Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 478 - Chương 478 - Tam Hoa Tụ Đỉnh

Chương 478 - Tam Hoa Tụ Đỉnh
Chương 478 - Tam Hoa Tụ Đỉnh

Tiêu Dật lần này lên núi có ý đồ gì thì Lâm Thanh Trúc đại khái cũng rõ ràng mà lập tức hỏi: "Phụ thân của ngươi đâu, vì sao hắn không lên núi?"

Bây giờ thành Quảng Lăng có nguy cơ sớm tối, lúc nào cũng có thể bị đợt bạo động thứ nhất mang đi, dân chúng trong thành cũng bắt đầu rút lui, chớ nói chi là những gia tộc, thế lực.

Tiêu Dật cười khổ một tiếng, nói: "Phụ thân của ta để cho ta trước một bước lên núi, còn ngài ở lại quan sát. Chờ ta bên này an định lại thì ngài mới lên núi."

Lần này họa loạn phát sinh quá đột ngột, cho nên không có thời gian để chuẩn bị. Rất nhiều người đều chỉ thu thập đơn giản một chút rồi trực tiếp chuồn đi.

Ai cũng không biết rõ tại chỗ sâu của vô nhân khu đến cùng ẩn giấu cái gì, và đến thời điểm nào nó sẽ dẫn phát bạo động. Vì mạng sống nên ai cũng chỉ có thể tìm kiếm cường giả để được che chở.

Nghe xong giải thích của Tiêu Dật, Lâm Thanh Trúc gật đầu, nói: "Ừm, vậy cũng được. Ngươi trước tiên mang theo tộc nhân của ngươi tạm thời ở lại Tử Hà phong đi, vừa vặn trên núi còn rất nhiều gian phòng, đầy đủ cho các ngươi ở."

Nghĩ lại thì đạo trường của Tử Hà phong chính là do Tiêu gia xây dựng, nó rất lớn, hoàn toàn đầy đủ cho tất cả bọn hắn ở lại.

Lâm Thanh Trúc vốn định cho bọn hắn ở đó, nhưng Tiêu Dật lại đề nghị: "Thanh Trúc tỷ, không cần vậy đâu. Nhóm chúng ta sẽ ngay tại bên cạnh núi đóng quân là được rồi. Phụ thân của ta đã nói nhóm chúng ta không nên quấy rầy các ngươi tu hành, vì thế ngài mới cố ý để cho ta mang lên một chút vật liệu để hạ trại tại chân núi, nhằm thuận tiện cho các ngươi trông coi sơn môn."

Nghe vậy Lâm Thanh Trúc khẽ giật mình, không nghĩ tới Tiêu Chiến lại suy nghĩ chu đáo như thế.

Xác thực có nhiều người bỗng nhiên vào ở như vậy quả là không tiện lắm.

Nguyên bản Lâm Thanh Trúc còn muốn nếu như bọn hắn không chịu ở tại đạo trường mới thì có thể để cho bọn hắn ở tại đạo trường cũ. Mặc dù nơi đó chỉ có mấy gian nhà gỗ nhỏ, nhưng ít ra cũng không bị lọt mưa.

Sau khi suy tư một lát, Lâm Thanh Trúc gật đầu nói: "Ừm, vậy cũng được. Hiện tại thế cục không quá ổn định, sẽ có khả năng bộc phát nguy hiểm, ngươi mau chóng thông tri cho phụ thân của ngươi mấy ngày sau cũng lên núi đi."

Ngày xưa Tiêu Chiến đã liều mình cứu các nàng, cho nên Lâm Thanh Trúc làm sao có thể ngồi nhìn bỏ mặc Tiêu gia bị trận họa loạn này cuốn đi.

Do đó nàng mới để cho bọn hắn lên núi tạm thời tị nạn là lựa chọn tốt nhất, nàng chắc hẳn nếu sư tôn mình ở đây thì cũng sẽ làm như vậy.

Lâm Thanh Trúc quay đầu lại nhìn về phía tòa động phủ phía sau núi, trong lòng nàng mười phần lo lắng.

Lúc này, ở bên trong động phủ Tử Hà.

Ầm!!!

Theo một tiếng nổ vang rung trời, sơn động lay động một hồi, Diệp Thu chậm rãi mở ra hai mắt.

Hắn đưa tay ra, một cỗ linh lực lưu động tại giữa ngón tay, lực lượng trong thân thể cuồng bạo lên, dần dần sôi trào.

Sau mấy tháng bế quan, tu vi luyện Thể của hắn cũng đã đạt tới Chí Tôn cảnh đỉnh phong.

"Ha ha ha, khó trách tại sao nói Luyện Thể khó, bởi vì chỉ một gốc trường sinh dược cực phẩm mà ta đều phải cần mấy tháng tôi luyện mới có thể để cho nhục thân của ta đạt tới trạng thái hoàn mỹ."

"Bây giờ hai đạo của ta cũng đã ngang hàng, đã đến thời điểm ta Phong Vương kết ấn rồi."

Diệp Thu cười to nói.

Sau đó hắn bỗng nhiên chú ý tới một khối thất thải thạch bên cạnh ao sen vô cùng loá mắt, tựa hồ có một cỗ sinh mệnh dao động yếu ớt bên trong.

"Ồ? Đây là cái đồ vật gì?"

Diệp Thu ngây ngẩn cả người. Lúc trước hắn quá mức say mê tu luyện nên cũng là không có chú ý bên cạnh ao sen lại có một cái đồ chơi như thế.

Diệp Thu cẩn thận nghiên cứu một chút, hắn phát hiện bên trong khối đá này ẩn chứa một cỗ tiên thiên linh khí mười phần nồng đậm.

Khi hắn tu luyện thì linh lực tràn ra đã không ngừng ôn dưỡng khối đá này, vậy mà để cho nó ra đời một tia sinh mệnh lực.

Diệp Thu lập tức cảm thấy hứng thú tự hỏi, khối đá này sẽ không nuôi ra một con khỉ chứ?

Sau khi nghiên cứu một hồi mà không có gì đầu mối, lại còn đang trong lúc sắp đột phá, cho nên Diệp Thu cũng không có thời gian lãng phí ở trên khối đá này. Hai mắt hắn nhắm lại, chậm rãi thôi động Nguyên Thủy Chân Giải.

Diệp Thu bắt đầu tụ lực, tâm tịnh như nước để xung kích Phong Vương cảnh.

Chỏ thấy một cỗ lực lượng cường đại từ trong phù hải bốc lên, ở giữa hai đóa đạo hoa nở rộ kia lại xuất hiện một đóa đạo hoa nữa.

Một khi đạt tới Tam Hoa Tụ Đỉnh chính là Phong Vương cảnh Vô Thượng.

Lúc này trên trán Diệp Thu mơ hồ hiện ra một cái vương ấn nhàn nhạt. Đó là vương ấn do đạo quả ngưng tụ mà thành, tượng trưng cho thân phận cao quý.

Có thể là do chưa đột phá, cho nên màu sắc vương ấn tương đối nhạt, nhưng hình thức ban đầu cũng đã được tạo thành.

"Phá cho ta!"

Diệp Thu thầm quát một tiếng lớn, trong nháy mắt hắn liền phát lực, hai đạo đồng tiến mà bắt đầu xung kích Phong Vương cảnh.

Trăm vạn lần xung kích gây ra đau đớn kịch liệt không ngừng truyền đến, nội tâm Diệp Thu lúc này đã chết lặng, hắn khẽ cắn môi một cái và tiếp tục chịu đựng.

Bình Luận (0)
Comment