Tiêu Viêm ba người theo hướng dẫn lúc trước của thị nữ, loanh quanh bên trong Hắc Hoằng Các khổng lồ một lúc lâu, rốt cuộc cũng tìm được khu vực nghỉ ngơi cực kì rộng lớn.
Toàn bộ khuôn viên khu nghỉ ngơi, khung cảnh tràn ngập u tĩnh, cây xanh râm mát bao phủ toàn bộ một dãy lầu các cùng với sân vườn. Mùi hương thoang thoảng phảng phất truyền đến, khiến tinh thần trong người rung động, địa phương u nhã như vậy, làm cho ba người cực kỳ vừa lòng.
Khu vực rộng lớn này chia làm ba cấp Thiên, Địa, Nhân. Phòng tại khu vực Nhân cấp dành cho những cường giả hoặc thế lực có chút danh tiếng ở Hắc Giáp vực. Bình thường, chỉ cần thực lực đạt đến cấp bậc Đấu Vương, liền có tư cách tiến nhập nơi này. Còn muốn tiến nhập phòng Địa cấp ư, miễn là ngươi đạt tới Đấu Hoàng thực lực hoặc phải là một trong những thế lực danh tiếng tại Hắc Giáp vực thì mới có tư cách ấy.
Phòng Thiên cấp, là nơi cực kì xa hoa, có thể tiến vào nơi đây, không người nào mà không phải là cường giả uy danh hiển hách tại Hắc Giáp vực, thậm chí phải là những thế lực có thể sánh ngang cùng Hắc Hoàng tông. Mà phù hợp với một trong hai loại điều kiện trên, bên trong Hắc Giáp vực cũng chỉ có một ít mà thôi.
Trong khu vực rộng lớn này, Tiêu Viêm ba người đi vòng vèo một lúc, mới tới được khu vực Địa cấp, dựa theo số gắn trên cửa phòng, tìm tới nơi cư trú của mình.
"Kẹt!"Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, Tiêu Viêm ba người đi vào trong, nhìn thoáng qua một lượt, chỉ thấy nơi này không chỉ có phòng khách và mấy gian phòng ngủ, mà còn có mật thất chuyên dụng để tu luyện. Trông thấy nơi này trang bị cực kỳ chu toàn như vậy, dù cho bọn Tiêu Viêm có kén chọn thế nào đi nữa, cũng phải phát ra lời tấm tắc khen ngợi.
"Tùy tiện nhìn xem đi, nơi này sẽ là nơi chúng ta tạm thời nghỉ ngơi trong khoảng thời gian tới." Tiêu Viêm hướng về phía hai người Tiểu Y Tiên cười cười, rồi dẫn đầu đi vào trong phòng khách, tùy ý tìm một vị trí ngồi xuống.
Tiểu Y Tiên đưa mắt lướt nhìn xung quanh, sau đó dưới ánh mắt nghi hoặc của hai người Tiêu Viêm, đi đến giữa phòng khách, rồi từ trong nạp giới lấy ra một đóa hoa lam sắc, cắm ở trong bình. Làm xong tất cả mọi việc, nàng lại lấy từ trong nạp giới ra hai dược hoàn, đưa cho Tiêu Viêm hai người, nhẹ giọng nói:
"Đây là thôn hồn hoa, nó phát tán ra mùi thơm có hiệu quả khiến người hít phải sẽ lâm vào hôn mê, các ngươi đem thuốc này ăn vào thì sẽ không bị ảnh hưởng gì. Xuất môn đi ra bên ngoài, cẩn thận chút vẫn tốt hơn."Nghe vậy, Tiêu Viêm ngược lại có chút hứng thú đánh giá đóa hoa lam sắc kiều diễm kia, đoạn không nén được sự thán phục, cười nói:
"Xem ra chỗ ảo diệu của Độc sư không hề thua kém Luyện Dược sư a." Một đóa hoa nhìn không có gì là nổi bật, nếu không phải là người có nghiên cứu sâu về độc dược, ai mà biết được nó lại có hiệu quả như vậy?
"
Tuy nói vậy, Tiêu Viêm vẫn nhận lấy dược hoàn ném vào trong miệng, sau đó nghiêng đầu hứng thú nhìn Tử Nghiên, không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Vẫn vì chuyện đó mà để bụng sao? Thực lực của Mạc Nhai kia ước chừng cũng là Đấu Hoàng lục đến thất tinh, bất quá tên kia rõ ràng là sở tu đấu kỹ có thể dĩ lực tá lực đến mức tinh diệu. Ngươi bởi vì khinh địch nên phải chịu thiệt thòi là điều đương nhiên, hơn nữa, trận vừa rồi ngươi cũng không dốc hết toàn lực ra. Lần sau, nếu có tái đấu, ngươi cứ trực tiếp hạ thủ tàn nhẫn, ta cũng không tin tá lực đấu kỹ của tên kia có thể chuyển hoán hết toàn bộ lực lượng của ngươi.
"
Nghe Tiêu Viêm an ủi, gương mặt nhỏ nhắn của Tử Nghiên lúc này mới thoáng dễ nhìn một chút, hừ nhẹ nói: "Lần sau cùng tên kia đánh nhau, phải để cho ta lên trước, dám khiến cho bổn tiểu thư bị bêu xấu như vậy, tuyệt không dễ dàng tha thứ được!
"
"Ta nghĩ, ngươi sẽ có cơ hội này.
" Tiêu Viêm mỉm cười đầy thâm ý nói, hắn có dự cảm, cái tên gia hỏa Mạc Nhai này, sẽ không chỉ xuất hiện trước mặt họ có một lần như thế, các cơ hội tiếp xúc về sau, có lẽ sẽ không ít.
"Hôm nay Khuê Sát tới tìm chúng ta gây phiền toái, nói không chừng là do tên kia âm thầm giật dây.
" Tiểu Y Tiên tùy ý nói.
Tiêu Viêm gật nhẹ đầu, lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ nguyên nhân là do bởi tên Tề Sơn kia?
"
"Không rõ ràng lắm, nhưng mặc kệ thế nào đi nữa, vẫn nên cẩn thận hơn một chút, nơi này dù sao vẫn là địa bàn của Hắc Hoàng tông, hơn nữa ta có thể mơ hồ cảm ứng được, bên trong Hắc Hoàng tông có một ít khí tức, cho dù là ta, cũng chỉ mơ hồ nhận thấy được, hiển nhiên là khí tức của Đấu Tông cường giả.
" Tiểu Y Nghiên trầm ngâm nói.
Tiêu Viêm gật đầu, khẽ thở dài: "Xem ra tất cả đều hướng về phía Bồ Đề Hóa Thể Tiên mà tới a, hành động những ngày tới, cần phải cẩn thận thêm một chút nữa, Hắc Hoàng thành bây giờ là nơi cường giả tụ tập, nếu có sai lầm, dù chỉ một chút, sẽ nhận lấy vô tận phiền toái.
"
Tiểu Y Tiên khẽ gật đầu.
"Tốt lắm, hôm nay sắc trời không còn sớm, mọi người liền nghỉ ngơi trước đi, ngày mai ta còn phải bắt tay vào luyện đan dược, lúc đó cần có các ngươi hộ pháp. Nếu không, vạn nhất gây ra động tĩnh gì, lại bị người khác quấy rầy mà đứt đoạn, sẽ có chút phiền phức." Trao đổi qua với mọi người, Tiêu Viêm duỗi cái lưng mệt mỏi, đứng dậy, hướng về một gian phòng bước tới. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenggg.com
Nghe vậy, Tiểu Y Tiên cùng Tử Nghiên ở phía sau cũng đều tự mình tìm lấy một gian phòng mà đi nghỉ.
--------------------
Tại thời điểm Tiêu Viêm ba người trở vào phòng ngủ, cách bọn họ một khoảng xa, trong một gian phòng Thiên cấp, bầu không khí âm trầm đang bao phủ khắp phòng.
Bên trong gian phòng, có vài đạo nhân ảnh đang ngồi, khiến người chú ý nhất là một hồng phát lão giả, hiển nhiên chính là người mà Tiêu Viêm đã gặp vào ban ngày, Ma Viêm cốc đại trưởng lão Phương Ngôn. Xung quanh còn có vài lão giả thực lực không tầm thường, cũng chính là những trưởng lão Ma Viêm cốc.
Mấy người bọn họ đều có địa vị cực cao ở trong Ma Viêm Cốc, bất quá lúc này chỉ có đại trưởng lão Phương Ngôn là ngồi trên ghế ở phía cuối, đám người còn lại đều khoanh tay đứng thẳng. Trước mặt bọn họ, một người toàn thân đều phủ kín trong tầng áo xám đang an nhiên ngồi tĩnh tọa.
"Tiên sinh, theo ta được biết, lần này bên trong Hắc Hoàng Thành có không ít thế lực tiếng tăm lâu đời bị hấp dẫn mà đến. Hơn nữa, dẫn đầu đám người này là những cường giả nổi danh từ lâu tại Hắc Giáp Vực, xem ra bọn họ cũng có dã tâm rất lớn đối với Bồ Đề Hóa Thể Tiên a.
" Phương Ngôn đại trưởng lão khẽ cau mày, thanh âm đầy sự cung kính nói với người áo xám trước mặt.
"Điện chủ đã nói qua, không tiếc bất cứ giá nào, phải đem cho được Bồ Đề Hóa Thể Tiên thu vào tay. Phàm kẻ nào dám cản trở chúng ta, giết!
" Dưới lớp áo xám, một thân hình hư ảo như bóng ma, ánh mắt lạnh lẽo như muốn xuyên thấu lòng người chậm rãi quét qua khiến kẻ khác có cảm giác thân thể như bị đóng băng, thanh âm chậm rãi quanh quẩn trong phòng.
"Tiên sinh yên tâm, vì Bồ Đề Hóa Thể Tiên, Ma Viêm cốc gần như đã xuất hầu hết lực lượng tinh nhuệ, ngoại trừ toán nhân mã của lão Tứ đang ở bên ngoài chưa tới, còn lại đã được an bài thỏa đáng.
" Phương Ngôn trầm giọng nói.
"Ân!
"
"Bất quá tiên sinh, nghe nói lần này Tiêu Môn cùng Già Nam học viện cũng phái cường giả tiến đến. Đến lúc hai phương thế lực của Ma Viêm cốc ta cùng với đối thủ một mất một còn, nếu có thể, đến lúc đó có lẽ phải thỉnh tiên sinh xuất mã, ra tay đối phó bọn họ.
" Phương Ngôn thoáng ngần ngừ một chút rồi chậm rãi nói.
"Tiêu Môn, Già Nam học viện sao…
" Nghe đến hai cái tên này, người áo xám đột nhiên phát ra một trận cười khiến người nghe có cảm giác lông tóc dựng ngược. Một lát sau, mới có một thanh âm dữ tợn truyền ra: "Yên tâm, bọn chúng một tên cũng không thoát.
"
Nghe vậy, Phương Ngôn cũng mỉm cười, chợt cau mày nói: "Xem ra lực hấp dẫn của Bồ Đề Hóa Thể Tiên quả thật rất lớn, bất quá ta có chút không rõ, tại sao Hắc Hoàng tông lại đem loại bảo bối này mang ra đấu giá? Nếu nói là thứ này có liên quan đến Bồ Đề Tâm, vì cớ gì bọn họ lại không lưu lại cho bản thân?
"
"Bọn chúng không phải là không muốn tự thân thăm dò, mà là không có năng lực đó, mặc dù Bồ Đề Hóa Thể Tiên quả thật có quan hệ với Bồ Đề Tâm, bọn chúng cũng không có tư cách để tìm ra mối liên hệ này, mang đi đấu giá nói không chừng còn có thể đổi lấy điểm hữu dụng nào đó, hơn nữa… Ai biết được bọn chúng còn có tính toán nào khác hay không!
" Người áo xám cười lạnh nói.
Phương Ngôn khẽ gật đầu, cười nói: "Cũng là tiên sinh kiến thức rộng rãi, ha ha, không biết Bồ Đề Tâm có thật sự liên quan gì đến Đấu Thánh cường giả hay không?
"
"Có một số việc, thà rằng không biết thì hơn, càng biết nhiều, càng không tốt cho tính mạng.
" Người áo xám khẽ động, một tia hơi thở hư ảo nương theo thanh âm băng lãnh phiêu đãng đưa ra.
Nghe vậy, trên trán Phương Ngôn thoáng chảy ra một tia mồ hôi lạnh, vội vàng gật đầu lia lịa, đối với cái tên gia hỏa hỉ nộ vô thường này, trong lòng hắn cũng là hơi có chút e ngại.
"Một khi đã như vậy, không tiện quấy rầy tiên sinh, ta cũng sẽ chú ý nhiều hơn đến tin tức liên quan tới Bồ Đề Hóa Thể Tiên. Đến lúc đó, một khi có tin tức liền thông tri đến tiên sinh ngay lập tức.
" Phương Ngôn đứng dậy, cung kính nói với người áo bào tro.
"Ân, thuận tiện tiếp tục tìm hiểu một chút đến tột cùng là có những cường giả nào tới, Đấu Hoàng cường giả thì không cần chú ý đến, chỉ có mấy lão quái vật Đấu Tông mới là phiền toái nhất. Ta nghĩ, mặc dù họ cũng không xác định được Bồ Đề Hóa Thể Tiên có phải là thật hay không như trong truyền thuyết, nhưng hai chữ Đấu Thánh, cũng đủ để cho bọn họ ra tay.
" Người áo xám chậm rãi nói.
"Vâng!
"
Phương Ngôn cung kính đáp lời, khẽ vung tay ra hiệu, mang theo những trưởng lão khác, từ từ lui ra khỏi phòng, sau đó đem cửa phòng nhẹ nhàng đóng lại.
Ngay khi mấy người ly khai, trong phòng lại lần nữa trở nên an tĩnh, người áo xám lẳng lặng ngồi trên ghế, thân thể không chút động đậy, cứ như vậy một lúc lâu sau mới có một đạo thanh âm thì thầm, trầm thấp truyền ra.
"Hôm nay trông thấy dáng người kia, vì sao lại có chút cảm giác quen thuộc như thế? Chẳng lẽ trước đây đã có gặp qua sao?
Vừa lẩm bẩm trong miệng, người áo xám vừa khẽ động, bàn tay vươn ra cầm lấy chén trà, ngay tại thời điểm bàn tay vừa tiếp xúc với chén trà, liền xuất hiện quang mang u ám, nhìn qua, cư nhiên ẩn chứa một loại cảm giác quỷ dị hư ảo.