Ly Thiên gian nan duy trì thân thể không bị ngã xuống, hắn ngây ngốc nhìn xem Diệp Thu, mở miệng nói: "Đây là kiếm quyết gì?"
Ly Thiên phảng phất như dùng hết sức lực cuối cùng để nói ra câu hỏi này, tinh huyết của hắn đã bị thiêu đốt tất cả.
Ly Thiên đang chờ đợi Diệp Thu trả lời, trong lòng hắn chỉ còn lại một cái nghi hoặc này.
Diệp Thu mỉm cười, nói ra: "Thảo Tự Kiếm Quyết. Ngươi muốn học thì ta sẽ dạy cho ngươi."
Diệp Thu vừa dứt lời thì Ly Thiên cuối cùng cũng ngã xuống Đông Hải, cuốn lên bọt nước vạn trượng.
Sau khi khí tức của Ly Thiên biến mất, thân thể hắn liền hóa thành ngàn vạn điểm sáng dần dần tiêu tán giữa hư không.
Diệp Thu ngẩng đầu nhìn lại, chỉ gặp âm lôi vẫn cuồn cuộn trên bầu trời, tựa hồ quanh quẩn một tiếng gầm thét tan nát cõi lòng, rất không cam lòng.
Tại bên trong Hỗn Độn phảng phất như có một con cự thú ngủ say đã nhiều năm chợt thức tỉnh, phát ra tiếng rống xé tai.
Cẩn thận nghe kỹ thì có thể mơ hồ nghe thấy vài câu.
"Diệp Thu, ngươi chờ đó cho ta, mối thù hôm nay ngày khác lão phu chắc chắn sẽ hoàn trả cho ngươi gấp trăm lần."
Đó là chân thân của Ly Thiên bởi vì phân thân vẫn lạc mà khiến cho hắn từ trong cơn ngủ mê tỉnh lại.
Tại thời khắc Ly Thiên thức tỉnh, hắn dường như muốn giết xuống hạ giới.
Diệp Thu có thể cảm giác được lão gia hỏa này có thực lực rất mạnh, không hổ danh là một trong những vị cự phách đỉnh tiêm tại ba ngàn châu ở thượng giới.
Chỉ tiếc là phiến thiên địa này căn bản tiếp nhận không được chân thân của Ly Thiên, cho nên hắn không cách nào chân chính xuống hạ giới, hắn muốn báo thù thì trừ phi Diệp Thu phi thăng lên thượng giới.
Nghe thấy Ly Thiên gào thét tê tâm liệt phế, trong lòng mọi người cũng minh bạch phần nhân quả này xem như đã bị kết xuống.
Liên Phong cũng không khỏi có chút bận tâm, dù sao Diệp Thu sẽ không có khả năng vĩnh viễn ở tại hạ giới, hắn luôn có một ngày sẽ phi thăng lên thượng giới, đến lúc đó nàng nên giúp hắn như thế nào?
"Ừm. . . Kế hoạch lần này của ta xem ra cần phải làm trước thời hạn." Liên Phong âm thầm hạ quyết tâm.
Cuộc chiến đấu này có thể nói là kinh tâm động phách, cho dù nó đã kết thúc mà rất nhiều người vẫn chưa thể từ trong chấn động ổn định lại.
"Trời ạ, Diệp Thần chính là Diệp Thần, hắn càng ngày càng cường đại a."
"Phía trước hắn mới vừa trảm qua Tỳ Hưu Thủy Tổ, hôm nay hắn lại trảm tiếp Bạch Hổ Thủy Tổ. Bà mẹ nó, vậy kế tiếp hắn sẽ trảm ai nữa đây?"
"Bá khí của Diệp Thu để cho ta rất có động lực trảm tiên a."
Theo chiến đấu kết thúc, Diệp Thu đã triệt để dương danh tứ hải bát hoang. Vì trận chiến này không chỉ có ảnh hưởng tại bát hoang, mà ngay cả thượng giới cũng dần dần chú ý tới cái tên Diệp Thu.
Chủ yếu là do chiến tích của Diệp Thu quá mức huy hoàng, từ Tiên cổ đến nay số người có thể làm được chiến tích khủng bố như hắn căn bản không có mấy vị.
Thông qua trận chiến này Diệp Thu cũng đã thành công để cho Bổ Thiên các tại thượng giới bắt đầu trọng điểm chú ý đến hắn. Bọn hắn đã bắt đầu mưu đồ làm thế nào an bài cho hắn kế hoạch thuận lợi phi thăng.
Tất cả mọi người đều biết rõ Diệp Thu hôm nay chém chết Ly Thiên thì Ly Thiên nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ trả thù Diệp Thu.
Ngày sau Diệp Thu trên con đường phi thăng tuyệt đối sẽ bị lão gia hỏa này ngăn cản. Cho nên Bổ Thiên các nhất định phải nghĩ ra một kế sách hoàn mỹ để thành công giúp Diệp Thu vượt qua con đường phi thăng, sau đó nhận được bí tàng của Bổ Thiên các. Bởi vì chỉ có như vậy thì mới có khả năng bảo hộ Diệp Thu tốt hơn.
Hiện tại cách cục ở Thượng Giới đã bị rung chuyển, nhiều thế lực rắc rối phức tạp. Nếu lúc này Bổ Thiên các có thể sinh ra một vị hậu bối trẻ tuổi khủng bố như Diệp Thu, thế thì đối với các thế lực khác mà nói Bổ Thiên các chính là một cái đại uy hiếp. Do vậy bọn hắn thân là trưởng bối của đạo thống thì bọn hắn nhất định phải làm chút gì đó.
Diệp Thu có khả năng không biết rõ hắn còn chưa bắt đầu phi thăng thì đã có nhiều người tại thượng giới chờ đợi hắn như vậy.
Nếu như Diệp Thu biết rõ thì có khả năng hắn sẽ không phi thăng để cho bọn hắn gấp gáp muốn chết.
"Ừm. . ."
Trận chiến kết thúc, Diệp Thu mười phần hài lòng mà duỗi ra lưng mỏi, phảng phất như trận chiến đấu vừa rồi còn không có để cho hắn tận hứng, hắn còn chưa có hoạt động gân cốt mà đã chiến thắng rồi.
Một màn này rơi vào trong mắt Tiêu Viêm, khiến cho hắn như bị trọng kích một cái, mười phần khiêu khích.
"Hừ. . ." Tiêu Viêm phất ống tay áo một cái, hừ lạnh nói ra: "Ngươi đắc ý cái gì? Chẳng qua là vừa rồi thiên đạo áp chế Ly Thiên giúp ngươi may mắn đắc thắng mà thôi, có cái gì tốt để đắc ý chứ."
"Chờ sau này ngươi đến ba ngàn châu tại thượng giới thì ngươi sẽ chân chính nhìn thấy những vị hậu đại đế huyết. Khi đó ngươi sẽ minh bạch thế nào là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân."
Nghe Tiêu Viêm lầm bầm lầu bầu mà Phong Thiên Du chỉ biết lắc đầu, cũng là vô cùng bất đắc dĩ.
Hắn mười phần rõ ràng vị Tiêu sư huynh này của hắn trời sinh cao ngạo, vậy hiển nhiên Tiêu Viêm sẽ cùng Diệp Thu chơi nhau, mà chuyện này không có khả năng dễ dàng kết thúc cứ như vậy.
Trong hai người bọn hắn nhất định sẽ có một người tiếp nhận một lần thất bại, khả năng sẽ lắng lại mâu thuẫn giữa bọn hắn.
Ai ai cũng chỉ có thể cầu nguyện đến thời điểm đó không nên xuất hiện cục diện ngươi chết ta sống thì mới tốt.