Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 484 - Chương 484 - Mở Ra Thu Đồ Đại Điển

Chương 484 - Mở Ra Thu Đồ Đại Điển
Chương 484 - Mở Ra Thu Đồ Đại Điển

"Thần phạt!"

Bình tĩnh lại, trong đầu Diệp Thu hiện ra một bộ kinh văn cửu thiên thần phạt.

Cái thần kỹ này chính là sau khi Diệp Thu truyền thụ cho tiểu Linh Lung Cửu Thiên Thần Lôi Dẫn mà lấy được.

Lúc ấy thời gian có hạn cho nên hắn cũng chưa kịp nghiên cứu, dứt khoát liền một mực để đấy.

Bây giờ rảnh rỗi nghiên cứu nó nên nội tâm hắn cũng là mười phần rung động.

Cái thần kỹ này rất giống với thiên kiếp, kết hợp giữa đại đạo và trật tự trong thiên địa mà tạo thành, dẫn ra cửu thiên thần lôi tru phạt.

Mới nhìn xem bộ kinh này văn Diệp Thu cũng bị giật nảy mình.

Đại thiên hành phạt? Đây là cỡ nào cuồng vọng?

Nếu như tu luyện đến viên mãn chi cảnh, chẳng lẽ ta sẽ có thể thay thế thiên đạo mà tại nhân gian hành phạt sao?

Cái thần kỹ này cần dung hợp với trật tự thiên địa, tham ngộ pháp tắc, do đó tu luyện vô cùng khó khăn, có nói nó là đại thiên hành phạt thì cũng không có gì quá đáng.

Nếu lại kết hợp cửu thiên thần phạt với kiếm pháp kinh thiên ảo diệu, vậy sẽ tạo thành uy lực kinh thiên địa, khiếp quỷ thần.

Diệp Thu không dám tưởng tượng vì hình ảnh kia quá mức làm cho người ta rung động.

Hắn chậm rãi thôi động ba đóa đạo hoa trong thể nội, ngộ tính trực tiếp kéo căng, sau đó mới bắt đầu tham ngộ cửu thiên thần phạt.

Diệp Thu vừa bắt đầu tìm hiểu cái thần kỹ này thì liền cảm thấy so với kiếm đạo còn khó khăn hơn, bởi vì bên trong nó ẩn chứa pháp tắc thiên địa, mười phần thâm ảo.

Còn tốt là bây giờ Diệp Thu đã có ba đóa đạo hoa đều nở rộ, ngộ tính của hắn đã kéo căng, cho nên việc tìm hiểu thần kỹ này cũng không khó khăn, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Diệp Thu lại lần nữa tiến vào trạng thái tu luyện.

...

Lúc này tại Bổ Thiên giáo.

Keng. . .

Keng. . .

Vào sáng sớm, hai đạo tiếng chuông từ trong núi truyền đến, quanh quẩn khắp nơi.

Tại sơn môn của Bổ Thiên giáo, một cái cầu thang thật dài như là thang lên trời nối thẳng lên đỉnh núi.

Chỉ thấy hộ sơn đại trận bỗng nhiên mở ra, đám mọi người đang đóng quân ngoài sơn môn lập tức sôi trào lên.

"Thu đồ đại điển bắt đầu rồi sao?"

Tất cả mọi người đều mừng rỡ, bọn hắn ở chỗ này, đã khổ đau chờ đợi một tháng, rốt cuộc cũng đã đợi được Bổ Thiên giáo mở ra thu đồ đại điển.

Lúc này có mấy vị trưởng lão chậm rãi từ trên núi bay xuống, rơi vào bên trên đỉnh bậc thang.

Dẫn đầu là một vị lão giả tóc trắng, cao giọng nói: "Chư vị, thu đồ đại điển của Bổ Thiên giáo hôm nay sẽ mở ra, mời chư vị theo ta lên núi để tham gia khảo hạch."

Lời này vừa nói ra, toàn bộ Tần Xuyên đều sôi trào, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt kích động, lệ rơi đầy mặt.

Tu tiên chi lộ có biết bao gian khổ, một tháng qua bọn hắn luôn trông coi cái sơn môn này, từ đầu đến cuối không chịu rời đi chỉ vì chờ đợi ngày hôm nay.

Theo sơn môn mở ra, tất cả con em thế gia, thanh niên kiệt xuất đều đồng loạt tiến vào, rất bức thiết muốn tham gia khảo hạch.

Trong đám người có không ít người trẻ tuổi không chịu khuất phục trước vận mệnh, muốn thông qua tu tiên để cải biến vận mệnh.

Bọn hắn chậm rãi đi vào sơn môn, lúc chân chính thấy được Tiên gia thánh địa thì nội tâm ai nấy đều bàng hoàng, khẩn trương, hồi hộp.

Cả đám từng bước một đi vào núi, bọn hắn rốt cục đi tới một cái võ trường, ở giữa võ trường có một cái bàn, phía sau đang ngồi mấy vị trưởng lão. Đó là các trưởng lão khảo hạch căn cốt, thiên phú.

Lần này khảo hạch nhập môn của Bổ Thiên giáo do Tề Vô Hối phụ trách, hắn đã thiết lập ra quy tắc khảo hạch mười phần nghiêm ngặt.

Chỉ có người trải qua từng tầng chọn lựa và thông qua khảo hạch thì mới có thể tiến vào Ngọc Thanh điện rồi tiến hành tuyển chọn sau cùng.

Ai có thể đi vào Ngọc Thanh điện thì trên cơ bản đều sẽ có thiên phú dị bẩm.

Đứng tại trên đài khảo hạch, Ngô trưởng lão nhìn quanh một chút rồi nói: "Khảo hạch bắt đầu. Ai tới trước?"

Hiệu lệnh này vừa ra, toàn trường liền yên tĩnh, không có một người nào có dũng khí làm người thứ nhất khảo hạch vì đều sợ bị đào thải.

Không biết qua bao lâu, trong đám người vang lên một giọng nói, bên trong giọng nói còn mang theo một tia ngạo mạn.

"Ta tới trước."

Một thanh niên đẹp trai ăn mặc lộng lẫy từ trong đám người đi ra, chậm rãi đi lên đài.

Hắn tựa hồ một chút lo lắng mình sẽ bị đào thải cũng không có, trông vô cùng ngạo mạn.

"Đây là ai mà khẩu khí lại lớn như thế? Hắn có lai lịch gì?"

Nam thanh niên kia mang bộ dáng lão tử rất trâu bò để cho tất cả mọi người đều không vui vẻ, nhao nhao hỏi thăm lai lịch của hắn.

Bình Luận (0)
Comment