Giao Long cảm thấy kinh sợ, cũng dần dần sinh lòng thoái ý.
Nhưng bốn phương thiên địa có nhiều cường giả đang nhìn nó như vậy thì nó phải ráng chống đỡ.
Dù sao trên thân Giao Long gánh vác tôn nghiêm của Long tộc, cho nên nó không thể uất ức chịu thua được.
Thế là Giao Long cứng rắn nói ra: "Hừ. . . Ngươi cũng chỉ như thế thôi sao? Ngươi còn có chiêu số gì thì lấy ra đi."
Nói xong câu đó chính Giao Long cũng hoảng hốt. Nó có ý định quất chính mình một bạt tai.
Tại thời điểm này ta không tranh thủ thời gian chuồn đi mà còn mạnh miệng thì không phải là muốn chết sao?
Thế nhưng đám người vây xem quá nhiều nên Giao Long không dám lui, mà nó cũng không thể lui, khí thế không thể thua được.
Nghe Giao Long mồm miệng cứng rắn như thế, Diệp Thu trầm mặc một hồi.
Giao Long thấy vậy lập tức trong lòng vui mừng.
"Không phải gia hỏa nhân tộc này sợ ta rồi chứ? Chả lẽ hắn đã bị uy vũ bá khí của bản long chấn nhiếp rồi?"
Càng nghĩ càng kích động, Giao Long liền coi là nó lại mạnh, biểu lộ dần dần tự tin.
Đột nhiên Diệp Thu mỉm cười, nói: "Nếu ngươi đã muốn kiến thức một chút bản sự chân chính của ta thì hôm nay ta liền chơi đùa với ngươi thật tốt."
Nghe vậy Giao Long lập tức lộp bộp trong lòng một phen.
Toang ta rồi! Ta trang bức quá lố a!
Không có khả năng, gia hỏa nhân tộc này đánh lâu như vậy mà chẳng lẽ còn không có sử dụng tuyệt chiêu chân chính ư?
Giao Long không thể tin được nó đã thi triển toàn bộ sức mạnh, còn Diệp Thu vậy mà không có nghiêm túc ra tay.
Đại ca à, không có khoa trương như vậy chứ?
Giao Long giống như trở nên ỉu xìu, nội tâm nó cười khổ một trận, cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.
Lúc này Diệp Thu đăng thiên bay lên, hai tay hắn hội tụ trước ngực, trong chốc lát một cỗ thiên địa chính khí bỗng nhiên bạo phát ra.
"Đây là cái gì?!!"
Tất cả mọi người ở đây đều chấn kinh. Chỉ thấy trên cửu thiên, phía sau Diệp Thu dần dần hiện lên một đạo hư ảnh.
Đó là hư ảnh của Diệp Thu do pháp tắc tạo thành, tựa như Thần Linh giáng thế, lấy ánh mắt bễ nghễ quan sát xuống mảnh thiên địa này.
Khi pháp tắc lưu động, lại xuất hiện thêm mười một đạo hư ảnh Diệp Thu, mỗi một cái đều có khí tức vô cùng kinh khủng.
Lúc này toàn trường đều bị chấn nhiếp.
"Chùy này. . . Không có khả năng. Vì sao nhân gian lại có pháp tắc cường đại như thế?"
Ai cũng không dám tin tưởng một màn trước mắt, bọn họ đã triệt để bị kinh sợ.
Phía trên Thiên Uyên, từng đạo hư ảnh Diệp Thu phát ra hào quang rực rỡ, đám người tim đập rộn lên, có cảm giác tử vong nhìn thẳng.
"Đây là vô thượng tiên thuật sao?"
"Không phải, nó còn trên cả tiên thuật. Trời ạ, gia hỏa này vậy mà nắm giữ thần thông đáng sợ như vậy."
"Đây rốt cuộc là chiêu số gì?"
Tất cả mọi người đều đã kinh hồn táng đảm, hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Tại phía dưới cỗ áp bách kinh thiên này, đừng nói là những người có tu vi nhỏ yếu, mà cho dù là đám Đại Đế cảnh hay Giao Long Thiên Nhân cảnh cũng lộ ra vô tận sợ hãi.
Có người tinh ý phát hiện tựa hồ mỗi một hư ảnh Diệp Thu hội tụ thành công thì khí tràng áp bách của hắn liền sẽ cường đại thêm một phần.
Hết thảy mười hai đạo hư ảnh Diệp Thu tầng tầng điệp gia, lực lượng của hắn đã đạt đến một cái cực hạn.
"Cái đậu xanh rau má!" Chỉ nghe phía dưới truyền đến một tiếng kêu thảm của Giao Long, nó đã đứng ngồi không yên.
Cái này còn đánh con mẹ gì nữa a? Đây không phải là ức hiếp người quá đáng sao?
Không đúng, là ức hiếp long quá đáng a!
Lúc này, nguyên bản Giao Long còn có chiến đấu chi tâm mà bây giờ nó đã lập tức đem dục vọng chiến đấu bóp chết trong lòng.
Chạy ngay đi, trước khi mọi chuyện tồi tệ hơn!
Lúc này mà ta còn không chạy thì chính là một thằng ngu!
Chỉ nghe một tiếng long ngâm vang lên, Giao Long cố sức xé ra một cái lỗ hổng không gian, muốn xông ra kết giới trở lại bên trong vực sâu dưới đáy biển.
Ngay lúc Giao Long vừa xuất động thì Diệp Thu đột nhiên mở hai mắt ra, mười hai đạo hư ảnh Diệp Thu tựa như Thần linh chân thân cũng đồng thời mở ra hai mắt.
Giờ khắc này thiên địa giống như cũng bị pháp tắc của Diệp Thu bao phủ, hắn chính là Chúa Tể của phiến thiên địa này.
Phàm là ánh mắt Diệp Thu nhìn đến chỗ nào thì liền bị khí tràng kinh khủng của hắn áp bách.
Đó là một loại lực lượng siêu việt cực hạn nhân gian, để cho người ta có cảm giác thiên địa sắp sụp đổ.
Diệp Thu nhìn xem Giao Long phía dưới đang điên cuồng chạy trốn, liều mạng muốn xé ra một cái lỗ hổng không gian.
Diệp Thu cười lạnh nói ra: "Ha ha ha, đừng giãy dụa nữa, tại phía dưới Thần Mục của ta quan sát thì trong phiến thiên địa này ngươi không có chỗ lẩn trốn đâu."
"Dù ngươi có chạy trốn tới chân trời góc biển thì cũng trốn không thoát lòng bàn tay của ta."