Sau khi được Diệp Thu đưa tặng một đợt quà tặng của thiên địa, Minh Nguyệt cũng dần dần tiến vào trạng thái tu luyện.
Nhìn xem gương mặt tái nhợt của Minh Nguyệt mà Diệp Thu cũng chỉ là yên lặng ở một bên bảo vệ nàng.
Một đợt quà tặng của thiên địa này Minh Nguyệt có lẽ sẽ có thể đạt tới Phong Vương cảnh đỉnh phong, nhưng nàng muốn đột phá Đại Đế cảnh thì vẫn còn có chút khó khăn.
Diệp Thu có chút xoắn xuýt chưa biết nên làm thế nào để trợ giúp Minh Nguyệt đột phá Đại Đế cảnh. Đây là một cái vấn đề đáng giá để hắn suy nghĩ sâu xa.
Có lẽ gốc Nhân Sâm Thụ trồng tại sân nhỏ của Minh Nguyệt sẽ có thể giúp nàng vượt qua cửa ải khó khăn này.
Xử lý xong những chuyện này về sau, Diệp Thu cũng bắt đầu đắm chìm vào việc lĩnh ngộ đạo pháp của hắn.
Diệp Thu đã có dự cảm hắn cách Thiên Nhân cảnh chỉ thiếu một bước xa. Có lẽ không bao lâu nữa hắn cũng nên rời khỏi cái thế giới này mà tiến về Đại Thiên thế giới càng rộng lớn hơn để ngao du thăm dò.
Nhưng trước khi rời đi Diệp Thu nhất định phải tận hết khả năng lưu lại cho ba vị đồ nhi của hắn một cái đường lui.
...
Lúc này tại bên trên Đông Hải mênh mông vô bờ đã là người đông nghìn nghịt, đủ loại sinh linh đang chiếm cứ ở trên không trung và nhìn chăm chú vào một tòa tiên cung.
Theo chân trời rung động một trận, lóe ra hào quang cực hạn, một đạo kim quang rơi xuống, ánh mắt tất cả mọi người ở đây đều trở nên ngưng trọng.
Chỉ thấy một con Hoàng Kim Sư Tử vàng óng ánh mang vẻ mặt ngạo mạn từ bên trong hào quang đi ra.
Ánh mắt nó tự mãn không ai bì nổi, ngạo khí xem thường thiên địa vô cùng cường thịnh.
Sự xuất hiện của Hoàng Kim Sư Tử trong nháy mắt liền gây nên toàn trường sôi trào.
"A. . . Đó là Hoàng Kim Sư Tử."
Sau khi Hoàng Kim Sư Tử lóe sáng đăng tràng, toàn bộ Đông Hải đều chấn động.
Trong đám người, Thông Thiên đạo nhân sắc mặt âm trầm đến đáng sợ mà nhìn xem Hoàng Kim Sư Tử mang vẻ mặt không ai bì nổi, cao cao tại thượng, xem thường chúng sinh, quan sát xuống dưới, đầu bờm kiêu ngạo từ đầu đến cuối luôn ngẩng cao.
"Trong truyền thuyết Hoàng Kim Sư Tử chính là huyết thống hoàng kim thời Tiên Cổ di chủng. Tại thời kỳ nghịch loạn nó có thể xưng bá một phương, là Chúa Tể Đế Cấp."
Nhìn xem con Hoàng Kim Sư Tử kia mà đám người của Đông Hoang đều mang sắc mặt kinh hãi, bởi vì loại sinh vật trời sinh Chí Tôn này bọn hắn lại sao cho thể địch nổi?
Hoàng Kim Sư Tử từ lúc xuất sinh đã có huyết thống hoàng kim, vừa thành niên chính là cường giả Chí Tôn cảnh, vậy ngươi nó xem ai cùng thế hệ có thể cùng nó đấu?
"Sư tôn, xem ra lần này Đông Hoang chúng ta mà muốn đặt chân ở chỗ này sợ là không quá dễ dàng rồi." Trông thấy Hoàng Kim Sư Tử xuất hiện, Hạc Vô Song cũng mang sắc mặt nghiêm túc nói.
Hắn dùng hết toàn lực mượn nhờ đạo thống trợ giúp và lão tổ truyền pháp mà khó khăn lắm mới đạt đến Giáo Chủ cảnh đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là tiến nhập Chí Tôn cảnh.
Hạc Vô Song vốn cho là lần này tới đây tranh đoạt tiên duyên thì hắn cũng được coi là cường giả một phương, thế nhưng con Hoàng Kim Sư Tử kia vừa ra trận thì nội tâm của hắn trong nháy mắt liền nhận lấy đả kích.
"Phù. . ." Thông Thiên đạo nhân cảm giác áp lực tăng gấp bội mà hít sâu một hơi, bất đắc dĩ nói: "Không có biện pháp, ai kêu người ta có tổ tiên huy hoàng làm gì, huyết thống hoàng kim vừa thành niên chính là Chí Tôn cảnh rồi. Đông Hoang vốn là đất nghèo, cho nên đế chủng và vương loại càng là ít đến thương cảm. Do vậy chúng ta cũng chỉ có thể đi một bước xem một bước mà thôi."
Hiện tại tiên cung hiện thế đã dẫn tới thiên kiêu của tất cả giới vực đều chạy Đông Hải với số lượng nhiều vô số kể, cho nẻn Thông Thiên đạo nhân cũng không biết nên nói thế nào cho phải.
Lúc này đột nhiên có người hô to: "Các ngươi mau nhìn kìa, lại có cường giả một phương Chí Tôn cảnh giáng lâm."
Đám người nghe vậy liền trở nên lộn xộn lên, chỉ gặp trên bầu trời hạ xuống một đạo bạch quang, một thân ảnh từ trong bạch quang đi ra, đó là một lão hổ toàn thân trắng như tuyết.
Bạch Hổ vừa xuất hiện, Hoàng Kim Sư Tử lập tức thu hồi ánh mắt cao ngạo của mình và ném ra địch ý về phía Bạch Hổ.
Đây là một con Bạch Hổ đến từ Huyền Vực có huyết thống Tiên Cổ, nó trời sinh có tính tàn bạo khát máu, rất ưa thích giết chóc.
Bạch Hổ cũng là trời sinh Chí Tôn cho nên thực lực của nó thâm bất khả trắc. Cho dù là Hoàng Kim Sư Tử đối đầu với Bạch Hổ thì cũng không dám nói mình có nắm chắc chiến thắng.
Bạch Hổ vừa xuất hiện, trong nháy mắt nó liền nhìn về phía Hoàng Kim Sư Tử, ánh mắt nó tràn đầy địch ý.
Sau đó Bạch Hổ nhìn về phía một phương tu sĩ Nhân tộc, nói: "Một bầy kiến hôi Nhân tộc mà cũng dám tới đây tham gia náo nhiệt à?"
Bạch Hổ bỗng nhiên bạo phát có sát tính, nó lập tức kêu gọi đám đại hổ tùy tùng sau lưng nó: "Giết!!!"
Trong chốc lát, mấy trăm con đại hổ liền trùng sát về phía tu sĩ Nhân tộc, chuẩn bị ra tay chém giết toàn bộ tu sĩ Nhân tộc.
Tại trong mắt Bạch Hổ chỉ có sinh vật cũng có huyết thống tương tự như hắn thì mới có thể cùng hắn phân cao thấp, mà nhân tộc lại không nằm trong số đó, cho nên cách làm của nó phi thường trực tiếp, đó chính là xóa bỏ.