực Loạn Phi Phong Chuy Pháp có vấn đề nên bị đối phương phản công, sau đó bị đánh xuống ... Thật sự là đáng tiếc, kém một chút nữa thôi là ta có thể vượt qua trận thứ ba rồi. Không biết phía sau còn bao nhiêu trận, nếu như cứ tiếp tục đánh lên cũng rất khó khăn a, tiêu hao đến mức không chịu được. Ngươi đánh đến trận nào?"

Đường Tam mỉm cười nói: "Kỳ thật cũng không phải quá nhiều, nếu ngươi thắng ba trận liên tiếp thì đã đến giữa sườn núi rồi. Sau đó ngươi sẽ phải đối mặt với ba cái nhân bản."

"Ba cái? Sao lại là ba cái? Vậy làm sao đánh được?" Cố Lý vẻ mặt ngốc trệ nhìn Đường Tam.

Đường Tam nhún vai, nói: "Cho nên ta cũng không phải trở về đây sao?" Hắn không nói tới chuyện mình gặp được Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng, bởi vì hắn không cách nào giải thích được vì sao mình có thể chiến thắng được chín cái nhân bản. Với thực lực hiện tại của Cố Lý cùng đồng bạn, có thể thấy ba nhân bản đã là cực hạn của bọn họ.

"Điều này cũng thật đáng sợ. Khó trách không ai leo núi a! Bất quá, qua mấy trận này rất hữu ích với ta, ta lý giải thời gian càng thêm sâu sắc." Cố Lý tự đáy lòng nói.

Đường Tam mỉm cười nói: "Vậy sư huynh phải cố lên, lần sau tranh thủ nhìn thấy ba nhân bản của ngươi."

Cố Lý gãi đầu một cái, nói: "Vẫn có chút khó khăn. Trận thứ ba kia, tên nhân bản đó khống chế thời gian rõ ràng mạnh hơn ta, giống như là cao hơn ta một cấp bậc. Ta cần tôi luyện nhiều hơn."

...

Thuỷ Tinh cung.

Bên trong cung điện to lớn, tất cả đều do thuỷ tinh kiến tạo mà thành.

...

Bình Luận (0)
Comment