Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 427

Võ đài hiện nay càng ngày càng âm u, biển máu mà Hồn Nhận tạo ra bỗng liên tục xoay tròn tạo thành những hố đổ khổng lồ lở lửng trong không gian, về phần Nạp Lan Yên Nhiên nàng vẫn cứ như vậy chọn thủ hộ một góc khán đài, không lùi cũng chẳng tiếng, xung quanh nàng là vô số cánh hoa bay lượn, là phong hệ đấu khí lúc cuồng nộ lúc lại nhẹ nhàng như có như không.

Một trong bốn cái đầu của Hồn Nhận bị Nạp Lan Yên Nhiên chém xuống lúc này mở bừng mắt ra, ánh mắt đỏ rực đầy tà ác, ba cái đầu còn lại thì lập tức biến thành huyết vụ khiến mùi máu tanh nông nặc bao phủ toàn bộ không trung.

“Hồn Tộc bí pháp – Đốt Huyết Tế Hồn”.

Một âm thanh băng lãnh từ cái đầu người kia vang lên sau đó toàn bộ biển máu mà Hồn Nhận mất công tạo ra lập tức tụ hợp lại rồi phóng thẳng lên trời, từ bên trong cột máu khổng lồ đó một huyết ảnh lao thẳng ra, một kẻ toàn thân là máu, toàn thân là sát khí lao thẳng về phía Hoa Trận của Nạp Lan Yên Nhiên.

Lần này Hồn Nhận mạnh hơn trước quá nhiều, chỉ riêng khí thế kia của hắn đã không còn nằm trong phạm trù ngũ tinh đấu tông nữa rồi, Hồn Nhận lúc này là thất tinh đấu tông cảnh giới, hắn mạnh hơn Nạp Lan Yên Nhiên đến tứ tinh, đây tuyệt đối là một cái rãnh trời rất khó vượt qua.

Vô số lớp phòng ngự của Nạp Lan Yên Nhiên bị Hồn Nhận đập nát, vô số cánh hoa bị hắn dẫm nát dưới chân, hắn lúc này thế không thể đỡ.

Trên đài cao lúc này cả Phượng Thanh Nhi cùng Đường Hỏa Nhi đều đang nhíu mày lại, hai nàng tuy ngồi ở đây nhưng đều cảm nhận được sự đáng sợ ở dưới kia, ba nhân vật thiên tài mạnh nhất Trung Châu hiện nay đương nhiên cũng phải có chút tiếp xúc, chưa kể cả Phong Lôi Các, Phần Viêm Cốc cùng Hoa Tông đều có thể coi là một nhà, quan hệ của ba người cũng không phải là tệ, hiện nay nhìn thấy Nạp Lan Yên Nhiên bị vây trong trạng thái khó khăn đương nhiên là lo lắng.

Đường Hỏa Nhi mở to đôi mắt của mình sau đó quay đầu lại cái miệng nhỏ mấp máy.

“Cô cô, Yên Nhiên nàng ta có làm sao không”.

Cô Cô ở đây là danh xưng mà Đường Hỏa Nhi dùng để xưng hô với Cửu U, cô bé Đường Hỏa Nhi này quả thực có thể coi là người gặp người thích hoa gặp hoa nở, nàng thực sự rất dễ bước vào lòng người.

Câu hỏi của Đường Hỏa Nhi cũng là thắc mắc trong lòng Phượng Thanh Nhi, nàng cũng hướng mắt về phía Cửu U.

“Đặc sứ đại nhân, Nạp Lan Yên Nhiên chỉ sợ không phải là đối thủ của kẻ kia, đại nhân hay là bảo nàng rút lui đi”.

Nhìn vào sự lo lắng của hai nàng Cửu U chỉ nhè nhẹ lắc đầu.

“Các ngươi không cần quá lo lắng, Nạp Lan Yên Nhiên có thể coi là đệ tử đầu tiên của Yêu Chủ, nàng tuy đại diện cho Hoa Tông nhưng thực chất lại là đại diện cho Yêu Chủ, Nạp Lan Yên Nhiên có thể thua nhưng không phải là thua ở đây, cứ yên tâm đi”.

Trong rất nhiều thiên tài ở đây rất ít người phục Hồn Nhận chỉ bởi tuổi tác của hắn đã đến giới hạn của cuộc thi lần này, hắn hơn người khác vài năm thời gian tu luyện, nên mới có thể làm đám người Phượng Thanh Nhi cùng Đường Hỏa Nhi lo sợ chỉ là với Nạp Lan Yên Nhiên thì lại khác.

Nạp Lan Yên Nhiên từ trước đến nay đều được Vô Song coi là thiên tài mạnh nhất của Trung Châu, tư chất của nàng không tồi, ngộ tĩnh cũng rất tốt chưa kể bản thân Nạp Lan Yên Nhiên có nghị lực rất lớn, nếu xét tổng thể thì thiên tài trong thiên hạ này bản thân Nạp Lan Yên Nhiên chỉ có thể xếp vào hàng trung thượng nhưng ai bảo nàng có Vô Song hậu thuẫn.

Nạp Lan Yên Nhiên ở dưới kia là người cảm nhận rõ nhất sự đáng sợ của Hồn Nhận chỉ là cái khí tức của hắn không dọa được Nạp Lan Yên Nhiên, khí tức mà Hồn Nhận cố gắng tạo ra, áp lức mà hắn nghiền ép lên người Nạp Lan Yên Nhiên lúc này so căn bản không mảy may ảnh hưởng đến nàng.

Ánh mắt của Nạp Lan Yên Nhiên chợt mở ra, trên khuôn mặt xinh đẹp xuất hiện một nụ cười đầy tự tin.

“Khí thế còn không bằng một ánh mắt của tiểu sư thúc”.

Vừa dứt lời từ hư không xuất liên từng đóa hoa sen, tổng cộng chín đóa hoa sen hiện ra trước mặt Nạp Lan Yên Nhiên, chín đóa hoa này vừa ra thiên địa như ngừng lại, chín đóa hoa này mở ra toàn bộ huyết khí xung quanh đều bị đánh tan.

Nếu nói loài hoa nào thánh khiết nhất thì chắc chắn chính là hoa sen.

Nếu nói loài hoa nào gắn liền với truyền thuyết nhất cũng là hoa sen.

“Thiên giai sơ cấp đấu kỹ - Cửu Liên Cửu Tử”.

Đây không phải là đấu kỹ của Hoa Tông cũng chẳng phải là đấu kỹ của bất cứ thế lực nào trên đại lục này.

Cửu Liên Cửu Tử chính là trấn tông đấu kỹ của Phong Vực tại Nguyên Tố Thế Giới.

Có thể gọi ra chín đóa sen liền có tư cách học Cửu Liên Cửu Tử, có thể làm nổ ba đóa hoa sen liền là thiên giai trung cấp đấu kỹ, có thể làm nổ sáu đóa hoa sen liền là thiên giai đỉnh cấp đấu kỹ, có thể làm nổ chín đóa hoa sen chỉ sợ liền là đế phẩm công pháp.

Đương nhiên bằng vào thực lực của Nạp Lan Yên Nhiên nàng cho dù dốc toàn lực cũng chỉ có thể làm nổ một trong chín đóa hoa sen mà thôi có điều đối mặt với đấu tông cường giả như Hồn Nhận thì một đóa là quá đủ rồi.

Cửu Liên Cửu Tử có thể coi là một siêu cấp công phạt đấu kỹ, ít nhất nếu bằng một cách thần kỳ nào đó Nạp Lan Yên Nhiên có thể cho nổ chín đóa hoa sen gọi ra cửu tử thì đấu đế cường giả sống lại cũng phải ngoan ngoãn vào mộ nằm tiếp.

Một đóa hoa sen nổ tung giữa hư không sau đó toàn bộ sàn đấu đều bị một chất lỏng đầy tanh tưởng bao phủ, một đầm sen vậy mà hiện ra chiếm lấy toàn bộ mảnh không gian này, ở phía trên mặt nước đen ngòm đó là một đóa hoa sen tuyệt đẹp ‘gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn’.

Nạp Lan Yên Nhiên khóe miệng trào ra một tia máu, chiêu này là hoàn toàn quá sức với nàng cưỡng ép sử dụng đương nhiên bị phản phệ không nhỏ có điều ánh mắt nàng tràn ngập tự tin, trận chiến này nàng thắng chắc.

Hồn Nhận cũng cảm thấy cực độ không ổn nhưng hắn không tài nào rút chân ra được, hắn vậy mà mà bị mặt nước hôi tanh kia hoàn toàn giữ chân, hắn càng cựa quậy thì lún càng sâu, hắn càng cố dùng đấu khí thì hắn lại càng bị nhấn chìm nhanh hơn, ánh mắt Hồn Nhận hiện ra một tia hoảng sợ.

Sau đó Hồn Nhận mới phát hiện hắn không thể nói, hắn không thể kêu lên, cả người hắn như bị nhốt trong vô tận bóng tối, hắn cứ như vậy bị đám bùn đất dưới chân nuốt chửng rồi yên lặng chìm xuống, đến cả xương cũng không còn, đến cả linh hồn cũng không thoát ra nổi cứ như vậy lặng im chết đi, chết đến không thể chết lại.

Mặt nước đen nhánh biến mất, đóa hoa sen xinh đẹp dưới chân Nạp Lan Yên Nhiên cũng biến mất, thân hình Nạp Lan Yên Nhiên lập tức rơi xuống sau đó ôm ngực ho ra một ngụm máu, làn da trắng ngần của nàng run lên liên tục, về phần Hồn Nhận lúc này hắn đang quỳ trên nền đất giá lạnh, ánh mắt trắng dã để rồi khi một cơn gió nhẹ thổi qua toàn bộ xác thịt của hắn biến thành hư vô chỉ để lại một đám xương trắng nằm trên mặt đất.

Vòng chiến đấu đầu tiên cảu Tứ Cường kết thúc, Nạp Lan Yên Nhiên tiến vào vòng chung kết.

Nạp Lan Yên Nhiên đánh bại Hồn Nhận cũng nằm trong suy nghĩ của nhiều người bởi dù sao Hồn Nhận cũng giống như Tiêu Viêm hay Huân Nhi căn bản khoogn có chút danh tiếng nào của Trung Châu còn Nạp Lan Yên Nhiên vốn là danh xứng với thực có điều cách đánh bại đối phương của Nạp Lan Yên Nhiên quá mức đáng sợ.

Hơn nhau bốn tiểu cảnh giới vậy mà một đòn miểu sát, rốt cuộc đây là đấu kỹ cấp bậc nào?.

Vô số khán giả phía dưới còn đang gào thét, còn đang thất vọng vì việc Phượng Thanh Nhi cùng Đường Hỏa Nhi chưa đánh hết sức đã đầu hàng thì lúc này đều im bặt lại, cả người run lên, chưa bao giờ họ nhìn thấy thủ pháp giết người kì dị thế, chưa bao giờ nhìn thấy thủ pháp giết người đáng sợ thế, Hồn Nhận rõ ràng khí thể mạnh hơn hản Nạp Lan Yên Nhiên nhưng lại cứ như vậy vô lực mà chết đi, vô lực mà gục xuống.

Trong đám đông có không ít người bắt đầu nhận ra, thậm chí nhiều người còn bật thốt thành tiếng.

“Ta biết tại sao Đường tiểu thư cùng Phượng tiểu thư bỏ quyền rồi, họ sợ vòng sau gặp Nạp Lan tiểu thư, trời ạ một chiêu vừa rồi ai có thể chống lại chứ”

...................

“Đúng rồi, đây tuyệt đối là hai vị tiểu thư kia không có tự tin toàn mạng nên không dám đi tiếp vào vòng trong, Nạp Lan Tiểu Thư quá đáng sợ, Hoa Tông có nàng thì 10 năm nữa chắc chắn có thể nở rộ”.

..............

“Hoa Tông không hổ là ẩn thế toogn môn, che dấu thật sâu, đấu kỹ đáng sợ như vậy không ngờ cũng có thể sử dụng, một chiêu liền miểu sát đối phương thậm chí ta có cảm giác chiêu này của Nạp lan tiểu thư còn chưa dừng lại ở đây”.

.........

“Đúng nha, năm đó ta từng được tận mắt nhìn thấy Hoa bà bà của Hoa Tông đại triển thần uy nhưng cũng không có một chiêu nào bá đạo thế này, chẳng lẽ trong những năm Hoa Tông ở ẩn bọn họ lại sáng tạo ra một bộ thiên giai công pháp?”>

...........

Vô số tiếng nghị luận, mỗi người một ý có điều lúc này không thể nghi ngờ là danh tiếng của Nạp Lan Yên Nhiên liền lên đến cực thịnh, tuyệt đối vượt qua tất cả các thiên tài khác, át hẳn Tiêu Viêm cùng Huân Nhi.

Ở bên dưới vô số tiếng cổ vũ vang vọng, khí thế không thể nói là không lớn, lúc này gần như tất cả mọi người đến xem Trung Châu Tiềm Long Chiến đều có một nhận định, Nạp Lan Yên Nhiên chắc chắn vô địch rồi.

Chỉ là ngay sau đó tất cả khán đài như trở nên tĩnh lặng, không ai tin tưởng được vào điều trước mặt, Nạp Lan Yên Nhiên cứ như vậy ngã xuống, thân hình mềm yếu của nàng cuối cùng cũng không chịu nổi, rất may có hai bóng người lập tức xuất hiện bên cạnh nàng, Đường Hỏa Nhi cùng Phượng Thanh Nhi.

Đường Thanh Nhi cùng Phượng Thanh Nhi nhìn Nạp Lan Yên Nhiên đều không đành lòng có điều bọn họ lúc này đương nhiên biết tình trạng của bạn mình, Nạp Lan Yên Nhiên liền suy yếu đến cực độ, chỉ sợ không có mười này nửa tháng tĩnh dưỡng tuyệt đối không thể bình phục.

Nạp Lan Yên Nhiên gục xuống còn chưa phải là việc đáng sợ nhất, việc đáng sợ nhất là bầu trời lúc này vậy mà đen kịt, một thân ảnh đầy tà ác xuất hiện giữa hư không, trên lưng hắn có một cây đao đỏ rực đáng sợ vô cùng.

Người này vừa hiện thân liền làm toàn bộ không gian run rẩy, làm vô số người sợ hãi đến mức không thê rnosi được thành lời, áp lực mà hắn ta tạo ra khiến toàn bộ những người có mặt ở đây đều bé nhỏ không khác gì những sinh vật vô tri.

Điều làm Vô Song nghi ngại nhiều nhất cuối cùng đã tới, Hồn Tộc lần này muốn chơi rồi, Hồn Thiên Đế cuối cùng cũng hành động.

Người đến đứng trên bầu trời kia không ai khác chính là Hồn Sát một trong Hồn Điện Tứ Ma Thánh.

Hồn Sát hiện thân làm Huân Nhi run lên, nàng đương nhiên biết vị thế của mình trong lòng cả Hồn Tộc cùng Cổ Tộc, hơn nữa nàng cũng nhận ra người kia là ai, Hồn Sát của Hồn Tộc ai mà không biết.

Hồn Sát lần này hiện thân quả nhiên nhắm vào Cổ Huân Nhi, trong mắt Hồn Thiên Đế thì Huân Nhi có một vị trí quan trọng vô cùng, nàng chính là bức tường vững chắc nhất cho Hồn Tộc.

Thế kiềng ba chân là Thải Lân tạo ra có một điểm yếu đó chính là Huân Nhi, Huân Nhi là viên minh châu của Cổ Tộc, nếu nàng bị Hồn Tộc bắt đi thì chắc chắn Cổ Tộc phỉa ngừng thế công, chắc chắn Cổ Tộc không dám đánh tiếp, chỉ cần Hồn Thiên Đế cùng Hồn Tộc không làm quá thì tuyệt đối có thể khiến Cổ Tộc trong vài năm không xảy ra chiến tranh, chỉ cần có vài năm này tuyệt đối Hồn Tộc có thể mặc sức buông tay đánh cùng Yêu Cung một trận.

Hồn Sát đích thân xuất hiện thì người sợ hãi nhất chính là vị lão nhân đến từ Cổ Tộc, người làm vệ sĩ cho Huân Nhi lúc này, trưởng lão Cổ Tộc – Cổ Phi Phàm.

Cổ Phi Phàm đương nhiên là đấu thánh cường giả nhưng trong hàng ngũ đấu thánh cường giả tuyệt không phải nhân vật nổi trội gì, hắn chỉ là tam tinh đấu thánh đỉnh phong, loại cường giả này có thể sống được ba chiêu dưới tay Hồn Sát thì tuyệt đối là phúc ba đời tích tụ.

Cổ Phi Phàm cho dù yếu thì cũng là người Cổ Tộc, hắn cho dù chết cũng phải lấy bảo vệ Huân Nhi làm trọng, thân hình rất nhanh xuất hiện trên bầu trời đứng trước mặt Huân Nhi sau đó gầm lên “Tiểu thưu chạy đi, ở đây có lão phu chặn hắn lại”.

Hồn Sát nhếch miệng sau đó một đao chém ra, một đao này chém nát võ đài của Trung Châu Tiềm Long Đại Hội, một đao này là thất tinh đấu thánh một đòn toàn lực, một đao không có cầu kỳ cũng chẳng hề hoa mỹ chỉ là một đao này thừa sức miểu sát Cổ Phi Phàm.

Một đao này chém ra Cổ Phi phàm tuyệt vọng, Huân Nhi tuyệt vọng, Tiêu Viêm bàn tay chỉ biết nắm chặt lại, ánh mắt như nứt ra nhưng ba người quá yếu, ba người căn bản không có chút tư cách này ngăn cản một chiêu này.

Một đao này làm thiên địa như tan nát, một đao này làm thiên khung như đổ vỡ, chỉ bằng một đao đơn giản cũng khiến ba vị cự đầu của Đan Tháp cả người bị ép ngồi xuống ghế không thể đứng lên, ánh mắt đầy sợ hãi.

Uy thế một đao khiến cho đám người khách nhân đến tham dự đại hội không ai có thể cử động kể cả đám người của Quyền Lực Bang.

Chỉ là đúng lúc này một bàn tay già nua từ trong không gian xuyên đánh xuống, một bàn tay già nua vậy mà bóp nát đao khí thành phấn vụn, một cái nắm tay làm Hồn Sát thổ huyết bay ngược lại ánh mắt đầy sợ hãi.

Từ trong hư không một giọng nói đầy tang thương vang lên, một giọng nói mang theo vô tận uy thế.

“Quyền Lực Bang của lão phu còn không đến lượt tiểu tử ngươi đến diễu võ dương oai, lần sau muốn đến thì bảo Hồn Thiên Đế hắn tự đến đây, lão phu liền tiếp”.

Huân Nhi lúc này triệt để ngẩn người, nàng sao có thể ngờ được trên đời lại có một cường giả dễ dàng nghiền ép Hồn Sát như vậy, ngoại trừ cha nàng ra Huân Nhi không nghĩ ra ai có thể mạnh mẽ nghiền ép Hồn Sát như vậy.

Một đòn của cánh tay kia tưởng như không có gì đặc biệt nhưng lại làm Hồn Sát bay ngược thổ huyết không ngừng, Hồn Sát đến cũng nhanh mà đi càng nhanh hơn, thân hình hắn lập tức biến mất trong hư không tuyệt không dám quay đầu lại.

Giọng nói già nua kia tiếp tục thở dài một hơi sau đó lại lên tiếng “Lũ chuột nhắt này dám phá hỏng thú vui của lão phu, đáng tiếc là không giũ được tên kia lại. Cửu U dẫn ba người kia đến gặp lão phu, lão phu mệt rồi cần ngủ một chút, đại hội này coi như cũng kết thúc ở đây đi”.

Đại hội lần này cứ như vậy mà kết thúc trong sự ngõ ngàng cũng bất ngờ của mọi người, có điều không một ai có thể quên đi ngày hôm nay, lúc này tất cả thế của Trung Châu đều biết Trung Châu Tiềm Long đại hội là do Quyền Lực Bang đứng sau, đồng thwofi ở Quyền Lực Bang có một đại quái vật chỉ càn dùng hư ảnh cũng làm thất tinh đấu thánh cường giả trọng thương.
Bình Luận (0)
Comment