Đấu Phá Thương Khung

Chương 714

Đột nhiên nghe thấy thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vọng tới, nhất thời vô số ánh mắt đồng loạt nhìn sang. Khi nhìn thấy đó là một nữ tử xinh đẹp động lòng người không ít người lâm vào tình trạng thất thần trong chốc lát. Một dung nhan mỹ lệ như thế quả thực đã thu hút mọi ánh mắt.

Trong số rất nhiều ánh mắt đó, chợt có một số người nhận ra danh tính của mỹ nhân kia sắc mặt đại biến, hoảng hốt kêu lên.

"Mỹ Đỗ Toa nữ vương?" Gia Hình Thiên, Pháp Mã mấy vị cường giả nhìn thấy vị nữ tử kia mang theo Tiêu Viêm nhanh chóng thối lui vẻ mặt đầy khiếp sợ nhất thời thất thanh kêu lên.

Tiếng hô của mấy người bỗng chốc khiến cho toàn quảng trường đột nhiên xôn xao. Tiếng tăm của Mỹ Đỗ Toa nữ vương tại Gia Mã đế quốc quả thực đã quá nổi tiếng. Mặc dù mấy năm nay tự nhiên bí ẩn biến mất thế nhưng sự nổi tiếng về xinh đẹp và ác độc của nàng vẫn như cũ, không có giảm đi bao nhiêu.

Khác với đám người Gia Hình Thiên đang bàng hoàng khiếp sợ, Hải Ba Đông ít bàng hoàng hơn. Hắn đã từng gặp mặt Mỹ Đỗ Toa, tuy rằng cũng không hiểu rõ quan hệ của nàng cùng Tiêu Viêm nhưng theo cảm nhận của lão thì mối quan hệ này cũng không phải là thù địch, bởi vậy Mỹ Đỗ Toa có mặt ở nơi đây hẳn là không phải xuất hiện thêm địch nhân.

"Có nàng xuất thủ, cục diện này hẳn là sẽ tốt một chút." Trong lòng thoải mái một hơi, Hải Ba Đông nhủ thầm. Dù sao thì Mỹ Đỗ Toa nữ vương cũng là một Đấu Tông cường giả hàng thật giá thật. Mặc dù có lẽ kém hơn Vụ hộ pháp sau khi hắn cắn nuốt linh hồn chúng cường giả, nhưng cũng đủ để bảo vệ Tiêu Viêm.

"Không cần kinh hoảng, Tiêu Viêm cùng nàng quan hệ đủ thân thiết không có gì phải lo!" nhìn thấy đám Gia Hình Thiên thần sắc khiếp sợ, Hải Ba Đông vừa cười vừa giải thích.

Nghe thấy như vậy, đám người Gia Hình Thiên mới thở dài, buông lỏng tinh thần.Trong tình huống này, nếu xuất hiện thêm một cường địch như Mỹ Đỗ Toa nữ vương thì có lẽ ở đây không người nào có thể trốn thoát. Đặc biệt là lúc này, thực lực của nàng đã khác trước rất nhiều.

Ngày xưa, khi mà Mỹ Đỗ Toa vẫn còn là Đấu Hoàng đỉnh phong, tuy rằng so với Gia Hình Thiên mạnh hơn rất nhiều, nhưng dù sao vẫn không phải là Đấu Tông cường giả. Hiện giờ, nhìn thấy tốc độ xuất thủ cùng với khả năng có thể ngăn cản đòn đánh của Vụ hộ pháp của nàng hẳn là đã tới đẳng cấp Đấu Tông.

Đấu Hoàng đỉnh phong cùng Đấu Tông tuy chỉ có một ranh giới nhỏ, thế nhưng chênh lệch lại vô cùng lớn, vấn đề này Gia Hình Thiên rất rõ ràng.

"Không ngờ tới nàng thế nhưng đã đột phá thành công." Khẽ thở dài một tiếng, Gia Hình Thiên sắc mặt có chút chua sót. Hắn dừng bước ở Đấu Hoàng đỉnh đã nhiều năm, thế nhưng lại không có chút tiến triển nào. Mà hiện tại thấy Mỹ Đỗ Toa ngày trước thực lực gần như tương đương với mình thế nhưng bây giờ đã đột phá, trong lòng khó tránh khỏi có chút mệt mỏi. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenggg.com

"Thật sự không nghĩ tới Tiêu Viêm cùng Mỹ Đỗ Toa lại có giao tình với nhau" Pháp Mã lắc lắc đầu, trong lòng âm thầm cảm thấy khiếp sợ những thế lực ngầm ủng hộ Tiêu Viêm. Nếu tính cả vị Dược lão kia, phe của Tiêu Viêm cơ hồ có tới hai gã Đấu Tông cường giả, đội hình như vậy quả thực đáng sợ!

Mấy người nhìn nhau cười khổ, không nghĩ tới ngắn ngủn ba năm thời gian, gã thiếu niên năm đó thế đơn lực bạc, giờ đây quy tụ bên người một cỗ thế lực cường đại đến thế, biến hóa như vậy thật sự là quá lớn.

Giữa không trung, Vân Vận cùng Nạp Lan Yên Nhiên khi thấy Mỹ Đỗ Toa xuất hiện cũng ngẩn ra, thần sắc trong mắt có chút biến ảo, tuy nhiên ngay sau đó liền hóa thành vô hình.

"Ta đoán chắc là ngươi sẽ ra tay!" Nhìn bóng hình xinh đẹp bên cạnh, Tiêu Viêm ho nhẹ một tiếng, nhẹ giọng cười nói

Lông mày hơi hơi nhíu, Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng nói: "Đó là ta vì "Phục hồn đan" kia mà cứu ngươi, chứ bình thường ai thèm để ý ngươi sống chết thế nào!"

Tiêu Viêm cười, cách ăn nói của nữ nhân này hắn đã sớm quen thuộc, vì thế cũng không quá để ý đến ngữ khí của nàng, hắn nhìn thẳng vào Mỹ Đỗ Toa, thấp giọng nói:"Hôm nay, nhờ ngươi một việc, nếu ngươi có thể thực hiện được, tính mạng củaTiêu Viêm này xin giao cho ngươi!"

Nghe vậy, con mắt tràn đầy mị lực của Mỹ Đỗ Toa hơi hơi nhíu lại, từ khi nàng biết Tiêu Viêm tới nay, đây là lần đầu tiên hắn dùng giọng điệu cầu khẩn nói với nàng. Giờ khắc này, trong lòng nàng bỗng dâng lên một cảm giác khó diễn tả thành lời, nàng biết rõ Tiêu Viêm là người có ngạo tính không nhỏ, thế mà nay…

Chậm rãi áp chế cảm xúc khác thường đang dâng lên trong lòng. Mỹ Đỗ Toa nữ vương chuyển sang nhìn về phía Vụ hộ pháp, sau đó lại nhìn về Dược lão đang lơ lửng cách đó không xa, nói:"Muốn ta xuất thủ bảo hộ vị lão sư của ngươi sao?"

"Đúng vậy."

Trước ánh mắt chăm chú của Tiêu Viêm, Mỹ Đỗ Toa chậm rãi ngoảnh đầu, mắt đẹp dừng ở vụ hộ pháp cách đó không xa, một lát sau, mới mở miệng nói: "Thật khó, người này thực lực quá mạnh mẽ, ngay cả ta cũng không phải là đối thủ của hắn, nếu bảo hộ cho ngươi thì sẽ không thể phân thân bảo hộ cho lão sư của ngươi."

Nghe Mỹ Đỗ Toa nói vậy, Tiêu Viêm nhất thời trầm xuống, tình huống hiện tại đã bi đát đến thế sao? Ngay cả nữ nhân luôn kiêu ngạo như Mỹ Đỗ Toa còn thẳng thắn thừa nhận không phải là đối thủ của Vụ hộ pháp.

"Vậy thì ngươi cùng lão sư liên thủ đối phó người này đi?" Tiêu Viêm đề nghị. Nếu một mình không thắng được Vụ hộ pháp thì hai người liên hợp lại hẳn là có thể chống lại được người này chứ?

"Lão sư của ngươi trải qua luân phiên đại chiến lúc trước, hơn nữa còn bị thương, sức chiến đấu đã giảm nhiều, cho dù cùng ta liên thủ, cũng rất khó có thể ngăn trở người này. Thậm chí nếu bị hắn khai thác được sơ hở, tiếp tục xuất thủ bắt ngươi, lúc đó làm gì có người ngăn cản được hắn." Mỹ Đỗ Toa chậm rãi nói.

Đề nghị lại lần nữa bị phủ quyết, Tiêu Viêm tâm tình càng trở thành tồi tệ. Tình huống ngày hôm nay quả thật là bi đát.

"Mỹ Đỗ Toa nữ vương?" khi Tiêu Viêm đang cùng Mỹ Đỗ Toa thấp giọng nói chuyện, Vụ hộ pháp cũng là phục hồi lại tinh thần. Nghe thấy phía dưới xôn xao nhắc tên của nàng, lập tức dưới áo choàng hồng mang chợt lóe. Tên tuổi này hắn cũng đã nghe nói qua, Mỹ Đỗ Toa tên tuổi ở đại lục chỉ kém Dược lão có một chút. Bởi vậy đối với vị cường giả của bộ tộc này, bọn họ Hồn điện cũng có chút chú ý, chỉ là không nghĩ tới thế nhưng lại gặp nhau ở chỗ này.

"Xin khuyên các hạ. Không nên nhúng tay vào công việc của Hồn điện, bằng không đến lúc đó đại họa giáng xuống thì hối hận cũng đã chậm." Cảm thụ được từ trong cơ thể Mỹ Đỗ Toa phát ra cỗ khí thế không thể coi thường, Vụ hộ pháp trong mắt hồng mang chớp động, thanh âm âm trắc trắc nói.

"Mạng của hắn là của ta, trước khi ta lấy mạng của hắn người khác cũng không nên động vào." Mỹ Đỗ Toa thản nhiên liếc nhìn Vụ hộ pháp, nói.

Nghe vậy, dưới áo choàng, quỷ dị hồng mang đột nhiên sáng rực lên, một đạo màu đen sương mù mênh mông trào ra, cuối cùng như khói của một đám cháy lớn bốc thẳng lên trời. Cỗ uy thế đột nhiên bùng phát đó khiến cho không ít người cho dù là Đấu Vương cường giả cũng cảm thấy rét run.

Cảm nhận được khí thế mênh mông từ trong cơ thể Vụ hộ pháp trào ra, khuôn mặt lạnh lùng của Mỹ Đỗ Toa cũng chợt lộ ra một chút ngưng trọng, cường giả mạnh mẽ như vậy, quả thực là đã lâu rồi nàng chưa gặp qua, xem ra, ngày hôm nay không thể không chiến đấu hết mình rồi.

"Ta sẽ nghe theo lời ngươi một lần thử cùng với lão sư của ngươi liên thủ xem thế nào." Nhẹ thở một hơi, Mỹ Đỗ Toa đột nhiên nghiêng nói với Tiêu Viêm. Lúc này nếu như nàng chỉ lo che chở Tiêu Viêm thì chắc chắn là không tới vài hiệp Dược lão sẽ bại trong tay của Vụ hộ pháp. Đến lúc đó một khi Dược lão bị bắt thì Tiêu Viêm chỉ sợ cũng sẽ rơi vào cuồng bạo mất hết tỉnh táo.

"Đa tạ. Ân tình này, Tiêu Viêm luôn ghi nhớ!" Tiêu Viêm sắc mặt trịnh trọng chắp tay hướng về Mỹ Đỗ Toa trầm giọng nói.

"Bổn vương với ngươi cũng không cần cái gì ân tình, ta làm như vậy chỉ vì đảm bảo sẽ có "Phục hồn đan" mà thôi!" Nghe thấy lời nói này củaTiêu Viêm, Mỹ Đỗ Toa nhất thời nhíu mày, quát lên.

Tiêu Viêm xấu hổ cười, thời điểm cũng không phải là lúc cùng với nữ nhân tranh cãi.

Nhìn thấy Tiêu Viêm không nói gì nữa, Mỹ Đỗ Toa này hừ nhẹ một tiếng, bàn tay mềm chợt động, một cỗ năng lượng bảy màu chợt ào ạt tuôn ra, cuối cùng tựa như một rặng mây nhỏ, ngưng tụ lại trên bàn tay, lóe ra màu sắc rực rỡ.

Nhìn thấy hành động của Mỹ Đỗ Toa, xa xa Dược lão hơi chần chờ một chút rồi cũng một lại lần nữa đem Cốt linh lãnh hỏa gọi ra. Hai người một trước một sau, khí thế tập trung chặt chẽ trên người Vụ hộ pháp.

"Khặc khặc. Thế nào? Hai người muốn liên thủ đánh ta?" Cảm thụ được trước sau cùng bùng lên cường hãn lực lượng, đỏ sẫm hào quang bên trong áo choàng màu đen của Vụ hộ pháp cũng chợt bùng lên.

Mỹ Đỗ Toa cùng Dược lão không hề để ý tới tiếng cười lạnh của Vụ hộ pháp, thân hình khẽ nhúc nhích, nháy mắt liền xuất hiện cách Vụ hộ pháp không xa, hùng hồn lực lượng cuồn cuộn vận động, chuẩn bị sẵn sàng phát động những đòn đánh hung hãn.

Hào quang đỏ sẫm lóe ra, ánh mắt Vụ hộ pháp quét qua Mỹ Đỗ Toa cùng Dược lão, xem ra tình huống này, không thể tiếp tục kéo dài. Hai người này thực lực đều không kém, một khi lộ ra sơ hở thì không chỉ không chiếm được linh hồn, nói không chừng còn có thể đem tính mạng của chính mình cũng chôn vùi tại đây.

"Xem ra phải sử dụng đến chiêu thức kia thôi, thật sự là đáng tiếc, linh hồn của Đấu Tông cường giả không phải dễ kiếm tìm chút nào!" Trong lòng chợt có chút luyến tiếc hít một tiếng, Vụ hộ pháp trong mắt quỷ dị hào quang màu đỏ sẫm đột nhiên bùng sáng. Thủ ấn chợt biến đổi!

Cùng với thủ ấn Vụ hộ pháp thay đổi, kiện màu đen áo giáp bao phủ bên ngoài thân thể đột nhiên giống như vật còn sống mấp máy hoạt động, những gương mặt ẩn ẩn trong đó chậm rãi tiêu tán cuối cùng hóa thành một cái đầu người hư ảo to lớn chừng một thước. Khuôn mặt của cái đầu đó hiện lên thần sắc vô cùng đau đớn, nhìn qua tựa như đang chịu tra tấn giày vò.

Đối với gương mặt này, những người có mặt nơi đây đều có thể nhìn ra đó là của Vân Sơn lúc trước bị Vụ hộ pháp cắn nuốt linh hồn!

Đầu người Vân sơn kia hư ảo xuất hiện, từng đợt trầm thấp quỷ dị ô ô tiếng vang đột nhiên vang lên, khắp phía chân trời, âm phong không ngừng thổi quét làm người ta cả người lạnh lẽo.

Vân Vận cùng Nạp Lan Yên Nhiên ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hư ảo đầu người hiện lên bên cạnh Vụ hộ pháp, răng cắn chặt môi. Trong lòng tuy rằng cực kỳ phẫn nộ, nhưng cỗ uy áp mạnh mẽ tràn ngập chân trời cũng làm các nàng không dám có chút nào manh động.

Hành động của Vụ hộ pháp, cũng khiến cho Mỹ Đỗ Toa và Dược lão chú ý, lập tức âm thầm cảnh giác.

Bàn tay của Vụ hộ pháp như quỷ trảo chầm chậm từ áo bào giơ ra, nhẹ nhàng cầm lấy hư ảo đầu người, nhe răng cười. Trong lòng bàn tay, ánh sáng màu đen quỷ dị chợt bùng lên chui thẳng vào trong đầu người.

Khi luồng ánh sáng màu đen ào ạt chui vào đầu người hư ảo cũng nhanh chóng bành trướng, chỉ trong nháy mắt mở rộng tới hơn trượng bề rộng, cùng với đầu người không ngừng lớn lên, vẻ thống khổ trên khuôn mặt lại càng rõ ràng rất nhiều. Tiếng kêu thê thảm của linh hồn, luẩn quẩn vang lên, khuếch tán theo từng đợt âm phong.

"Sâm la vạn vật: Hồn chi dị lễ!"

Khi đầu người hư ảo dần dần bành trướng tới ba bốn trượng, một tiếng cười đầy âm độc lạnh lẽo chợt vang vọng khắp chân trời!
Bình Luận (0)
Comment