Nương theo ngón tay của Cổ Yêu dừng lại ở trước mặt, bầu trời xung quanh gần như hoàn toàn ngưng đọng, luồng khí tức tịch diệt như đang ở bên trong Cửu U tuôn ra từ đầu ngón tay, hệt như cơn lốc lớn cuốn qua phiến thiên địa.
"Rầm rầm!"Trong chớp mắt, thiên địa đang bị cấm cố chợt vỡ vụn ra. Những đám mây đen dày đen kịt nơi cuối chân trời cũng theo đó chuyển động cấp tốc, mơ hồ như sắp có một vật gì đó rất đáng sợ xé rách nó ra.
"Dị hỏa tuy mạnh nhưng Thiên Giai đấu kỹ của Cổ Tộc ta vẫn mạnh hơn bội phần!"Cổ Yêu ngẩng đầu, thân người thẳng đứng trong trời đất, ánh mắt lạnh lẽo như trong hầm băng phá vỡ cả phiến không gian, từng đợt âm thanh bạo tạc vang lên xung quanh Hỏa Bàn. Tay phải hắn giơ lên cao chỉ lên bầu trời đầy mây đen, sau đột nhiên bàn tay nắm chặt lại.
"Đùng! Đùng!"Sau hành động của Cổ Yêu, mây đen dày đặc trên bầu trời chợt dừng lại rồi vỡ vụn ra trước ánh mắt kinh hãi của mọi người. Một ngón tay đen nhánh lớn chừng trăm trượng rạch mây mà xuất hiện, sau đó nhanh chóng hạ xuống từ trên không. Một chỉ này đè mạnh xuống Ngũ Sắc Hỏa Bàn ở phía dưới.
Ngón tay đen nhánh khổng lồ này tràn ngập hơi thở tịch diệt vừa kinh khủng, vừa cực đoan, giống như hết thảy sinh cơ vì sự xuất hiện của nó mà đều bị hóa thành bụi phấn. Nương theo ngón tay bay xuống, phiến thiên không dọc đường đi của nó bị nổ vỡ ra, trực tiếp hình thành một vết rách không gian khoảng cách cỡ chừng nghìn trượng.
"Một chỉ thật đáng sợ!"Ở chung quanh quảng trường, những cường giả có thực lực không kém đến lúc này không thể giữ được bình tĩnh nữa, sắc mặt trắng bệch và hơi thở gấp gáp. Một chỉ kia quả thực khủng bố nằm ngoài tưởng tượng. Nếu như bọn họ là mục tiêu, chỉ sợ rằng trước khi ngón tay khổng lồ kia hạ xuống thì thân thể đã bị nghiền nát thành huyết vụ rồi.
"Tịch Diệt Chỉ, không còn sinh cơ! Tiêu Viêm nhìn ta làm sao phá nát Dị hỏa đại trận của ngươi!"Đến lúc này, từ miệng Cổ Yêu không ngừng vang lên tiếng cười lạnh lẽo, chợt trên mặt thoáng tái nhợt đã thoáng lại thấy vẻ hững hờ. Tiêu Viêm bức Cổ Yêu đến bước này, hiển nhiên đã trực tiếp giáng một bạt tại đau điếng lên người tâm cao khí ngạo như hắn. Có điều cũng may là hết thảy sự việc vẫn nằm trong tầm kiểm soát, sau một chỉ này thì sợ rằng sẽ chẳng còn lưu lại chút dấu vết gì.
"Tiêu Viêm, chỉ có cái chết của ngươi thì Huân Nhi mới hoàn toàn dứt bỏ được! Chết là vẹn đôi đường!"Ánh mắt lạnh lẽo không ngừng chiếu lên trên thân thể trần trụi ở phía xa. Lúc này thân thể Tiêu Viêm đầy những vết thương, làm cho ý đồ trong lòng Tiêu Viêm bùng cháy dữ dội.
"Phá cho ta!"Trước mặt mọi người, ngón tay đen nhánh to lớn kia bay tới mạnh mẽ, sau đó đụng mạnh vào Ngũ Sắc Hỏa Bản khổng lồ.
"Ầm ầm!"Âm thanh va chạm thật kinh khủng, hệt như tiếng vẫn thạch đụng mạnh vào nhau. Trong khoảng khắc cả vùng đất như run rẩy mạnh, từng cái khe chừng hơn trượng giống như mạng nhện xuất hiện, không ngừng lan rộng ra. Đến cả loại đá đặc thù kiến tạo quảng trường vốn chắc chắn cũng nhanh chóng bị đánh sụp xuống.
"Đùng!"Từ chỗ va chạm bùng phát ra nguồn năng lượng dao động tràn ngập hơi thở hủy diệt, đến cuối cùng oanh kích thật mạnh lên lồng năng lượng Đấu khí bao bọc chung quanh, làm chấn động đến những người đứng quan chiến bên ngoài, sóng gió nổi lên không ngừng.
"Hừ!"Va chạm mạnh mẽ đến nỗi làm cho ba vị trưởng lão Cổ Tộc có chút ăn không tiêu, giữa cổ họng truyền ra tiếng kêu rên nho nhỏ, chợt trên khuôn mặt dần ngưng thần hẳn, đấu khí trong cơ thể không ngừng quán chú vào lồng ánh sáng duy trì nó không bị vỡ tan. Nhưng dư ba do hai loại đấu kỹ đáng sợ đối đầu nhau đâu dễ dàng chống đỡ như vậy, chỉ một thời gian sau thì đấu khí trong cơ thể ba người cạn kiệt đi rất nhanh.
"Không nghĩ tới đã hợp lại mà vẫn bị tình trạng này…"Trong lòng ba vị trưởng lão không ngừng kêu khổ. Vốn là ai nấy cũng tưởng rằng trận chiến này sẽ không kéo dài lắm, nhưng sự thật lại nằm ngoài tưởng tượng của bọn họ. Tiêu Viêm không bị thua trong tay Cổ Yêu một cách nhanh chóng, mà ngược lại còn làm hắn phải thi triển ra đấu kỹ sát thủ.
"Cổ Khiêm - Cổ Hư, tiến lên hỗ trợ gấp!"Giờ phút này, trên khuôn mặt lão giả tóc bạc Cổ Sơn xuất hiện chút ngưng trọng, giọng nói đầy nghiêm túc vang lên.
"Vâng!"Nghe thấy vậy, hai người Cổ Khiêm và Cổ Hư vội vàng đi tơi, thân hình vừa chuyển động đã xuất hiện giữa không trung, đấu khí cuồn cuộn trút vào bên trong lồng sáng, từ đó mới làm giảm tốc độ vỡ vụn, từ từ ổn định trở lại.
"Rắc rắc!"Trong khi lồng sáng dần ổn định thì trên không trung vang lên âm thanh vỡ vụn rất nhỏ. Vô số người chợt thấy lạnh cả người, ai nấy đều ngẩng đầu lên quan sát. Đập vô mắt mọi người là cảnh tượng ngón tay đen nhánh khổng lồ va chạm vào Ngũ Sắc Hỏa Bàn. Sau tiếng nổ một khe nứt xuất hiện, tình hình thế này thì tựa hồ giữa hai đấu kỹ thì Đại Tịch Diệt Chỉ của Cổ Yêu mạnh hơn một phần.
"Hắc hắc, tiểu tử này, rốt cuộc cũng không chịu nổi rồi sao…""Ngũ Sắc Hỏa Bàn của Tiêu Viêm chống cự không nổi rồi!"Cảnh tượng này làm không ít người phải ca thán không dứt. Bọn họ hiểu rất rõ rằng đây là màn song phương sống mái với nhau, nếu như ai không thể chống đỡ được thì sẽ bị bại ở chỗ này.
"Sát! Sát! Sát!"Trước ánh mắt toàn bộ, khe rách trên Ngũ Sắc Hỏa Bàn ngày càng nhiều hơn. Tuy hắc chỉ to lớn kia cũng dần dần trở nên mơ hồ nhưng xem xét tình hình thì rõ ràng thế chống cự của Tiêu Viêm không giữ được nữa.
"Tiêu Viêm, Ngũ Luân Ly Hỏa Bàn không phải đối thủ của Đại Tịch Diệt Chỉ!"Lúc này, sắc mặt đám người Tiểu Y Tiên trở nên khó coi vô cùng, không ngừng vận dụng đấu khí trong cơ thể, hiển nhiên để tùy thời có thể ra tay trợ giúp.
Ngọc thủ của Huân Nhi nắm chặt lại, đôi mắt long lanh bắt đầu lóe lên những tia hỏa diễm kim sắc.
Đến lúc này nụ cười luôn duy trì trên khuôn mặt Mang Thiên Xích cũng bị vẻ ngưng trọng chiếm giữ, từ từ đứng dậy. Tiêu Viêm có thể bức Cổ Yêu đánh tới mức thế này đã ra ngoài tầm dự liệu của tất cả mọi người. Nhưng nhìn trên thế cục sợ rằng hắn phải tiếp tục, nếu dừng lại mạng Tiêu Viêm sẽ mất trong tay Cổ Yêu.
"Đấu khí trong cơ thể thiếu gia Tiêu VIêm đang hao hụt nhanh chóng…"Ngay lúc Mang Thiên Xích tính toán xuất thủ thì thanh âm của Thanh Lân ở bên cạnh đột nhiên vang lên.
"Ặc! Sao lại như thế?"Nghe thấy vậy, cả Mang Thiên Xích lẫn đám người Huân Nhi đều ngẩn ngơ cả người, cẩn thận cảm ứng lại. Quả nhiên bọn họ phát hiện ra, hơi thở Tiêu Viêm trở nên hư nhược đi rất nhiều, điều này làm ai nấy rất ngạc nhiên và nghi hoặc. Tiêu Viêm có công pháp Thiên giai, đấu khí trong cơ thể vô cùng đầy đủ. Mặc dù Ngũ Luân - Ly Hỏa Pháp đòi hỏi đấu khí tương đối xa xỉ nhưng sẽ không đến mức làm cho Tiêu Viêm suy yếu đến thế này.
"Phanh!"Khi đám người Mang Thiên Xích vẫn chìm trong mù mờ, thì trên bầu trời rốt cuộc Ngũ Sắc Hỏa Bàn khổng lồ không thể trụ lại uy lực kinh khủng của Đại Tịch Diệt chỉ. Sau một tiếng nổ thì ngay lập tức bị nổ tung bạo phát ra, ngọn lửa nóng cháy phóng xuất, chớp mắt nung chảy những tảng đá lớn ở phía dưới.
"Tiêu Viêm, chịu chết đi!"Nhìn thấy Ngũ Sắc Hỏa Bàn kia bị tan vỡ triệt để, nụ cười lạnh lẽo xuất hiện trên khuôn mặt hờ hững của Cổ Yêu. Tuy rằng phải va chạm với Ngũ Luân Ly Hỏa Bàn làm tiêu hao mất một nửa năng lượng, nhưng với những gì còn lại Đại Tịch Diệt chỉ vẫn đủ để diệt sát Tiêu Viêm.
Chớp mắt đã thấy được hắc chỉ to lớn hư ảo áp đảo hoàn toàn Ngũ Luân - Ly Hỏa Bàn, làm cho nó bị phá hủy nhanh chóng, ai nấy đều hiểu rằng lần giao phong này thắng bại đã phân.
"Ra tay!"Nhìn tràng cảnh trước mắt, rốt cuộc Huân Nhi không kiềm được nữa, hỏa diễm kim sắc trong cơ thể bùng phát ra. Ngay lúc nàng định ra tay thì Mang Thiên Xích ở một bên đã mạnh mẽ ngăn cản lại, giọng nói đầy nghiêm túc:
"Đợt một lát!"Trong lúc nói chuyện thì ánh mắt Mang Thiên Xích không hề dời khỏi Ngũ Luân - Ly Hỏa Bàn vốn đã thu nhỏ lại còn chừng nửa trượng. Sau khi nó tan vỡ thì sẽ hiện ra bản thể của Tiêu Viêm, nếu Tịch Diệt Chỉ phá hủy hết hỏa bàn thì công kích khủng bố sẽ lập tức đánh lên thân thể Tiêu Viêm.
Tầm mắt Mang Thiên Xích tập trung vào thân ảnh cao gầy sau Ly Hỏa Bàn, mặc dù trên khuôn mặt tái nhợt nhưng không hề có chút kinh hoảng, vẻn vẹn giống như loại dã thú tàn nhẫn khát máu.
"Rầm! Rầm!"Trên bầu trời lúc này, đến cuối cùng Ly Hỏa Bàn cũng bị bạo tạc triệt để, hầu hết những người Cổ Tộc đều thấy nhẹ nhõm, khẽ thở dài.
Nhưng mà ngay lúc bọn họ buông lỏng tinh thần, thì hai mắt Tiêu Viêm lại đột nhiên trợn to, bàn tay thành trảo nắm lấy luồng lửa do Hỏa Bàn bạo tạc ra. Sau đó bàn chân hắn đạp mạnh vào hư không, thân thể đối đầu trực diện với ngón tay đen nhánh khổng lồ kia.
"Cổ Yêu, ngươi cao hứng có phần sớm quá đó!"Thân hình Tiêu Viêm so với hắc chỉ khổng lồ kia hệt như kiến đọ voi. Tiếng cười sang sảng vang lên chấn động không gian. Lúc này ai tinh mắt sẽ phát hiện ra, trong lòng bàn tay Tiêu Viêm, chẳng biết từ lúc nào đã tồn tại một đóa hỏa liên tinh mỹ lớn cỡ bàn tay, bốn loại hỏa diễm lặng yên xoay tròn một cách đáng sợ.
Cổ hơi thở tràn ngập hủy diệt, từ từ tản mạn ra cả một vùng.
"Ầm!"Thân hình Tiêu Viêm đụng mạnh vào hắc chỉ khổng lồ. Một tiếng nổ lớn vang lên. Chợt cả Cổ Yêu và những người ở đây đều trợn mắt há mồm nhìn thấy kỳ tích, hắc chỉ to lớn cường hãn tiếp xúc với hỏa liên thì trong chớp mắt, không ngừng run rẩy. Chợt
"Uỳnh!", lập tức xuất hiện quang điểm đen kịt bao trùm cả bầu trời.
Chấn vỡ được hắc chỉ, nhưng áp lực kinh khủng cũng làm hổ khẩu Tiêu Viêm tứa máu, máu tươi chảy xuôi theo lòng bàn tay, trên thân thể cũng xuất hiện nhiều vệt máu do bị kình phong sắc bén cứa qua, từ xa nhìn lại không khác gì huyết nhân.
"Cổ Yêu, muốn mệnh ta sao? Chỉ bằng nhiêu đó hả?!"Tiêu Viêm ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười khàn khàn nhưng lại làm chấn động nhân tâm. Mặt khác, thân hình chuyển động rồi chớp mắt đã hóa thành tia máu. Với khí thế liều mạng không sợ chết thân hình hắn xẹt qua tiến đến cuối chân trời, bốn loại hỏa diễm trong lòng bàn tay toát ra ánh lửa chói mắt vô cùng bay thẳng về phía Cổ Yêu đang ngẩn ngơ cả người, sắc mặt trắng bệch kia. Nguồn: http://truyenggg.com
Trong nháy mắt, vô số người ở đây, kể cả mấy người trưởng lão Cổ Tộc kia đều bị cảnh tượng trước mắt làm chấn động không ngừng.
Ai cũng biết, kết cục đã nghịch chuyển. Tiêu Viêm…thắng!