Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 727 - Chương 727 - Tiên Thú Xuống Nhân Gian, Tử Điện Thôn Vân Thú

Chương 727 - Tiên Thú Xuống Nhân Gian, Tử Điện Thôn Vân Thú
Chương 727 - Tiên Thú Xuống Nhân Gian, Tử Điện Thôn Vân Thú

Diệp Thu mới vừa tới chỗ mây mù thì liền cảm nhận được một cỗ lực lượng kinh người, lôi điện lóe ra vô cùng có tính hủy diệt.

Thiên nhãn vừa mở, Diệp Thu tại bên trong Hỗn Độn lục lọi một phen, sau đó hắn đột nhiên nở nụ cười.

"Ta tìm thấy ngươi rồi!"

Vừa dứt lời, chỉ gặp Diệp Thu đột nhiên đẩy ra hai tay, trong chốc lát thủ pháp biến hóa, thôi diễn pháp tắc.

Ngay sau đó toàn bộ hỗn độn hư không khuấy động một trận, dưới sự thôi thúc của Càn Khôn Vô Cực Thủ, mây vụ dần dần tản đi, lộ ra chân diện mục thật sự.

"Tử Điện Thôn Vân Thú!"

Sau khi mọi người thấy rõ bộ dáng của con quái vật khổng lồ kia, tất cả mọi người đều kinh ngạc, âm thầm hít một hơi khí lạnh.

"A. . . Tiên thú! Cái này... cái này... cái này. . ."

Đợi đến lúc Tử Điện Thôn Vân Thú bại lộ khí tức, tất cả mọi người trong nháy mắt liền mặt trắng bệch cắt không còn giọt máu.

Tử Điện Thôn Vân thú chính là Tiên thú trong truyền thuyết, nó là tồn tại có thể sánh vai với Chân Tiên.

"Không có khả năng, nhân gian làm sao có thể xuất hiện thần thú bực này?"

Tất cả mọi người đều hoảng hồn, không thể tin được một màn bọn hắn đang nhìn thấy.

Nhân gian tồn tại thiên đạo áp chế, vô luận là cường giả mạnh cỡ nào, chỉ cần đi xuống nhân gián thì nhất định sẽ bị rơi cảnh. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Diệp Thu có thể liên tục trảm tiên.

Nhưng hôm nay con Tử Điện Thôn Vân Thú này vậy mà không nhận bất luận áp chế gì, nó đích xác là một vị tiên.

Tuy rằng Tử Điện Thôn Vân Thú còn chưa chân chính đạt tới Chân Tiên cảnh, nhưng nó cũng đã là Thiên Nhân cảnh đỉnh phong, thực lực của nó căn bản không phải đám Đại Đế cảnh kia có thể sánh vai.

Tại thời khắc Tử Điện Thôn Vân Thú hiện thân, đám người đã hoàn toàn tỉnh ngộ, khó trách tại sao gốc trường sinh dược Hoàng Trung Lý kia lại có thể chiếm cứ ở chỗ này lâu như vậy mà không có bị người khác lấy mất, thì ra là do có Tử Điện Thôn Vân Thú đang thủ hộ.

"Xong con bê. Xem ra gốc trường sinh dược kia chú định là không có duyên với chúng ta."

Trước thực lực tuyệt đối, dù cho là kẻ tham lam đến đâu thì cũng không dám liều lĩnh tiến vào một bước.

Tử Điện Thôn Vân Thú mang tới cho bọn hắn cảm giác áp bách cực kỳ mãnh liệt, ngay cả Diệp Thu cũng cảm thấy bị áp chế.

Diệp Thu ổn định một hồi thì cuối cùng mới thích ứng được loại áp chế này.

"Phù. . . Tiên thú sao? Thật không nghĩ tới phía dưới cái tiên cung này lại còn ẩn giấu tồn tại khủng bố như thế." Diệp Thu âm thầm hít sâu một hơi, đã làm tốt chuẩn bị chiến đấu.

"Grào."

Ngay sau khi cấm chế bị lộ ra, Tử Điện Thôn Vân Thú lập tức gầm lên giận dữ, lực lượng khổng lồ trong nháy mắt liền gạt ra, vừa đối mặt nó thì Diệp Thu trực tiếp bay ngược trở về.

Liên Phong phi thân lên, thuận lợi đón lấy hắn, ánh mắt nàng tràn ngập ân cần lo lắng hỏi: "Thu, ngươi không sao chứ?"

Cho dù ai thì cũng không nghĩ ra thủ hộ giả của gốc trường sinh dược kia lại là một con Thượng Cổ Thần thú có tu vi Thiên Nhân cảnh, Tử Điện Thôn Vân Thú.

Lần đầu đối mặt Diệp Thu liền bị thiệt lớn, đám Đại Đế cảnh kia cũng là có chút điểm cười trên nỗi đau của người khác.

"Ha ha ha, tiểu tử này đúng là gan to bằng trời, đáng đời hắn a." Một tên Đại Đế cảnh cường tráng khinh thường cười nói, những người còn lại cũng phụ họa theo.

Ở chỗ này bọn hắn chỉ có thể là đối thủ,l của nhau, cho nên liền không có gì tốt mà khách khí. Diệp Thu cùng Tử Điện Thôn Vân thú đánh nhau chết sống ngược lại có thể để cho bọn hắn ngư ông đắc lợi.

Sau khi nặng nề thở hổn hển một hơi, Diệp Thu cuối cùng cũng bình ổn lại, trên mặt hắn dần dần lộ ra nụ cười điên cuồng.

"Ái chà, đã lâu rồi ta mới có lại cảm giác đau đớn này."

Lúc này Diệp Thu phảng phất như đang hưởng thụ, hắn rất nhanh liền từ bên trong cảm giác nhói đau kia ổn định lại.

Diệp Thu cảm thụ được trên cánh tay tê dại của mình có một tia lôi điện lăn tăn khắp làn da, hắn mỉm cười giấu giếm tâm cơ.

"Tử Điện Thôn Vân Thú sao là Thần thú dạng Lôi Pháp Không Gian, huyết thống vô cùng thuần khiết, phù văn bảo thuật của nó vừa vặn cùng lôi pháp của ta có hiệu quả như nhau."

"Loại phù văn bảo thuật lôi điện siêu cuồng bạo này nào chỉ có lực sát thương to lớn, mà rõ ràng nó chính là một quả pin dự phòng."

Diệp Thu cười lên một cách rất làm càn. Người khác có khả năng không quá rõ ràng, chỉ cho rằng con Tử Điện Thôn Vân Thú này đã dùng lôi pháp cường đại chấn thương Diệp Thu.

Nhưng bọn hắn lại không biết được vừa rồi khi Tử Điện Thôn Vân Thú công kích Diệp Thu, nó không chỉ có không có thương tổn đến Diệp Thu, mà ngược lại còn đền bù lôi pháp thiếu hụt trong cơ thể hắn.

Đừng nói là bọn hắn nghĩ không ra, ngay cả chính Diệp Thu cũng không nghĩ ra. Cho nên hắn hiện tại cực kỳ hưng phấn, phảng phất như hắn lập tức đột phá Thiên Nhân cảnh vậy.

Trước đây khi Diệp Thu chứng đạo thành Đế, hắn đã trải qua khảo nghiệm thiên kiếp, mạnh mẽ mở ra ba đạo, có thể nói là kinh thiên động địa.

Lúc đó Cửu Thiên Thần Phạt cũng bị Diệp Thu thôi diễn đến cảnh giới chí cao vô thượng, chỉ tiếc là nó vẫn còn tồn tại thiếu hụt.

Diệp Thu luôn một mực không có cách nào bổ sung cho Cửu Thiên Thần Phạt, bởi vì mấy lần cơ hội sửa chữa phục hồi lúc trước hắn đã dùng để sửa chữa phục hồi những bí pháp khác.

Bây giờ khi trông thấy con Tử Điện Thôn Vân Thú này Diệp Thu vô cùng hưng phấn. Bởi vì đối với hắn đây không phải là hung thú, mà nó rõ ràng là đại bảo bối của hắn, là pin dự phòng cho Cửu Thiên Thần Phạt của hắn.

"Khặc khặc khặc. . ."

Diệp Thu dần dần bị sự hưng phấn xâm chiếm mà lộ ra nụ cười quỷ dị.

Bình Luận (0)
Comment