Trong một góc thâm sơn mờ mịt một mảnh màu xanh kéo dài đến cuối tầm mắt giống như màu xanh của hải dương vô tận. Bỗng nhiên rừng cây khẽ rung chuyển, một làn sóng như thủy triều màu xanh biếc thật lớn rộng gần trăm trượng từ xa quét tới, như ẩn như hiện khiến người ta líu lưỡi run sợ.
Phía trên rừng rậm, bỗng nhiên một tiếng xé gió vang lên, từ đằng xa một đạo thân ảnh đang bay giữa không trung hiện lên, không phải ai khác chính là Tiêu Viêm. Tử Vân Dực sau lưng Tiêu Viêm nhẹ nhàng khẽ lay động giúp thân thể trôi nổi giữa không trung, ánh mắt hướng nhìn xuống phía dưới không thấy được tận cùng của rừng rậm, trên mặt thoáng cười khổ, hắn không nghĩ rằng ở phía ngoài của Nội Viện lại có mảng rừng rậm to lớn như thế, thậm chí rộng lớn như ma thú sơn mạch trải ngang qua Gia Mã Đế Quốc cũng không hơn nó được.
Trong lòng thầm thở dài, nhớ tới việc phải tìm kiếm nơi tu luyện phù hợp hoàn cảnh trong yêu cầu của Dược Lão. Tiêu Viêm liền có chút mờ mịt không biết làm sao để tìm kiếm được một nơi trong mảng rừng rậm rộng lớn này mà phù hợp yêu cầu của Dược Lão.
Ánh mắt Tiêu Viêm dò xét động tĩnh xung quanh một lần, ẩn ẩn nghe được sâu trong rừng rậm vang lên một ít tiếng của ma thú kêu trầm thấp, gầm gú. Tử Vân Dực sau lưng Tiêu Viêm nhẹ nhàng rung lên, thân hình lại lần nữa hóa thành một bóng đen tiếp tục bay xuyên qua dãy núi liên miên bất tận trong rừng rậm.
Tiêu Viêm ước chừng mất gần khoảng một ngày để tìm kiếm trong mảng rừng rậm nơi Dược Lão yêu cầu, bất quá vận khí của hắn cũng tương đối tốt, vào giữa trưa ngày thứ hai khi bay qua rừng thì Tiêu Viêm cũng phát hiện được nơi cần tìm đang ở trước mặt hắn chính là nơi tu luyện mà Tiêu Viêm cảm thấy phù hợp nhất.
Đây là một đầm lầy nằm giữa hai ngọn núi, nơi này khá ẩm ướt có lẽ do nước chảy từ trên núi hướng xuống mặt đất. Bùn đất dưới chân khá ướt át, đặc biệt khi đi đến chỗ dãy đất trung tâm, nơi này cơ hồ hoàn toàn bị biến thành đầm lầy phủ bởi số lượng lớn cỏ cây xanh tốt.
Phía không trung trên mảng đầm lầy, thân thể Tiêu Viêm nhờ Tử Vân Dực mà trôi nổi.Tiêu Viêm thử dò xét đem mảnh đá ném vào trong đầm lầy, hòn đá rớt xuống bãi cỏ xanh khiến bùn văng tung tóe, trên khuôn mặt thoáng hiện một chút vui mừng. Diện tích đầm lầy chỗ này cũng vừa lúc phù hợp yêu cầu của Dược Lão.
Trên tay chiếc nhẫn hắc sắc cổ xưa hơi hơi dao động, linh hồn Dược Lão hư ảo bay ra. Ánh mắt tùy ý nhìn lướt qua đầm lầy phía dưới bị cỏ xanh bao phủ, trên khuôn mặt lộ ra một tia hài lòng, cười nói:
- Không tồi, nơi này phù hợp dùng để tu luyện Tam Thiên Lôi Động bất quá bên trong đầm lầy vẫn có một ít ma thú tiềm tàng.
Tiêu Viêm một bên vẫn luôn chú ý bên trong đầm lầy lập tức cau mày nói:
- Chỉ là một ít ma thú tiểu gia hỏa không đáng ngại, ta tu luyện đấu kỹ thân pháp cũng cần chúng nó thực nghiệm.
Dược Lão cười nhẹ một tiếng, thân thể nhẹ nhàng rơi trên cây đại thụ, nhìn Tiêu Viêm nói:
- Vậy ngươi hãy xuống đầm lầy xem có chút trở ngại nào hay không.
Nghe vậy Tiêu Viêm thoáng chút chần chờ, khẽ gật đầu, thân thể chậm rãi hạ xuống, khi sắp chạm mặt đất, bả vai khẽ rung lên Tử Vân dực toa một tiếng liền thu trở về,Tiêu Viêm không có sự duy trì của Tử Vân dực, thân thể hắn liền thẳng tắp lọt xuống đầm lầy.
Khi bàn chân tiếp xúc với mặt nước bùn đầm lầy thì đột ngột một cỗ năng lượng mãnh liệt tấn công vào lòng bàn chân, năng lượng mãnh liệt khẽ chạm lòng bàn chân nổ vang khiến không gian xung quanh đầm lầy vang vọng không ngớt.
- Phốc
Phía dưới bàn chân, lượng lớn bùn đen bị bùng nổ văng lên. Nhưng là thân hình Tiêu Viêm không giống dự đoán bị văng đi, ngược lại bởi vì dưới chân đột nhiên xuất hiện lốc xoáy bùn đen khiến thân thể Tiêu Viêm lập tức rơi xuống.
Bàn chân bị bùn đen bao bọc, sắc mặt Tiêu Viêm hơi đổi, không ngờ bùn đen lại có hấp lực không nhỏ, đem thân thể hắn lôi xuống sâu bên trong đầm lầy. Song chưởng nhỏ dựng thẳng chợt chụp thẳng xuống, mạnh mẽ vô hình kình khí trào ra, nhất thời trong lúc đó mặt ngoài đầm lầy nháy mắt xuất hiện hai chỗ lõm xuống, mà Tiêu Viêm cũng chỉ dùng Xuy Hỏa Chưởng để dò xét. Đem bàn chân từ bên trong đầm lầy kéo ra, bả vai rung lên Tử Vân Dực như chớp xuất hiện sau lưng, sau đó vội vàng chấn động đem thân thể bay lên trôi nổi giữa không trung.
Song ngay khi bàn chân Tiêu Viêm vừa mới thoát ly đầm lầy thì khoảnh khắc đó chung quanh đầm lầy đột nhiên bạo động, một thủy tiễn đen nhánh từ bên trong đầm lầy hung hăng bắn ra mà mục tiêu của nó chính là Tiêu Viêm đang trôi nổi giữa không trung.
Đột ngột xuất hiện công kích về phía mình làm cho Tiêu Viêm trong lòng một trận kinh ngạc, bất quá cũng may là Tiêu Viêm có chuẩn bị sẵn không lơ là, hai tay lại lần nữa hung hăng đánh xuống, vô hình kình phong tại giữa không trung đụng vào thủy tiễn hắc sắc, nhất thời đem nó chấn thành hắc thủy.
Hai cánh nhanh chóng chấn động, thân hình Tiêu Viêm bay lên trôi nổi khoảng mười thước so với đầm lầy sau đó mới dừng lại, ánh mắt ngưng trọng thấy không ít rắn bên trong đầm lầy đang động đậy, trong đó một con hắc xà vừa lúc từ bên trong đầm lầy mặt dữ tợn, miệng mở rộng mùi tanh hôi hướng lên trên bạo xuất.
- Hắc hắc, thế nào?
Nhìn thấy một chân của Tiêu Viêm bị dính bùn đen, Dược Lão không khỏi trêu tức nói.
- Bạo bước phù hợp sử dụng trên địa hình mềm mại, ướt át này.
Tiêu Viêm cười khổ lắc đầu, dưới tình huống địa hình giống như đầm lầy này thì Bạo bước cơ hồ không có khả năng thi triển có hiệu quả ngược lại có thể khiến cho hắn gặp không ít khó khăn bị hấp lực của bùn đen kéo xuống phía dưới.
- Bạo bước của ngươi cũng không thể coi là thân pháp đấu kỹ cao minh gì, chẳng qua chỉ là mượn đấu khí đạp lên mặt đất khiến mặt đất nổ mạnh trở thành xung lực đẩy nhanh tốc độ hơn tốc độ bình thường thôi.
Dược Lão nhàn nhạt cười nói:
- Nếu ngươi có thể đem Tam Thiên Lôi Động tu luyện thành công, thì đầm lầy này đối với ngươi mà nói chỉ như dẫm trên đất bằng, nếu tu luyện tới trình độ lô hỏa thuần thanh, có thể nhờ vào thân pháp mà phi hành cự ly ngắn trên không trung cùng dừng lại trên không trung.
- Năm đó Phong Lôi Các Các chủ, từng bị ba gã Đấu Tông cường giả liên thủ ngăn đón vây sát nhưng nhờ vào Tam Thiên Lôi Động mà thuận lợi thoát thân, hơn còn phản kích khiến một gã đấu tông cường giả trọng thương nhờ sự huyền diệu của Tam Thiên Lôi Động, từ việc này có thể nhìn ra thân pháp có phần lợi hại hơn đấu kỹ, tuy thân pháp này vì một ít duyên cớ mà chỉ gần Địa giai sơ cấp, nhưng nếu so về tốc độ tăng tốc thì đủ để cùng Địa giai trung cấp thân phấp đấu kỹ so sánh.
- Còn ngươi nếu có thể học xong thân pháp này và với thực lực hiện tại, cho dù gặp một gã Đấu vương cường giả ngăn trở cũng có thể an toàn thoát ra.
Nghe vậy, trong lòng Tiêu Viêm trở nên nóng bỏng rất nhiều, nếu đem
"Tam Thiên Lôi Động" luyện xong, sau này khi tiến hành cướp lấy
"Vẫn Lạc Tâm Viêm" không thể nghi ngờ sẽ gia tăng rất lớn xác suất thành công trốn thoát.
Ngón tay khẽ sờ nạp giới, nhất thời bàn tay xuất hiện một quyển trục màu bạc, bàn tay nhẹ nhàng vỗ về quyển trục, khi cầm trên tay quyển trục màu bạc này Tiêu Viêm tựa hồ nghe được một chút tiếng sấm nổ mạnh.
Ánh mắt chuyển hướng Dược Lão, thanh âm có chút bức thiết hỏi:
- Lão sư, Tam Thiên Lôi Động này làm sao mới có thể tu luyện thành công?.
- Tam Thiên Lôi Động dù là đặt trên đại lục cũng đủ làm vô số người đỏ mắt thèm thuồng với thân pháp đấu kỹ này, năm nó ta từng đi qua Phong Lôi Các cũng là có ý đồ mượn thân pháp đấu kỹ này xem nhưng cuối cũng vẫn như cũ bị từ chối.
Dược Lão nhàn nhạt cười, nói:
- Cái này thuộc một trong những loại chấn bảo của Phong Lôi Các, mỗi một quyển trục chế tạo, đều hao phí tâm huyết rất lớn bởi vì mỗi một quyển trục bên trong đều do Các chủ phong ấn vào một tia phong lôi chi lực để đề phòng tiểu nhân và người ngoài, bên trong Phong Lôi Các chỉ có một ít trưởng lão, đệ tử cống hiến thật lớn cho môn phái mới có tư cách tu luyện. Nguồn truyện: TruyenGG
"Phong lôi chi lực" trong lòng thầm nỉ non một lần, Tiêu Viêm khẽ cười nói:
- Khó trách lúc cầm quyển trục là có thể nghe thấy một ít tiếng gió sấm, hóa ra là bởi vì phong lôi chi lực.
- Phong Lôi Các có thể tại đấu khí đại lục kéo dài không suy tàn nguyên nhân quan trọng nhất là nhờ vào phong lôi chi lực này, nghe nói chỉ có cuồng phong nổi lên mây đen dầy đặc, đợi khi thời điểm Lôi Đình chớp động, ngồi trên đỉnh núi thì mới có thể may mắn hấp thu tự do tại trong hư không một ít phong lôi chi lực, bất quá phong lôi chi lực này cũng có chút bá đạo, nếu tâm trí không kiên định, sợ là không thể đem nó thao túng. Thậm chí nếu vô ý có thể dẫn đến sự phản phệ nguy hiểm, cơ hồ không biết bao nhiêu đệ tử vĩ đại của Phong Lôi Các tại một bước này mà hồn phi phách tán. Chỉ là khi nào thành công, lực công kích trứ danh của lôi thuộc tính đấu khí cũng không thể bằng lực công kích phong lôi đấu khí. Về điểm này Phần quyết có phần tương tự phải cắn nuốt Dị hỏa mới khiến cho đấu khí uy lực tăng lên trên diện rộng.
Dược Lão cười nói:
- Ngươi hiện giờ sở hữu đấu khí Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, không thể nghi ngờ là so với đấu khí hỏa thuộc tính bình thường mạnh mẽ hơn rất nhiều, chắc ngươi có thể phát hiện ra điểm này chứ?
- Vâng …
Tiêu Viêm khẽ gật đầu trong lòng đem tên tuổi Phong Lôi Các nhớ rõ, sau đó hướng về phía Dược Lão cười hỏi:
- Hiện tại, ta làm sao mới có thể tu luyện được thân pháp đấu kỹ này?
- Chờ!
Dược Lão cười nói.
- Chờ! Chờ cái gì?
Tiêu Viêm kinh ngạc nói.
Ngẩng đầu nhìn thoáng có chút mây đen trên bầu trời, Dược Lão khẽ cười nói:
- Chờ gió to lên, chờ lôi điện đánh xuống… sau đó hấp thu phong lôi chi lực bên trong quyển trục, như thế mới có thể bước đầu tu luyện Tam Thiên Lôi Động, xem trời hôm nay, chắc còn không xa nữa đâu….
Nghe vậy, Tiêu Viêm có chút kinh ngạc, chợt có chút tỉnh ngộ, đem ánh mắt nhìn cuối chân trời đã có ít mây đen, khẽ gật đầu.
Ở bên trong rừng rậm, thời tiết thay đổi như chong chóng, làm người ta khó có thể nắm bắt chính xác được.
Lúc này đây chờ đợi vẫn chưa được bao lâu, buổi trưa vẫn là chiều tà thì vào ban đêm đột nhiên không biết từ góc nào trên bầu trời mây đen trào ra che kín cả bầu trời, cuồng phong nổi lên cuồn cuộn quét xuống núi, đem núi rừng bên trong thổi phát ra tiếng rền vang.
Mây đen dày đặc, tiếng sấm trầm thấp từ giữa hư không chậm rãi truyền ra như để thể hiện uy nghiêm tuyệt đối có thể khiến khắp núi non đều là lâm vào bối rối cùng yên tĩnh.
"Xuy"Một luồng điện chớp từ bên trong mây đen đánh xuống, quang mang chói mắt đem dãy núi chiếu như ban ngày. Tại một chỗ trên đỉnh núi, hắc bào thanh niên ngồi xếp bằng ở phía trên tảng đá, tùy ý để cuồng phong quét qua mặt, thế nhưng hắn vẫn như bàn thạch bất động không chút sứt mẻ. Tia chớp đánh xuống hiên ra một khuôn mặt thanh tú, bình thản.
Tiêu Viêm khẽ ngẩng đầu, phía trên đông nghìn nghịt tầng tầng lớp lớp mây đen, trên khuôn mặt khẽ mỉm cười, bàn tay khẽ xoay tròn liền xuất hiện quyển trục màu bạc. Phía trên quyển trục có ghi các dòng chữ mang phong cách cổ xưa, tia chớp bên trong quyển trục phụt ra nhàn nhạt điện quang màu bạc chớp động bốn chữ: Tam Thiên Lôi Động!.