Bên này, Diệp Thu còn đang cười ngây ngô, bỗng nhiên từ bên cạnh đi qua một cái lão đầu mang vẻ mặt mờ mịt nhìn xem hắn.
"Diệp sư đệ, ngươi đang làm cái gì vậy?" Mạnh Thiên Chính hỏi.
Tên này điên rồi sao? Hắn tìm đến Thủ phong của ta rồi đứng cười ngây ngô là có chuyện gì?
Diệp Thu tỉnh táo lại, sau khi phát hiện là Mạnh Thiên Chính thì khóe miệng hắn lập tức giật một cái, vì vừa rồi hắn có chút hưng phấn quá mức.
"Khụ khụ, không có gì, chỉ là mang tiểu đồ nhi đến học đường đọc sách, một hồi liền trở về."
"Cái gì?"
Nghe thấy tiểu nha đầu kia lại tới đi học, Mạnh Thiên Chính cũng là giật nảy mình.
Ông ta vội vàng liếc nhìn vào bên trong học đường, nhướng mày nghiêm túc suy tư một hồi.
Sau đó ông ta hướng vào bên trong vẫy vẫy tay, đều gọi ra con em của các trưởng lão tại Thủ phong để chuẩn bị tránh đi đầu song ngọn gió.
Đọc sách thì thời điểm gì cũng đều có thể đọc, nhưng không thể cùng tiểu nha đầu kia học cùng một chỗ, vì sẽ dễ dàng bị nàng đánh.
"Mạnh sư huynh, ngươi làm cái gì vậy?" Diệp Thu sắc mặt tối đen hỏi.
Đồ nhi bảo bối của ta đáng sợ như vậy sao?
Mạnh Thiên Chính cười he he, nói: "Diệp sư đệ, ta đột nhiên nhớ tới Thủ phong của ta hôm nay muốn bắt đầu đại hội giảng đạo, cho nên ta phải mang mấy đứa nhỏ kia đi trước đây."
Vừa nói xong Mạnh Thiên Chính trực tiếp mang theo mấy đám nhóc rời đi thật nhanh.
Về phần đại hội giảng đạo gì đó có thật tồn tại hay không thì liền phải hỏi ông ta một chút.
Diệp Thu quay đầu nhìn thoáng qua tiểu Linh Lung đang ngồi nhu thuận trong học đường trên ghế nhỏ nghiêm túc nghe giảng.
Hắn sờ lên cái cằm như có điều suy nghĩ, nói: "Ừm, lần này hẳn là ổn rồi."
Nói xong Diệp Thu liền quay người rời khỏi Thủ phong và trở về Tử Hà phong.
Tại Tử Hà phong, bên trong võ trường, Lâm Thanh Trúc cùng Triệu Uyển Nhi đang yên lặng chờ đợi hắn trở về.
Một đạo lưu quang lóe lên, thân ảnh Diệp Thu chậm rãi xuất hiện tại bên trong võ trường.
"Sư tôn, thế nào rồi? Chuyện đi học của tiểu sư muội ngài có giải quyết được không?" Lâm Thanh Trúc khẩn trương hỏi.
Diệp Thu mỉm cười, nói: "Chỉ là việc nhỏ, với một hai kiện bảo khí thì có gì là khó?"
Hai người lập tức xấu hổ một trận.
Dựa theo tính cách của Diệp Thu, nếu như có thể sử dụng tiền để giải quyết thì đều không phải là chuyện lớn.
"Được rồi, chuyện của Linh Lung các ngươi không cần quan tâm. Thanh Trúc, đến thời điểm ngươi lại đi đón nàng trở về."
Lâm Thanh Trúc nhẹ gật đầu, trong lòng yên lặng cầu nguyện tiểu Linh Lung không gây chuyện nữa.
Lần này thật vất vả tiểu Linh Lung mới được quay về học đường, nếu như nàng lại gây sự nữa và đem con em của các trưởng lão và thủ tọa tại các sơn mạch khác đều đánh thì lần tiếp theo đoán chừng cũng không phải là Từ trưởng lão nói được rồi.
"Tốt! Hôm nay vi sư sẽ bắt đầu dạy cho các ngươi luyện đan."
"Bởi vì các ngươi vừa mới bắt đầu học tập luyện đan, cho nên trước tiên vi sư sẽ dạy cho các ngươi luyện chế loại đan dược khôi phục đặc hữu của Tử Hà phong chúng ta, Đại Hoàn đan."
Nói xong Diệp Thu lại phóng ra Càn Khôn Đỉnh. Sau đó hắn từ bên trong trữ vật ngọc lấy ra mấy loại thảo dược rồi lập tức phân cho hai nàng.
Chỉ thấy các nàng cũng riêng phần mình lấy ra một chiếc đỉnh, đó là mấy cái đỉnh lúc trước tại thành Quảng Lăng Diệp Thu đã đưa cho các nàng.
Mặc dù phẩm giai của chúng không cao nhưng dùng để luyện đan thì đã đầy đủ.
Diệp Thu đem phương pháp luyện chế Đại Hoàn đan đã biên ra thành sách đưa cho các nàng, nói:
"Luyện đan không giống với tu hành bình thường, đây là chuyện cực kỳ khảo nghiệm tính kiên nhẫn và sự cẩn thận đối với việc chưởng khống hỏa hầu cùng thủ pháp vận dụng."
"Các ngươi nhất định phải sử dụng mười hai phần tinh thần để làm, nếu không sẽ luyện chế đan dược thất bại, hoặc là cho ra tàn thứ phẩm."
Hai nàng biểu lộ ngưng trọng, nghiêm túc nhẹ gật đầu, nói: "Đệ tử minh bạch."
Đối với luyện đan, Lâm Thanh Trúc không quá hào hứng, có thể là do nàng tu luyện thuộc tính Băng Hàn cho nên đối với lửa không quá ưa thích, nắm giữ cũng không thành thạo. Nàng luyện đan chỉ có thể dựa vào một thân lực lượng để cưỡng ép thôi động, kích phát dược tính của dược thảo trong lò luyện đan dần dần thành hình. Chuyện này cần đại lượng linh lực để chèo chống, cho nên nàng luyện chế một viên Đại Hoàn đan liền đã quá sức.
Lâm Thanh Trúc không giống với Triệu Uyển Nhi trời sinh dị hỏa, càng là tu luyện Hồng Liên Nghiệp Hỏa Thuật, do đó nàng đối với lửa không thể quen thuộc hơ, cho nên việc luyện đan thuật vô cùng thích hợp với nàng.
Triệu Uyển Nhi không chỉ có thể luyện chế ra đan dược cường đại, mà còn có thể tu luyện được luyện đan thuật bên trong quá trình luyện đan để tăng lên chưởng khống của bản thân đối với Hồng Liên Nghiệp Hỏa.
Có thể nói đây quả thực là kế hoạch tu luyện được chế tạo riêng cho nàng.