Đấu Phá Thương Khung

Chương 880

Năng lượng quang ấn xanh biếc ở trong tay Tiêu Viêm càng ngày càng chói mắt. Một lúc sau, nhìn giống như một bàn tay lớn cực kỳ chân thực và huyền diệu.

Cảm thụ được năng lượng khổng lồ đang hình thành trên tay Tiêu Viêm, cho dù là Địa Ma lão quỷ, trong mắt cũng hiện lên một chút kinh ngạc, bằng vào thực lực Tứ tinh Đấu Hoàng, lại có thể thi triển ra công kích mạnh mẽ mà ngay cả Đấu Hoàng đỉnh phong đều khó có thể đạt tới, tên kia… Quả nhiên như lời Hàn Phong, hắn có được Đấu kỹ uy lực không nhỏ nha. Bất quá, nếu hắn nghĩ chỉ dựa vào cái này mà muốn đánh bại mình, thì đúng là hoang tưởng, thật là khờ dại.

Địa Ma lão quỷ cười lạnh, quang ấn trong tay Tiêu Viêm rốt cuộc cũng ngưng tụ, ánh mắt hiện lên tia tàn nhẫn nhìn thoáng phía trước, sau lưng cốt dực hơi chấn động, tùy thời chuẩn bị né tránh, mà bàn tay cũng không chút nào trì trệ, trực tiếp quát lạnh một tiếng, liền hướng về phía Địa Ma Lão Quỷ hung hăng đánh ra.

"Thình thịch!"

Năng lượng thủ ấn xanh biếc. Nhẹ nhàng chầm chậm từ trên tay Tiêu Viêm chậm chạp bay ra ngoài, chính lúc này, không gian quanh thân Tiêu Viêm, bởi vì cỗ năng lượng đáng sợ kia liền kịch liệt ba động, từng gợn sóng giống như khảm hoa vào văn không gian, lặng lẽ lan ra.

Thủ ấn vừa thoát ly khỏi bàn tay Tiêu Viêm, liền mạnh mẽ run lên, rồi quỷ dị biến mất tại chỗ, chỉ có người có được nhãn lực cực tốt mới có thể phát hiện, một đạo ánh sáng xanh biếc hẹp dài, giống như là xuyên thấu không gian, lặng yên không một tiếng động bắn mạnh tới chỗ Địa Ma Lão Quỷ.

Năng lượng quang ấn tiềm hành như vậy, đối với người bình thường mà nói, có lẽ sẽ không trở tay kịp, nhưng đối với cường giả như Địa Ma Lão Quỷ, thì khó có thể đạt được hiệu quả như vậy, bởi vì nhất cử nhất động của nó đều bị lão thu vào trong mắt.

"Hừ!"

Địa Ma lão quỷ âm lãnh nhìn Thủ ấn hóa thành vệt sáng dữ dội bay đến, vẫn không làm động tác né tránh, niềm kiêu ngạo của lão thực không cho phép lão đối mặt với một gã Đấu Hoàng mà phải tránh né.

Năng lượng quang ấn tốc độ cực nhanh, ngay tại lúc mọi người còn chưa kịp lấy lại tinh thần, liền quỷ dị xuất hiện cách mấy trượng trên đỉnh đầu Địa Ma Lão Quỷ, Thủ Ấn hình thành một tinh thể kì dị màu xanh biếc. Trong giây lát phóng ra cỗ năng lượng đáng sợ được giấu ở trong đó.

Ánh sáng chói mắt xanh biếc ngay lúc này bạo xuất, làm cho không ít người vội vàng nhắm lại, con mắt đang mơ hồ đau buốt. Cùng lúc đó, uy áp năng lượng ẩn tàng bên trong quang ấn kia liền từ trên trời giáng xuống, làm cho tất cả mọi người đều có một cảm giác kinh hãi, năng lượng đáng sợ như vậy, một gã Đấu Hoàng thật có thể thi triển ra sao?

Đột nhiên Thủ Ấn bùng nổ, cũng khiến cho sắc mặt của Địa Ma Lão Quỷ như có như không run lên, lão tựa hồ phát hiện, bản thân đã có chút xem thấp lần công kích này của Tiêu Viêm. Bất quá mặc dù dự đoán có khác nhưng vẫn chưa làm cho lão phải bối rối, tâm thần nhất động, hàn khí màu đen ùn ùn kéo đến rồi lập tức bùng phát ra.

Ánh sáng lóa mắt xanh biếc giống như một mặt trời chói lọi trôi nổi ở cuối chân mây, trong nháy mắt không gian thoáng yên lặng, hào quang cũng đột ngột thu về. Ngay sau đó, một đạo thanh âm kinh thiên động địa bùng nổ, rền rĩ lan khắp không gian bao la, giống như sấm sét từ chín tầng trời, ầm ầm vang vọng!

Đột ngột xuất hiện tiếng nổ vang như sét đánh, đã khiến cho cái lỗ tai mọi người tại đây phải ù đi trong chốc lát. Một ít người thực lực kém, còn choáng váng cả đầu óc, khi bọn họ phục hồi tinh thần liền nhanh chóng ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy kia một quầng lửa tựa như một đám mây hình nấm bốc lên thật cuồn cuộn, thân hình của Địa Ma lão quỷ biến mất, hiển nhiên lão đã bị đám mây lửa ẩn chứa năng lượng cuồng bạo đáng sợ nóng cháy xanh biếc đó bao bọc vào trong.

Toàn bộ Nội Viện nhất thời trở lên an tĩnh rất nhiều, nhìn trên bầu trời lộng lẫy một màu xanh biếc của đám mây hình nấm kia, cơ hồ tận trong đáy lòng mọi người đều dâng lên một chút kính sợ đối với vị hắc bào thanh niên kia! Thực lực kinh khủng như vậy, không hổ là có thể trở thành nhân vật truyền kỳ của Nội Viện a!

Trên bầu trời, Tiêu Viêm che miệng ho nhẹ hai tiếng, khuôn mặt có chút tái nhợt, tuy hắn hiện giờ đã là Tứ tinh Đấu hoàng, nhưng thi triển Phiên Hải ấn vẫn như trước hao tổn rất nhiều Đấu khí, bất quá vẫn hoàn hảo, cũng sẽ không giống như trước kia, sau một lần thi triển, liền hao tổn hết toàn bộ đấu khí.

Tiểu Y Tiên động thân, hiện ra bên cạnh Tiêu Viêm, đôi mắt chăm chú nhìn đám mây năng lượng cực lớn kia, trầm giọng nói: "Cẩn thận một chút, một chiêu kia của huynh mặc dù mạnh mẽ, nhưng muốn đánh bại lão thì không có khả năng."

Tiêu Viêm khẽ gật đầu, hắn tự nhiên cũng biết đựơc, Phiên Hải Ấn có thể khiến hắn tung hoành tại giai tầng Đấu Hoàng không cố kỵ. Thậm chí gặp phải một ít Đấu Tông thực lực hơi thấp, cũng có thể miễn cưỡng chiến một trận. Nhưng Địa Ma Lão Quỷ, cũng không phải Đấu Tông bình thường, mà là một cường giả đạt tới cấp bậc Thất Tinh Đấu Tông!

Dưới vô số luồng ánh mắt soi mói, trên bầu trời đám mây năng lượng hình nấm cực lớn rốt cuộc cũng chậm rãi tán đi, một cái lồng năng lượng màu đen khổng lồ liền hiện ra trước tầm mắt mọi người. Nguồn truyện: Truyện FULL

Nhìn mặt ngoài lồng năng lượng kia hiện lên vô số hàn khí lốc xoáy rất nhỏ, Tiêu Viêm cùng Tiểu Y Tiên đều siết nắm tay. Lão chết bầm này… Quả nhiên khó giải quyết!

Bầu không khí im lặng bắt đầu trầm trọng, lồng năng lượng lốc xoáy màu đen khổng lồ kia chậm rãi phai nhạt đi. Sau đó thân hình của Địa Ma Lão Quỷ lại hiện ra trong tầm mắt đám người Tiêu Viêm.

Lúc này quần áo Địa Ma Lão Quỷ vẫn y như trước, mặc dù đầu tóc có chút ít cũng tán loạn, hai mắt giống như lửa ma trơi, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, cất lời nhàn nhạt không thèm che dấu sự châm chọc: "Ngươi là dựa vào thứ này? Nếu đây mà là lá bài tẩy của ngươi, thì mạng của ngươi, lão phu liền thay ba người Phương Ngôn thu thập."

Khi nói chuyện thì bàn tay gầy guộc của Địa Ma Lão Quỷ cũng vô thanh vô tức thu vào trong tay áo, không ai thấy được, ngay khi thu vào giây lát, lòng bàn tay lão đã hiện lên một mảng huyết nhục lẫn lộn. Hiển nhiên, cứng rắn tiếp một chiêu Phiên Hải Ấn của Tiêu Viêm, Địa Ma Lão Quỷ cũng không giống như bề ngoài không một chút tổn hại kia.

Dứt lời, trong mắt Địa Ma Lão Quỷ sát ý đột nhiên bắn ra ngập trời, ánh mắt vô cùng dữ tợn nhìn Tiêu Viêm như nhìn người chết, thân hình mạnh mẽ run lên, quỷ dị biến mất.

Ngay khi thân hình Địa Ma Lão Quỷ tiêu thất, Tiểu Y Tiên và Tiêu Viêm liền biến sắc. Tiêu Viêm lập tức phát động cốt dực, ra sức rung lên, thân hình cũng biến mất luôn, ngay tại chỗ hắn vừa đứng, từ trong không gian lộ ra một quỷ trảo đen nhánh lạnh buốt, chộp vào khỏang không.

"Đúng là một tên tiểu tử lanh lẹ!"

Một kích thất bại, Địa Ma Lão Quỷ sát ý trong mắt càng sâu, nhưng mà còn không đợi lão công kích Tiêu Viêm lần nữa, một đạo kình khí tanh tưởi sắc bén, từ đằng sau đánh tới.

"Hừ!"

Cảm nhận được công kích từ phía sau, Địa Ma Lão Quỷ hừ lạnh một tiếng, trực tiếp xoay người, song chưởng đột nhiên huy ra, đánh thẳng vào đôi tay thon dài trắng như tuyết đó.

"Thịch thịch!"

Dao động năng lượng kinh thiên từ chỗ bốn bàn tay tiếp xúc như thủy triều bùng phát ra, thân hình cả hai người đều run lên, nhanh chóng tách rời. Bả vai Địa Ma Lão Quỷ chỉ thoáng run khẽ, ngược lại, Tiểu Y Tiên hai má tái nhợt. Hiển nhiên, cứng đối cứng, nàng căn bản không phải là đối thủ của Địa Ma Lão Quỷ.

Một chưởng đẩy lui Tiểu Y Tiên, Địa Ma lão quỷ thân hình thoáng động, lại xoay người, khuôn mặt tràn ngập sát khí trực tiếp hướng Tiêu Viêm đuổi giết. Xem ra lúc nãy Tiêu Viêm làm cho lão dính một chút thương thế, đã khiến lão trong lòng căm hận.

Nhìn Địa Ma lão quỷ vọt về phía mình, Tiêu Viêm cau mày, cốt dực sau lưng vội vàng chấn động, dưới bàn chân cũng lóe ra ngân mang chói mắt, xuất hiện những tiếng sấm ầm ì vang vọng. Một đạo tàn ảnh liền chợt hiện trong không trung, bất quá tàn ảnh vừa mới xuất hiện chưa đến một giây, liền bị Địa Ma Lão Quỷ theo sát rạt, vung trảo xé thành hư vô.

Trên bầu trời, hai bóng người mơ hồ như thiểm điện cấp tốc chớp lóe, ai nấy cũng chỉ có thể nhìn thấy từng đạo tàn ảnh mà thôi. Còn về bản thể, chỉ có một ít Đấu Hoàng, mới có thể mơ hồ nhìn thấy.

Nhìn Tiêu Viêm bị Địa Ma Lão Quỷ truy đuổi không ngừng tránh né, Tiểu Y Tiên vô cùng lo lắng, rồi trong mắt nàng hiện lên một tia kiên quyết. Tiểu Y Tiên cắn răng, bàn tay mềm mại nhanh chóng kết xuất từng đạo thủ ấn kỳ dị, mà theo thủ ấn thay đổi, khí thế của nàng cũng bắt đầu tăng vọt nhanh chóng.

Xuy!

Trên bầu trời,Tiêu Viêm thân hình giống như thuấn di hiện ra, vừa mới dừng lại trong chớp mắt, liền vội vàng biến mất ngay tại chỗ. Chật vật né tránh không ngừng, trên trán hắn cũng tràn đầy mồ hôi, một đuổi một chạy, tinh thần đều tập trung cao độ. Bởi vậy tinh thần lực cũng tiêu hao khá lớn, dù sao chỉ cần sơ sẩy một giây, e rằng trong nháy mắt sẽ nhận được một kích trí mạng.

Thân hình lần nữa chớp động, thoát khỏi Địa Ma Lão Quỷ đang đuổi sát, Tiêu Viêm vừa muốn tiếp tục né tránh, thì một bóng trắng giống như quỷ mỵ hiện ra ở phía sau. Khí thế cuồn cuộn làm cho Địa Ma Lão Quỷ đuổi sát đến cũng kinh ngạc nghi hoặc rồi dừng lại, ánh mắt co rụt lại nhìn phía trước mặt. Chỉ thấy Tiểu Y Tiên tóc trắng như tuyết rủ xuống mông tròn, mặc dù lão cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng rõ ràng lúc này, Tiểu Y Tiên đã mạnh hơn so với trước kia rất nhiều. Có điều muốn so sánh với lão, vẫn như cũ kém hơn không ít.

Nhìn Tiểu Y Tiên đột nhiên trở lên mạnh mẽ, bàn tay Tiêu Viêm đột nhiên nắm lại. Hắn cũng hiểu được, lúc này nàng đã giải khai phong ấn Ách Nan Độc Thể, như vậy, mặc dù thực lực tăng vọt, nhưng khoảng cách thời gian Độc Thể bùng nổ, cũng rút ngắn rất nhiều.

"Để cho muội đi!"

Tóc dài giống như tuyết lướt nhẹ theo gió, Tiểu Y Tiên nhẹ nhàng nói.

Nhìn bóng dáng xinh đẹp thướt tha trước mặt kia,Tiêu Viêm hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi lau đi mồ hôi trên trán, nhẹ giọng nói: "Giúp ta ngăn hắn chốc lát, còn lại giao cho ta!"

Nghe vậy, Tiểu Y Tiên nao nao, nghiêng đầu nhìn thanh niên trước mặt, trong con ngươi tối đen của Tiêu Viêm, giờ phút này hiện lên vài tia điên cuồng. Một loại điên cuồng mà ngay cả nàng trông thấy, tim cũng mơ hồ có chút đập nhanh, người kia, lại muốn làm gì sao?
Bình Luận (0)
Comment