Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 241 - Chương 241 - Nhất Kiếm Khai Thiên Môn

Chương 241 - Nhất Kiếm Khai Thiên Môn
Chương 241 - Nhất Kiếm Khai Thiên Môn

Đồ tể thì lại lộ ra ánh mắt tham lam.

"Tiên Kiếm à? He he he, tiểu tử này thật đúng là giàu có a, ngay cả loại bảo vật Tiên Kiếm cũng đều có."

Nội tâm tham lam của đồ tể trong nháy mắt bị câu lên, hắn lặng lẽ đi đến đằng sau Diệp Thu.

Trong nháy mắt hắn đánh lén một cái, đồ đao hướng về phía sau lưng Diệp Thu mà chém tới.

"Coi chừng!" Phía bên trên, Liên Phong trông thấy một màn này mà sắc mặt bị hù đến trắng bệch hô to.

Nàng rất muốn tránh thoát đám người vây công để đi giải cứu Diệp Thu.

Vào lúc này. . .

Keng!!!

Một tiếng tiếng kim loại va chạm truyền đến, tại thời khắc đồ tể sắp đắc thủ, đồ đao của hắn lại bị Vân Tiêu Tiên Kiếm của Diệp Thu chặt đứt.

"Cái này. . ."

Sắc mặt đồ tể hoàn toàn trắng bệch, đồ đao của hắn chính là linh bảo, cứ như vậy tuỳ tiện liền bị Diệp Thu chặt đứt.

Chỉ thấy Diệp Thu biểu lộ bình tĩnh, lộ ra nụ cười ý vị thâm trường, nói: "Ha ha ha, nếu ngươi đã thành tâm muốn chết thì ta liền thành toàn ngươi."

Vân Tiêu Tiên Kiếm lại bị hắn chém xuống, trong nháy mắt một lĩnh vực kiếm khí to lớn đã hình thành.

Tại bên trong lĩnh vực Tiên Kiếm này, uy lực của Thảo Tự Kiếm Quyết được phát huy đến cực hạn.

Dưới cỗ áp bách kinh người kia, tất cả mọi người đều sắc mặt trắng bệch.

Đây là thần uy đến từ Thượng Thương, không thể nhìn thẳng.

Tiên Kiếm vốn là Thượng Thương chí bảo, uy lực của nó người bình thường sao có thể ngăn cản.

Cho dù là Đại Đế cũng không dám nói có thể chống đỡ được một kích của Tiên Kiếm.

"Mọi người cùng nhau xông lên giết hắn." Lúc này Hoa Phi Vũ đột nhiên mở miệng hô to.

Diệp Thu lộ ra Vân Tiêu Tiên Kiếm và thực lực tăng nhiều, lúc này bất cứ người nào cũng không thể là đối thủ của hắn. Muốn đánh vỡ loại cục diện này chỉ có liên thủ đem hắn giải quyết mà thôi.

Nếu không Diệp Thu chỉ dựa vào thanh tiên kiếm kia thì tất cả bọn hắn đều không có khả năng lấy đi thuốc trường sinh.

Một thời gian sau, tất cả mọi người tựa hồ đạt thành ăn ý mà tiến vào kiếm trận này, nhìn chằm chằm vào Diệp Thu.

Cục diện một lần nữa đảo ngược, Diệp Thu lặng lẽ xem xét lại những người này một chút, trong lòng cười lạnh một trận.

"Tốt, các ngươi cùng lên đi! Một cái, hai cái thì có cái gì khác nhau?"

"Không sợ chết thì cứ xông lên!"

Diệp Thu bá khí huy kiếm, khí thế không giảm, giống như đi bộ nhàn nhã. Đối mặt thế cục vây công mà hắn vẫn có thể thong dong như thế.

Đám người cảm giác áp bách mười phần, vô cùng khẩn trương.

"Hừ, Diệp Thu, cho dù ngươi có Tiên Kiếm thì lại như thế nào? Nói cho cùng ngươi cũng chỉ mới là Chí Tôn cảnh sơ kỳ mà thôi."

"Dù cho ngươi có Tiên Kiếm thì ngươi cũng chưa chắc có thể phát huy ra uy lực chân chính của nó. Hôm nay nhóm chúng ta nhiều người ở đây như vậy thì ta cũng không tin ngươi còn có thể lật trời."

Hoa Phi Vũ cũng bá khí nói ra, lại lần nữa tế ra pháp bảo, không tiếp tục ẩn tàng cái gì nữa.

"Không sai! Hôm nay chúng ta sẽ dứt khoát giết ngươi, chiếm lấy tiên kiếm của ngươi!" Đồ tể tham lam nói ra, hắn chưa hề là một kẻ hiền lành.

Hắn cũng không tin Diệp Thu thật sự có thể một mình đánh nổi nhiều người như vậy.

"Ha ha ha, bớt nói nhảm, tới đi!" Diệp Thu cười nhạt một tiếng, từ đầu đến cuối hắn đều không có hoảng hốt.

Có Vân Tiêu Tiên Kiếm nơi tay, ta có khí phách trảm cả thiên hạ này!

"Hừ, ta nhìn ngươi có thể cuồng đến lúc nào?" Hoa Phi Vũ giận dữ quát một tiếng, hắn dẫn đầu xuất thủ hoành không chém tới một kiếm.

Gần như đồng thời, tất cả mọi người cũng theo hắn xuất thủ, muốn cho Diệp Thu không thể tránh được.

"Chịu chết đi!"

Tất cả cường giả bốn phương thiên địa đều hướng về Diệp Thu mà giết tới.

Chỉ gặp Diệp Thu chậm rãi nhắm mắt lại, cử chỉ hết sức kỳ quái.

Đám người tỏ ra không hiểu.

"Hắn đang làm gì vậy? Từ bỏ chống lại sao?"

Không đúng!

Bỗng nhiên một cỗ kiếm ý kinh thiên từ phía trên kết giới truyền đến, trong vòng trăm dặm cuồng phong loạn vũ.

Tất cả mọi người đều sợ hãi, chỉ gặp Diệp Thu nhẹ nhàng vung ra Vân Tiêu Tiên Kiếm trong tay, trong chốc lát trên chín tầng trời tựa hồ mở ra một cái Thiên Môn.

Cuồng phong đột nhiên bộc phát, Diệp Thu cũng đột nhiên mở ra hai mắt và phát ra tiếng hô hưng phấn: "Tới đi!!!"

Vân Tiêu Tiên Kiếm xẹt qua trời cao, Diệp Thu tựa như tiến vào một loại cảnh giới thần kỳ.

Hắn hung hăng chém tới một kiếm, không đến một hơi thở, mấy vị cường giả Chí Tôn cảnh trong nháy mắt dã bị chém rớt xuống Hoang Nguyên.

Một kiếm này chính là chiêu kiếm thứ hai của Thảo Tự Kiếm Quyết, cảnh giới tối cao của Loạn Vũ Kích Trường Không.

Nhất kiếm khai thiên môn!

Một kiếm này vừa sử xuất liền kinh thiên địa, khiếp quỷ thần.

Lực lượng của Diệp Thu đột nhiên đột tăng gấp trăm lần, kiếm khí cực kỳ cường hãn.

Thế gian có thể sánh được nó cũng chỉ có chiêu kiếm thứ ba, nhất thảo trảm tinh thần.

Chỉ là chiêu kiếm thứ ba này Diệp Thu vẫn nắm giữ chưa thành thạo, không cách nào phát huy ra uy lực lớn nhất của nó.

Bình Luận (0)
Comment