Lạc Thần Giản được đặt ở phía bắc của Đan Vực, địa hình ở đó vô cùng phức tạp, cả vùng đất dường như là bị một cây búa lớn bổ ra tạo thành vô số khe nứt vậy. Mỗi một khe nứt đều dài hơn nghìn trượng, mà hẽm núi ở bên trong cũng sâu không lường được, trong đó khói độc tràn ngập, có vô số kịch độc thường lui tới, hoàn cảnh vô cùng ác liệt, có thể coi đây là một hiểm địa ở Đan Vực.
Ở Lạc Thần Giản này, ngoại trừ một số người cần gì đó thì rất ít người tới nơi này. Nhưng mà gần đây bởi vì xuất hiện Ách Nan Độc Nữ thì đã làm cho nơi hẻo lánh này trở nên huyên náo, ồn ào vô cùng.
Đối với Ách Nan Độc Thể thì hầu như người ở Trung Châu đều nhớ kỹ cả, cách đây lâu năm thì cũng đã từng xuất hiện qua một ít người có thể chất Ách Nan Độc Thể, nhưng những người này cuối cùng đều không ngoài dự tính đã nhấc lên một hồi tan nạn ở trên Trung Châu.
Độc thể lướt qua, sinh cơ bất tồn, vạn vật tận tịch.
Chỉ ngắn ngủi vài câu này thôi nhưng đã nói lên được sự kinh khủng của Ách Nan Độc Thể đến cỡ nào rồi.
Có lẽ việc tạo thành cái tai nạn đó cũng không phải là chủ ý của người mang thể chất Ách Nan Độc Thể, nhưng sau khi độc thể bùng phát thì sẽ tạo thành cục diện phản lại chính chủ của nó, sau đó khách đổi làm chủ rồi trở thành một khối độc di động. Đối với loại độc này thì cho dù là cường giả Đấu Tông nếu như hút vào thể nội thì kết cục cũng là vô cùng thê thảm, năm đó, mỗi lần Ách Nan Độc Thể bạo phát thì đều làm cho Trung Châu tổn thất rất nhiều cường giả Đấu Tông, cứ như thế lặp lại vài lần thì làm cho hung danh của Ách Nan Độc Thể đã xâm nhập vào trong lòng người ở Trung Châu.
Mà cũng chính là sự kiêng kị, thậm chí là sợ hãi của Trung Châu đối với Ách Nan Độc Thể này cho nên mỗi lần nghe được có Ách Nan Độc Thể xuất hiện thì đã có rất nhiều thế lực hợp lại, muốn diệt trừ Ách Nan Độc Thể đi trước khi nó bùng phát hoàn toàn.
Mà trong những thế lực này thì lại lấy Băng Hà cốc làm chủ. Mặc dù không ít người cũng biết là bọn họ muốn có được Ách Nan Độc Thể, nhưng vì thực lực của cốc này quá mạnh cho nên cũng không có người nào ngăn trở. Hơn nữa, Tiểu Y Tiên cũng đã đánh chết không ít người của Băng hà cốc cho nên làm cho ân oán của song phương càng trở nên gay gắt. Đồng thời, ai ai cũng biết nếu như người mang Ách Nan Độc Thể mà rơi vào trong tay của Băng Hà cốc thì chỉ sợ kết cục chỉ có thể là…chết!
Nhưng mà cho dù như thế nào thì Đan Vực vốn đã bình tĩnh trong một thời gian dài cũng đã vì Ách Nan Độc Thể này mà náo động trở lại. Hiện giờ đã có vô số người phóng về Lạc Thần Giản để tìm Ách Nan Độc Nữ, những người này hầu như đều là những kẻ ham tiền thưởng ngất trời mà Băng Hà cốc đã treo ra, đương nhiên cũng có chút người có ý niệm muốn hủy diệt đi Ách Nan Độc Thể.
Nói chung lại thì cho dù những người này có mang tâm tư gì thì không thể nghi ngờ Lạc Thần Giản đã trở thành địa phương náo nhiệt nhất của Đan Vực.
Lạc Thần Giản cũng cách Diệp Thành không xa lắm, lấy tốc độ của Tiêu Viêm, cho dù mang theo Hân Lam thì cũng chỉ tốn một ngày là chạy tới cái mảnh đất đang náo nhiệt này.
Lúc này thì Tiêu Viêm đang cùng Hân Lam đứng trên một ngọn núi cao nhìn xuống, trông về phía xa là một mảnh bình nguyên bị loạn thạch che đầy không nhìn thấy cuối. Trên tấm bình nguyên đó có vô số cái khe đen nhanh, những cái khe này nhìn qua trông như những con ác ma dữ tợn há miệng rộng từ dưới đất hiện lên, sau đó kéo dài ra xa. Nhìn vào những cái khe đen nhánh sâu ấy làm cho người ta có cảm giác băng giá vô cùng.
Tren tấm bình nguyên đó còn có những tảng đá vô cùng khổng lồ, những tảng đá lớn ấy khi nhìn qua thì trông giống như một tòa núi vậy, mà trên bầu trời cũng đã bị những làn sương mù màu đen che lấp. Đó đều là khói độc từ trong dãy núi dâng lên, trải qua nhiều năm tích tụ thì những làn sương ấy đã che kín cả bầu trời Lạc Thần Giản.
Chậm rãi thu ánh mắt lại, Tiêu Viêm nhìn về bình nguyên trước mắt, ở đó hiện giờ có rất nhiều bóng người. Những người này đều đang không ngừng kết thành đoàn đội rồi tiến vào Lạc Thần Giản, xem bộ dáng đúng là tìm kiếm tung tích của Tiểu Y Tiên.
- Nơi này là Lạc Thần Giản sao, quả nhiên là hiểm ác. Nhưng mà lấy thể chất đặc thù của Tiểu Y Tiên thì ở trng này lại có thể xem như cá gặp nước.
Thu hồi ánh mắt, Tiêu Viêm gật gật đầu, nói.
Hân Lam cũng là gật đầu một cái, chợt nói:
- Tiêu Viêm đại ca, trên bầu trời Lạc Thần Giản có khói độc cho nên chúng ta cũng không thể trực tiếp bay vào mà chỉ có thể từ phía dưới mà đi. Đó cũng chính là nơi duy nhất đi vào Lạc Thần Giản, nhưng mà nơi đó lại có cường giả Băng Hà cốc trấn thủ, bọn họ lúc nào cũng chú ý tới động tĩnh của Lạc Thần Giản.
Tiêu Viêm hơi gật đầu, nói:
- Thực lực những người Băng Hà cốc phái ra như thế nào?
- Theo như tin muội được biết thì dẫn đầu đội tìm kiếm lần này của Băng Hà cốc chính là hai tên trưởng lão Băng Nguyên cùng Băng Phù, cũng chính là hai người đã giao thủ lần trước với Tiểu Y Tiên tỷ ỷ. Nhưng mà, theo như muội nhận thấy thì chắc còn có những người khác theo nữa, phỏng chừng có bốn tên cường giả Đấu Tông.
Hân Lam hơi trầm ngâm một hồi, rồi nói.
- Bốn tên Đấu Tông sao.
Tiêu Viêm khẽ gật đầu. Xem ra Băng Hà cốc vẫn chưa xuất động cường giả Đấu Tôn, nhưng mà ngẫm nghị lại thì lấy thực lực của Tiểu Y Tiên hiện này thì chắc Băng Hà cốc chỉ phái trưởng lão ra bắt cũng đủ.
- Nếu như đi vào trong đó thì ngươi có thể tìm được chỗ của Tiểu Y Tiên không?
Tiêu Viêm trầm ngâm hỏi.
- Ừ.
Hân Lam gật gật đầu.
Thấy thế, Tiêu Viêm cũng là thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói:
- Một khi đã như vậy, vậy ta cứ vào tìm đi.
Tiếng nói vừa dứt thì hắn liền ôm lấy vòng eo của Hân Lam, rồi thân hình trực tiếp đi xuống dưới ngọn núi, chỉ lóe lên vài cái thì đã dừng ở ngoài Lạc Thần Giản.
Lối đi vào Lạc Thần Giản được hai tảng đá màu đen khổng lồ dựng nên, ở giữa còn có một con đường lớn đến mấy trượng. Nhưng mà quanh cửa đi vào lúc này thì lại có rất nhiều thân ảnh mặc đồ màu trắng, hiển nhiên là người của Băng Hà cốc.
- Đi thôi…
Vừa đáp xuống, Tiêu Viêm liền buông Hân Lam ra, sau đó trực tiếp đi vào, Hân Lam vội vàng bước theo.
Ở ngay lối vào có hai tảng đá lớn, ít nhất cũng gần trăm mét, được các đệ tử Băng Hà cốc canh giữ. Từng đạo ánh mắt không ngừng quét qua đám người đi qua lối vào ở dưới, mà ở bên cạnh đó có một lão giả bạch y ngồi xếp bằng, một luồng hàn khí không ngừng từ trong cơ thể hắn tràn ra, làm cho nhiệt độ xung quanh cũng hạ thấp rất nhiều.
Vị lão giả bạch y này từ đầu đến cuối đều nhắm mắt lại, nhưng mà khi hai người Tiêu Viêm đi vào thì dường như hắn có phản ứng, hai mắt bỗng mở ra, rồi nhìn qua Tiêu Viêm, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Tuy nói Lạc Thần Giản gần đây vì sự kiện của Ách Nan Độc Nữ mà trở nên rất náo nhiệt, nhưng trong những người tới đây thì cũng không có bao nhiêu người là cường giả cả. Dù sao đối với cường giả mà nói thì cái giải thưởng cao ngất trời của Băng Hà cốc cũng không hấp dẫn bao nhiêu cả, hơn nữa nhìn vào trận chiến của Băng Hà cốc thì bên cốc này rất có quyết tâm phải lấy cho được Ách Nan Độc Nữ, cho nên bọn họ cũng không muốn ra tay để tranh đoạt gì cùng với Băng Hà cốc, dù sao đó cũng không phải là chuyện tốt.
Mà cũng chính vì như thế, cho nên khi lão giả nhìn thấy Tiêu Viêm thì lại có chút kinh ngạc. Trong đoạn thời gian này thì người tiến vào bên trong rất nhiều, nhưng cường giả Đấu Tông lại không có bao nhiêu đâu a.
Nhưng mà, kinh ngạc vẫn là kinh ngạc, hắn cũng không có mở miệng nói gì cả. Sau khi liếc một cái thì cũng thu hồi ánh mắt lại, cũng chỉ là một nhất tinh Đấu Tông thôi, cho dù có lòng bất chính thì cũng không thể làm nên gì.
- Mấy người Băng Nguyên cũng đã tiến vào Lạc Thần Giản một thời gian rồi, không biết có tìm được Ách Nan Độc Nữ hay không?
Trong phần đông ánh mắt của đệ tử Băng Hà cốc, hai người Tiêu Viêm không hề có trở ngại mà tiến vào trong Lạc Thần Giản, sau khi tìm đến một chỗ hẻo lánh thì mới dừng lại.
- Đi như thế nào?
Tiêu Viêm nhìn thoáng qua chung quanh, nơi này khói độc còn không tính quá nồng, nhưng cũng có chút ảnh hưởng tầm nhìn, hơn nữa hẽm núi còn có vô số khe nứt đen nhánh cho nên có chút làm người khác choáng váng cả lên. Dưới tình cảnh như thế này mà muốn tìm được một người thì đúng là tương đối khó khăn.
- Đi theo muội!
Hân Lam thật cẩn thận nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó từ trong giới chỉ lấy ra một cái bình ngọc, mở bình ngọc ra thì có một vật nhỏ đen nhánh thoát ra. Thứ này có chút giống con chuột, nhưng sau lưng lại có hai cái cánh, phát ra tiếng vang ong ong.
- Đây là tầm độc thử, nhưng mà đã chết. Sau khi được Tiểu Y Tiên tỷ tỷ dùng một phương pháp đặc thù luyện chế thì nó có thể giúp bọn ta tìm được tỷ ấy.
Hân Lam buông tầm độc thử ra, nó ở giữa không trung chuyển động một cái rồi nhằm một hướng của Lạc Thần Giản mà tiến tới.
- Mau, đuổi theo nó.
Thấy thế, Hân Lam vội vàng nói, Tiêu Viêm thấy vậy vội ôm Hân Lam vào trong ngực, thân hình khẽ động rồi hóa thành một hắc ảnh đi theo sau tầm độc thử.
Tuy trong Lạc Thần Giản có rất nhiều độc vật hoành hành nhưng mà Tiêu Viêm vẫn chưa đụng phải trở ngại gì. Đối với điều lạ này thì hắn cũng cảm thấy hơi nghi hoặc, chắc là do Dị Hỏa đi. Loại vật chí cương chí dương này thông thường vẫn luôn khắc chế với một số độc vật có thuộc tính âm hàn.
Một đường đi không bị ngăn trở, hơn nữa với tốc độ của Tiêu Viêm thì chỉ sau nửa giờ thì hai người đã xâm nhập dần vào bên trong Lạc Thần Giản. Mà giờ khắc này thì khói độc chung quanh càng lúc càng nồng, cũng may là có dị hỏa ngăn cách cho nên Tiêu Viêm cùng với Hân Lam vẫn chưa bị ăn mòn.
Sau khi tiến tới thêm một đoạn nữa thì đột nhiên tầm độc thử đột nhiên tạm dừng lại, mà Tiêu Viêm dường như cũng phát hiện ra điều gì đó khác thường cho nên đưa tay chụp lấy nó, sau đó ôm lấy Hân Lam đến phía sau một tảng đá ngồi xuống.
Hiện ra trước mắt hai người bây giờ là một hẽm núi khổng lồ chừng trăm trượng, quanh hẽm núi còn có khí độc lượn lờ. Nhưng chung quanh hẽm núi lúc này có hơn mấy chục đạo thân ảnh vây kín lại, trong đó có một người đứng ở trên không trung, đố diện bọn hắn là một vách núi đá, ở đó dường như còn có một cái cửa động. Nguồn: http://truyenggg.com
- Ách Nan Độc Nữ, ngoan ngoãn cùng lão phu về Băng Hà cốc, nếu làm như vậy thì có lẽ ngươi còn có đường sống!
Tiêu Viêm hơi biến sắc, theo âm thanh của lão giả mà nhìn về cái động khẩu kia. Khi nhìn về đó thì nhất thời đồng tử hắn co lại, bởi vì ở nơi đó, có một bóng người xinh đẹp màu trắng đang tao nhã đứng đó, nhưng khắp người lại tỏa ra sát khí lành lạnh.
- Tiểu Y Tiên!