Nhìn dáng vẻ tươi cười xán lạn của Tiêu Viêm, Mỹ Đỗ Toa nữ vương hừ lạnh một tiếng, trong lòng hạ quyết tâm, có một ngày sau này thoát khỏi ảnh hưởng linh hồn của Thôn Thiên Mãng, nhất định việc đầu tiên là đem hắn bằm thây ra vạn đoạn.
Cười tủm tỉm ngồi lên cự thạch, Tiêu Viêm hướng về lhía Mỹ Đỗ Toa cười nói:
"Như vậy từ nay về sau có thể xem như chúng ta đã là bạn đồng hành rồi.""Đây là quan hệ giao dịch, chứ không phải đồng bọn." Mỹ Đỗ Toa nữ vương nhếch đôi môi đỏ thắm một cái, đem ý niệm muốn kéo gần quan hệ của hai người trong đầu Tiêu Viêm triệt để xua tan.
"Được rồi! là quan hệ giao dịch." Tiêu Viêm không sao cả buông thỏng tay, bất chợt cười nói:
"Bất quá nếu muốn ở chung một chỗ trong một năm dài như vậy, chung quy không thể trực tiếp gọi ngươi là Mỹ Đỗ Toa sao? Nếu không ta tự đặt cho ngươi một cái tên đi? Nếu không sau này một khi gọi tên ngươi, người khác sẽ nhận ra thân phận của ngươi.""Không cần ngươi hao tổn tâm trí!" Đối với hảo ý của Tiêu Viêm, Mỹ Đỗ Toa nữ vương chỉ lạnh lùng nói một câu.
"Nếu không thì cứ gọi ngươi là Thải Lân đi, thấy như thế nào? Tên này với ngươi rất hợp nga." Tiêu Viêm vẫn còn nói, không ngại chút nào về cái tên mình nói lên có tầm thường hay không.
"Cút!" bị Tiêu Viêm lải nhải khiến cho hết sức bự mình, Mỹ Đỗ Toa nữ vương nhất thời nỗi giận, đôi mát đẹp tràn ngập lãnh yá nhìn chằm chằm thanh niên trước mặt. Nhưng mà lúc nhìn thấy nét tươi cười xán lạn trên khuôn mặt hắn, không biết tại sao nộ hỏa trong đôi mắt lặng lẽ giảm bớt một chút, lạnh lùng nói:
"Mỹ Đỗ Toa nữ vương là tên của ta, cũng là thân phậncủa ta. Không cầm ngươi đổi tên cho ta làm gì." Lời nói vừa dừng lại, nàng lập tức xoay người, thân hình khẽ động, huóng về phía xa xa lao đi.
"Ngươi bay giờ đã tiến hóa thành hình người, không còn cái hình thái bán nhân bán xà như trước đây, cho nên tự nhiên là cần danh xưng khác, sau này ta sẽ gọi ngươi là Thải Lân, gọi thẳng tên Mỹ Đỗ Toa nữ vương quá phiền phức." Tiêu Viêm tựa hồ không biết sống chết, ngẩng đầu hướng về Mỹ Đỗ Toa nữ vương trên bầu trời lớn tiếng nói.
Thân hình hơi bị chững lại, Mỹ Đỗ Toa nữ vương nhãn thần trong nháy mắt có lóe lên. Bất quá lúc này đây nàng dĩ nhiên không có nổi giận quát lại, thân hình khẽ động hóa thành quang ảnh hướng về phía xa thiểm lược đi.
"Mặt khác, phiền ngươi giúp ta xem chưng xunh quanh một chút, đừng để người khác đến quấy rối ta, nếu không xảy ra điều gì ngoài ý muốn, giao dịch kia của chúng ta đã có thể vô hiệu nga..."Đối với lời hô to của Tiêu Viêm này, Mỹ Đỗ Toa lại không thèm quan tâm đến lý lẽ, thân hình chợt lóe, sau đó tiêu thất phía chân trời. Cũng không biết có đem điều Tiêu Viêm nói để trong lòng hay không.
Nhìn thân ảnh Mỹ Đỗ Toa nữ vương tiêu thất, Tiêu Viêm mỉm cười, cuối cùng cũng đem cái đại phiền toái này giải quyết, có cái Phục Hồn Đan để giao dịch, ngày sau cũng không lo lắng nữ nhân đáng sợ kia bất thình lình đem mình làm thịt. Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - www.TruyenGG
"Hắc hắc, Hàn Phong này quả nhiên cất giữ phong phú, ngay cả dược liệu, phương thuốc kỳ dị bậc này cũng có bảo tồn. Lần này có thể giải quyết phiền phức, phải làm hắn thiệt thòi." Tiêu Viêm vuốt ve U Hải nạp giới trên ngón tay, nhẹ giọng cười nói. Tự nhiên mà nói thì hắn không có phương thuốc loại như Phục Hồn Đan này, thứ này là do trong thời gian chữa thương hắn lục lọi trong U Hải nạp giới của Hàn Phong mà tìm ra.
"Hiện tại cuối cùng cũng có thể an tâm tu luyện Đế Ấn Quyết a..."Tỉ mỉ nghiên cứu phương pháp tu luyện Khai Sơn Ấn kia, được một lát sau, Tiêu Viêm mới vừa khẽ cau mày mở mắt. Đế Ấn Quyết này không hổ là địa giai đấu kỹ cao cấp, độ khó tu luyện so với Diễm Phân Phệ Lãng Xích không biết trắc trở bao nhiêu lần.
"Cũng cần đả thông tam điều kinh mạch mới có thể ngưng kết Thủ Ấn, điều động đấu khí phát động đấu kỹ...." Tiêu Viêm cau chặt mày, trong cơ thể người kinh mạch rắc rối như mạn nhện giăng đầy trời, kể ra thì như là bất tận. Một ít kinh mạch nhỏ khó tìm thấy, đồng thời cực kỳ yếu ớt mỏng manh, đừng nói là đả thông, chỉ cần bị một điểm năng lượng hơi chút cường liệt trùng kích thì sẽ nổ tung ra. Mà tam điều kinh mạch của Khai Sơn Ấn kia lại nằm chỗ khuất giữa cánh tay hữu, nếu nói đả thông tất nhiên cần tiêu hao không ít thời gian.
Muốn đả thông kinh mạch đặc biệt mà phát động loại đấu kỹ công kích này, không phải giống nhau ở uy lực cực kỳ kinh khủng mà là thuộc về loại cấp bậc trong truyền thuyết. Nhớ lại trước đây, lúc Tiêu Viêm tu luyện Diễm Phân Phệ Lãng Xích, cũng không từng đả thông kinh mạch đặc biệt nào. Có thể nghĩ Đế Ấn Quyết này ra sao thì phải chờ tự hắn cảm thụ qua trước.
"Ai..." Nhẹ thở dài một hơi, Tiêu Viêm bất đắc dĩ lắc đầu, tới chuyện tình như thế này, mặc kệ đả thông tam điều kinh mạch kia khó khăn như thế nào cũng chỉ có thể thử xem. Huân Nhi hao tổn tâm cơ lưu lại cho hắn cái gì đó, nếu mà buông tha không tu luyện thì có thể nói cũng là thực sự quá có lỗi với một phen tâm huyết của nàng.
Mang tâm tình trong lòng vứt đi, tâm thần Tiêu Viêm từ từ yên lặng, một lát sau tiến vào trạng thái tu luyện.
Theo trạng thái tiến nhập tu luyện, tâm thần Tiêu Viêm cũng vậy cấp tốc đi tới chỗ tam điều kinh mạch cần đả thông kia, nhìn tam điều kinh mạch kia hầu như hoàn toàn bị bế kín, Tiêu Viêm lần thứ hai thở dài, xem ra hắn hiểu được sẽ nhứt đầu a.
Tâm thần khẽ nhúc nhích, một đoàn đấu khí thật nhỏ từ trong cơ thể hiện lên, cuối cùng theo sự khống chế của Tiêu Viêm sau nhiều lần lưu chuyển, rốt cuộc đi tới chỗ kinh mạch ẩn khuất này. Sau đó nghe theo mệnh lệnh Tiêu Viêm, hướng vào trong cái kinh mạch thật nhỏ đó, cẩn thận từng chút xâm nhập vào.
Đả thông kinh mạch là một chuyện cực kỳ thống khổ, đấu khí xâm nhập có thể đả thông kinh mạch đồng thời nới rộng nó ra nhất thời sẽ sản sinh đau nhức, cảm giác như thế người bình thường không có thể chịu được. Bất quá trong lúc đấu khí tiến nhập vào kinh mạch thật nhỏ kia cũng là lúc tưởng rằng cảm giác đau nhứt có thể nảy sinh, nhưng lại không xuất hiện. Tuy rằng tốc độ lưu thông đấu khí cực kỳ chậm chạp bởi vì kinh mạch quá nhỏ, nhưng bất quá Tiêu Viêm vẫn như cũ là có thể cảm giác rõ ràng bế tắc trong kinh mạch đang tiêu thất với một tốc độ chậm chạp.
"Đây là chuyện gì?" Tiêu Viêm kinh ngạc nhìn kinh mạch kia đang từ từ được đả thông, trong lòng tràn ngập cảm giác không thể tin nổi. Đả thông kinh mạch trở nên dễ dàng như vậy từ bao giờ?
Đương nhiên, lúc này Tiêu Viêm tự nhiên không thể hiểu. Tại lúc trong lòng đất trước đây đã rơi vào trong trạng thái chết giả, Vẫn Lạc Tâm Viêm cùng dịch thể kỳ dị kia ở trong cơ thể hắn triển khai một trận đấu đá giằng co đáng kể. Mà ở trong trận đấu đá giằng co ấy, người hưởng lợi lớn nhất đó là thân thể này của Tiêu Viêm. Trong cơ thể hắn, mặc kệ là cốt cách hay là kinh mạch hoặc là cơ thể vâng vâng....., tại trong trận giằng co đấu đá đó đều hoàn toàn được rèn luyện qua một lượt. Cho nên trong cơ thể Tiêu Viêm bây giờ bất luận là một bộ vị nào đều cứng cỏi hơn so với cường giả cùng cấp.
Mà cũng vì kinh mạch trong cơ thể đã được rèn luyện qua, cho nên lúc này Tiêu Viêm đả thông kinh mạch mới vừa rồi có cảm giác dễ dàng như vậy. Điều này giống như đào một đường hầm vậy, đã có tiền nhân chế tạo hình dáng sơ lược, hậu nhân có nhu cầu chỉ cần đem một ít đá vụn tàn dư trong đường hầm thanh lý ra ngoài là lập tức hoàn tất.
Nếu như đổi lại là người khác đả thông kich mạch mà nói sợ rằng lúc này đã sớm bị đấu khí chèn ép đến nỗi kinh mạch phải vỡ tan rồi, đâu có thể có khả năng tiến triển như Tiêu Viêm vậy?
Tuy rằng không rõ ràng lắm vì sao đả thông kinh mạch lại trở nên dễ dàng như vậy, nhưng điều này đối với Tiêu Viêm mà nói lại không có một chút gì có hại. Vì vậy hắn dưới sự mừng rỡ như điên bắt đầu không ngừng chỉ huy đấu khí cuồn cuộn trùng kích một nhánh kinh mạch bế tắc, mà dưới sự ăn mòn của đấu khí, kinh mạch trước đây chưa từng dùng qua này cũng như vậy đang từ từ lặng lẽ mở rộng với một tốc độ cực kỳ chậm chạp....
Tuy nói bởi vì nguyên nhân là trong cơ thể đã được tôi luyện qua mà đả thông kinh mạch trở nên dễ hơn rất nhiều, nhưng vẫn như cũ là cần chấp nhận theo khuôn phép một cái quá trình cũ kỷ. Dù sao kinh mạch lúc này quá mức yếu ớt, thoáng cố sức sẽ khiến nó nổ tung ra ngay, việc nguy hiểm như vậy Tiêu Viêm cũng không dám mạo hiểm.
Cho nên lúc tiến hành đả thông kinh mạch trong cơ thể, Tiêu Viêm thực sự có chút không nhịn được, cũng chỉ có thể tiến nhập trạng thái tu luyện, phân tâm nhị dụng chiếu cố cả hai phương diện.
..........................
Với tốc độ chậm chạp từ đầu chí cuối, lúc này Tiêu Viêm đã tiến nhập thâm sơn được năm ngày, nhánh kinh mạch thứ nhất rốt cuộc cũng được hắn triệt để đả thông. Mà tiến trình tu luyện Khai Sơn Ấn cũng chính thức bước tới bước đầu tiên.
Có kinh nghiệm từ lần đầu tiên, lần sau có vẻ muốn như thuần thực hơn một chút, tuy rằng tốc độ đả thông vẫn như cũ chậm chạp bò đi tùng chút. Nhưng nếu cùng người khác so sánh sẽ khiến người ta trực tiếp bị kích thích mà hộc máu chết bất đắc.
Mà nhánh kinh mạch thứ nhất đả thông sau thập thiên tả hữu, nhánh kinh mạch thứ hai cũng vậy không xảy ra điều gì ngoài ý muốn được Tiêu Viêm đả thông. Loại tu luyện thuận lợi này khiến Tiêu Viêm mừng rỡ đến mức cười không thể ngậm miệng lại. Dựa theo tốc độ như vậy sợ rằng trong thời gian một tháng hắn đã có thể hoàn thành việc đả thông ba nhánh kinh mạch cần thiết, đến lúc đó thì hắn chính thức tu luyện Khai Sơn Ấn, thứ khiến hắn cực kỳ thèm khát.
Thời gian trong thâm sơn vắng vẻ lặng yên trôi qua, có thể lời nhắc nhở của Tiêu Viêm với Mỹ Đỗ Toa có một ít hiệu quả nên từ lúc hắn tiến nhập trạng thái tu luyện tới nay không có bất luận là thứ gì đến quấy rối hắn, điều này khiến hắn có được hoàn cảnh tu luyện cực kỳ an tĩnh.
Thời gian vừa trôi qua đúng một tháng, thời điểm một khắc sau, thanh niên trên ngọn núi bất chợt từ từ mở hai mắt đang nhắm chặc, tinh mang từ trong mắt hắn như thực chất bạo bắn ra đến một lúc sau mới từ từ tiêu tán.
Tiêu Viêm từ trên cự thạch chậm rãi đứng lên, ngửa đầu thở ra một hơi thật dài. Trong thời gian một tháng đả thông ba nhánh kinh mạch, loại tốc độ này khiến hắn có tự tin coi như là đặt hắn vào trong tộc của Huân Nhi sợ rằng cũng là thành tích không tệ.
Tiêu Viêm nhẹ nhàng nở một nụ cười, hữu thù trong người đưa ra phía trước, kết xuất một cái thủ ấn có chút quái dị. Thủ Ấn hướng tới phía trước đẩy ra, không có thôi động bất cứ chút đấu khí nào, tự nhiên chỉ là động tác võ thuật đẹp mắt. Bất quá Tiêu Viêm rõ ràng rằng Thủ Ấn này không được bao lâu nữa uy lực phát ra sẽ khiến ngay cả hắn cũng đều cảm thấy khiếp sợ.