Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân

Chương 109

Nhận được cùng lúc bổ trợ từ ba hệ phụ trợ mạnh mẽ Ninh Vinh Vinh, Áo Tư Ca và Nana, Sử Lai Khắc dễ dàng giết chết hắc y nhân nằm ngoài dự đoán của Vũ Hồn Điện. Một lúc sau hai nhân vật tầm cỡ Vũ Hồn Điện tới, nhìn đến xác một đám hắc y lăn lóc trên đất cùng một đám người đang vui vẻ nói chuyện bên trong chiếc vòng ánh sáng màu bạc thì khó hiểu ngây ngốc hai mặt nhìn nhau.

Thấy hai kẻ này, Phất Lan Đức hít sâu một hơi chợt bắt lấy vai Nana làm cô giật nẩy mình: "Nana, chúng ta thật may mắn khi có Lam Mỵ."

Nana vờ ngây thơ hỏi: "Gia gia, một người chúng ta gặp ở giải đấu, còn người kia là ai?"

Phất Lan Đức nhìn các học sinh của mình nói: "Quỷ Đấu La các ngươi đã gặp, người còn lại cũng là phong hào đấu la 95 cấp, Cúc Đấu La Cúc Hoa Quan. Lần này đám hắc y lại thêm hai người họ, khả năng đề phòng học viện có cường giả, Vũ Hồn Điện chính là muốn diệt chúng ta. Các học viện đã bị cô lập, việc chúng ta chết chỉ là ngoài ý muốn."

Đường Tam nắm chặt nắm đấm, thầm nghĩ chuyện này do hắn mà ra, nếu không kích động để lộ vũ hồn cùng thân phận thì Vũ Hồn Điện sẽ không nhắm đến Sử Lai Khắc. Tiểu Vũ biết suy nghĩ của Đường Tam liền tiến lên nắm tay hắn an ủi: "Không phải lỗi của ca đâu, là do Vũ Hồn Điện."

Đường Tam cười khổ, hắn không thể tránh khỏi tự trách, vì hắn mà đồng bọn mới gặp nguy hiểm. Thực ra Đường Tam không biết, lần này Vũ Hồn Điện một phần chính vì Nana, song sinh vũ hồn, trị liệu cường đại, ẩn dấu thực lực, cốt là tâm không hướng về Vũ Hồn Điện. Vũ Hồn Điện sẽ không để kẻ nào nằm ngoài kiểm soát, bây giờ Nana chưa cường đại hoặc có thể không cường đại nhưng bọn hắn giết nhầm hơn bỏ sót.

Mọi người toàn thân đã căng cứng, họ đang đứng đối mặt là hai phong hào đấu la, dù biết phòng hộ Nana tuyệt đối nhưng họ vẫn như thế rét run, vừa rồi không phải thần thú chỉ bảo thì có phải họ tan xác rồi không?

Tất nhiên là không, Nana biết chốc nữa viện binh của họ sẽ tới, chỉ là trong thời gian ngắn cũng không an tâm, biết đâu bất ngờ cho nên giam tất cả trong này là tốt nhất. Nhìn Quỷ Mị một thân đồ đen như tử thần, Cúc Hoa Quan áo vàng đẹp đẽ, mái tóc dài màu vàng chải lũng sau lưng, đường nét gương mặt thanh tú cùng khí chất, Nana thầm than...

"Mỹ nhân a, không ngờ phong hào đấu la lại trẻ đẹp như vậy!" Mã Hồng Tuấn ánh mắt lấp lánh ngắm nhìn, mặt khác các học sinh đều là như thế.

Nana khóe miệng giật một cái sau đó phì cười hướng hai phong hào đấu la đang nhìn ngó xung quanh, gọi lớn:

"CÚC! HOẠN! QUAN!"

Mọi người: "..."

Cúc... Hoạn Quan?

Phất Lan Đức kinh hồn bụm miệng Nana: "Ngươi điên rồi, phong hào đấu la đó, cái vòng phòng ngự này chặn được không... hả?"

Bùm!

Phất Lan Đức chưa kịp nói xong, một đạo ánh sáng vàng đã nổ ngay trên vòng phòng hộ, chẳng hề hấn gì. Nana thoát ra Phất Lan Đức cười lớn: "Tứ ca, mỹ nhân? Hahaha! Là nam nhân đó!"

Mã Hồng Tuấn mắt vẫn đang nhìn Cúc Hoa Quan, nghe Nana cằm hắn đột nhiên đập xuống đất cái bốp, hai tay tự do buông thõng thả lỏng. Trời ơi! Chuyện gì đang xảy ra? Đây là câu hỏi xuất hiện trong suy nghĩ của các học sinh. Mỹ nhân là nam nhân?

Cúc Hoa Quan nghe tiếng gọi lập tức giận giữ một chưởng tung ra, hắn thoáng kinh ngạc khi chưởng đó không có tác dụng. Sau lại một câu nói, hắn điên tiết phóng mình đến bóp cổ người đang đứng ôm bụng cười đến quên trời quên đất.

Chỉ là... Rầm! Vút!

"Hahaha! Chết mất, ta cười chết mất. Mọi người thấy quả bóng vàng vừa bay ra không? Hahaha!" Nana quỳ đến trên mặt đất mà cười, chẳng là Cúc Hoa Quan trên đà xông tới, Nana "sơ ý" cho Điệp Thần Bảo Hộ biến lớn, và thế là hắn bị bắn ra ngoài.

Toàn bộ Sử Lai Khắc cùng kỵ binh chứng kiến trái tim của họ đã nhảy ra ngoài đến ba lần, mắt rơi ra ngoài ba lần, thêm ba lần... nhịn cười. Tần Minh hoàn hồn đỡ Nana dậy, lần này có yêu hắn cũng phải đánh cô một cái: "Muốn chết sao? Chọc phong hào đấu la thành ra như vậy?"

"Xin lỗi, ta nhìn thấy hắn không nhịn được, ha, ha..." Nana cố nén kích động mà thở đều, kịch bản còn chưa đọc mà, không thể mất hình tượng.

Tần Minh thở dài vỗ lưng cho Nana bình tĩnh, hắn thật lo lắng, phong hào đấu la, hắn có chết cũng không thể bảo vệ Nana.

Cúc Hoa Quan đã trở lại trước vòng phòng hộ, hắn dùng ánh mắt kiêu kì soi xét sau đó là ánh mắt ăn tươi nuốt sống Nana: "Ngươi là Sở Phượng Na? Khá lắm, có thêm một lý do để ta giết ngươi, cũng đỡ cho ta cảm thấy lương tâm áy náy."

Tần Minh cắn chặt hàm răng, hắn đây là nghe trước cái chết của Nana? Đây là một sự tra tấn kinh khủng đối với hắn. Phất Lan Đức lòng đã nóng như lửa đốt, lần đầu tiên hắn không tin tưởng vào vòng phòng hộ này, lỡ như... Sử Lai Khắc mọi người chung một tâm trạng như Phất Lan Đức, họ sợ hãi nhưng càng nhiều chính là lo lắng an nguy đồng bạn.

Nana không biết cô đã làm mọi người lo lắng như thế nào, giọng nói của Cúc Hoa Quan chính là như một hoạn quan, Nana nghe đau đầu, đã thế cái điệu bộ của hắn. Ôi, Nana điên rồi! Hít sâu thở ra bình tâm tịnh khí, Nana cười đi tới sát bên vòng phòng hộ đối mặt Cúc Hoa Quan, nhìn qua chính là chỉ cách một bàn tay, với thực lực của Cúc Hoa Quan thổi cái Nana sẽ chết, lệnh người kinh sợ.

Nana khoanh tay trước ngực hất cằm nhìn Cúc Hoa Quan, đọc kịch bản: "Sớm nghe baba ta nói có một phong hào đấu la vốn là nam nhân nhưng ưa thích trang điểm nữ nhân tên Cúc Hoạn, à Hoa Quan."

Rầm! Cúc Hoa Quan giận giữ đánh một chưởng thật mạnh nhưng Nana đến mi mắt cũng không thèm động, hắn nghiến răng nói: "Đừng để ta bắt được ngươi, sâu kiến."

Nana đưa ngón tay gãi gãi trên mặt bộ dạng ngây thơ: "Nha, baba nói ngươi là hoa cỏ, ngươi lại nói ta sâu kiến, chẳng phải là... hí hí!"

Mọi người đồng loạt đưa tay vỗ trán cái bốp, hôm nay kiểu gì cũng xong đời. Nana đột nhiên bụm miệng cười làm Cúc Hoa Quan phát điên, hắn đã vận hồn kĩ nhưng phòng hộ chẳng hề hấn gì, Nana tiếp tục đọc kịch bản: "Ngươi không giết được ta đâu, ngươi nếu đụng đến một sợi tóc của ta, gia tộc ta nhất định không tha cho ngươi và Vũ Hồn Điện."

Gia tộc của Nana? Đây luôn là điều bí ẩn trong lòng Sử Lai Khắc, họ không hỏi nhưng cũng đoán được Nana là xuất thân ẩn thế gia tộc cường đại, nếu không song sinh vũ hồn, sủng vật lấy đâu ra, kinh người nhất là thần thú, cả đại lục này kiếm được thần thú làm bạn người thứ hai sao? Chỉ có Nana đi.

Cúc Hoa Quan tất nhiên khinh thường: "Mạnh miệng, chết càng nhanh."

Nana nhún vai: "Chưa biết ai chết, nói cho ngươi biết, ta đây chính là nhỏ nhất trong gia tộc, gia tộc ta ai cũng mạnh hơn ngươi. Bọn ta đã ở đây rất lâu mà các ngươi không hề biết đến, vậy mà Vũ Hồn Điện tự xưng có thể nắm bắt tình hình đại lục cơ đấy, quản lí hết thảy hồn sư cơ đấy. Một gia tộc lớn mạnh mà cũng không biết, thật lo lắng cho mạng lưới tình báo của các ngươi."

Quỷ Mị tới bên Cúc Hoa Quan: "Đừng trúng kế khích tướng."

"Khích tướng? Quỷ Mị, ngươi tưởng ta đùa chắc, ta lấy đâu ra can đảm đấu võ mồm với các ngươi, không phải là từ hậu thuẫn sau lưng sao. Mama ta nhé, vũ hồn là âm thanh loại, mama chỉ cần mở miệng hô một tiếng, lập tức cả Thiên Đấu đế quốc nghe được, ngươi có thể khống chế hồn lực vậy sao?" Haha, mama ta là phát thanh viên đó, đâu chỉ Thiên Đấu, đến Tinh La cũng được đó.

Mọi người thật sự chấn kinh, hồn lực cường đại đến mức nào mới có thể lan tỏa rộng như vậy? Nana thật sự là xuất thân từ gia tộc bá đạo nào đây? Bí ẩn hơn cả Hạo Thiên Tông?

"Chưa hết, baba ta vũ hồn là loại điểu mẫn công hệ, không cần hồn lực chỉ trong một phút tốc độ là khoảng, ừm, không nhớ rõ, tầm 20km đi."

Hả? Mẫn công hệ hồn sư, tốc độ đó, làm sao có thể? Mọi người gương mặt đã nhúng ra nước. Nana, đừng đả kích chúng ta được không?

Quỷ Mị và Cúc Hoa Quan không biết chuyện Nana có sủng vật và thần thú nên căn bản không tin, chỉ hơi xao động một chút. Nana tiếp tục chọc: "Thật là, không tin không sao! Cơ mà ta thật lo lắng cho thông tin tình báo của các ngươi đấy. Không ngại nói cho các ngươi biết, gia tộc ta tên là, Đông Nam Á."

Gia tộc Đông Nam Á! Nghe thật oai phong bí ẩn, Sử Lai Khắc mọi người đã là tràn đầy vẻ hâm mộ.

Cúc Hoa Quan cùng Quỷ Mị nghe đến tên gia tộc cũng là kinh ngạc cùng nghi ngờ, bọn hắn thật sự đã bỏ qua ư, chuyện này phải bấm báo Giáo Hoàng định đoạt. Thà giết nhầm hơn bỏ sót, một khi bọn chúng đủ khả năng sẽ quay lại lật đổ Vũ Hồn Điện.
Bình Luận (0)
Comment