"Phù. . . Thật là đáng sợ! Thì ra trước đó Diệp Thu nói một câu hắn có thể Tru Tiên cũng không phải là đang nói đùa." Nhìn đến đây, Tề Vô Hối hít sâu một hơi, sợ hãi phát ra từ nội tâm nói ra.
Hiện tại hắn mới minh bạch, ban đầu ở phía trên Thiên lĩnh Diệp Thu nói ra câu nói kia rốt cuộc là có ý gì.
Diệp Thu đã nói Cửu Thiên Tiên Nhân dám can đảm xuống nhân gian làm loạn thì hắn liền tru diệt.
Ngay từ đầu Tề Vô Hối còn tưởng rằng Diệp Thu khoác lác để trang bức, vì thế hắn còn giễu cợt Diệp Thu một câu. Nhưng Tề Vô Hối không nghĩ tới Diệp Thu nói đều là thật.
Bà mẹ nó, hắn thật sự không có khoác lác a, nói trảm tiên thì liền trảm tiên!
Tía má ơi, xem ra ta về sau phải cách xa hắn một chút. Vì không chừng một ngày nào đó hắn không vui vẻ mà liền chơi chết ta. Khi đó còn có ai có dũng khí cản hắn a!
Nghĩ tới đây, trong lòng Tề Vô Hối hoảng sợ một trận
Những người còn lại của Bổ Thiên giáo thì càng là nội tâm chấn động không gì sánh nổi. Chẳng ai ngờ rằng Diệp Thu vậy mà thật sự có thể đánh với Tiên nhân một trận.
Diệp Thu chính là Chấp Kiếm trưởng lão của Bổ Thiên giáo bọn họ, một kiếm này của hắn trực tiếp danh chấn bát hoang, trên mặt bọn họ lập tức cảm thấy vinh hạnh.
"He he he, Diệp sư thúc chính là Diệp sư thúc, quả nhiên là hoàn toàn cứng rắn như trước đây."
Khi nhìn xem một mảnh hư không vặn vẹo, đám đệ tử của Bổ Thiên giáo mười phần sùng bái mà nghị luận.
"Hự. . ."
Sau một hồi va chạm ngắn ngủi của hai cỗ lực lượng, rốt cục đã xuất hiện thế cục thiên về một bên.
Chỉ thấy Tỳ Hưu Thiên Nhân phun ra một ngụm tiên huyết, hắn bị Diệp Thu một kiếm chém lui mấy chục bước, lảo đảo dừng lại suýt chút nữa ngồi liệt trên mặt đất.
"Không. . . Chuyện này không có khả năng. Ta làm sao lại thua được chứ?" Cho đến giờ phút này, Tỳ Hưu Thiên Nhân vẫn như cũ không tin mình sẽ không địch lại Diệp Thu.
Thế nhưng vừa rồi sau một đợt lực lượng đối bính, người sáng suốt đều có thể nhìn ra được Diệp Thu đã thắng. Chỉ là nội tâm của hắn không nguyện ý tin tưởng sự thật này.
Lúc này từ bên trong một mảnh hỗn độn, một đạo thân ảnh áo trắng chậm rãi cầm kiếm đi ra.
Ánh mắt Tỳ Hưu Thiên Nhân hiện lên một tia ngoan ý, nói: "Tiểu tử khốn, ngươi dám để cho bản tọa mất hết mặt mũi, bản tọa hôm nay sẽ không buông tha ngươi."
Tỳ Hưu Thiên Nhân hiện tại đã nổi trận lôi đình. Hắn tung hoành tại Cửu Châu chi địa trên Thượng Thương nhiều năm như vậy mà còn chưa hề nhận qua sỉ nhục như thế.
Bây giờ tại hạ giới hắn vậy mà bị một con kiến hôi đè ép, chuyện này nếu như truyền đi thì sau này hắn còn lăn lộn thế nào tại Thượng Thương?
Tỳ Hưu Thiên Nhân rống giận một tiếng, rồi lại lần nữa bộc phát ra kim sắc cốt văn dày đặc toàn thân. Đám người có thể cảm giác được lực phòng ngự của hắn lại tiếp tục đạt được sự tăng cường to lớn.
Thây vậy Diệp Thu có chút nhướng mày, vừa rồi một kiếm kia của hắn mặc dù có uy lực to lớn, hoàn toàn nghiền ép khí thế của Tỳ Hưu Thiên Nhân, nhưng lại không thể trọng thương được hắn ta, bởi vì hắn ta thực tế quá da trâu, căn bản là chém không thủng nổi.
Tỳ Hưu Thiên Nhân một thân vảy dày chính là áo giáp tốt nhất của hắn, cho dù là Tru Tiên kiếm cũng đâm không thủng.
Tuy nhiên lực phòng ngự của Tỳ Hưu Thiên Nhân mặc dù rất mạnh, nhưng Diệp Thu cũng không phải là không có biện pháp. Bởi vì ngay vừa rồi Hunter Ngộ Không đã cho Diệp Thu một bài thi max điểm.
"Tiểu tử, ta thừa nhận ngươi xác thực rất mạnh, nhưng ngươi muốn đánh bại ta thì cũng không có dễ dàng như vậy." Cốt văn dày đặc toàn thân, Tỳ Hưu Thiên Nhân coi thường Diệp Thu, nói ra: "Cho dù ngươi có thủ đoạn lại nhiều thì cũng không thể phá được lực phòng ngự của ta đâu. Ha ha ha ha..."
Tỳ Hưu Thiên Nhân cuồng tiếu một tiếng, chỉ cần hắn còn lực phòng ngự này thì vô luận Diệp Thu có sử dụng thủ đoạn gì thì hắn cũng đều có thể đứng ở thế bất bại. Đây chính là chỗ tốt của Tiên thể, là sự chênh lệch giữa hai người bọn hắn.
Diệp Thu dựa vào một thanh Tiên kiếm và một chiêu tiên quyết có lẽ có thể nhất thời chiếm thế thượng phong, nhưng hắn vẫn là không cách nào cải biến cục diện.
Tru Tiên sao? Nói nghe thì dễ!
"Ồ vậy à?" Tuy nhiên Diệp Thu lại cười tà ác một tiếng, dần dần làm càn.
Tỳ Hưu Thiên Nhân không biết vì sao Diệp Thu buồn cười, nhưng hắn có thể cảm giác được mình lại lần nữa bị Diệp Thu sỉ nhục.
Tỳ Hưu Thiên Nhân đường đường là cường giả tại thế giới Thượng Thương, vậy mà hắn lại nhiều lần bị một tên phàm nhân nhục nhã, cho nên hắn lập tức giận tím mặt.