Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 243 - Chương 243 - Đã Có Đáp Án

Chương 243 - Đã Có Đáp Án
Chương 243 - Đã Có Đáp Án

Vân Sinh Tử vuốt ve chòm râu dê, cười ha hả một tiếng, nói:

"Ha ha ha. . . Chúc mừng đạo hữu đánh lui chúng địch, thành công cầm xuống thuốc trường sinh."

"Hôm nay biểu hiện của đạo hữu có thể nói là phong hoa tuyệt đại, tuyệt thế độc tôn! Lão phu bội phục!"

Một trận vỗ mông ngựa đi qua, Diệp Thu biểu lộ không có thay đổi gì, chậm rãi từ trên trời hạ xuống, đi vào bên người Liên Phong.

Liên Phong mang vẻ mặt thâm tình nhìn hắn, trong lòng mười phần rung động về biểu hiện của hắn vừa rồi.

Quá mạnh!

Mạnh như vậy thì ai mà chịu nổi a!

Một mình hắn mà đè ép cả một đám Chí Tôn cảnh, còn hắn không những không tổn hao lông tóc gì, mà còn liên tục chém giết nhiều cường giả Chí Tôn cảnh như vậy.

Không hổ là nam nhân mà ta nhìn trúng! Quá mạnh!

Liên Phong tiếc nuối nhìn thoáng qua thuốc trường sinh trong tay Diệp Thu, nàng chúc mừng phát ra từ nội tâm: "Chúc mừng ngươi nhé sư huynh! Có thuốc trường sinh này thì việc ngươi kết ấn Phong Vương đã ở trong tầm tay rồi!"

Diệp Thu quay đầu nhìn xem đôi mắt trong veo như nước của nàng, rồi lại cúi đầu nhìn thuốc trường sinh trong tay mình một chút.

Hắn trầm tư một phen mới nói: "Liên nhi, ta tặng ngươi cái gốc thuốc trường sinh này!"

Tê!!!

Lời này vừa nói ra làm cho toàn trường chấn kinh, lặng ngắt như tờ.

"Hắn nói cái gì vậy?"

"Hắn muốn đem gốc thuốc trường sinh này đưa tặng cho nha đầu kia sao?"

Bọn người Vân Sinh Tử đều mang vẻ mặt mông lung, bọn họ cho là mình đã nghe lầm hay xuất hiện ảo giác.

Ngươi có biết đây là thứ gì không?

Là thuốc trường sinh đó!

Mẹ nó, thế mà ngươi còn đưa tặng cho nàng?

Gốc hoa sen tám cánh này mặc dù chỉ là thuốc trường sinh hạ phẩm, nhưng dược hiệu của nó vẫn khó mà tưởng tượng.

Chí Tôn cảnh mà có thể ăn vào loai thuốc này, vậy không bao lâu liền có thể xung kích Phong Vương cảnh Vô Thượng.

Ngươi vậy mà đưa tặng nó?

Ngươi hào phóng đến mức này sao?

Tất cả mọi người đều như trong mộng!

Bọn họ chưa bao giờ từng nghĩ sẽ có người dùng thuốc trường sinh để tán gái. Liền xem như chân ái nhưng cũng không thể bỏ ra đại thủ bút như thế được!

Liên Phong càng là trong lòng run lên, nàng đã triệt để chấn động.

Hắn. . . Lại muốn đem gốc thuốc trường sinh này đưa tặng cho ta sao?

Ta không nghĩ ra Diệp Thu có thể bỏ ra tình phí lớn như thế. Hắn đã lấy được thuốc trường sinh nhưng chính mình không cần mà ngược lại còn đưa tặng cho ta!

Chẳng lẽ tại trong lòng của hắn ta thật sự trọng yếu như vậy sao?

Nghĩ tới đây trái tim Liên Phong liền đập rộn lên, trên mặt lộ vẻ ẩn tình nhìn xem Diệp Thu.

Nàng không nghĩ tới hành trình Đế mộ lần này nàng vậy mà gặp được một vị nam nhân chỉ hận không thể đem toàn bộ thế giới đều tặng cho nàng.

Ngay cả loại bảo vật thuốc trường sinh này mà hắn cũng đều có thể đưa.

Trong nội tâm Liên Phong rất khó lại phủ nhận tình cảm của Diệp Thu đối với nàng.

"A. . ."

Liên Phong ngốc manh dùng ngón tay trắng nõn như ngọc chọc chọc bờ môi, nhất thời cũng không biết rõ nên nói cái gì cho phải.

Nàng rất cảm động và cũng rất kinh hỉ.

Nhưng khi nhìn xem gốc thuốc trường sinh tản ra sinh mệnh lực cường đại thì nàng có chút kháng cự.

Diệp Thu lúc trước đã đưa tăng nàng rất nhiều bảo vật, vậy nàng làm sao có thể lại muốn thêm bảo vật của hắn.

Mặc dù nàng thật sự rất muốn có được cái gốc thuốc trường sinh này, vì nó có tác dụng phi thường to lớn đối với nàng.

Thế nhưng nàng không thể làm như thế, vì nàng không phải là dạng người vì tư lợi, nàng không muốn chỉ có Diệp Thu nỗ lực còn nàng thì ngồi mát ăn bát vàng.

Liên Phong không làm được loai chuyện như vậy, vig chỉ có song phương cùng lao tới tình yêu thì mới có thể đi đến cuối cùng.

Nghĩ tới đây Liên Phong bỗng nhiên mang sắc mặt lạnh lẽo, ngạo kiều quay đầu, nói: "Ta không muốn!"

"Ấy. . . Cái này còn ác hơn! Người ta tặng không thuốc trường sinh mà nàng lại không muốn ư?"

“Không muốn thì cho ta đi! Ta muốn!”

Đám người lập tức hít sâu một hơi.

Đôi tiểu tình lữ này đến cùng đang làm cái gì vậy?

Trong lòng mọi người lo lắng theo bọn họ. Rõ ràng chỉ là người xem mà lúc này ai nấy đều giống như là diễn viên chính mà khẩn trương ghê gớm.

Tuy nghe thấy Liên Phong cự tuyệt, nhưng ánh mắt yêu thương vừa lóe lên liền biến mất kia của nàng đã bị Diệp Thu bắt được.

Hiển nhiên nội tâm của Liên Phong đã triệt để luân hãm khi hắn lien tục công lược, nàng đã triệt để trầm luân.

Diẹp Thu lập tức vui mừng trong lòng, thâm tình nói ra:

"Liên nhi, ta đã nói qua ngươi chính là toàn bộ thế giới của ta! Ta muốn đem các đồ vật tốt nhất trên đời này đều đưa đến bên cạnh ngươi.”

“Cái gốc thuốc trường sinh này xác thực rất trân quý, nhưng ở trong lòng ta địa vị của nó so không nổi một phần vạn địa vị của ngươi."

Liên Phong nghe được lời thổ lộ chân tình này mà thân thể mềm mại run lên.

A. . . Ghê tởm! Ngươi lại nói nữa thì ta nhất sẽ không chịu được đâu!

Nàng như bị điện giật mà toàn thân tê dại, mềm nhũn, căn bản không có sức chống cự.

Nội tâm băng tuyết của nàng phảng phất như đã hòa tan.

Liên Phong chậm rãi quay đầu nhìn xem hai con ngươi tràn đầy chân tình của Diệp Thu mà nhất thời có chút thất thần.

Ngươi nói thật sao?

Ta tại trong lòng ngươi thật sự có địa vị cao như vậy ư?

Liên Phong không khỏi tự hỏi trong lòng, nhìn xem thuốc trường sinh trước mắt mà nàng tựa hồ đã có đáp án.

Bình Luận (0)
Comment