Trên người cô khoác ánh trăng mà tới, sáng ngời giống như ánh trăng sáng tỏ.
Từ đầu đến cuối giống một vũng nước cạn trong suốt, vẻ đẹp trong veo rơi vào trong tim.
Vào lúc cô không tập trung, anh chủ động đi đến bên cô.
Trong tay ôm một bó hoa lớn hấp dẫn tầm mắt của cô.
Lương Âm Dạ chỉ đang suy nghĩ về khác thường mà hôm nay cô cảm giác được, quả nhiên là thật.
Anh không thể không dính lấy cô.
Chẳng trách cô lại không quen.
Anh mặc trang phục trang trọng, không qua loa một chút nào, mặc áo sơ mi trắng tinh, áo vest màu đen, cô mặc một chiếc váy dài màu trắng, bọn họ giống như đang ở đây đóng vai nam nữ chính trong phim thần tượng.
Cùng lúc đó, trên mạng còn đang bàn luận sôi nổi về video kia.
Văn Yến “lơ đãng” tiết lộ anh từng sống nhờ ở trong nhà cô mấy năm, quen biết nhau rất nhiều năm rồi, cùng với việc tên ở nhà của cô cũng là anh đặt.
Lơ đãng dấy lên một cơn bão táp lớn. Mỗi một câu nói trông có vẻ là lời nói hờ hững, nhưng đều dẫn đến tất cả hot điểm. Nằm ở mức độ là thả bất cứ một câu nào ra thì đều có thể chiếm tiêu đề báo.
Gần như là ngay lập tức, cư dân mạng có khứu giác nhạy bén lập tức tìm kiếm một tập nào đó trong chương trình giải trí…
Mấy khách mời nói về tên ở nhà!
Nhưng lúc mọi người nói về tên ở nhà, Lương Âm Dạ phủ nhận.
Lúc ấy, mọi người cho rằng đây chỉ là một chuyện nhỏ tầm thường, không để ý quá nhiều, giờ đây một lần nữa xem lại đoạn này… Dừng lại, phóng to lên nào!
Quả nhiên lúc đó đạo diễn Văn có phản ứng, ánh mắt thâm thúy, vẻ mặt lạnh nhạt, mặc dù vốn lạnh lùng, nhưng một khắc kia hình như càng lạnh hơn nữa. Không nói gì cả, nhưng khóe miệng có độ cong khó thấy… Có giống như là đang âm thầm nghi ngờ không?
Mà tinh mắt hơn một chút nữa, so sánh cảnh trước đó và cảnh sau đó, lúc ấy, dường như tầm mắt của Lương Âm Dạ cũng có lướt qua chỗ anh… Có giống như là đang chột dạ vì nói dối trước mặt người biết chuyện không?
Lúc ấy không để tâm, giờ đây kết hợp với đủ loại chuyện sau này xảy ra, một lần nữa liên kết với nhau, chỉ cảm thấy mọi chuyện như thể đều là không trong sạch.
Song, câu trả lời bày ra ở trước mắt, khác thường cũng rõ ràng như vậy, đáng tiếc lúc ấy tất cả mọi người đều không có cảm giác một chút nào cả! Hiện tại bắt được câu trả lời rồi ngẫm lại, mới hối hận than thở một câu là tại sao vấn đề rõ ràng như vậy, nhưng lúc ấy mình không phát hiện chứ!
Cô có tên ở nhà, thậm chí tên ở nhà của cô còn là anh đặt nữa!
Mà chỉ sợ nguyên nhân cô phủ nhận bởi vì là do anh đặt!
Đây rốt cuộc là hiện trường triền miên giữa tình nhân nhỏ gì đây, a a a!!!
Là một đôi tình nhân nhỏ làm mình làm mẩy với nhau!!!
Sao mà chương trình giải trí đã quay lâu như vậy rồi mà còn có thể có kẹo để gặm vậy!
Trừ cặp này, còn ai nhà có thể sản xuất ra nhiều kẹo như vậy đâu!
“Tứ Tứ” là “tứ” trong chữ “tuỳ tiện”!
… Là bí mật kín đáo mà ngay cả người hâm mộ thâm niên của Lương Âm Dạ cũng không biết.
Chỉ có thể nói là cặp tình nhân nhỏ này thật sự giấu rất sâu thôi!
Trước kia, lúc vừa xem chương trình giải trí, chỉ cảm thấy ánh mắt anh nhìn cô không hề trong sạch một chút nào.
Sau này, thời gian trôi qua, mới phát hiện khi đó bọn họ quả thật là không trong sạch.
Vô số người vọt vào phía dưới Weibo của Lương Âm Dạ, bọn họ muốn nghe xem phiên bản do cô giải thích! Núi băng này kiệm lời, miêu tả của anh nhất định là còn chưa đầy đủ!
Weibo của Văn Yến cũng không tốt hơn là bao, mọi người đều đang ồn ào la hét muốn đọc bốn bức thư tình kia.
Trong chương trình tổng cộng có ba lần trao đổi thư tay, mà thật ra thì người xem đều có thể phát hiện vào mỗi một lần trao đổi thư tay, sẽ có một lá thư niêm phong có thể không nộp là anh không nộp, nếu có thể cất giữ thì đều đã giấu kỹ rất sớm rồi, không hề cho người ta cơ hội rình coi.
Còn về lá thư thứ tư… Bọn họ khó có thể tưởng tượng sẽ là bất ngờ gì.
Chắc là thư tình riêng tư giữa tình nhân nhỏ chứ gì?
Nhưng phía trên Weibo náo nhiệt như vậy, hai người này giống như biến mất, vẫn không ra mặt trả lời.
Mọi người không chú ý nhiệt độ của một cụm từ tin tức đang lặng lẽ đi lên cao.
… Bên ngoài nhà hàng nào đó tại thành phố Thân, video tầng tầng lớp lớp cánh hoa hồng nở rộ bị người ta quay lại rồi bị tung lên mạng, lượt xem không thấp, khu bình luận đều đang hỏi là thái tử nhà nào đang cầu hôn.
Lúc này, còn chưa ai liên kết hai chuyện này với nhau.
Cho đến khi một video hiện trường của nhà hàng kia được chiếu trên màn hình lớn ở bên ngoài.
Là anh quỳ một chân, lấy một chiếc nhẫn trong hộp gấm ra đưa tới trước mặt cô.
Anh đã xem qua đoạn phỏng vấn kia, hôm nay sẽ thả ra cũng là sắp xếp của anh.
Mà bây giờ anh không cần nghĩ thì cũng biết bọn họ nhất định đều rất muốn đọc lá thư thứ tư.
Anh nói với cô là anh muốn công bố nó vào ngày hôn lễ diễn ra, sau đó nói: “Có thể cho anh một cơ hội công khai bốn lá thư kia không?”
Ánh mắt lưu luyến của anh chứa đầy mảnh vụn thâm tình, dịu dàng như ánh trăng.
“Có một câu nói, anh đã nói với em, không biết em còn nhớ hay không.” Văn Yến nhìn chằm chằm cô rồi hé môi: “Anh đã chìm đắm trong đêm xuân này năm năm, thà rằng chìm đắm trong đó cả đời.”
Lúc thời gian từ từ trôi qua, hôm nay đã sớm không phải chỉ là năm năm trước, nhưng thứ mà anh theo đuổi cả đời không hề thay đổi.
Anh gửi lời mời cả đời với cô.
Lúc đầu, người qua đường dừng chân vì biển đèn hoa hồng này nhìn thấy màn hình lớn sáng lên thì còn ngơ ngác, rất lâu mới phấn khởi đỏ mặt đột nhiên kích động, cảm xúc dâng cao, suýt nhảy lên cao ba mét ngay tại chỗ, đầu ngón tay run rẩy chỉ vào màn hình: “Là là là Văn Yến! Là Lương Âm Dạ! Văn Yến cầu hôn kìa!!!”
Một tiếng này giống như một hòn đá bị ném vào mặt hồ yên tĩnh, những người khác lần lượt kịp phản ứng từ trong nỗi khiếp sợ to lớn này.
Miệng truyền miệng, một khắc sau, tin tức “Văn Yến cầu hôn Lương Âm Dạ” đã bị đưa lên mạng ngay lập tức.
Vào thời khắc này, hai tin tức đột nhiên liên kết với nhau.
Một đám cư dân mạng kinh sợ té ngửa.
Bọn họ thậm chí còn đang lưu luyến chờ ở dưới Weibo của hai vị nhân vật chính, đợi bọn họ đáp lại… Ai ngờ được hiện tại bọn họ đâu thể nào đáp lại được! Người ta bận cầu hôn và bị cầu hôn kia kìa!
Tin tức thứ nhất kinh động ngàn tầng sóng.
Mọi người vội vàng chạy đến hiện trường xem, mà trong lúc bọn họ vội vàng đến đây, đã có người tiến hành phát sóng trực tiếp tại hiện trường, tốc độ phản ứng của người đi đường nhanh kinh người.
Cũng có người chậm chạp bừng tỉnh… Bọn họ nói rồi mà, cuộc phỏng vấn này bị giấu lâu như vậy rồi, vì sao hôm nay lại đột nhiên thả ra? Đột nhiên đến mức khiến cho người ta cảm thấy khác thường. Cho tới thời khắc này, bọn họ mới bừng tỉnh hiểu ra, thì ra đều là vì buổi cầu hôn này, vì để tạo nhiệt độ trước, vì để thêm lửa. Tối nay, toàn bộ nhiệt độ đã được định sẵn là bị cặp đôi này thu hoạch hết.
Nhà hàng nằm ở ven bờ sông.
Giờ phút này, bầu trời ven bờ đã có lửa khói bay lên.
Một đóa nối tiếp một đóa pháo hoa rực rỡ nở rộ.
Cùng hiện trường cầu hôn trên màn ảnh lớn, cùng vô số ngọn đèn hoa hồng, hình ảnh khiến cho người ta rung động mất đi ngôn ngữ.
Anh thành tâm mời cô đi vào đời người của anh, cả đời làm nữ chính của anh.
Anh thành tâm mời bọn họ làm chứng cho thời khắc quan trọng nhất của anh và cô.
Người hâm mộ CP Dạ Yến từng cuồng nhiệt hoan nghênh, từng điên cuồng quá độ, nhưng anh chưa từng có bất cứ kháng cự và không thích, từ đầu đến cuối, bọn họ chiếm một chỗ riêng ở trong lòng anh.
Đối với anh và cô mà nói, bọn họ vẫn luôn rất quan trọng.
Cho nên, vào thời khắc quan trọng nhất trong cuộc đời, anh cũng không keo kiệt bị bọn họ nhìn thấy.
Trên màn hình lớn, người phụ nữ mặc váy dài trắng tinh ôm một bó hoa hồng to, màu đỏ và trắng nóng bỏng đan vào nhau, nhưng khó mà giành mất ba phần màu sắc còn lại.
Anh như nhào nặn trái tim của cô ba lần, khiến nó không thể yếu ớt hơn nữa. Một lời âu yếm nối tiếp một lời âu yếm, là chính miệng người đàn ông – người mà cô đã từng cho rằng là sẽ không nói những lời tình cảm mập mờ này nhất, đã nói với cô.
Cư dân mạng chỉ hận bản thân không ở tại hiện trường, nhất là Dạ Yến, bọn họ kích động, hận không thể lập tức xuất hiện tại đó, rồi lại dấy lên tiếng sóng ở tại hiện trường.
Vì nguyên nhân điều kiện, tất cả mọi người đành ở trên mạng ủng hộ CP, bọn họ điên cuồng bình luận ở bình luận trực tiếp phòng phát sóng trực tiếp:
“Gả cho anh ấy đi! Gả cho anh ấy đi!”
“Cho anh ấy cơ hội đi! Công khai đi!”
“Cái gì cái gì, đêm xuân cái gì, a a a, nói nghe xem nào!”
“Thà rằng cả đời hả, tôi khuyên anh đừng biết cách nói chuyện quá!!”
Người qua đường vây xem tại hiện trường cũng càng lúc càng nhiều, dần dần tụ thành biển người.
Cho dù rất nhiều người không hề theo đuổi thần tượng, cũng không phải người hâm mộ CP bọn họ, cũng không khỏi hùa theo vào thời khắc này: “Gả cho anh ấy đi!!”
Người hét lên càng lúc càng nhiều, âm thanh của đợt sóng sau cao hơn âm thanh của đợt sóng trước, cũng dần dần truyền vào trong nhà hàng.
Lương Xán trên đường đi về nhà từ công ty có đi ngang chỗ này, đã sớm dặn dò tài xế dừng xe. Cô ta xuống xe, chen vào trong đám người, im lặng nhìn cảnh tượng trên màn ảnh, cánh môi nhẹ nhàng mím. Tất cả âm thanh hùa theo đều ở bên tai, chỗ của cô ta yên tĩnh trông có vẻ giống như một thế giới nằm ngoài.
Độ nổi tiếng của Lương Âm Dạ bày ra ở chỗ này, quy mô của đám người càng lúc càng lớn, người hâm mộ của cô cũng càng lúc càng nhiều, càng có nhiều người hùa theo hơn, tất cả bọn họ đều ở bên tai cô ta hưng phấn thảo luận chuyện tình này, thảo luận thần tượng của bọn họ.
“Cô ấy là người tôi muốn trở thành nhất!”
Một cô gái kìm nén kích động nói.
Ánh mắt nóng bỏng của cô ấy nhìn Lương Âm Dạ trong màn ảnh, mang theo sùng bái rất sâu và sự cảm khái chân thành.
Lương Xán ngẩn ngơ trong chốc lát.
Lúc cô ta nâng tầm mắt lên một lần nữa, người trong màn ảnh đã có động tĩnh.
… Nghe bên ngoài truyền tới động tĩnh, Lương Âm Dạ ngẩn ra và ngạc nhiên, còn không rõ tình huống lắm. Nhưng sao cô biết được chứ, anh đang ở trước mắt, đang chờ cô đáp lại.
Ở trong tiếng của vô số người làm chứng và nhiệt liệt hùa theo, cô cười rạng rỡ, một tay ôm bó hoa to, đưa một tay còn lại ra, cô cũng nhẹ nhàng gật đầu.
Chiếc nhẫn kia bị đẩy vào ngón áp út của cô, tiếng của đám người nhốn nháo bên ngoài cũng tăng cao.
Biển người tấp nập đến mức kiến cũng không chui lọt vào được.
Hai nhân vật chính hiển nhiên đã không cách nào thuận lợi rời khỏi hiện trường.
Chẳng qua là nếu anh đã sắp xếp như vậy, như vậy thì tất nhiên cũng sớm dự đoán được tình huống này, rất nhanh có nhân viên liên quan xuất hiện duy trì trật tự, lại ngay trong ánh mắt bất ngờ của mọi người… bọn họ tặng cho mỗi một người một cành hồng.
Nhân viên công tác cười tủm tỉm giải thích: “Đều là hoa hồng tại hiện trường cầu hôn vừa rồi, cùng mọi người cùng nhau làm chứng cho hạnh phúc của bọn họ. Mọi người dính một chút không khí vui mừng nhé.”
… Cho dù là người qua đường tại hiện trường thì cũng phải suýt chuyển sang người hâm mộ.
Lời giải thích này, hành động này, quả thực là lãng mạn vô bờ bến.
Trước kia, cũng không người nào biết đạo diễn Văn lại là một người lãng mạn như vậy.
Mà về sự việc tối nay, anh tự tay diễn dịch lãng mạn, tự tay tổ chức bữa tiệc lãng mạn hoành tráng.
Mỗi người đều bị dẫn vào trong đó, mỗi người đều là người tham dự.
Người không ở trong thành phố Thân mắt thấy toàn bộ hiện trường, bọn họ đã sắp hâm mộ điên mất rồi, mà trong mấy phòng phát sóng trực tiếp tối nay, thứ xuất hiện trong bình luận trực tiếp với tần số nhiều nhất là tiếng thét chói tai.
Đám người ở dưới quá nhiều, cộng thêm nhiệt độ bây giờ của hai người, lo lắng tình huống hiện trường mất khống chế, bọn họ rốt cuộc vẫn không xuất hiện ở trước mặt mọi người, chỉ lặng lẽ rời đi.
Lúc về đến nhà, bọn họ trước sau online Weibo, cả đêm phản hồi lại cư dân mạng.
Lương Âm Dạ càng là online lướt xem bình luận của người hâm mộ trong khu bình luận, tương tác ngay tại hiện trường.
Năm đó, bữa tiệc hoành tráng lặng lẽ nổi dậy, dần dần cháy lên với khí thế lan ra khắp đồng cỏ, không biết đã làm bao nhiêu người trong giới giải trí khiếp sợ.
Sau này, thoả thích trong tiếng sênh tiêu đủ rồi, thịnh yến này làm tất cả người tham gia say sưa thoả thích.
Chuyện mà bọn họ có thể tưởng tượng ra, không cách nào tưởng tượng ra, nhân vật chính trong Dạ Yến đã diễn dịch và dệt ra hết rồi.
Có thể nói là một cảnh trong mơ có quy mô lớn nhất trên thế gian.
Còn về việc thúc giục bốn lá thư kia…
Văn Yến V: [Đừng vội, sẽ tung ra vào ngày hôn lễ diễn ra.]
--------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Thằng nhóc này, cậu đừng lãng mạn quá, a a a