Tuy rằng rất khiếp sợ, nhưng Triệu Uyển Nhi vẫn là rất nhanh liền phản ứng lại mà mừng thầm nói: "Sư tỷ, xem ra sau này chúng ta cũng có một vị Giáo Chủ cảnh làm hậu phương rồi. Ta thấy sau này sẽ không còn có ai dám khi dễ chúng ta nữa.”
Lâm Thanh Trúc cũng rất vui mừng, vì nàng biết rõ Diệp Thu là người có tính cách bao che đồ đệ của mình, nếu thấy các nàng bị người khi dễ thì mặc kệ đối phương là ai nhưng hắn nhất định sẽ ra tay trấn áp.
Lúc trước nàng còn có chút lo lắng Diệp Thu sẽ bị Lâm gia trả thù, dù sao trước đó hắn đã để cho Lâm gia mất hết mặt mũi.
Lâm gia với tư cách đại gia tộc của Ly Dương thì bọn hắn tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. Nhưng bây giờ Diệp Thu đã tấn nhập Giáo Chủ cảnh thì chỉ sợ Lâm gia sẽ vô vọng trả thù.
Đây chính là Giáo Chủ cảnh, là Tôn Giả đang tồn tại, có quyền uy rất lớn! Cho dù là thiên tử trong hoàng cung thì cũng đều phải coi là cấp bậc hiền giả để mà đối đãi. Chỉ là Lâm gia thì căn bản không đáng giá nhắc tới.
Lâm Thanh Trúc chỉ có thể nghĩ được như vậy, nhưng Triệu Uyển Nhi thì có phần toan tính hơn một chút.
Nàng bái một vị Giáo Chủ cảnh làm sư tôn thì chắc hẳn khi phụ hoàng nàng biết nàng ở Bổ Thiên giáo, vậy chỉ sợ ông ta cũng không dám phái người tới mang nàng trở về.
Trái tim Triệu Uyển Nhi đang treo lơ lửng cuối cùng cũng buông xuống. Lần này nàng rốt cuộc đã có thể an tâm mà tu hành ở dưới môn hạ của Diệp Thu, vì mình mà sống, làm chuyện mình muốn làm.
Không biết qua bao lâu, Diệp Thu cũng chậm rãi ngừng luyện công, lực lượng quanh thân hắn bắt đầu hội tụ, đạo hoa trên đỉnh đầu cũng nội liễm phong mang.
Trong cơ thể hắn thình lình sinh ra hai đóa Đạo Hoa giống nhau như đúc, cùng đóa Đạo Hoa trước kia y hệt nhau.
Tuy nhiên hai đóa Đạo Hoa này chỉ có hình thái ban đầu chứ cũng không có nở rộ.
"Tam hoa tụ đỉnh sao?" Sau khi tấn nhập Giáo Chủ cảnh, Diệp Thu cũng thành công ngộ ra hệ thống tu luyện của mình.
Hệ thống tu luyện của hầu hết tu tiên giả đều được quyết định dựa trên năng lực của chính họ.
Bởi vì thân thể Diệp Thu vốn có một đóa Đạo Hoa, bởi vậy con đường tu luyện của hắn chính là tam hoa tụ đỉnh.
Hai đóa Đạo Hoa này đối ứng với hai cảnh giới Chí Tôn, Phong Vương. Thẳng đến khi Tam Hoa tụ đỉnh thì hắn liền có thể trùng kích Đại Đế cảnh.
"Chà...... Chẳng lẽ ta cũng có tư chất Đại Đế?"
Ngầm hiểu rõ những chuyện này mà Diệp Thu vô cùng kích động.
Chẳng lẽ ta thật sự có thể đánh vỡ truyền thuyết nhân tộc không Đại Đế suốt vạn năm qua?
Trước mắt xem ra Diệp Thu thật đúng là có loại cơ hội này, huống hồ hắn còn có vạn lần trả về hệ thống tương trợ.
Tuy nhiên, bây giờ nói những điều này vẫn còn quá sớm, vì đây là một con đường rất dài, không phải ngày một ngày hai là có thể làm được.
Sau khi hấp thu tàn cốt Chân Long, Diệp Thu đã thành công tiến vào Giáo Chủ cảnh.
Giáo Chủ cảnh không giống với các cảnh giới phía trước mà chỉ chia làm ba tiểu cảnhgồm sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ.
Trước mắt Diệp Thu đang ở tại Giáo Chủ sơ kỳ, tu vi đột phá quá nhanh nên hắn còn chưa hoàn toàn đánh xuống căn cơ vững chắc.
Mặc dù sức mạnh của tàn cốt Chân Long chưa được Diệp Thu hoàn toàn hấp thu, nhưng hắn cũng đã rất thỏa mãn.
Thời gian kế tiếp hắn dự định củng cố một chút tâm cảnh để miễn cho đến lúc đó bởi vì tâm cảnh có vấn đề mà tu luyện xảy ra sai lầm, vậy thì có khi mất nhiều hơn được.
Sự vui sướng trong lòng hiện rõ trên khuôn mặt Diệp Thu, điều này hắn đã sớm hình thành thói quen.
Diệp Thu chậm rãi mở ra hai mắt, phía trước đã đứng đó ba vị cô nương trong veo như nước, ánh mắt chớp chớp nhìn hắn.
"Chà, thật thoải mái!"
Phù văn màu vàng kim trên người Diệp Thu đã rút đi, làm cỗ cảm giác áp bách đến từ Giáo Chủ cảnh trở lại trong cơ thể hắn, ba người Triệu Uyển Nhi nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Vừa rồi cỗ cảm giác áp bách kia đã để cho các nàng thật sự quá khó chịu.
Thấy áp lực biến mất nên cả ba lập tức ngồi phịch xuống đất đến đau cả mông.
“A...... Đau muốn chết!"
Triệu Uyển Nhi bĩu môi oán giận nhìn Diệp Thu một cái. Sau đó nàng rất nhanh lại đứng dậy mà đi tới trước mặt hắn chúc mừng: "Chúc mừng sư tôn thành công tấn nhập Giáo Chủ cảnh.”
“Chúc mừng sư tôn.” Lâm Thanh Trúc cũng phản ứng kịp mà cũng lập tức đi lên chúc mừng.
Tiểu Linh thì đứng tại chỗ, trong ánh mắt nàng tràn đầy sự ngưỡng mộ và cũng vội vàng đi tới chúc mừng Diệp Thu: “Chúc mừng tiền bối đã tấn nhập Giáo Chủ cảnh.”
Diệp Thu cười nói: "Ừm, các ngươi đều đứng lên hết đi! Chút chuyện nhỏ này cũng không đáng để chúc mừng, về sau các ngươi mà siêng năng tu luyện thì tiến nhập Giáo Chủ cảnh cũng là chuyện sớm muộn thôi."
Nội tâm hai nàng đệ tử liền vui vẻ vì các nàng cũng có cơ hội tấn nhập Giáo Chủ cảnh sao?
Đây chính là cảnh giới mà biết bao nhiêu tu tiên giả tha thiết ước mơ.
Trên con đường tu tiên này tỷ lệ bị Tiên đạo đào thải quá cao, rất nhiều người cả đời đều kẹt tại bình cảnh mà không thể đột phá.