Đế Bá

Chương 170

Đột nhiên xuất hiện câu nói này, rất nhiều tu sĩ ở đây đưa mắt nhìn nhau, vào lúc mấu chốt nói ra lời này, đây chẳng phải là gây khó dễ cho Thánh Thiên Đạo?

Mọi người nhìn qua, không biết lúc nào trên hư không xuất hiện một chiếc xe ngựa, xe ngựa nhìn qua không nổi bật, bất luận là đi tới nơi nào, ở đâu cũng không khiến người ta chú ý, đánh xe cũng là lão đầu đội mũ mềm.

Nhưng mà rất nhiều người nhìn thấy nhãn hiệu của xe ngựa, cũng đồng thời động dung, có tu sĩ nói ra: 

- Bảo Trụ Thánh tông!

Bảo Trụ Thánh Tông, nghe được tên môn phái này không ít người động dung. Trong tên của môn phái này có một chữ "trụ", chính là thân hình, cũng có ý nói thể chất!

Bảo Trụ Thánh Tông tại trung tâm vực thậm chí là trong Chỉnh Nhân Hoàng Giới cũng có uy danh hiển hách, tuy Bảo Trụ Thánh Tông không có tiên đế, nhưng mà bọn có thể nói bọn họ tại trung tâm vực, Chỉnh Nhân Hoàng Giới có nhiều người mang thể chất nhất, đã từng có đồn đãi nói, Bảo Trụ Thánh Tông có được đại lượng thể thuật, có thể nói là đệ nhất trung tâm vực, thậm chí có đồn đãi nói Bảo Trụ Thánh Tông có được tiên thể thuật.

Tại trung tâm vực đã từng có đồn đãi, Bảo Trụ Thánh Tông đã từng có mấy đại hiền thiếu chút nữa thành tựu tiên thể đại thành, cho nên rất nhiều người đều phỏng đoán Bảo Trụ Thánh Tông có được tiên thể thuật.

Nhìn thấy xe ngựa, Thánh Thiên Đạo cũng không tức giận, hắn tiêu sái cười cười, nói ra: 

- Bảo Kiều, ngươi lần này tới Ma Bối Lĩnh, chính là trợ giúp phu quân một tay, hay là buồn nôn ta đấy?

Thánh Thiên Đạo vừa nói ra lời này làm không ít người động dung, rất nhiều người đoán ra thân phận của người trong xe, có người động dung nói: 

- Là công chúa Ngọc Tẫn cương quốc!

- Nghe nói quốc chủ Ngọc Tẫn cương quốc và Thánh Thiên Đạo có ước định, Ngọc Tẫn cương quốc vài năm trước cầu hôn với Thánh Thiên giáo, mang công chúa gả cho Thánh Thiên Đạo.

Có tu sĩ thấp giọng nói.

- Thánh Thiên Đạo có một không hai đường thời, tuấn tú tài giỏi vô song, không biết có bao nhiêu truyền nhân đại giáo, công chúa cương quốc muốn gả cho hắn, Bảo Trụ Thánh Tông muốn thành lập quan hệ thông gia với Thánh Thiên giáo cũng là bình thường, Bảo Trụ Thánh Tông cũng muốn có được Thánh Thiên Đạo.

Tu sĩ biết nội tình nói ra.

- Ngươi quá tự cao rồi, ngươi nói ai là hôn thê của ngươi!

Giọng nói lạnh lùng truyền ra từ trong xe, không hề nghi ngờ, nữ tử trong xe ngựa không thoải mái với lời nói Thánh Thiên Đạo.

Thánh Thiên Đạo ung dung cười cười, nói ra: 

- Bảo Kiều, hôn nhân đại sự, cha mẹ có mệnh, nếu Bảo Trụ Thánh Tông đã gả ngươi cho ta, ngươi cũng nên làm hiền thê lương mẫu.

- Lăn --

Lúc này công chúa trong xe nổi bão, lập tức ra tay, nàng vừa ra tay, khí thế như cầu vồng đập thẳng về phía Thánh Thiên Đạo.

Nhưng mà Thánh Thiên Đạo vẫn thong dong như cũ, chỉ vung tay lên như thiên la địa võng, hoàng khí lẫm lẫm, bàn tay khổng lồ như phiến, dễ dàng ngăn cản một kích của đối phương.

Nhưng mà nữ tử trong xe cực kỳ hung hãn, vừa ra tay chính là hơn mười chiêu, cương mãnh bá đạo, vừa ra tay là được chiêu thức thao thao bất tuyệt, huyết khí một lớp sóng cao hơn một lớp sóng.

Nhưng mà đối mặt nữ tử công phạt, Thánh Thiên Đạo vẫn ứng phó thong dong, chỉ thấy kiếm khí của hắn bắn ra nghe boong boong, dùng chỉ hóa kiếm, mỗi một kiếm đều thâm ảo bao la, dễ dàng hóa giải công phạt của đối phương

"Phanh" một tiếng, cuối cùng kiếm chỉ của Thánh Thiên Đạo dựng lên, môn hộ sâm la, một kiếm vạn vật, một kiếm áp xuống dễ dàng đánh lui nữ tử. Không hề nghi ngờ, nữ tử không phải đối thủ của Thánh Thiên Đạo.

Thời điểm nữ tử đứng vững, mọi người mới nhìn rõ dung mạo của nàng, nhìn thấy dung mạo của nữ tử, không ít người lập tức động dung, không ít con người như bị khuynh đảo.

Nữ tử trước mặt chừng hai mươi ba tuổi, có mỹ mạo tuyệt thế, tóc xanh như thác nước, lông mày như phượng, mắt xếch, mặt trái xoan, môi son đỏ tươi, nữ tử quyến rũ động lòng người, mắt xếch mang theo làn thu thủy dịu dàng, ba quang nhộn nhạo, một cái nhăn mày, một nụ cười đều câu nhân hồn phách, vũ mị đẹp đẽ.

Dáng người nữ tử càng điên đảo thần hồn của người ta, tuy nữ tử mặc váy lụa, nhưng mà vẫn có thể nhìn thấy bộ ngực sữa kinh tâm động phách, bộ ngực sữa cao thẳng như núi, rất no tròn, cho dù nàng mặc quần áo rộng thùng thình vẫn không che lấp được, giống như được chuyên gia nuôi dưỡng mà thành.

Thân hình nữ tử lả lướt, vòng eo nhỏ nhắn bó chặt, cặp mông đầy đặn kinh tâm động phách, cặp mông của nàng vểnh lên, mượt mà đẫy đà, cho dù là quần áo rộng rãi cũng không che lấp được khe rãnh tuyệt thế.

Càng khiến người ta thất thần là, đùi ngọc của nàng thon dài, rất tròn tinh xảo, nhiều ra một phần là quá mập, ít đi một phần là quá gầy.

Nữ tử trước mặt, luận dung mạo hoặc là không phải thiên hạ vô song, nhưng tuyệt đối là vưu vật khiến người ta rung động, tuyệt đối là hồng nhan họa thủy nam nhân nào cũng muốn ôm vào lòng.

Vừa nhìn thấy nữ tử này, mọi người sợ hãi thán phục, thật sự là quá mê người, dung nhan vũ mị, dáng người ma quỷ, đây tuyệt đối là vưu vật trong suy nghĩ của nam nhân.

- Bảo Kiều, ngươi vẫn hào hùng như thế, nhưng còn xa mới là đối thủ của ta.

Thánh Thiên Đạo cười nói, hai mắt tham lam nhìn qua, nói ra: 

- Ngươi đứng ở đây gây khó dễ cho ta, ngoan ngoãn theo ta đi.

- Cút đi --

Nhưng mà tình tình của mỹ nữ rất táo bạo, quát:

- Ngươi nên nằm mơ hão huyền đi!

- Xem ra vi phu phải đích thân động thủ hàng phục ngươi rồi!

Lúc này Thánh Thiên Đạo hai mắt ngưng tụ, chộp vào nữ tử.

- Lăn --

Nữ tử quát một tiếng, phản công Thánh Thiên Đạo. Nữ tử là công chúa Ngọc Tẫn cương quốc, Trần Bảo Kiều bị Bảo Trụ Thánh Tông gả cho Thánh Thiên Đạo, nhưng mà đối với hôn sự này nàng vô cùng phản đối nhưng mà nàng vô lực kháng cự lại.

- Tốt, thật sự là tốt, cô nàng này ta muốn chắc rồi.

Trần Bảo Kiều xuất hiện, đôi mắt Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào nàng, cuối cùng nhất nhẹ nhàng mà gật đầu nói ra.

Thấy Lý Thất Dạ vẫn nhìn chằm chằm vào Trần Bảo Kiều, Lý Sương Nhan bên cạnh hắn tức giận, tức giận trừng hắn, nói ra: 

- Đúng là háo sắc, cũng không cần phải khoa trương như vậy.

Lý Thất Dạ thấy Lý Sương Nhan tức giận, nói ra: 

- Sương Nhan, ngươi nhìn chuyện này quá nông cạn, ta khen nàng là một hạt giống tốt, không nói mỹ mạo của nàng. Dung mạo trong mắt ta chỉ là túi da mà thôi, cho dù là mỹ nữ như thiên tiên, nếu không có tiềm lực, ta cũng sẽ không giữ bên cạnh lãng phí tài nguyên.

Lý Sương Nhan trừng hắn, trong nội tâm có cảm giác quái dị, trước mắt nam nhân này mới mười bốn mười lăm tuổi, còn muốn nhỏ hơn bất cứ kẻ nào, nhưng mà lại xoi mói nữ nhân, dường như cực kỳ lão đạo.

Phanh -- phanh -- phanh -

Hiện tại Thánh Thiên Đạo cùng Trần Bảo Kiều đấu nhau tới khâu cuối cùng, Trần Bảo Kiều tuy thiên phú rất tốt, nhưng mà so với Thánh Thiên Đạo vẫn chênh lệch rất lớn, nếu không phải Thánh Thiên Đạo hạ thủ lưu tình, nàng đã sớm không địch lại.
Bình Luận (0)
Comment