Đấu Phá Thương Khung

Chương 1049

Nguồn: TruyenYY

Trong đám mây đen dầy đặc ở cuối đường chân trời, lôi kình như những con mãng xà chợt ùn ùn kéo đến đánh xuống khiến cho cả phiến thiên địa này đều phải run rẩy cả lên. Sơn cốc vốn đang tối đen cũng vì những sợi tơ lôi kình liên miên không ngừng này mà trở nên sáng như ban ngày, âm thanh ầm ầm vang lên khắp sơn cốc không ngớt.

Mà ở ngay phía dưới vị trí lôi kình trút xuống, một thân ảnh màu bạc trôi nổi trên trời đem những lôi kình đó hút vào thân thể của mình!

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Mỗi khi có một đạo lôi kình từ phía chân trời đánh xuống thì thân ảnh màu bạc đó sẽ bị lực lượng khủng khiếp trong lôi kình đánh rơi xuống, mà tiếng nổ ầm vang lên trong khi tiếp xúc khiến cho da đầu của người nghe phải run lên, nếu như đổi lại là người bình thường thì chỉ sợ giờ đã bị cháy sém rồi.

Trên bệ đá, ánh mắt Tiêu Viêm vẫn đang tập trung vào Địa Yêu khôi đang đứng lơ lửng trên không, bởi vì có cảm ứng tương liên nên hắn có thể trong lúc mơ hồ nhận thấy thực lực của Địa Yêu khôi dưới sự oanh kích của lôi kình mà dần dần tăng lên.

Địa Yêu khôi không sử dụng được đấu khí nhưng nó lại có một khối thân thể vô cùng khủng bố, mà khối thân thể này trong khi bị lôi kình đánh xuống thì không những không bị hủy mà còn hấp thu lực lượng lôi kình trong đó, cho nên khối thân thể đó cũng trở nên mạnh mẽ hơn.

- Đan lôi do đan được thất phẩm cao cấp sinh ra quả nhiên rất mạnh, mặc dù lấy năng lực của Địa Yêu khôi cũng chỉ hơi miễn cưỡng chống đỡ được. Nhưng mà, may mắn Địa Yêu khôi có năng lực hấp thu lực lượng lôi kình cho nên dần dần nó cũng thích ứng được, nếu không dưới tình trạng lôi kình đánh xuống liên tục như vậy thì mặc dù nó không có cảm giác đau nhưng cũng không trụ nổi cho đến bây giờ a.

Liếc nhìn đám mây đen sau khi đánh xuống lôi kình liên tục mà vẫn chưa có dấu hiệu tiêu tán, Tiêu Viêm không nhịn được lắc đầu, thấp giọng lẩm bẩm.

- Nhưng mà chắc cũng mau thôi, hiện tại cường độ lôi kình đánh xuống đã không còn cao như lúc đầu nữa rồi…

- Khôi lỗi thật kỳ dị, chỉ sợ sức chiến đấu của khôi lỗi này không kém hơn thất tinh Đấu Tông đâu. Hơn nữa nhìn bộ dáng này thì khôi lỗi còn có thể hấp thu lực lượng lôi kình để cường hóa bản thân, nếu cứ tiếp tục trải qua vài lần đan lôi như vậy thì chỉ sợ sẽ có sức chiến đấu ngang với cường giả Đấu Tôn đi.

Trên thềm đá, Đường Chấn hơi kinh hãi. Nhìn vào Địa Yêu khôi sau khi bị lôi kình đánh trúng không những không tiêu hao mà còn trở nên mạnh mẽ hơn thì hắn cũng phải hít sâu một hơi. Khôi lỗi bực này thì cho dù lấy sự dịch luyệt của hắn cũng là lần đầu tiên thấy trong nhiều năm a.

- Nhưng mà thật sự không ngờ rằng Nham Kiêu này có thể chỉ dựa vào khôi lỗi mà ngăn cản được đan lôi. Người trẻ tuổi này đúng là không ngừng làm cho người ta kinh ngạc a…

Trong lòng khẽ thở dài một tiếng, Đường Chấn tự nhiên có thể cảm giác được đan lôi khiến cho người ta phải sợ hãi kia đã gần kết thúc rồi…

Đương nhiên, những người có ý nghĩ giống hắn thì ở chỗ này cũng không ít. Đối với đan lôi do đan dược thất phẩm cao cấp tạo thành thì mọi người đều hiểu rõ uy lực của nó, mỗi một khi đan dược này xuất thế thì đều phải cần đến nhiều cường giả Đấu Tông liên thủ bảo hộ…

Nhưng mà đan lôi khiến cho nhiều Luyện Dược đại sư phải đau đầu lúc này đã dễ dàng bị con khôi lỗi do Tiêu Viêm triệu ra dễ dàng tiếp được, điều này làm cho người khác có chút cảm giác khó tin. Nếu như truyền việc này ra thì sợ rằng một số nhân vật Luyện Dược tông sư cũng sẽ nhân dịp này mà động tâm. Dù sao chỉ cần có con khôi lỗi kỳ dị này thì ngày sau luyện đan cũng sẽ không cần lo lắng đến đan lôi nữa…

Ngay khi mỗi người trong quảng trường có một suy nghĩ riêng thì bỗng nhiên có một tiếng sấm vang vọng khắp chân trời rồi một đạo lôi kình cỡ nửa trượng như một con ngân long vậy, uy mãnh xé trời rồi mạnh mẽ đánh lên trên thân thể của Địa Yêu khôi.

Thình thịch!

Cường lực va chạm lần này trực tiếp đánh Địa Yêu khôi văng xuống đất, làm cho đá bay khắp nơi trên quãng trường rồi tạo thành một cái hố sâu lớn cỡ chừng mười trượng. Chung quanh hố sâu này xuất hiện những cái khe vô cùng lớn rồi như những mạng nhện vậy, không ngừng lan tràn ra…

Đột nhiên xuất hiện biến cố như vậy làm cho phần đông đệ tử Phần Viêm cốc chung quanh đều chấn kinh rồi vội vàng lui về sau. Khi cả bọn nhìn vào cái hố sâu đó thì không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Còn mây đen trên bầu trời sau khi đánh ra đạo lôi kình mạnh nhất thì cũng ngưng chỉ quay cuồng, sau đó dần loãng đi, từng đạo điện lưu xuyên thấu qua mây đen hóa thành những vết lốm đốm, chiếu quang Phần Viêm cốc vừa bị đan lôi tàn phá…

Ánh mặt trời chiếu xuống cũng xua đi màn đêm ảm đạm trong cốc, mà bản thân những người xem lúc này cũng đã dần dần mất đi cảm giác sợ hãi trước lôi uy của đan lôi lúc nãy.

Nhìn thấy đan lôi tán đi, những người ở đây cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, rồi từng ánh mắt không hẹn mà cùng nhìn lên cái hố sâu trên quảng trường kia. Hai mặt nhìn nhau, đều tự đặt lên câu hỏi chẳng lẽ cái khôi lỗi này sau khi kháng trụ nhiều đạo lôi kình như vậy mà lại thất bại ở đạo cuối cùng sao?

- Nham Kiêu tiểu hữu, không sao chứ?

Đường Chấn cũng vì đạo lôi kình cuối cùng mà có chút kinh hãi, nhìn thoáng qua cái hố sâu một chút rồi nhìn sang Tiêu Viêm, vội vàng hỏi.

Sắc mặt Tiêu Viêm vẫn trắng như tờ giấy lúc trước, hắn vung tay áo lên rồi cười, tiếng cười có vẻ hơi kiệt sức:

- Đường cốc chủ, yên tâm…

Tiếng nói vừa dứt thì thủ ấn trong tay cũng biến đổi. Rồi chợt có một đạo âm thanh trầm thấp từ dưới hố sâu vang lên, sau đó có một thân ảnh màu bạc từ bên dưới bay lên, đứng vững trên thềm đá.

Ánh mắt Tiêu Viêm lần nữa nhìn lên người Địa Yêu khôi. Khôi lỗi này sau khi được đan lôi rèn luyện lần nữa thì cái màu bạc trên người càng thêm tinh thuần, giờ nhìn vào thì y như màu trắng bạc trong vậy, vô cùng bắt mắt.

Bàn tay hơi chạm đến trên người của Địa Yêu khôi thì lập tức có cảm giác như đụng đến một kim loại vậy, làm cho người ta có cảm giác vô cùng cứng cỏi. Nhưng mà, điều làm điều làm cho Tiêu Viêm thất vọng đó là hắn không nhìn thấy một chút màu kim sắc nào trên người của Địa Yêu khôi cả.

Yêu khôi được chia làm ba cấp Nhân, Địa, Thiên. Cũng có thể lấy màu sắc trên thân thể mà nhận biết: Nhân cấp thì sẽ có màu đồng, Địa cấp thì sẽ có màu bạc, mà Thiên cấp thì chính là màu kim sắc. Hiện tại cả người Địa Yêu khôi vẫn hiện lên màu bạc như màu của ngọc, hiển nhiên vẫn đang ở Địa cấp, mà khi nào màu sắc bên ngoài được chuyển sang màu kim sắc thì lúc đó nó sẽ được gọi là Thiên Yêu khôi, chứ không còn là Địa Yêu khôi nữa.

Nhưng mà, tuy màu sắc vẫn chưa chuyển thành kim sắc, nhưng Tiêu Viêm có thể cảm giác được Địa Yêu khôi sau khi trải qua lần rèn luyện của đan lôi này thì thực lực của nó đã tăng lên. Dựa theo suy đoán hiện tại của hắn thì chỉ sợ Địa Yêu khôi đã có thực lực miễn cưỡng đấu với lão yêu quái Phí Thiên một trận. Mặc dù không dám khẳng định là sẽ chiến thắng đối phương, nhưng ít ra sẽ không phải là không có chút lực uy hiếp nào đối với Phí Thiên như lúc trước.

- Xem ra độ khó khăn tiến vào Thiên cấp không hề nhỏ a…

Tiêu Viêm khẽ thở dài một tiếng, vừa muốn thu Địa Yêu khôi vào trong nạp giới thì bỗng nhiên dừng lại. Ánh mắt hắn nhìn sâu vào trong mắt trống không của Địa Yêu khôi thì bỗng nhiên phát hiện ở đó cư nhiên có chút ánh sáng kim sắc hiện lên.

- Kim sắc?

Mặc dù tia kim sắc này rất ảm đạm, nhưng lại vô cùng nổi trội trong con mắt trống không của Địa Yêu khôi cho nên vẫn chưa thể thoát khỏi ánh mắt của Tiêu Viêm.

Ánh mắt nhìn vào luồng kim sắc đang phát sáng kia, trong lòng Tiêu Viêm vẫn có chút kích động. Mặc dù kim sắc này rất nhạt, nhưng dù sao thì hắn cũng đã có biện pháp làm cho Địa Yêu khôi tiến hóa, đó chính là hấp thu đan lôi, sử dụng lực lượng lôi kình trong đan lôi để rèn luyện thân thể cho yêu khôi, làm cho nó ngày càng mạnh hơn. Hơn nữa, còn có thể làm cho nó tiến vào Thiên cấp.

- Xem ra ngày sau phải nghĩ biện pháp để Yêu khôi này hấp thu nhiều đan lôi nữa. Nếu như nó có thể bước vào Thiên cấp thì sẽ có tác dụng cực lớn với mình, dù sao đây cũng là kim bài sát thủ chân chính của mình, lại không bao giờ làm ra hành động phản bội.

Tiêu Viêm kìm nén sự kích động trong lòng, thấp giọng lẩm bẩm nói.

Trong lòng quyết định chủ ý, Tiêu Viêm khẽ vươn tay đưa Địa Yêu khôi về lại trong nạp giới, sau đó mắt nhìn vè dược dỉnh. Ở trong đó, có một quả đan dược rất tròn có hai màu xanh hồng đang chậm rãi xoay tròn, trong lúc xoay tròn còn tỏa ra mùi đan hương làm cho người khác phải thoải mái.

- Đây chính là Hỏa Bồ đan sao…

Nhìn vào quả đan dược màu xanh hồng trong dược đỉnh một hồi, Tiêu Viêm không khỏi cười lên. Ngón tay của hắn hơi búng cong ra, ngay khi nắp đỉnh vừa mở thì một đạo ánh sáng xanh hồng như tia chớp vụt ra, sau đó không hề dừng lại mà muốn bay vút lên bầu trời, hình như là muốn chạy trốn.

- Đường cốc chủ, giao nó cho ngươi…

Nhìn thấy đan dược muốn chạy trốn, Tiêu Viêm mỉm cười. Đan dược đến cấp bậc này thì đã sinh ra được một chút linh tính, hiểu được cát hung, cho nên vừa mới ra dược đỉnh thì đã muốn chạy trốn…

Nghe thấy lời này của Tiêu Viêm, Đường Chấn cũng cười to một tiếng rồi gật đầu. Đường Chấn nhẹ nhàng vung tay lên một cái thì không gian mà Hỏa Bồ Đan đang muốn chạy trốn lập tức bị ngưng đọng lại, sau đó viên đan dược này như dụng phải một bức màn vậy, trực tiếp bị bắn ngược trở về.

Đường Chấn lại nhẹ nhàng vung tay áo lên, bỗng nhiên có một luồng hấp lực dữ dội dễ dàng cuốn lấy Hỏa Bồ đan kia, sau đó lấy ra một cái bình ngọc, đem cái viên đan dược xanh hồng không ngừng quậy bên trong lòng bàn tay nhét vào trong đó.

Sau khi làm xong thì dường như Đường Chấn đã trút được gánh nặng vậy, thở dài nhẹ nhõm một hơi, rồi nhìn sang Tiêu Viêm, trầm giọng nói:

- Nham Kiêu tiểu hữu, đa tạ rồi! Phần ân tình này, lão phu nhớ kỹ…

- Nhận ủy thác của người mà làm việc thôi…

Tiêu Viêm lắc lắc đầu. Bỗng nhiên một cảm giác mệt mỏi vô cùng từ sâu trong linh hồn phát ra, làm cho hắn cảm giác thấy trước mắt trở nên tối đen, rồi không một chút kháng cự làm hắn đang ngồi xếp bằng trên đá lại hơi ngã xuống.

- Đan dược thất phẩm cao cấp, quả nhiên không dễ luyện chế a.. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trước lúc hôn mê, trong lòng Tiêu Viêm cũng vang lên một tiếng cười khổ cùng lẩm bẩm….
Bình Luận (0)
Comment