Đấu Phá Thương Khung

Chương 1562

Trong khi hỏa đỉnh của Tiêu Viêm bốc lên thì ba người khác cũng lùi lại một khoảng, mỗi người đều chiếm lấy một phần tư của cả vùng không gian này.

Thân hình Hồn Hư Tủ lóe lên rồi xuất hiện phía trên hắc sắc hỏa đỉnh. Sau đó, y ngồi xếp bằng xuống rồi phất tay áo lên. Lập tức, vô số dược liệu tựa từ bên trong nơi đó bay ra tựa che trời lấp đất. Ngay tức thì, mùi dược hương nồng đậm đã tràn ngập khắp cả vùng đất trời nơi này.

Trong lúc những người khác đều đang làm việc của mình thì ở xa xa, Vạn Hỏa trưởng lão cũng đã ngưng tụ Cửu U Phong Viêm thành một chiếc hỏa đỉnh. Đã đạt đến tầng thứ như bọn họ thì hiện giờ hầu như không có dược đỉnh cũng chẳng sao. Bởi chúng được ngưng tụ bằng dị hỏa nên đã là loại dược đỉnh có phẩm chất tốt nhất rồi.

Trong bốn người thì Thần Nông lão nhân là người có thanh thế lớn nhất. Chỉ thấy xa xa trên không có một ngọn lửa lục sắc đang mở rộng tựa như là một vùng biển rộng, mà bản thân ông ta thì ngồi xếp bằng trên vùng biển lửa hỏa hải ấy. Tay áo ông ta khẽ vung động, sau đó vô số hạt giống của các chủng loại dược liệu liền bay vào bên trong biển lửa, đến cuối cùng phát triển thành các loại dược liệu trong ánh mắt khiếp sợ của vô số người đang quan khán.

Thần Nông lão nhân nhìn các loại dược liệu đang sinh trưởng nhanh chóng mà cười hài lòng. Ông ta cong ngón tay rồi búng ra, biển lửa ấy tức thời nổi lên từng con sóng cuồn cuộn, sau đó ngưng tụ thành những ngọn lửa như từng giọt từng giọt nước màu xanh biếc cực kỳ tinh thuần. Quan sát kỹ còn mơ hồ thấy được trong mỗi tia lửa đang bốc lên ẩn chứa khí tức sinh mệnh vô cùng tinh khiết đang tỏa rộng ra.

Những "giọt lửa" mang sắc xanh biếc ấy trôi nổi trên đám dược liệu, sau đó bỗng chảy xuống không một tiếng động. Khi những "giọt lửa" ngấm vào những loại dược liệu thì tốc độ phát triển của chúng lại tăng vụt lên thêm một lần nữa. Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, từng hạt giống trong biển lửa đã biến thành những gốc dược liệu vô cùng quý hiếm. Ngay thức thì, trong lục sắc hỏa hải đã tràn ngập những loại dược liệu mới đang lay động bồng bềnh.

"Không hổ là Sinh Linh Chi Diễm!"

Quan sát từ xa, sau khi Tiêu Viêm thấy cảnh tượng ấy thì không nhịn được phải tán thưởng một câu. Sinh Linh Chi Diễm, ngoại trừ chiến lực yếu kém thì nó chính là trợ thủ mà mọi Luyện dược sư đều ước mơ có được. Loại dị hỏa có công năng thúc đẩy sự phát triển của dược liệu như thế mà rơi vào trong tay của Đan Tháp hoặc Dược tộc thì nó sẽ là một thần khí chân chính. Tuy hắn cũng rõ, muốn thúc đẩy dược liệu phát triển thì người thi thuật phải tiêu hao rất lớn. Nhưng bình thường, chu kì thành thục của những loại dược liệu ấy phải mất thời gian hàng trăm năm, nên nếu so sánh thiệt hơn thì sự tiêu hao này quả thật không đáng kể.

Sau khi tán thưởng một lúc, Tiêu Viêm cũng tự trấn tĩnh lại. Hắn nhìn hỏa đỉnh màu phấn hồng của mình rồi khẽ vung tay áo. Ngay lập tức, trong giới chỉ của hắn bay ra vô số dược liệu, cuối cùng chúng đều xoay quanh hỏa đỉnh. Nhìn thoáng qua, chúng phải bao gồm đến mấy ngàn loại khác nhau, chỉ bàn về số lượng thì đã khiến rất nhiều Luyện dược sư phải khiếp sợ. Nếu so sánh với đại thủ bút của bốn vị này, cho dù Dược Thiên trước đây có dẫn xuất ra Cửu sắc đan lôi cũng không thể bì nổi, tựa như giàu xổi gặp quý tộc vậy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Đi thôi …"

Sau khi phóng xuất dược liệu Tiêu Viêm khẽ nhích vai, sau đó Tiểu Y liền bay vút ra rồi tiến nhập vào hỏa đỉnh. Ngay lập tức, hỏa đỉnh chợt mở nắp tuôn ra một lực hút mạnh mẽ, tất nhiên điều này chứng tỏ Tiêu Viêm muốn tống hết tất cả dược liệu vào hỏa đỉnh một lần. Sau khi chúng bay hết vào hỏa đỉnh thì ngọn lửa bên trong lập tức bốc lên ràn rạt.

"Hắn lại muốn đồng thời luyện hóa nhiều dược liệu như thế sao?"

Thấy cảnh tượng này, ngay cả những vị trưởng lão của Dược tộc cũng không nén nổi phải trợ mắt há mồm. Tách riêng mấy ngàn loại dược liệu, tinh luyện từng thứ một là chuyện rất bình thường nhưng trộn lẫn tất cả vào hỏa đỉnh mà tinh luyện một lúc thì thật sự là… Có thể như vậy được sao?

Trên bàn khách quý, Dược lão lại đang mỉm cười nhìn về phía Tiêu Viêm, ông luôn luôn đặt niềm tin mãnh liệt vào hắn. Đến hôm nay, Luyện dược thuật của tên đệ tử này đã vượt qua người thầy là mình rồi!

"Đến tột cùng gia hỏa này tu luyện bằng cách nào vậy?"

"Hắn cũng không lớn tuổi hơn chúng ta bao nhiêu, vậy mà đủ tư cách so tài với Vạn Hỏa trưởng lão rồi!"

Hiện giờ, dưới quảng trường có không ít tộc nhân trẻ tuổi của Dược tộc. Lúc trước, cả bọn đều mười phần ngạo nghễ nhưng giờ đây ai ai cũng bị đả kích nặng nề, mặt mày tiu nghỉu. Cho dù cả Dược Thiên lúc trước đã chiếm được danh hiệu đệ nhất trong lớp thanh niên thì cũng không tránh khỏi cảm giác phiền muộn. Tuy rất không cam lòng nhưng khoảng cách giữa gã và Tiêu Viêm quá lớn, cho dù không muốn suy nghĩ thì cũng không thể nào được mà!

Bên cạnh Dược Thiên, Dược Linh luôn luôn lạnh lùng đang được cả đám vây quanh tựa chúng tinh ủng nguyệt, vào lúc này cũng không nhịn được mà phải đưa đôi mắt đẹp nhìn về bóng dáng trẻ tuổi ấy. Đây là lần đầu tiên nàng chứng kiến một người trẻ tuổi đến thế, lại đủ khả năng so tài cao thấp về Luyện dược thuật với một tiền bối lão làng trong giới luyện dược như Vạn Hỏa trưởng lão. Thành tựu bực này thì ngay cả thiên chi kiêu nữ trong tộc như nàng cũng không khỏi sinh lòng bội phục.

"Dược Tinh Cực, năm đó lúc ngươi thấy hắn ở Cổ tộc thì hắn không mạnh như lúc này chứ?" Dược Linh quay đầu lại, nhìn về phía người vẫn đang theo đuổi nàng. Hắn cũng chính là người đã thay mặt Dược tộc mang thư mời đến cho Tiêu Viêm.

"Khoảng thời gian trước thì hắn vẫn chỉ là Đấu Tôn bình thường mà thôi! Tuy phương diện linh hồn lực khá mạnh nhưng mà cũng không khủng bố đến cấp bậc này… Không nghĩ ra, chỉ mấy năm ngắn ngủi mà hắn lại phát triển đến một trình độ kinh hoàng như vậy!"

Dược Tinh Cực cười khổ, không nghe ra được trong thanh âm có tư vị gì cả. Trước đây, khi gặp Tiêu Viêm thì thực lực song phương cũng chỉ sàn sàn nhau. Nếu có tranh tài Luyện dược, cũng khó mà nói ai thắng ai thua được… Vậy mà không ngờ chỉ cách biệt có mấy năm mà hiện tại hai người đã cách nhau một khoảng cách rất xa.

"Linh hồn lực của hắn đã đạt đến cấp Thiên Cảnh Đại viên mãn giống như Vạn hỏa trưởng lão rồi!"

Đôi mắt đẹp của Dược Linh nhìn về phía thân ảnh trẻ tuổi trên bầu trời kia, trong ánh mắt lập lòe muôn vàn sắc thái khác nhau. Vốn linh hồn của nàng khác hẳn với thường nhân từ nhỏ, Tộc trưởng đã từng nói, nếu đủ cơ duyên thì ắt hẳn linh hồn của nàng sẽ đạt tới cảnh giới Đế cấp trong truyền thuyết. Mà với một người luôn kiêu ngạo về Linh hồn lực như nàng, ngay cả ca ca cũng có thiên phú rất cao trên phương diện linh hồn vẫn phải kém nàng một bậc. Vậy mà Tiêu Viêm… là người duy nhất trong cùng trang lứa lại vượt xa mình trên phương diện linh hồn.

Trên bầu trời, sau khi mấy ngàn loại dược liệu đều bị hỏa đỉnh hút vào một hơi, Tiêu Viêm chỉ ngồi xếp bằng trên không mà thôi. Sở hữu dị hỏa chi linh đã khiến hắn luyện chế đan dược nhẹ nhàng hơn người khác thì rất nhiều. Có Tiểu Y, việc khống hỏa xem như hoàn mỹ nên tinh luyện dược liệu đối với hắn chỉ là một công việc nhàn nhã mà thôi.

Hỏa diễm màu phấn hồng bốc lên hừng hực đang vây kín hỏa đỉnh lại giống như một hỏa cầu. Mỗi phút trôi qua đều có từng ngọn lửa lướt ra rồi sau đó vờn quanh hỏa đỉnh. Chúng có nhiệm vụ riêng phần mình, bao lấy từng nhóm dược dịch có màu sắc khác nhau. Đây chính là những tài liệu đã được tinh luyện đến mức cực kỳ tinh thuần.

Trong lúc xung quanh hỏa đỉnh của Tiêu Viêm càng ngày càng xuất hiện thêm nhiều ngọn lửa thì ba người kia cũng đã luyện hóa được rất nhiều dược liệu. Mặc dù họ không có Dị hỏa chi linh hỗ trợ nên hiệu suất tinh luyện dược liệu không bì được với Tiêu Viêm, nhưng dù sao họ cũng là những đại nhân vật nổi tiếng trong giới luyện dược. Với cấp bậc luyện dược Tông sư như họ thì chuyện căn bản như tinh luyện dược liệu này không có một chút khó khăn nào cả.

Trên quảng trường, tất cả Luyện dược sư đều nhìn lên trên trời, khi thấy được thủ pháp luyện dược như nước chảy mây trôi của bốn người mà không giấu được vẻ hâm mộ cuồng nhiệt.

Quá trình tinh luyện dược liệu giằng co ước chừng một ngày thì Tiêu Viêm chợt mở bừng mắt ra. Sau khi nhìn về phía vô số ngọn lửa đang lơ lửng xung quanh hỏa đỉnh thì bèn thở phào nhẹ nhõm. Kế đến, hắn khẽ vung tay lên, vô số những hỏa đoàn lại lần nữa tiến nhập vào bên trong hỏa đỉnh, ngay tức khắc một luồng sóng năng lượng kinh người trong dược đỉnh khuếch tán ra, thậm chí cả hỏa đỉnh cũng bị chấn đến nỗi phát ra những âm thanh "Ông… ông…"

Không lâu sau khi Tiêu Viêm tinh luyện xong tất cả dược liệu, Hồn Hư Tủ cũng mở hai mắt ra. Lúc này, y cũng đã hoàn tất việc tinh luyện rồi sau đó không hề dừng lại chút nào mà dung nhập toàn bộ dược dịch vào hỏa đỉnh. Cùng lúc đó, thủ ẩn của hắn biến hóa, chợt hét lên một: "Thiên địa chi lực, nghe hiệu lệnh của ta!"

Nương theo tiếng quát của Hồn Hư Tủ thì trong phiến thiến thiên địa này hiện ra trận trận cuồng phong, thiên địa năng lượng tựa như phô thiên cái địa mà tụ tập về phía hỏa đỉnh của hắn, đến cuối cùng hấp lực mà nó tạo ra đã tạo thành năng lượng phong bạo,điên cuồng gào thét ở phía chân trời, đến cuối cùng đều bị nuốt hết vào trong hỏa đỉnh.

---o0o---

Thanh thế luyện đan đáng sợ như thế đã khiến cho không ít người phải nuốt khan. Bọn họ chưa từng nghe nói đến chuyện khi luyện đan phải cần thu nạp năng lượng thiên địa, bởi vì năng lượng ấy đôi lúc sẽ phá vỡ tính cân bằng của dược liệu mà dẫn đến thất bại khi luyện đan.

Nhưng người tầm thường mới có ý nghĩ như thế, còn một số trưởng lão của Dược tộc hoặc những luyện dược Tông sư thì đều hiện lên vẻ kinh hãi cùng cực, thậm chí sắc mặt của vị chủ trì Dược điển cũng vô cùng nghiêm nghị.

"Ngưng tụ thiên địa chi lực để luyện đan, xem ra y muốn dùng cách này luyện chế Cửu phẩm huyền đan!"

Động tĩnh do Hồn Hư Tử tạo ra đã bị ba người Tiêu Viêm phát hiện. Vạn Hỏa trưởng lão khẽ cau mày, hừ lạnh một tiếng rồi cũng biến đổi thủ ấn liên tục. Sau đó, ông ta cũng quát lên: "Thiên địa chi lực… Ngưng!"

Nghe được tiếng quát của Vạn Hỏa trưởng lão, không ít người của Dược tộc đều phấn chấn hẳn lên. Vạn Hỏa trưởng lão vậy mà cũng muốn luyện chế Cửu phẩm huyền đan đấy!

"Ha ha, nếu hai vị đã xuất ra vốn lớn như vậy thì lão phu cũng không thể tụt lại phía sau được nha!" Thần Nông lão nhân thấy thế bỗng cười to, lão cũng phất tay áo lên. Ngay lập tức, thiên địa chi lực của phiến không gian này lại một lần nữa trở nên hỗn loạn, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng bị hút vào trong hỏa đỉnh của lão.

"Nếu ba vị đã có nhã hứng như thế thì Tiêu Viêm cũng chỉ có thể phụng bồi thôi!"

Thấy năng lượng thiên địa trong không gian bị kéo loạn đến thất điên bát đảo, Tiêu Viêm chỉ cười nhạt rồi biến đổi thủ ấn. Sau đó, một hấp lực kinh khủng bộc phát ra từ bên trong hỏa đỉnh của hắn, mạnh mẽ mà ngang ngược cướp đoạt năng lượng trong vùng không gian này.

Trên quảng trường, tất cả Luyện dược sư khi nhìn thấy năng lượng bùng phát thành từng tràng sấm rền thì đều chấn động vô cùng. Bốn người kia vậy mà muốn cùng một lúc luyện chế Cửu phẩm huyền đan trong truyền thuyết đây!

Cảnh tượng như vậy quả thực ngàn năm khó gặp!
Bình Luận (0)
Comment