Nhìn quảng trường đang sôi sục, Huyền Không Tử cũng không khỏi mỉm cười. Bầu không khí thế này, nhìn khắp toàn bộ đại lục, chỉ e rằng cũng chỉ có khi tổ chức Đan hội mà thôi.
- Tất cả người dự thi, lên đài! Tỷ thí lần cuối này không có quy củ hạn chế nào! Hãy tận lực của các ngươi, luyện chế ra đan dược mà các ngươi sở trường nhất đi!
Nghe được âm thanh tuy già nua nhưng hữu lực của Huyền Không Tử vang vọng khắp trời, phần đông người dự thi trong sân rộng đều sôi trào nhiệt huyết. Bọn họ nhìn nhau, sau đó trong sân chợt vang lên từng tiếng nổ mạnh
"Ầm ầm", từng bóng người đột nhiên lướt lên bình đài dữ dội, nhất thời khắp trời chỉ thấy đâu cũng là bóng người ùn ùn kéo tới làm cho ánh dương ấm áp chiếu xuống mấy ngày nay cũng phải trở nên âm u mấy phần.
Những bình đài trên bầu trời rất nhiều, tuy chứa rất nhiều thí sinh như vậy cũng không thành vấn đề. Bất quá, mặc dù tuyển thủ đã trải qua hai đợt sàng lọc đã bị đào thải gần như đến chín phần mười, nhưng số người còn lại vẫn là một lượng cực kỳ không nhỏ. Hơn một ngàn người đồng thời bay lên cũng tạo thành quang cảnh tương đối hoành tráng.
Lúc bóng người ùn ùn kéo lên, Tiêu Viêm cũng xen lẫn vào bên trong. Hắn vẫn chưa sốt ruột chọn lấy thạch đài cho mình, mà những thân ảnh đang lướt đến kia, một ít đã tiến đến thềm rồi. Thậm chí có một số người đã xuất thủ vì muốn chọn cho mình một nơi ưng ý nhất.
Tiêu Viêm vẫn trụ thân giữa không trung, đợi phần lớn những người này đã chọn được
"chỗ tốt" cho mình thì mới từ từ bước đi trong không trung, chậm rãi hạ xuống một thạch đài trên rìa bãi đá. Luyện chế đan dược cần phải hết sức chăm chú. Trong hầu hết các thạch đài ở mặt tiền bãi đá, cơ hồ đều đã bị chiếm lấy cả. Vạn nhất, thời điểm luyện đan bị quấy rầy thì đến lúc đó bọn họ muốn khóc cũng không kịp.
Tiêu Viêm dừng lại ở một thạch đài diện tích cũng không lớn, chỉ ước chừng khoảng hai đến ba trượng nhưng đủ để một mình hắn tự do hành động. Mà sau khi tìm được chỗ, giờ đây hắn cũng chỉ xếp bằng ngồi xuống rồi quét mắt nhìn bốn phía đoạn lướt qua bọn người Tào Dĩnh, Đan Thần, Tống Thanh ở phía xa. Ba họ người chỉ cách nhau một khoảng không xa, với lại bọn họ cũng giống Tiêu Viêm, vẫn chưa them rat ay hay chiếm đoạt mấy bình đài thoạt nhìn bắt mắt rộng rãi ấy, mà đang lặng lẽ tìm kiếm một bình đài tĩnh lặng khác.
Ánh mắt lần nữa đảo qua lần nữa người bọn họ, Tiêu Viêm đột nhiên dừng lại tại một bình đài trôi nổi cách đó không xa. Chỗ đó có một bóng người màu đen đang ngồi xếp bằng, nhắm mắt dưỡng thần.
"Người này… Lại ẩn giấu khí tức chân thật sao?!"Tiêu Viêm nhìn bóng đen kia chằm chằm rồi khẽ cau mày. Hiện giờ, tuy đã không gặp qua Mộ Cốt lão nhân kia trong Đan giới, nhưng thấy được phần quỷ dị của người này, mặc dù khí tức bình thường cũng tương tự như những người dự thi khác, nhưng đã từng trải hơn bọn họ rất nhiều, Tiêu Viêm liền nhận ra lão già này chính là một kình địch cực kỳ khó giải quyết!
"Mộ Cốt lão nhân kia cũng là một Luyện dược sư Bát phẩm… Đến cấp bậc này, chỉ e rằng trong toàn bộ những người dự thi cũng không ai có thể hơn được hắn! Tuy nói chỉ cần vào được top 10 là có cơ hội đến hàng phục Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, nhưng lão gia hỏa đó có lòng đố kỵ cực kỳ năng nề, tất nhiên sẽ không muốn cho những người khác có dịp động thủ với hỏa diễm kia. Thêm nữa, hắn là người của Hồn Điện, nếu đoạt được ngôi quán quân của Đan hội, sau này lộ ra thì Đan Tháp cũng sẽ mất sạch mặt mũi. Sở dĩ… Nếu có cơ hội, lão già kia nhất định sẽ chọn ngay cách giành lấy ngôi quán quân đây!"
Trên mặt Tiêu Viêm lộ vẻ do dự. Tuy nói trong Đan giới hắn đã tiến vào Bát phẩm, nhưng dù sao cũng chỉ là
"mới", so với lão quái vật tầm cỡ như Mộ Cốt lão nhân nhất định là có chênh lệch. Dù sao lão gia hỏa này cũng chính là cường giả cùng thời với Dược lão, sao lại có thể là loại người tùy tiện hời hợt cho được. Nhưng nói là nói vậy, thật sự hôm nay muốn cản thì Tiêu Viêm cũng không cản nổi nữa, chỉ có thể hết sức thử một lần. Thế nào đi nữa, với Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa hắn quyết phải đạt cho bằng được. Lão già này, nếu muốn trở thành chướng ngại vật của hắn, thì hắn cũng sẽ hung hăng một cước đá bay mà thôi.
Khi ý niệm trong đầu Tiêu Viêm đảo lộn lung tung, thì hỗn loạn trên trời cũng không vì thế mà ngường lại. Tất cả những người dự thi cũng đều đã chọn được thạch đài của mình, sau đó bắt đầu lấy dụng cụ bày ra chuẩn bị luyện đan.
"Boong…!!!"Huyền Không Tử chậm rãi đảo mắt một vòng quanh những thạch đài giữa không trung, một lát sau mới ngẩng đầu lên nhìn sắc trời, đoạn nhẹ phất tay áo. Nhất thời, một âm thanh như tiếng chuông ngân vang vọng, trào dâng lên trong cả mảnh trời đất nơi đây.
"Thời điểm đã đến! Chư vị, mời xuất đỉnh luyện đan!"Bùng! Ầm! Bùng!
Huyền Không Tử vừa dứt lời, cả mảnh không gian này chợt như đọng lại. Ngay sau đó, hoàng loạt hoàng loạt dược đỉnh ùn ùn hiện ra, cuối cùng nện mạnh lên nền đá của bình đài. Tiếng kim thiết (kim loại, sắt thép) trầm thấp dội ra không ngừng vang đến cuối chân trời.
Nhìn đám dược đỉnh ngồn ngộn này, trên sân rộng cũng chợt vang lên một tiếng
"Ồ…" kinh ngạc. Chỉ sợ rằng toàn bộ khan giả ở đây mới lần đầu tiên thấy được nhiều loại dược đỉnh có phẩm chất cao đến như vậy xuất hiện.
Sau khi hầu hết Luyện dược sư đã triệu hồi ra dược đỉnh, trên bầu trời bỗng chợt vang lên những tiếng
"Phốc! Phốc! Phốc!" liên tiếp. Nhất thời, các loại hỏa diễm đủ mọi màu sắc liền bốc lên. Từ xa nhìn lại giống như pháo hoa chiếu sáng làm cho mảnh trời đất nơi đây huyễn lệ dị thường.
Tiêu Viêm im lặng ngồi xếp bằng trên thềm đá vẫn chưa sốt ruột động thủ ngay, ngược lại nhắm mắt cảm nhận và điều chỉnh suy nghĩ trong đầu. Đan hội lần này, đan dược hắn dự tính luyện chế tự nhiên là Sinh Cốt Dung Huyết Đan mà hắn đã sớm chuẩn bị tài liệu. Đan dược này được xếp hạng Thất phẩm đỉnh phong, thậm chí nếu khi luyện chế hoàn toàn thuận lợ mà nói thì hoàn toàn có thể tiến vào Bát phẩm. Lại nói, nó được coi như là một loại đan dược cực kỳ cao cấp, nếu có thể luyện ra, hắn hẳn là có khả năng cùng quần hùng tranh ngôi đầu.
Tiêu Viêm nhắm mắt trầm tư, đám người Tào Dĩnh cũng chưa lập tức rat ay, cũng đều nhắm mắt dưỡng thần thật tốt. Một hồi lâu sau mới từ từ lấy dược đỉnh ra.
Sau khi Tào Dĩnh triệu hồi dược đỉnh ra trước mặt mọi người thì cong ngón tay búng ra, một luồng lửa đỏ rực nóng rực mang khí thế sắc nhọn như đâm vào mắt mọi người chậm rãi bốc lên rồi phóng thẳng vào không trung.
Ngọn lửa này khi hiện ra chỉ là tuyền một màu đỏ tươi, thậm chí khi nhìn kỹ còn thấy đỏ hơn cả máu. Lúc nó bốc lên, mơ hồ thấy được bên trong có một cái bóng thật nhỏ tựa như Hỏa diễm tinh linh đang nhảy múa không ngừng bay vút lên cao.
Khi ngọn lửa này mới xuất hiện, những ngọn lửa trong mấy chiếc dược đỉnh xung quanh liền bỗng nhiên dao động một hồi, như bộ dạng trẻ con sợ hãi muốn tè ra quần vậy. Chuyện này làm cho bọn chủ nhân phải bận rộn ngưng thần khống chế rồi mới quay sang nhìn Tào Dĩnh bằng ánh mắt khiếp sợ.
"Đây là… Huyết Yêu Diễm hỏa?!"Cơn dao động đột nhiên xuất hiện cũng làm cho Tiêu Viêm chú ý. Hắn chuyển mắt nhìn ngọn lửa đỏ như máu trong lòng bàn tay Tào Dĩnh, trong lòng cũng hơi nao nao, ngay cả ánh mắt cũng thoáng hiện vẻ kinh ngạc.
Đối với loại lửa mà Tào Dĩnh triệu hồi ra, Tiêu Viêm cũng biết một chút. Hắn đã từng đọc qua trong một số thư tịch cổ xưa do Dược lão lưu lại, đây chính là thứ gọi là Huyết Yêu Diễm Hỏa! Thật ra, nó cũng không được tính là tiên thiên chi hỏa (ngọn lửa do tự nhiên sinh ra) mà chính là do người tạo thành. Nói không quá thì cũng không sai biệt lắm với Hóa Sinh Hỏa của Tiêu Viêm. Thế nhưng quá trình hình thành nên ngọn lửa này cũng có chút ly kỳ. Bởi vì... đồ vật này cũng không phải do hỏa diễm thật sự tạo nên mà cần phải gom đủ máu của một ngàn loại ma thú thuộc tính hỏa, sau đó đem tất cả các loại máu của một ngàn loại hỏa thú này khi còn đủ khí tức hùng mạnh dung hợp và ngưng luyện một chỗ, cuối cùng mượn năng lượng thuộc tính hỏa ngưng tụ lại thành hình dạng ngọn lửa như bậy giờ.
Đó chính là quá trình hình thành Huyết Yêu Diễm Hỏa. Đương nhiên, loại lửa này cũng có sự phân chia mạnh yếu, mà để phân biệt được thì phải căn cứ vào cái bóng bên trong ngọn lửa có hoàn chỉnh hay không. Nhìn cái bóng trong ngọn lửa của Tào Dĩnh thì liền biết đây chính là loại Huyết Yêu Diễm Hỏa lợi hại nhất, nếu thật sự muốn so sánh chỉ sợ rằng còn mạnh hơn Hóa Sinh Hỏa của Tiêu Viêm không ít.
Uy lực của Huyết Yêu Diễm Hỏa quả thực không nhỏ nhưng phương pháp chế luyện nên nó lại quá hà khắc. Nếu không có tài lực dồi dào duy trì, quả thật không có cách nào thu được đầy đủ máu huyết của cả ngàn loại ma thú hỏa hệ.
"Tào gia kia quả thật giàu nứt đố đổ vách. Chỉ vì tài bồi cho Tào Dĩnh mà ngay cả Huyết Yêu Diễm Hỏa cũng đã xuất ra ngoài!" Tiêu Viêm âm thầm thở dài.Có Huyết Yêu Diễm Hỏa, Tào Dĩnh tựa như hổ them cánh, xác xuất luyện chế đan dược thành công cũng tăng lên rất nhiều.
Kế Tào Dĩnh, Tống Thanh và Đan Thần cách đó không xa cũng triệu ngọn lửa của bản thân ra. Hỏa diễm của hai người họ mặc dù cũng là thú hỏa mạnh mẽ, dù so ra thì kém Huyết Yêu Diễm Hỏa nhưng cũng là hàng khủng dẫn đầu các loại Thú hỏa, xem như lợi khí luyện đan. Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - www.TruyenGG
"Phốc!"Ánh mắt Tiêu Viêm vừa trở về thì một cơn nóng dị thường, hơn nữa dao động rất quen thuộc với hắn đột nhiên truyền tới. Hắn cay tít mày quay đầu nhìn lại, quả nhiên thấy được Mộ Cốt lão quái kia cũng đang nắm chặt tay rồi thả ra một ngọn lửa màu xanh đâm. Hải Tâm Diễm, bốc lên sau đó hóa thành một con hỏa xà bay lượn quanh thân mình hắn.
"Hây!"Hải Tâm Diễm vừa xuất hiện, những Luyện dược sư đứng gần Một Cốt lão quái liền kịch liệt biến sắc. Bởi ngọn lửa trong dược đỉnh của bọn họ giờ này xao động mãnh liệt, sau đó đột nhiên nổ mạnh
"Đùng! Đùng!" trong đó rồi tung ra ngoài, tạo thành những ngọn kình phong trực tiếp chấn mạnh mấy người trên thềm đá, làm họ không kịp trở tay.
"Dị hỏa?!"Nhìn thấy cảnh tượng này, vô số ánh mắt trên sân rộng nhất thời hướng tới đây nhanh như đạn bắn, từng tiếng hô kinh hãi lien tiếp ang dội bầu trời. Đây chính là dị hỏa mà bọn họ đã từng chứng kiến trong những lần Đan hội trước.
Đối với mấy Luyện dược sư bị thiệt thòi chịu cảnh cá chậu chim lồng, khóe miệng của Mộ Cốt lão quái cũng nhếch lên một nụ cười lạnh, mà Hải Tâm Diễm cũng vần vũ quanh thân hắn không ngừng. Dưới cả vạn loại hỏa diễm tựa như bậc đế vương, nhận lấy sự bái lạy của chúng, mà Hải Tâm Dễm biến thành hỏa xà xoay tròn quanh thân Mộ Cốt lão quái cũng làm người khác cảm giác như đang muốn diễu võ dương oai.
Tiêu Viêm nhàn nhạt liếc Mộ Cốt lão quái đang nhếch môi cười lạnh, trên mặt cũng hiện ý cười, nhẹ nắm tay lại. Một ngọn lửa xanh biếc đột nhiên nhanh chóng lướt ra rồi hóa thành một con rồng lửa, liền hướng tới Hải Tâm Diễm phía xa phát ra một thanh âm rít gào kỳ dị.
"Bùng! Bùng!"Khi Lưu Ly Liên Tâm Hỏa rống gào, Hải Tâm Diễm đang xoay quanh Mộ Cốt lão quái nhất thời như bị kiềm hãm, chợt dưới vô số ánh mắt quan sát tựa hồ như đang chạy trốn trối chết, lướt vào trong lòng bàn tay của lão gia hỏa!