[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 402

Tên quản lý Thiên Thông thương hội Tổ đình này dáng người mập mạp, trong giới có tên hiệu là Phì Biên, trên mặt luôn mang theo nụ nười ấm áp, nhưng nổi tiếng là Tiếu Diện Hổ (con hổ hay cười). Tên này là dòng chính nhất mạch của Nhiếp Hồn Thiên Tinh Hoàng, không chỉ có quyền lực, thực lực cũng rất mạnh, đã đạt đến Cửu giai đỉnh phong. Mà huyết mạch Nhiếp Hồn Thụ trên người hắn chân chính là huyết mạch cấp một.

"Thiên Thông quản lý có ý gì?" Hứa Tự Nhiên nhàn nhạt hỏi, với địa vị của đối phương, hắn không thể trực tiếp gọi tên hiệu Phì Biên, như vậy quá không phép tắc.

Phì Biên cười hắc hắc nói: "Không có ý gì, chính là nhìn thấy sắc mặt này của ngươi ta có chút vui vẻ. Nghe nói Bọt Khí chiến đội "bùm" một cái nổ tung, hơn nữa bọt khí lớn nhất có uy lực thật lớn, nổ chết không ít người. Ta chỉ hiếu kỳ lần này Hứa huynh đặt cược bao nhiêu a? Là tiền của mình hay của Linh Tê thương hội?"

Hứa Tự Nhiên thản nhiên nói: "Chuyện này không phiền Thiên Thông quản lý quan tâm. Ngài vẫn nên bớt mập một chút, hiện tại nhìn ngài chẳng giống cây gì cả."

Phì Biên bị đối phương chế giễu cũng không giận, chỉ là ngửa mặt cười to, nói: "Đúng vậy, đúng vậy, vẫn nên khống chế thể trọng một chút. Lần này chúng ta kiếm được một chút tiền không nhỏ, nếu như miện hạ cao hứng, nói không chừng sẽ ban thưởng cho ta, chờ ta thăng lên Thần cấp cũng không cần ở lại thương hội làm việc nữa. Chỉ là đáng tiếc, về sau không có cách nào cùng Hứa huynh giao hảo." Hứa Tự Nhiên mặc dù biết rõ đối phương đang kíƈɦ ŧɦíƈɦ mình nhưng bây giờ tâm tình của hắn rất không tốt. Bọn họ đương nhiên đánh cược không nhỏ, nhưng quan trọng hơn là người đại diện của Pháp Trận đại sư a!

"Phì Biên ...."

Ngay khi Hứa Tự Nhiên không nhịn được muốn bộc phát thì đột nhiên, trận án cách đó không xa sáng lên, từng bóng người lần lượt xuất hiện.

Phì Biên cùng Hứa Tự Nhiên sửng sốt, bọn họ đều cho rằng không còn người dự thi sống sót. Sau trận đại chiến kia, người may mắn còn sống đều nhanh chóng đi ra ngay lần đầu tiên. Một nơi nguy hiểm như vậy, có thể may mắn đi ra thì ai nguyện ý ở lại chứ!

Lại không nghĩ rằng, sau mười phút lại có người đi ra.

Lúc Hứa Tự Nhiên nhìn thấy năm người kia thì sửng sốt một chút, sau đó thì vô cùng mừng rỡ. Thân hình nhân loại có khác biệt không nhỏ với Yêu Quái, Tinh Quái. Lúc đầu nhóm Đường Tam cũng chuẩn bị một ít phương thức đặc thù đề biến đổi thân hình, nhưng người cần giả mạo không biết ở đâu nên bọn họ dứt khoát xuất hiện với thân hình nguyên bản.

Hứa Tự Nhiên không tiếp tục để ý Phì Biên, chạy vọt tới trước mặt năm người Đường Tam, ánh mắt sáng rực nhìn hắn nói: "Tu La huynh?"

"Ừm. May mắn đi ra, chỉ là chúng ta ..."

Đường Tam đang muốn giải thích thì lại bị Hứa Tự Nhiên xen ngang.

"Đi ra là tốt rồi, đi ra là tốt rồi. Không có chuyện gì, chúng ta còn có những biện pháp khác. Chỉ cần các ngươi còn sống là được. Đi, chúng ta rời khỏi nơi này trước." Tâm tình Hứa Tự Nhiên trở nên tốt hơn, kích động đến nỗi nói có chút không được mạch lạc. Cảm giác mất rồi lại được làm hắn vui mừng quá đỗi. So với chút tiền đặt cược này, người phát ngôn của Pháp Trận đại sư mới quan trọng nhất a!

Nói xong hắn chủ động kéo tay Đường Tam đi về phía xe ngựa.

Phì Biên nhìn một màn này không khỏi có chút kinh ngạc.

Bọt Khí chiến đội toàn quân bị diệt hắn đã xác nhận qua, nhưng trước mắt có thể thấy đội ngũ nho nhỏ mang khăn trùm đầu này mới là người Hứa Tự Nhiên coi trọng a.

Chuyện quỷ quái gì đây?

Phì Biên nhanh chóng nghênh đón, cười híp mắt nói: "Hứa huynh, mấy vị này là?"

Hứa Tự Nhiên lạnh lùng liếc nhìn hắn, không trả lời vấn đề kia, chỉ nói: "Phì Biên, gặp lại ở hội đấu giá." Nói xong liền mang năm người Đường Tam lên xe ngựa.

Phì Biên không có ngăn cản, quy tắc không được động thủ trong Tổ đình không ai dám vi phạm.

Đưa mắt nhìn chiếc xe chở tiểu đội Đường Tam rời đi, nụ cười trên mặt Phì Biên cũng biến mất theo, không có phẫn nộ, chỉ lộ ra vài phần suy tư.

"Người đâu, tra cho ta thông tin chi tiết về chiến đội kia."

"Vâng!"

Xe ngựa bình ổn chạy trên đường, Hứa Tự Nhiên nhẹ nhàng thở ra, nói: "Ta nghe nói Bọt Khí chiến đội bại vong, ta còn tưởng rằng các ngươi ... Thật là làm ta sợ muốn chết! Sớm biết vậy thà rằng tiêu nhiều tiền một chút cũng không nên để các ngươi tham gia lần đoàn chiến này."

Đường Tam cười khổ nói: "Chúng ta vận khí tốt, trốn ở trong góc không bị những người khác phát hiện, vụ nổ lớn kia quả thực quá nguy hiểm."

Hứa Tự Nhiên cắn răng nghiến lợi nói: "Bọt Khí chiến đội bị nhằm vào, cuối cùng bọn hắn tự bạo nên kéo theo không ít đối thủ chôn cùng. May mắn các ngươi không có việc gì. Cái đám ngu ngốc này không biết trốn đi hay sao?"

Đường Tam nói: "Cũng không thể trách bọn hắn, bên trong Địa Ngục Hoa Viên không dễ trốn, chỗ kia quả thực quá nguy hiểm."

Nghe hắn nói như vậy, biểu tình dưới khăn trùm của bốn người Vũ Băng Kỷ đều thật đặc sắc. Nguy hiểm? Chúng ta cái gì cũng không làm, chỉ đi dạo một vòng hoa viên đã kết thúc rồi.

"Hứa huynh, vậy ngươi xem vấn đề của chúng ta phải giải quyết như thế nào? Tổ đình bên kia ..." Đường Tam làm bộ lo lắng hỏi thăm.

Hứa Tự Nhiên đảm bảo nói: "Các ngươi không cần lo lắng, chuyện này thương hội sẽ giải quyết giúp các ngươi. Nhưng các ngươi phải nhớ kỹ, từ giờ trở đi, chiến đội Sử Lai Khắc đã không còn tồn tại, các ngươi cũng không thể tham gia bất cứ trận đấu thú nào nữa." Nghe xong câu trả lời của hắn, Đường Tam liền hiểu thân phận "Pháp Trận đại sư" đã phát huy tác dụng.

"Hứa cửa hàng trưởng yên tâm, chúng ta nhất định sẽ thận trọng từ lời nói đến việc làm, sau đó sẽ quay về thành Gia Lý." Đường Tam nói.

Hứa Tự Nhiên vội vàng chặn lại: "Không vội trở về thành Gia Lý, gần đây đại sư ..."

Đường Tam nói: "Gần đây bởi vì đoàn chiến nên ta không liên hệ cùng đại sư, sau khi trở về ta sẽ liên lạc với ngài ấy, xem đại sư có làm thêm trận bàn mới hay không."

Hứa Tự Nhiên gật gật đầu, nói: "Vậy là tốt rồi. Không lâu sau sẽ diễn ra đại hội đấu giá quan trọng nhất năm. Đấu giá kiểu này một năm không có mấy lần, nếu như chúng ta có thể đấu giá đồ vật của đại sư, nó nhất định sẽ phát quang rực rỡ. Ngươi chuyển cáo đến đại sư, nói hắn yên tâm, chỉ cần hắn có trận bàn cho chúng ta mang lên hội đấu giá lần này, càng trân quý càng tốt, chúng ta có thể giao trước một phần tiền đặt cọc, sau khi đấu giá kết thúc sẽ bổ sung phần còn lại. Có bao nhiêu trận bàn chúng ta sẽ lấy hết."

Đường Tam nhẹ gật đầu, nói: "Ta sẽ mau chóng liên hệ với đại sư. Đúng rồi Hứa huynh, tên mập vừa rồi là ai?"

Phì Biên lưu lại cho Đường Tam ấn tượng rất sâu, hắn nhìn qua giống như nhân loại, nhưng trên mặt lại có đường vân màu xanh tím, đặc biệt là đuôi mắt. Hai con mắt hắn cũng là màu xanh tím, vô cùng kỳ dị.

"Đó là Phì Biên của Nhiếp Hồn Thụ tộc, là quản lý của Thiên Thông thương hội Tổ đình, Thiên Thông thương hội là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của chúng ta ở Tổ đình bên này. Bọn họ vẫn luôn muốn tiến vào thị trường Thiên Vũ Đế Quốc nhưng bị chúng ta ngăn cản. Tương tự, chúng ta cũng rất khó tiến vào thị trường Nhật Thần Đế Quốc, cạnh tranh rất khốc liệt. Để có được nhiều khách hàng hơn, trên các hội đấu giá trước đây mọi người đều thể hiện khả năng của mình, đây cũng là lý do ta hy vọng đại sư có thể toàn lực ủng hộ chúng ta trên hội đấu giá lần này."

Đường Tam giật mình nói: "Thì ra là vậy. Hứa huynh yên tâm, ta nhất định sẽ tranh thủ để đại sư xuất ra trận bàn giao cho các ngươi đấu giá."

Hứa Tự Nhiên chặn lại nói: "Tốt nhất là trận bàn trân quý, nhất là chưa từng xuất hiện trên thị trường." Đường Tam gật gật đầu nói: "Ta sẽ về hỏi đại sư. Hứa huynh muốn loại trận bàn nào, nếu là tổ hợp liên hoàn Tụ Linh trận, hẳn là không có vấn đề."

Bình Luận (0)
Comment