"Phù. . ."
Diệp Thu hít sâu một hơi, ánh mắt hắn liền trở nên nghiêm túc.
Nếu như nói trước đây Diệp Thu còn có một tia e ngại, không dám phi thăng thượng giới, bởi vì hắn sợ gặp phải những vị được gọi là Tiên Cổ cự đầu. Nhưng hiện tại Diệp Thu đã không còn sợ hãi bọn hắn nữa.
Bởi vì Diệp Thu lúc này đã có vô thượng Tiên thể, hắn tin tưởng không bao lâu sau hắn liền có thể sánh vai cùng những vị Tiên Cổ cự đầu kia.
Có lẽ ngay cả chính Diệp Thu cũng không nghĩ tới hắn trong lần sáo lộ này vậy mà có thể có thu hoạch lớn như thế. Có thể nói hôm nay tuyệt đối là một ngày hắn thu hoạch lớn nhất.
Không nói đến vạn cổ tối cường thể chất kia, mà chỉ vẻn vẹn là số lần sửa chữa phục hồi công pháp giúp hắn thu hoạch được nhiều vô thượng tiên thuật cũng đã đầy đủ cho Diệp Thu kiếm lời. Coi như phi thăng lên thượng giới thì Diệp Thu cũng không thua gì những vị Tiên Cổ cự đầu.
Sau khi giải quyết xong những lo lắng này, chuyện kế tiếp Diệp Thu liền dễ làm hơn nhiều.
"Ừm. . . Hỗn Nguyên Đạo Thể chính là dạng thể chất nghịch thiên. Nếu như ta bị những kẻ ác ý phát hiện thì có lẽ sẽ có nguy hiểm."
Diệp Thu âm thầm tạo ra một đạo phong cấm để che giấu hỗn độn chi khí trên thân.
Làm xong hết thảy về sau hắn cuối cùng cũng nới lỏng một hơi. Mặc dù hắn không trông cậy vào việc mình có thể man thiên quá hải, muốn đi đâu thì đi, nhưng ít ra trong lòng hắn có thể an tâm hơn một chút.
"He he he. . . Hệ thống, tiếp tục đi." Xử lý xong mấy vấn đề kia, Diệp Thu hô lên.
Hắn còn có một lần trả về không có phát động, đó chính là quà tặng của thiên địa.
【 Đinh. . . Chúc mừng túc chủ phát động năm ngàn lần bạo kích, thu hoạch được một lần thiên địa trả lại. 】
【 Phải chăng nhận lấy? 】
"Năm ngàn lần sao?"
Cái tỉ lệ bạo kích này cao đến mức có chút dọa người, Diệp Thu liền kinh ngạc một cái, nhưng cũng nhanh chóng tiêu tan.
Có lẽ là do vừa rồi phát động trả về cơ hội sửa chữa phục hồi đã trở thành cái đệm, cho nên lần phát động trả về sau đó mới có tỷ lệ cao như vậy.
Aiii, đáng tiếc , đáng tiếc. Nếu như là ngược lại thì thật là tốt biết bao!
Quà tặng của thiên địa sao? Ừm. . . xem ra cũng không có gì đặc biệt!
Nhìn thoáng qua ban thưởng của hệ thống, Diệp Thu lập tức cảm thấy tẻ nhạt vô vị, vì loại quà tặng này đối với cấp bậc như hắn mà nói thì có cũng được mà không có cũng không sao.
Đến cảnh giới hiện tại của Diệp Thu mà chỉ dựa vào tu luyện thì đã không cách nào lại tiếp tục tiến lên một bước. Thứ duy nhất hắn có thể làm chính là tham ngộ đại đạo, lĩnh ngộ pháp tắc thì mới có thể xông phá gông cùm xiềng xích, đạt tới Thiên Nhân cảnh.
Nghĩ tới đây Diệp Thu lập tức cảm giác không có hào hứng. Thế nhưng là phần thưởng này cũng đã phát động rồi, nếu ta không nhận thì có phải khá là đáng tiếc hay không?
"Ấy. . ."
Trong lúc do dự, Diệp Thu bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng. Hắn đột nhiên nhớ tới Bổ Thiên giáo của hắn giờ phút này đang có mấy chục vạn đệ tử gào khóc đòi ăn.
Nếu như ta cho bọn hắn một đợt đại tạo hóa thì Bổ Thiên giáo của ta sẽ có thể tốt hơn rồi!
Hiện tại đại hội luận đạo đã là thời điểm lửa sém lông mày, đăng thiên lộ cũng đã sắp mở ra. Nếu đến lúc đó đám đệ tử thế hệ mới của Bổ Thiên giáo đột nhiên thực lực tăng mạnh, như vậy tất cả Tiên gia thánh địa trong ngoài bát hoang có thể đều sẽ chấn kinh hay không?
Nghĩ tới đây nụ cười trên mặt Diệp Thu dần dần trở nên tà ác, nội kình xấu bụng trong lòng hắn cũng chầm chậm hiện lên.
"Khặc khặc khặc, có ý tứ. Ta đột nhiên có chút mong đợi a."
"Ta không nên công khai giúp cho đệ tử bật hack, vì chuyện này có nhiều chỗ không tốt."
"Nếu đã như vậy thì ta sẽ trực tiếp ban tặng cho tất cả đệ tử của Bổ Thiên giáo chẳng phải là tốt hơn sao?"
Diệp Thu càng nghĩ càng hăng hái, ngoài miệng vừa nói xong thì hắn đã chuẩn bị bắt đầu thao tác.
Ầm!!!
Bỗng nhiên một tiếng nổ thật lớn vang lên, chỉ gặp trên trời cao có một đạo hồng quang chậm rãi rơi xuống, chiếu vào bên trong mảnh hỏa vực.
Sau đó một đóa diễm hoa sáng chói nở rộ bay lên, bên trong có một vị tiên tử lấp lánh đang ngồi xếp bằng, khí chất thoát tục.
"Trời ạ, các ngươi mau nhìn, đó là cái gì?"
Động tĩnh khổng lồ như thế đã dẫn tới đám người ngoài núi chú ý tới. Bọn hắn cũng nhìn thấy một đạo kiều ảnh Thần Thánh trên trời cao kia.
Thân thể nàng thánh khiết không tì vết, tựa như là tiên tử sinh trưởng tại bên trong biển lửa, không thể nhìn thẳng, không thể chạm vào.
Đạo kiều ảnh kia vừa lộ ra dung nhan thì người trước nhất kịp phản ứng chính là Lâm Thanh Trúc.
Chỉ nghe nàng khẩn trương kêu lên: "Uyển Nhi!"
"Cái gì?!!"
Đám người nghe vậy lập tức nội tâm giật mình. Đạo kiều ảnh Thần Thánh kia lại là nhị đệ tử Triệu Uyển Nhi của Tử Hà phong sao?
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, ai cũng không dám tin tưởng đây là sự thực.
Mạnh Thiên Chính biểu lộ ngưng trọng, rung động nói:
"Tiên thể, lại là Tiên thể trong truyền thuyết."
"Trời ạ, Bổ Thiên giáo chúng ta vậy mà lại sinh ra một vị Tiên thể. Chúng ta sắp hưng thịnh rồi."
Mạnh Thiên Chính vừa nói ra lời này thì toàn trường lập tức sôi trào, trên dưới Bổ Thiên giáo trong nháy mắt liền oanh động.
Ở đây những vị đệ tử thế hệ mới tự xưng là thiên tài, trời sinh thánh thể tại thời khắc này cũng là không khỏi cúi đầu xuống.