Diệp Thu chậm rãi từ trong hắc vụ bay ra, vừa đi hắn vừa vỗ ra hắc khí trên thân, biểu lộ cực kỳ ghét bỏ.
"Ta cũng thật sự chịu đựng giỏi a! Vậy mà lại chơi đùa với một tên phế vật như ngươi lâu như vậy." Diệp Thu không ngừng chửi bậy, một bước xuất hiện trước người cự đầu quỷ dị.
"Không. . . Ngươi làm sao có thể phá được không gian giam cầm của ta?" Cự đầu quỷ dị cho đến giờ phút này cũng không dám tin tưởng Diệp Thu vậy mà lại dễ dàng phá rách không gian giam cầm của hắn.
Vừa rồi cự đầu quỷ dị xuất thủ với Minh Nguyệt chỉ bằng một tay, trong đó chỉ mang theo một chút thần thông lĩnh vực không gian mà thôi.
Bây giờ hắn thi triển với Diệp Thu chính là trận pháp không gian rất cường đại của quỷ dị nhất tộc. Nó không chỉ có thể giam cầm người ta ở bên trong, mà nó còn có thể kết hợp với quỷ dị chi nguyên để mê hoặc ý thức của đối phương, do vậy cả thân thể và tinh thần của đối phương đều bị xung kích to lớn.
Loại trận pháp này cho dù là Đại Đế cảnh cũng không dám nói có thể thong dong tới lui, nhưng Diệp Thu vậy mà có thể làm được.
Chỉ nghe Diệp Thu cười to một tiếng, chậm rãi rút ra Tru Tiên kiếm đang đâm ở trên ngực cự đầu quỷ dị, lấy thái độ bề trên mà nhìn xem cự đầu quỷ dị, nói.
"Ha ha ha ha. . . Cái côn trùng tiểu kỹ của ngươi mà cũng dám ở trước mặt ta múa rìu qua mắt thợ à?"
"Thứ mà ngươi gọi là đại thần thông này tại chỗ ta không dùng được."
Lúc này Diệp Thu đã không có kiên nhẫn tiếp tục nói nhảm với cự đầu quỷ dị. Tru Tiên kiếm bị hắn nhẹ nhàng giơ lên rồi lập tức chém xuống.
Trong chốc lát, một cỗ kiếm ý kinh thiên vạch phá trời cao.
Ầm!!!
Chỉ trong một hơi thở mà cự đầu quỷ dị đã trực tiếp bị chém thành hai nửa, nhưng hắn còn chưa có chết, cho nên Diệp Thu lại cho hắn thêm một kiếm.
Tru Tiên kiếm hung hăng đâm vào bản nguyên linh tuyền của cự đầu quỷ dị và trực tiếp phá hủy căn cơ của hắn.
Diệp Thu dùng một tay đẩy cự đầu quỷ dị ra, khinh thường nói: "Quỷ dị cũng chỉ như thế."
"Trảm!"
Ầm!!!
Lưỡi kiếm xẹt qua thân thể cự đầu quỷ dị, Diệp Thu đã triệt để chặt đứt bản nguyên chi lực và đánh tan luôn thần hồn của cự đầu quỷ dị.
Ngay sau đó, hắc vụ xoay quanh trên bầu trời Tần Xuyên lập tức tan thành mây khói. Bầu trời lần nữa khôi phục lại ánh sáng ngày xưa, trở nên trong trẻo im ắng.
Lúc này tất cả mọi người phía dưới đều có chút không thể tin được sự thật này, bọn họ vẫn như cũ còn ở trong trạng thái mơ hồ.
Sau khi tỉnh táo lại, trong nháy mắt toàn bộ Tần Xuyên đều vang dội tiếng hoan hô đinh tai nhức óc, tựa như núi kêu biển gầm, quanh quẩn cả dãy núi.
"Thắng rồi! Diệp chân nhân quá cứng rắn!"
Khi nghe phía dưới truyền đến tiếng hoan hô, Diệp Thu cũng không để ý đến mà trong lòng suy nghĩ ngàn vạn.
Hắn thân vị trí cường giả cho nên đồ vật hắn muốn so với đám người kia đều vĩ đại hơn rất nhiều.
Thực lực khác biệt thì chỗ đứng sẽ có độ cao khác biệt, từ đó sự vụ cần quan tâm cũng có chỗ khác biệt.
Diệp Thu đang sầu lo cái gì thì đám người kia sẽ không thể lý giải, thứ duy nhất mà bọn họ biết được chỉ là bây giờ Tần Xuyên đã thoát khỏi nguy hiểm.
Nhưng đây chỉ mới là sự khởi đầu mà thôi, bởi vì sau khi Diệp Thu chém giết cự đầu quỷ dị thì tại hư không xa xôi, trong một tòa thiên cung, một sinh vật quỷ dị đang ngủ say đã chậm rãi mở ra hai mắt.
...
Lúc này dưới chân Diệp Thu là từng tiếng hoan hô giống như núi kêu biển gầm, đại danh của Diệp Thu cũng liền truyền vào tai của trăm vạn sinh linh tại Tần Xuyên.
Tất cả mọi người tựa như từ trong bóng đêm tuyệt vọng nhìn thấy một đạo ánh rạng đông, chiếu sáng cả mảnh thiên địa này.
Diệp Thu đột nhiên nhướng mày, bởi vì hắn có thể cảm giác được rất nhỏ sự biến hóa của thân thể mình, đó là một sự biến hóa rất vi diệu.
"Ồ? Đây là tình huống gì?" Diệp Thu sửng sốt tự hỏi.
Sau đó hắn cẩn thận cảm ứng một phen, rồi hắn nhận ra tựa hồ khả năng lĩnh ngộ pháp tắc của mình đã tốt hơn một chút.
Tam hoa tề phóng, mơ hồ có một cỗ công đức chi lực đang tồn tại bên trong phủ hải của Diệp Thu.
Sau khi trầm tư hồi lâu, Diệp Thu cuối cùng đã minh bạch đó là cái gì.
"Thì ra là vậy!"
Trước kia Diệp Thu từng có nghe nói, mỗi khi gặp đại kiếp giáng lâm thì tất có đại tạo hóa của thiên địa xuất hiện.
Vừa rồi thể nội của hắn bỗng nhiên xuất hiện một cỗ công đức chi lực chính là do vừa rồi hắn đã chém giết cự đầu quỷ dị, hóa giải nguy hiểm cho Tần Xuyên, cứu vớt được trăm vạn sinh linh.
Mặc dù cỗ lực lượng này hiện tại rất nhỏ yếu, nhưng Diệp Thu chỉ cần lại góp nhặt thêm từng chút một thì hắn liền có thể lấy công đức để Chứng Đạo, đột phá Đại Đế cảnh.
Nhưng mà loại phương thức đột phá Đại Đế cảnh này cũng không phải là phương thức tu hành trong tưởng tượng của Diệp Thu.