Cái danh hiệu Hồn Điện Tứ Thiên Tôn có thể nhiều người không biết nhưng danh tiếng của Huyết Hà Tôn Giả quả thực kinh động toàn bộ Trung Châu, bản thân Huyết Hà Tôn Giả tuyệt đối là một đại ma đầu giết người không ghê tay, kẻ này đã bị rất nhiều thế lực liên thủ truy sát có điều bằng thực lực kinh khủng cùng độ hung tàn vậy mà nhiều lần có thể thoát vây.
Xét về thực lực thậm chí toàn bộ Phần Viêm Cốc ngoại trừ cha của Đường Chấn vị đấu thánh cường giả thến hệ trước ra chỉ sợ toàn bộ Phần Viêm Cốc không một ai là đối thủ Huyết Hà Tôn Giả, cho dù Đường Chấn với Cửu Long Lôi Cương Hỏa khắc chế rất nặng huyết hệ đấu kỹ của Huyết Hà Tôn Giả chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của ông ta.
Sự xuất hiện của Huyết Hà Tôn Giả ở trong Thiên Hoàng Thành thực sự làm cho rất nhiều người sợ hãi, một đấu tôn đỉnh phong cường giả có thể khiến kẻ khác cung kính còn nếu thêm một đại ma đầu giết người không chớp mắt thì đương nhiên sẽ khiến kẻ khác kinh sợ.
Rất nhiều người lúc này khó hiểu hành động của Huyết Hà Tôn Giả, bọn họ không thể nào hình dung được lý do tại sao Huyết Hà Tôn Giả lại đánh thẳng vào Phần Viêm Cốc bắt cóc Đường Hỏa Nhi. Có thể Phần Viêm Cốc không phải là đối thủ của Hồn Điện tuy nhiên nếu ép Phần Viêm Cốc quá đáng thì Hồn Điện chắc chắn cũng tổn thất thảm trọng, đừng quên bên trong Phần Viêm Cốc cũng có một vị đấu thánh cường giả, người này nếu bất chấp tất cả thì đảm bảo chín vị thiên tôn của Hồn Điện chắc chắn không một ai sống sót.
Ở trong Hồn Điện toàn bộ chín vị thiên tôn đều là tài sản riêng của Hồn Diệt Sinh, không chỉ chính vị thiên tôn mà Hồn Điện Tôn Lão, Hồn Điện Hộ Pháp đều do Hồn Diệt Sinh thoải mái điều động có điều nếu thực lực đạt đến đấu thánh thì lại thuộc quyền điều động của Hồn Điện, muốn sử dụng một đấu thánh cường giả chắc chắn phải có lệnh từ bên trên chính vì vậy Hồn Điện Thiên Tôn trong mắt Hồn Diệt Sinh thực sự rất quý, chết một nhất tinh đấu thánh trong tộc còn chưa chắc đã đau bằng mất toàn bộ Hồn Điện Thiên Tôn.
Trong số những người không thể nào hiểu được hành động của Huyết Hà Tôn Giả có nghĩa là gì có cả Đường Chấn.
Đường Chấn lúc này phi thường lo lắng đuổi theo Huyết Hà Tôn Giả, sau lưng ông ta là 4 vị trưởng lão mạnh nhất Phần Viêm Cốc tất cả đều là đấu tôn cường giả, tính cả Đường Chấn là năm vị đấu tôn vậy mà liên thủ cũng vẫn không cách nào rút ngắn được khoảng cách với Huyết Hà Tôn Giả, cho đến khi Đường Chấn thấy Huyết Hà Tôn Giả dừng lại ở Thiên Hoàng Thành, cho đến khi Đường Chấn thấy được Đường Hỏa Nhi cũng ở trong Thiên Hoàng Thành thì lông mày mới nhẹ dãn ra.
Sự thực thì nếu Huyết Hà Tôn Giả một đường mang Đường Hỏa Nhi chạy về Hồn Điện thì Đường Chấn căn bản là lực bất tòng tâm, ngay cả cha ông ta Phần Viêm Thánh Giả cũng không dám cường công Hồn Điện, trong Trung Châu hiện nay làm gì có thể lực nào dám cường công Hồn Điện, nếu không phải cả Trung Châu cùng ra tay thì Hồn Điện căn bản không phải sợ bất cứ thế lực nào.
Huyết Hà Tôn Giả có cơ thể gầy dơ xương nhưng cả người lại đầy huyết khí, xung quanh ông ta lúc nào cũng có một đám huyết vân ngưng tụ trên đầu, khuôn mặt với từng vệt huyết văn làm cho người khác không rét mà run đặc biệt là đôi mắt màu đỏ rực như máu, chì cần nhìn dung mạo của Huyết Hà Tôn Giả cũng đã khiến rất nhiều người sợ hãi trong đó có cả Đường Hỏa Nhi.
Tuy nhiên sợ là sợ còn tò mò là tò mò, hai thứ này cũng không liên quan gì đến nhau lắm, khi Huyết Hà Tôn Giả kéo nàng vào bên trong một cửa hàng nhỏ, ở đó ghi hai chữ Địa Ngục thì khuôn mặt xinh đẹp của Đường Hỏa Nhi thực sự hiện lên một tia tò mò.
Cửa hàng này thoạt nhìn bình thường đến cực điểm, một cửa hàng tuy nằm trên đường chính nhưng nếu so sánh với các cửa hàng khác thì tuyệt đối không đáng nhắc tới chưa kể cả bảng hiệu Địa Ngục đập thẳng vào mắt người xem vậy mà trên quầy lại đặt đầy y dược thế không phải muốn đuổi khách hay sao?.
Về phần Huyết Hà Tôn Giả khi chuẩn bị bước vào trong của đột nhiên khẽ rùng mình, ánh mắt dại ra nhìn tấm bảng hiệu trên cổng, tấm bảng này ngoại trừ cái tên ra thì không hề có gì đặc sắc bất quá đấy chỉ là với phàm nhân, một cao thủ giết người không ghê tay như Huyết Hà Tôn Giả khi nhìn vào tấm biển kia không ngờ lại khẽ run lên, sát khí cả đời của ông ta không thể tự chủ được nữa, khi đứng trước tấm bảng kia toàn bộ sát khí của Huyết Hà Tôn Giả như bị thần phục, Huyết Hà Tôn Giả thậm chí đến cả sát tâm còn không thể hiện ra nổi, việc này sao có thể không khiến Huyết Hà Tôn Giả sợ hãi.
Bản thân Huyết Hà Tôn Giả được Đại Thiên Tôn trong Hồn Điện Thiên Tôn đích thân ra lệnh thực hiện nhiệm vụ lần này, hắn là Tứ Thiên Tôn đương nhiên sẽ sợ hãi Đại Thiên Tôn có điều bằng hiểu biết của hắn với Hồn Điện thì Đại Thiên Tôn không bao giờ có quyền ra lệnh cho hắn, nhiệm vụ lần này là của một nhân vật cao cấp hơn nhiều phát ra, có thể là phó điện chủ thậm chí điện chủ, chỉ nghĩ đến đó thì Huyết Hà Tôn Giả quả thực không dám chủ quan, ông ta cố gắng hết sức để mang Đường Hỏa Nhi đến đây kể cả phải đắc tội cùng đấu thánh cường giả.
Huyết Hà Tôn Giả cũng không hiểu mình đến đây gặp phải nhân vật nào có điều khi nhìn thấy tấm bản hiệu Huyết Hà Tôn Giả kinh hãi gần chết, một tấm bảng hiệu bày không ngờ lại áp chế ông ta còn khủng khiếp hơn cả Cửu Long Lôi Cương Hỏa của Đường Chấn, điều đáng sợ ở đây đương nhiên không phải là tấm bảng hiệu mà là hai chữ trên đó, là chủ nhân nơi này viết ra.
Huyết Hà Tôn Giả gần như không dám suy nghĩ gì lập tức thu toàn bộ khí thế trong cơ thể mình lại, ngoan ngoãn làm một lão nhân bình thường sau đó còn khẽ cúi thấp đầu bước vào trong cửa tiệm, bàn tay già nua vẫn cứ kéo theo Đường Hỏa Nhi.
Đường Chấn hiện nay cũng vừa kịp đặt chân xuống Thiên Hoàng Thành, thân hình ông ta không kịp đợi gì mà lao vút về phia cửa tiệm của Vô Song, trong mắt Đường Chấn ngập tràn sát cơ thậm chí Đường Chấn còn bắt đầu suy nghĩ, cái cửa tiệm nhỏ bé kia là Phân Điện của Hồn Điện đặt ngay tại Phần Viêm Cốc.
Khí thế trên người Đường Chấn càng ngày càng lớn cũng càng ngày càng khủng khiếp, xung quanh ông ta không ngờ còn vang lên tiếng long ngâm kinh thiên, Cửu Long Lôi Cương Hỏa trên người mạnh mẽ tuôn ra như núi lửa phun trào, nhìn bóng lưng của Huyết Hà Tôn Giả dẫn Đường Hỏa Nhi vào bên trong ánh mắt Đường Chấn lại càng sục sôi hơn.
Ngay khi Đường Chấn chỉ còn cách cửa tiệm đúng năm bước chân thân hình ông ta cũng đột ngột dừng gấp lại, hai chân phát lực đến mức mặt đất bên dưới nát tan tạo thành hai cái hố nhỏ, thân hình Đường Chấn khẽ run lên như có như không nhìn vào tấm bảng hiệu kia.
Không biết tại sao Đường Chấn hiện nay có một cảm giác phi thường hoang đường, nếu hắn không thu liễm khí thế, nếu hắn vẫn cứ như vậy tiến vào bên trong cửa tiệm đó thì đây chính là Địa Ngục của Đường Chấn.
….......
Bên trong cửa hàng lúc này Huyết Hà Tôn Giả đã dẫn Đường Hỏa Nhi đến trước mặt Vô Song, đây là lần đầu tiên Huyết Hà Tôn Giả nhìn thấy Vô Song, một nam tử tóc vàng với chiếc mặt nạ vô diện che mặt, Vô Song đương nhiên cũng không thay đổi phong cách của mình.
Tiểu Y Tiên lúc này cũng lặng lẽ đứng bên cạnh Vô Song, trên dung nhan diễm lệ vẫn là một tấm lụa mỏng màu tím mờ mờ ảo ảo.
Đường Hỏa Nhi ánh mắt tò mò đánh giá Vô Song thì Vô Song cũng đang khẽ quan sát nàng. Đường Hỏa Nhi lúc này mặc một bộ hồng y, tuổi của nàng không lớn nhưng cơ thể phát dục rất tốt, đặc biệt là bộ trang phục màu hồng bó sát người lại càng tôn thêm vẻ đẹp cơ thể, làn da trắng nõn cũng gương mặt rất có khí chất, nếu xét về xinh đẹp thì Đường Hỏa Nhi còn thua rất nhiều nữ nhân mà Vô Song đã nhìn thấy thậm chí xét tổng thề thì nàng còn thua xa Tiểu Y Tiên tuy nhiên cô nàng này lại cho người khác cảm giác tự nhiên, phóng khoáng thềm vài phần nghịch ngợm hào sảng, Đường Hỏa Nhi xét trong bình diện Trung Châu thì quả thực cũng có thể được coi là mỹ nhân.
Một ánh mắt thu gọn hình ảnh của Đường Hỏa Nhi sau đó lại chậm rãi liếc mắt nhìn Huyết Hà Tôn Giả “Ngưoi lần này đến đây là dã chấp nhận rồi?”.
Nghe vậy Huyết Hà Tôn Giả lập tức run lên, hắn đương nhiên chưa từng gặp Vô Song cũng chưa từng gặp nói chuyện với Vô Song bao giờ có điều ngay trước khi đánh vào Phần Viêm Cốc thì hắn đã được Đại Thiên Tôn bắt phải học thuộc một bảng lời kịch rồi, Vô Song cùng Huyết Hà Tôn Giả lúc này quả thực đang đóng kịch với nhau.
Ngay sau khi Vô Song lên tiếng thì Huyết Hà Tôn Giả rất nhanh điều chỉnh tâm tính, cho dù bản thân hắn không quen nhưng đây đã là lệnh của cấp trên thì quen hay không cũng vẫn phải chấp nhận.
“Vô Niệm công tử, thứ công tử cần lão phu quả thực không trả nổi bất quá lão phu vẫn nhớ quy định của công tử, không biết người thấy tiểu nữ nhân bên cạnh lão phu thế nào?”.
Đường Hỏa Nhi nghe đến đây cả thân hình lập tức run lên, khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch, nàng không hổ là con gái của Đường Chấn là thiếu chủ của Phần Viêm Cốc, ngón tay trắng ngần chỉ thẳng về phía Vô Song đang đeo mặt nạ đồng thời thân thể vội lùi lại phía sau “Tên đeo mặt nạ kia, bản tiểu thư thà chết chứ không để cho ngươi chiếm hữu, Huyết Hà Tôn Giả tiền bối người cho dù mạnh hơn nữa nhưng Phần Viêm Cốc cũng không phải là thế lực bình thường, nếu ngươi ép buộc tiểu nữ lúc đó lửa giận Phần Viêm Cốc ép xuống thiết nghĩ tiền bối cũng chịu không được”.
Huyết Hà Tôn Giả nghe đến đây đương nhiên hiểu ý Đường Hỏa Nhi có điều ông ta không dám lên tiếng, Vô Song còn chưa lên tiếng thì Huyết Hà Tôn Giả sao dám thậm chí ông ta còn không dám nói một câu nào trái với lời kịch.
Vô Song ngước mắt lên nhìn Đường Hỏa Nhi đang phồng mồm trợn má nhìn mình sau đó lại nhìn Huyết Hà Tôn Giả, giọng nói lạnh lùng đầy băng lãnh vang lên “Mang một con dở người đến cửa tiệm ta có dụng ý gì?, trí tuệ có vấn đề là do tiên thiên thể chất, cái này ta không cứu”.
Đường Hỏa Nhi lúc này lại càng ngạc nhiên nhìn Vô Song, trong tai nàng chỉ còn vang lên một câu nói duy nhất “Trí tuệ có vấn đề”.
Đường Hỏa Nhi lập tức một lần nữa gắt lên “Ai trí tuệ có vấn đề, cả nhà ngươi mới có vấn đề, ta nhất đính sẽ bảo cha ….”.
Đường Hỏa Nhi còn chưa nói xong thì một ánh mắt của Tiểu Y Tiên lướt đến, Tiểu Y Tiên chỉ cần một ánh mắt lại làm cho Đường Hỏa Nhi lạnh cả sống lưng, nàng dĩ nhiên nuốt hết lời nói của mình vào trong miệng.
Đường Hỏa Nhi là một tiểu thư đài các muốn gì được đó, nàng ta lám soa có thể so sánh với Tiểu Y Tiên chưa kể Tiểu Y Tiên là đấu tôn cường giả đã trải qua trăm trận đánh lớn nhỏ còn Đường Hỏa Nhi hiện nay đến đấu tông còn chưa bước vào, chỉ bằng một ánh mắt Tiểu Y Tiên hoàn toàn khiến Đường Hỏa Nhi phải ngâm miệng.
Bản thân Tiểu Y Tiên chính là ghét nhất người khác nói xấu Vô Song, ghét nhất người khác nói xấu nam nhân của mình.
Huyết Hà Tôn Giả cũng vừa vặn quan sát được ánh mắt của Tiểu Y Tiên, thân hình già nua cũng khẽ run lên một chút, ông ta lúc này cũng nhận ra Tiểu Y Tiên tuyệt đối là cao thủ, mặc dù nàng không phải là đối thủ của Huyết Hà Tôn Giả tuy nhiên chỉ cần không phải Hồn Điện Thiên Tôn ra tay thì Hồn Điện Tôn Lão chỉ sợ không ai có thể là đối thủ của nàng, địa vị của Vô Song trong mắt Huyết Hà Tôn Giả dĩ nhiên lại cao thêm một phần.
Huyết Hà Tôn Giả đương nhiên vẫn sẽ phải nói nốt lời kịch của mình, hắn một lần nữa cúi đầu chắp tay “Đương nhiên không phải, con bé kia không phải là trí tuệ tiên thiên có vấn đế, trên người con nhóc đó chính là lâm trọng bệnh, dị hỏa phản phệ không biết đã đủ chưa?”.
“Nếu lão phu nhớ không nhầm thì quy tắc của Vô Niệm công tử chắc không thay đổi chứ, nếu một bệnh nhân mang theo một bệnh nhân khác bệnh nặng hơn bản thân đến gặp công tử thì vẫn được giảm giá, đúng chứ?”.
….......
Ngay khi Huyết Hà Tôn Giả vừa lên tiếng tấm màn che của cửa tiệm lại mở ra, hai thân ảnh nhẹ nhàng xuất hiện trong cửa hàng nhỏ, một lão nhân già nua cùng một trung niên nhân.