"Thanh Phong, đến cùng đã xảy ra chuyện gì, vì sao Diệp sư đệ lại đột nhiên ra tay với Thiên Dật sư đệ?" Dưới tình thế cấp bách này, Mạnh Thiên Chính dùng ngữ khí nghiêm túc chất vấn Liễu Thanh Phong.
Hiện tại bọn hắn còn tưởng rằng Tử Hà phong có động tĩnh lớn như vậy là bởi vì Diệp Thu đột nhiên xuất thủ đối với Thiên Dật đạo nhân mà đưa tới.
Gặp sư tôn hỏi thăm, Liễu Thanh Phong há mồm thở dốc, vội vàng giải thích:
"Hồi bẩm sư tôn, đệ tử cũng không biết rõ Diệp sư thúc vì cái gì mà lại ra tay với Thiên Dật sư thúc."
"Lúc trước đệ tử mới vừa nói ra Thiên Dật sư thúc chính là Tử Hà nhất mạch thì ánh mắt Diệp sư thúc lập tức thay đổi. Sau đó Diệp sư thúc liền hỏi thăm về Tử Hà bảo điển mà Thiên Dật sư thúc tu luyện, rồi ngài đã kiểm tra một chút."
"Về sau Diệp sư thúc đã điểm phá khuyết điểm của Thiên Dật sư thúc, chỉ rõ thân thể của Thiên Dật sư thúc có vấn đề."
"Ngay từ đầu đôi bên còn không có vấn đề gì, hết thảy cũng có vẻ rất hòa hợp, nhưng ai ngờ Diệp sư thúc lại đột nhiên xuất thủ, một chưởng đả thương Thiên Dật sư thúc, trực tiếp phế đi căn cơ của Thiên Dật sư thúc."
"Lúc ấy tình thế quá cấp bách cho nên đệ tử cũng không dám khuyên bảo, chỉ có thể về đây trước để báo cáo với chư vị sư thúc."
Nghe xong Liễu Thanh Phong thao thao bất tuyệt giải thích, đám người càng nghe càng mơ hồ.
Trước đây không phải đôi bên rất hòa hợp hay sao, hoàn toàn chính là tình huống cao nhân chỉ điểm cho tiểu tu sĩ, chỉ ra vấn đề trong việc tu hành, vậy làm sao lại đột nhiên liền thay đổi? Diệp Thu đến cùng đã làm cái gì?
Đám người không thể nghĩ ra, nhưng người đa mưu túc trí như Mạnh Thiên Chính tựa hồ đã đoán được thứ gì đó.
Ông ta lập tức nới lỏng một hơi, nói:
"Ừm. . . Diệp sư đệ không phải là một người hỉ nộ vô thường, nếu như hắn chỉ điểm cho Thiên Dật sư đệ thì khẳng định là có ẩn tình khác."
"Có lẽ là do căn cơ của Thiên Dật sư đệ xác thực đã xuất hiện vấn đề, cho nên Diệp sư đệ mới có thể đột nhiên xuất thủ huỷ bỏ căn cơ của Thiên Dật sư đệ."
"Chỉ là ta có chút không thể nào hiểu được Diệp sư đệ phế đi căn cơ của Thiên Dật sư đệ thì về sau Thiên Dật sư đệ nên trùng tu như thế nào đây?"
Có khả năng đây là truyền thừa bí mật của Tử Hà nhất mạch, mà Mạnh Thiên Chính đối với truyền thừa của mạch này không hiểu nhiều lắm.
Đám người nghe Mạnh Thiên Chính nói xong thì cũng nới lỏng một hơi.
Xem ra Thiên Dật sư đệ hẳn là không có chuyện gì.
Chỉ là bọn hắn không nghĩ ra cái Hồng Liên Nghiệp Hỏa này là từ nơi nào xuất hiện?
Chẳng lẽ là tại thời điểm Diệp Thu chỉ điểm cho Thiên Dật đạo nhân thì đã đem bí pháp Hồng Liên Nghiệp Hỏa truyền thụ cho Thiên Dật đạo nhân?
Không thể nào, chuyện này không có khả năng. Bởi vì loại bí thuật cường đại bực này Diệp Thu coi như muốn truyền thì khẳng định cũng phải trước tiên truyền cho đệ tử của hắn, tiếp theo sẽ là các đệ tử của Bổ Thiên giáo tại Đông Hoang mới đúng, chứ làm sao hắn có thể truyền cho một kẻ ngoại nhân được?
"A. . . Gấp rút chết ta rồi." Càng nghĩ càng nóng lòng, Tề Vô Hối hùng hùng hổ hổ hô lên.
Cái tên Diệp Thu kia trong ngày thường luôn tỏ ra thanh tịnh không ham danh lợi, rất ít qua lại, nhưng hắn lại luôn luôn ưa thích động một chút lại làm ra một cái động tĩnh lớn. Hắn khẽ động một cái thì đã trực tiếp liên lụy toàn bộ Bổ Thiên giáo.
Tuy nhiên bọn hắn chỗ nào biết rõ lúc này Diệp Thu đang bận làm đại sự.
Theo một đạo hỏa diễm cuối cùng đánh vào thể nội của Triệu Uyển Nhi về sau, Diệp Thu một đường hộ pháp cho nàng thoát thai hoán cốt.
Tại phía dưới một tầng lại một tầng nghiệp hỏa tẩy luyện, thân thể của Triệu Uyển Nhi chầm chậm bắt đầu thuế biến, huyết mạch của nàng toả ra khí tức của nghiệp hỏa.
Bị nhiệt lượng thiêu đốt, thân thể Triệu Uyển Nhi chảy ra mồ hôi nóng lâm ly, quần áo của nàng cũng đã ướt đẫm.
Nhưng bây giờ Triệu Uyển Nhi đã không có tâm tình đi quan tâm chuyện này. Nàng cố gắng chống đỡ lấy đau khổ kịch liệt do lực lượng không ngừng xung kích toàn thân, nàng cắn răng mà kiên trì.
Ầm!!!
Sau đó chỉ nghe một tiếng nổ vang trời, một cỗ lực lượng mãnh liệt trong nháy mắt đã lan tràn ra. Toàn bộ Càn Thanh điện trong nháy mắt liền bị cỗ kình khí cường đại này đánh cho thất kinh bát đảo.
Thiên Dật đạo nhân đang ngồi ngộ đạo cách đó không xa, hắn còn chưa kịp ổn định tâm tình vui sướng sau khi tái tạo căn cơ và đột phá cảnh giới thì trong nháy mắt đã bị một cỗ lực lượng chấn bay, hung hăng bay đụng vào vách tường của Càn Thanh điện.
"Phụt. . ."
Thiên Dật đạo nhân phun ra một ngụm lão huyết, nổi giận đùng đùng quát to: "Ai? Là ai mới vừa đánh lén lão tử?"
Thiên Dật đạo nhân thật sự tức giận muốn điên rồi. Lúc đầu hắn đang vô cùng cao hứng, còn chuẩn bị nếm thử mình có thể nhất cử đột phá Phong Vương cảnh hay không, nhưng hắn nào có thể nghĩ đến mình sẽ bị một cỗ xung kích trực tiếp chấn bay, khiến cho hắn mất đi cơ hội phát lực lần nữa.
Thiên Dật đạo nhân giãy dụa đứng lên, khi hắn nhìn thấy tình huống bên trong Càn Thanh điện thì sắc mặt hắn trong nháy mắt liền biến đổi.
"Tiên. . . Tiên thuật sao?"
"Không, chuyện này sao có thể?"
"Tử Hà phong nhất mạch của Bổ Thiên giáo tại Đông Hoang vậy mà lại có tiên thuật ư?"
Thiên Dật đạo nhân không thể tin nổi một màn trước mặt mình, nội tâm hắn chấn động không gì sánh nổi, lập tức đứng sững sờ ngay tại chỗ.
Trong nội tâm Thiên Dật đạo nhân luôn một mực cho rằng Bổ Thiên giáo tại Thiên Vực của hắn mới là chính thống, bởi vì nó nắm giữ bí pháp toàn diện và cường đại hơn Bổ Thiên giáo tại Đông Hoang.
Mà bây giờ khi Thiên Dật đạo nhân nhìn thấy một màn kinh khủng trước mắt, tín niệm kiên định không dao động trong lòng hắn đã bắt đầu sụp đổ, sự tự tin của hắn đã triệt để bị hủy diệt.