Huyền Dịch tựa hồ nhìn ra nghi hoặc trong lòng của Diệp Thu nên giải thích:
"Thiên Mộng xuất thân từ Hoang Cổ Ma Tộc, nàng chính là ma chủng sau cùng của nhân gian, có huyết mạch ma đạo vô cùng thuần khiết."
"Thiên phú và tư chất của Thiên Mộng tất nhiên là tuyệt hảo, thuở nhỏ nàng liền tu luyện bảo thuật truyền thừa của Hoang Cổ Ma Tộc, Thôn Thiên Ma Công."
"Nhưng tương đối đáng tiếc là ma chủng không có đủ năng lực Chứng Đạo vì không được thiên địa trật tự tán thành. Bởi vậy Thiên Mộng coi như thiên phú lại cao hơn thì cũng không có khả năng Chứng Đạo thành công."
"Thiên Mộng là một người tâm cao khí ngạo thì sao có thể chịu được sự thật cả đời mình vô duyên với Đại Đế cảnh? Thế là nàng liền tìm đọc cổ tịch và cuối cùng tìm được đoạt xá chuyển sinh chi pháp."
"Đoạt xá chuyển sinh chi pháp sao?" Diệp Thu sửng sốt một cái, suy nghĩ của hắn lập tức thông suốt hơn rất nhiều.
Chỉ nghe Huyền Dịch tiếp tục giải thích:
"Thứ gọi là đoạt xá chuyển sinh chính là mượn thân thể của người khác để tái tạo thân thể của mình, nhằm tẩy đi ma chủng chi huyết trên người Thiên Mộng. Cũng chỉ có dạng này thì nàng mới có khả năng Chứng Đạo thành tiên, được thiên địa tán thành."
Nghe đến đó, Diệp Thu nhướng mày, hỏi: "Nếu như đoạt xá thì nàng vì sao không trực tiếp tìm một bộ thân thể để đoạt xá mà lại phải lấy đi tái sinh cốt của sư thúc?"
Huyền Dịch chân nhân cười nhạt một tiếng, vấn đề này ông ta đã suy nghĩ cả một trăm năm và rốt cục cũng nghĩ thông suốt.
"Rất đơn giản, Thiên Mộng có tâm cao khí ngạo quá lớn, vậy nàng làm sao có khả năng tiếp nhận linh hồn mình gửi vào trên người phàm nhân? Nàng xem chúng sinh là kiến hôi dơ dáy bẩn thỉu, cho nên nội tâm nàng cực độ kháng cự phàm thân. Do đó nàng một mực không có động thủ thẳng đến ngày ấy nàng gặp ta."
Nói đến đây thần sắc Huyền Dịch chân nhân có chút uể oải. Khả năng trong lòng ông ta đang nghĩ mình vốn cho rằng đã gặp được tình yêu nhưng không nghĩ tới lại là một cái âm mưu.
"Tái sinh cốt trong cơ thể ta vừa vặn có được loại năng lực có thể giúp cho Thiên Mộng tái tạo thân thể, hoàn thành mục đích chuyển sinh. Mà lại tiên cốt tự mang tiên uẩn, thân cận đại đạo, đối với nàng mà nói lại càng dễ Chứng Đạo."
"Cho nên Thiên Mộng đã cố ý tới gần ta, lừa gạt ta, cuối cùng đào đi tiên cốt của ta để đạt được mục đích điên cuồng của nàng."
Nghe đến đây, Diệp Thu đối với tiền căn hậu quả trong chuyện này đại khái đã rõ ràng không ít.
Tổng thể mà nói, Thiên Mộng ngay từ đầu tiếp xúc với Huyền Dịch chân nhân chỉ là vì mục đích đoạt xá chuyển sinh. Về phần chi tiết trong đó là nàng có cảm tình với Huyền Dịch chân nhân hay không thì cũng không trọng yếu.
Có lẽ chỉ là Huyền Dịch chân nhân mong muốn đơn phương, ai cũng không nói chắc được.
Hồi tưởng lại đủ loại suy đoán lúc trước, trong lòng Diệp Thu tựa hồ đã có phán đoán.
Chỉ là hắn có chút không minh bạch vì sao sau khi tái sinh cốt trong thể nội của Thiên Mộng bị Huyền Dịch chân nhân dẫn bạo thì nàng vẫn còn có thể sống sót, hơn nữa còn Chứng Đạo thành công.
Lòng có nghi hoặc nên Diệp Thu lại mở miệng hỏi: "Sư thúc, trước đây ngươi đã dẫn nổ tái sinh cốt trong người Thiên Mộng, vậy tại sao nàng vẫn chuyển sinh thành công? Trong này có ẩn tình gì sao?"
Lời này vừa nói ra thì trên mặt Huyền Dịch chân nhân lập tức lộ ra một nụ cười khổ.
Sau một hồi ông ta mới thở dài giải thích:
"Aiii. . . Ta cũng đã dùng trăm năm thời gian thì mới minh bạch chuyện này."
"Tái sinh cốt không chỉ có thể giúp ngươi có được năng lực Niết Bàn Trọng Sinh, mà căn nguyên tiên cốt cũng có được loại năng lực này."
"Cái gì?" Diệp Thu nhướng mày, giống như đã minh bạch đến cùng là như thế nào.
"Trước đây Thiên Mộng bởi vì không có hoàn toàn dung hợp tái sinh cốt cho nên mới bị ta dẫn nổ. Nhưng mà khối xương đó đã tiến vào thân thể nàng và cùng huyết dịch của nàng sinh ra sự liên kết, tồn tại vết tích."
"Do đó sau khi ta dẫn nổ khối tái sinh cốt trong người nàng thì vẫn còn sót lại một chút vết tích, từ đó nàng lại diễn sinh ra một khối tái sinh cốt khác. Khả năng này cũng có quan hệ với năng lực sửa chữa phục hồi cường đại của ma tộc."
"Tái sinh cốt lại lần nữa diễn sinh, để cho nàng Niết Bàn trọng sinh thành công."
"Năm đó ta cũng vì không biết những chuyện này, bởi vậy sau khi giết chết nàng ta cũng không có đi xem xét tình huống. Thẳng đến khi về núi bế quan mấy chục năm thì ta phát hiện trong cơ thể ta lại mọc ra một khối tái sinh cốt khác, lúc này ta liền biết rõ Thiên Mộng có khả năng còn chưa có chết."
"Quả nhiên nàng cuối cùng vẫn là trở về."
Nói đến đây, Huyền Dịch chân nhân mười phần tự trách, bởi vì ông ta đã chủ quan nên mới để cho nhiều vị đồng môn của mình chết như vậy. Vả lại cuối cùng nữ ma đầu kia không chỉ có không có chết mà ngược lại còn trở thành Đại Đế của nhân gian.
Huyền Dịch chân nhân nào còn mặt mũi gì đi xuống cửu tuyền gặp những vị đồng môn vì hắn mà chiến tử kia nữa.
Huyền Dịch chân nhân lại thở dài một tiếng, ông ta tựa như lại già nua thêm mấy phần, cả người trở nên vô cùng tiều tụy.
Nếu như Thiên Mộng bây giờ chỉ là Phong Vương cảnh thì có lẽ Huyền Dịch chân nhân vẫn còn cơ hội thay thế các vị đồng môn mà tự tay tiêu diệt nàng.
Nhưng hôm nay Thiên Mộng đã thành tựu Đại Đế cảnh, dù cho Huyền Dịch chân nhân bây giờ có thể đột phá Phong Vương cảnh thì cũng không thể làm nên chuyện gì.