[Đấu La Đại Lục] Sakura Xuyên Không

Chương 33

Sau khi Sakura tỉnh dậy, phát hiện mình đang ở trong trúc xá học viện, sự ấm áp thấm cả vào trong xương tủy khiến cô suýt nữa thoải mái rên rỉ thành tiếng.

Lấy lại tinh thần, Sakura bất ngờ nhìn thấy chính mình chỉ còn mặc quần áo trong cùng mỏng toanh và nằm trong một chiếc thùng gỗ chứa dược thuỷ có tác dụng thư gân hoạt huyết, cùng với bồi nguyên.

Khó trách, ngày hôm qua thể lực hao kiệt, mà hôm nay tỉnh dậy còn không có cảm giác thống khổ gì mấy, chỉ có hai chân thoáng đau nhức, thân thể có chút nhũn ra.

Liếc mắt sang phía bên cạnh, Sakura nhìn thấy Chu Trúc Thanh cũng đang trong tình trạng tương tự, nhưng là còn đang bất tỉnh nhân sự a.

Sau đó Sakura biết được, thì ra ban đầu nữ hài tử học viện là do Kakashi-sensei phụ trách, nhưng dù sao Kakashi ban đầu cũng là cái chính cống thẳng nam, cho dù bây giờ có biến thành nữ, cũng không có như vậy buông thả, mà cũng vì thế nên phải nhờ tới nữ hài tử trong thôn trợ giúp.

Sakura thoáng đứng dậy, sự mệt mỏi tuy tiêu thất ít nhiều, nhưng còn không phải là hoàn toàn tiêu thất, vì thế có chút mệt mỏi lay động như sắp ngã, miễn cưỡng đỡ lấy mép thùng mà đi ra.

Ngoài hai chiếc thùng lớn chứa dược thuỷ mà Sakura cùng Chu Trúc Thanh ngâm mình lúc hôn mê ra, còn có thêm hai chiếc thùng gỗ chứa nước trong dùng để tẩy rửa sau khi tỉnh dậy.


Gần thùng gỗ có dán một mảnh giấy ghi chú, nhìn vào một chút, Sakura có thể nhận ra được là chữ của Kakashi.

Nội dung chỉ đơn giản viết một dòng :"sau khi tỉnh dậy thì tới thực đường ăn cơm"

Sakura đọc xong dòng này chữ, đột nhiên cảm giác được bụng mình đang tại kêu gào đói một chữ.

Nhanh chóng đi tới bên thùng nước sạch, Sakura ngồi vào tẩy rửa thân thể, nước cũng không được làm ấm lắm, khi ngâm vào khiến cô không nhịn được run rẩy một chút, cũng khiến cho đầu óc minh mẫn lại, nhất thời cảm giác sảng khoái dâng tới, khiến cho cảm giác bủn rủn toàn thân biến mất dần.

Vội vã rửa sạch thân thể, Sakura thay đổi một bộ quần áo mới, lúc này mới tiến ra khỏi trúc xá.

Nhìn trời đã là hoàng hôn của ngày hôm sau, hít một hơi không khí trong lành, Sakura hướng tới thực đường mà đi.

Lúc tới nơi thì còn chưa có ai khác tới, nhìn tám phần thức ăn thì chắc là chuẩn bị cho tám người các cô rồi.

Sakura với lấy mảnh giấy được đặt ở trên bàn, cúi đầu đọc từng chữ : cơm nước xong, đem bát đũa rửa sạch sẽ. Dọn dẹp thùng gỗ trong phòng, thanh tẩy sạch sẽ. Không được ngủ, phải tu luyện hồn lực tới lúc hừng đông, sáng sớm tập hợp đi học"

Sakura nhếch miệng cười, tùy tiện kéo chiếc ghế bên cạnh ra, ngồi xuống ăn phần của mình.

Bữa ăn hôm nay rất thịnh soạn, gồm một chén lớn thịt thơm nức mũi, năm cái bánh bao lớn trắng như tuyết, còn có một chén súp, rau và một ít hoa quả.

Không bao lâu sau thì Đới Mộc Bạch cũng tới, Sakura mỉm cười híp mắt, vẫy tay chào hỏi.

Đới Mộc Bạch mỉm cười đáp lại, nhìn tới phần ăn trước mặt Sakura đã biến mất, quan tâm nói :"Anh Nhi, ngươi tỉnh dậy đã lâu chưa? Có còn cảm thấy chỗ nào mệt mỏi hay không?"

Sakura một tay chống cằm, ánh mắt nhìn hướng hắn mà đáp lời :"ừm, ta cũng vừa mới tỉnh dậy không bao lâu, ăn xong rồi rửa xong bát đũa, hiện tại là đang chờ mọi người tỉnh dậy" một tay lấy từ trong hồn đạo khí là bông tai lúc trước ra một bình ngọc nhỏ có chứa nước thảo dược, đưa qua cho Đới Mộc Bạch :"Đới lão đại, ta đều đã không có chuyện gì, ngươi mau uống phần dược thuỷ này vào, có thể đem toàn bộ cơ bắp đau nhức trên người tiêu thất"


Đới Mộc Bạch hướng tay nhận lấy, dù sao hôm qua đi nhiều như vậy, cho dù là ngâm một chút dược thuỷ của đại sư, nhưng dù sao đó cũng không phải loại tốt nhất, không thể hoàn toàn đem sự đau nhức trong cơ bắp đều biến mất được, cho nên nhận xong phần dược này liền nghe Sakura uống vào.

Sau khi uống vào cơ bắp đều trở lại như thường, không còn một chút nào ẩn ẩn đau ở cơ bắp, Đới Mộc Bạch hướng Sakura nói cảm ơn.

Sakura híp mắt ngồi ngay ngắn lại :"được rồi, Đới lão đại, chúng ta cũng không có phản cái gì xa cách người, còn đa lễ như vậy làm gì chứ?" nhắm mắt lại, tiếp tục vận hành một chút tinh thần lực :"mọi người đều đã một ngày chưa ăn gì, ngươi mau mau ăn đi a"

Đới Mộc Bạch theo đó ngồi xuống, cũng đọc qua tờ giấy ghi chú của đại sư.

Lại không lâu sau là Đường Tam tới rồi, lúc này Đới Mộc Bạch vẫn còn đang ăn.

Đới Mộc Bạch nhìn thấy Đường Tam cũng là mỉm cười một cái, nói :"Tiểu Tam, mau tới ăn đi, mùi vị đúng là không chê được"

Đường Tam hướng hắn gật đầu, trước tiên nhìn tờ ghi chú, sau đó liền bắt đầu ăn.

Sakura sau khi cảm nhận được lại có người đến, kết thúc tu luyện tinh thần lực, đánh giá một chút tình huống của Đường Tam.


"A, Tiểu Tam, ngươi năng lực hồi phục trong chúng ta tuyệt đối đứng thứ nhất nha, nhanh như vậy đều một chút cơ bắp có vấn đề đều không có"

Đường Tam hướng nàng gật đầu, mỉm cười :"này còn không nói tới, ta hôm qua đều không có hoàn thành trừng phạt của sư phụ"

Sakura mỉm cười :"vậy sao, nhưng đại sư bọn họ đều đem cho tất cả chúng ta đều hoàn thành trừng phạt, khả năng tiếp theo huấn luyện càng kinh người"

Đường Tam đáp lại nói :"này còn là sư phụ bọn họ an bài"

-------------------

Tác giả : chap này quá là nhạt rồi, nhưng là chủ yếu tới nói, này đơn giản nói tới bọn họ chi gian quan hệ ở giữa đều đã hòa hảo.

Trước đó Sakura chính là tại bài xích, nhìn thấy Naruto cùng Kakashi về sau, buông lỏng chính mình bài xích thế giới này, cũng là tìm kiếm được chính mình đồng đội tại thế giới này a.

Bình Luận (0)
Comment