Đế Bá

Chương 1793

Lý Thất Dạ nhìn nàng, nói ra:

- Vì cái gì ngươi cứ cố ý như thế? Trên thực tế, chuyện này với ngươi mà nói không có bao nhiêu ảnh hưởng, thậm chí có thể nói một câu thật tâm, nếu như Khổng Tước Địa không có, càng làm Cẩm Tú Cốc trở nên trân quý, ngươi nói đúng không.

Khổng Cầm Như nhìn qua Lý Thất Dạ, đón ánh mắt của hắn, nàng nói ra:

- Đúng vậy, chuyện này với Cẩm Tú Cốc mà nói cũng không có ảnh hưởng. Nhưng mà đối với sinh linh Khổng Tước Địa mà nói thì khác, nhà bọn họ không còn, trong Thiên Linh Giới không còn nơi nghỉ lại.

- Tại Thiên Linh Giới, đối với bao nhiêu người mà nói, chỉ có hai nơi có thể đi, Cẩm Tú Cốc đại lục, Khổng Tước Địa, nếu như trong tương lai Khổng Tước Địa không có, nhân tộc tại Thiên Linh Giới ít đi một ngôi nhà. Nếu như Khổng Tước Địa mất, hy vọng của nhân tộc tại Thiên Linh Giới bị dập tắt một nửa. Huống chi Khổng Tước Thụ chết héo thì có bao nhiêu sinh linh tan thành mây khói.

Khổng Cầm Như nói đến đây, thở dài bất đắc dĩ.

- Sống hay chết, là chuyện bình thường.

Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:

- Trăm ngàn năm qua, bao nhiêu chiến tranh đã chết bao nhiêu người. Khổng Tước Địa có bao nhiêu người? Khổng Tước Địa nhân số còn không bằng một phần mười một cuộc chiến tranh giành thiên mệnh. Cho dù Khổng Tước Địa sụp đổ, một chút tử vong với toàn thể nhân tộc mà nói chẳng là gì cả.

- Ta biết rõ.

Khổng Cầm Như trầm mặc một hồi, nhẹ nhàng thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói:

- Nhưng mà nếu còn Khổng Tước Địa, nhân tộc trong Thiên Linh Giới còn có hy vọng.

- Trong lòng còn có hy vọng?

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:

- Trong lòng còn có hy vọng, đó là hại chết bọn họ, hại chết tương lai bọn họ, hại chết hậu đại bọn họ. Cũng bởi vì Khổng Tước Địa còn, bởi vì Cẩm Tú Cốc còn, lúc này mới làm Nhân tộc tại Thiên Linh Giới suy vong. Nếu như không có Cẩm Tú Cốc, nếu như không có Khổng Tước Địa, có thể nói nhân tộc trong Thiên Linh Giới hoàn toàn có thể không đáng kể.

Khổng Cầm Như trầm mặc một hồi, bất đắc dĩ nói:

- Hoặc là ngươi nói đúng, hoặc là ta kiến thức chỉ có ngắn như vậy, chỉ muốn làm ít chuyện có khả năng cho hậu thế. Ta có thể làm, hoặc là chỉ có thể,làm cho nhân tộc Thiên Linh Giới một ít hy vọng, hoặc là, hy vọng bọn họ có thể an cư lạc nghiệp.

Lý Thất Dạ nhìn qua nàng, trầm mặc một hồi lâu, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Tiểu nữ nhân, đối với nhân tộc mà nói, Thiên Linh Giới vẫn không phải là nơi an cư lạc nghiệp, một ngày nào đó ngươi sẽ hiểu vì cái gì Thiên Linh Giới cũng không phải là nhà của nhân tộc, ngày đó gần rồi.

- Hoặc là lời ngươi nói là đúng.

Khổng Cầm Như bất đắc dĩ nói:

- Là như thế nào? Đối với cường giả mà nói, đối với thế hệ nghịch thiên chân chính mà nói, thời điểm cửu giới tương thông, bọn họ muốn rời khỏi thì rời khỏi. Đối với những người khác mà nói thì sao? Thậm chí đối với phàm nhân mà nói thì thế nào? Cho dù bọn họ muốn rời khỏi Thiên Linh Giới cũng bất lực.

Nhìn qua Khổng Cầm Như, cuối cùng Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

- Nếu như ngươi thật sự vì nhân tộc Thiên Linh Giới mà suy nghĩ, cách làm sáng suốt nhất là dời xa, dời xa Cẩm Tú Cốc khỏi Thiên Linh Giới, cửu giới to lớn, sẽ có nơi ở lại.

- Có thể đúng!

Khổng Cầm Như bất đắc dĩ thở dài nói:

- Cho dù ta muốn làm, cũng không phải dễ dàng như vậy. Băng đóng ba thước không phải cái lạnh một ngày.

Lý Thất Dạ nhìn qua Khổng Cầm Như, qua một hồi lâu, hắn nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Xem ra ta thật già. Ta cũng không phải người tâm mềm, cho tới nay ta đều là ý chí sắt đá. Sau khi người già thì tâm mềm.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Khổng Cầm Như ngây ngốc, phục hồi tinh thần lại, vui mừng nói:

- Ý ngươi là...

Lý Thất Dạ liếc nàng một cái, nhàn nhạt nói:

- Đã tới rồi, cũng phải, vậy giày vò một hồi đi, về phần tương lai nhân tộc tại Thiên Linh Giới có tạo hóa thế nào thì phải xem bọn họ.

Nghe được nói như vậy, Khổng Cầm Như không tin vào lỗ tai của nàng, một hồi lâu, nàng phục hồi tinh thần lại, hít sâu một hơi nói:

- Cái này, cái này, đây là thật sao?

- Ta cần lừa ngươi sao?

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

- Nhưng mà ngươi cần chuẩn bị tâm lý, nghịch thiên tục thọ, đây không phải là một chuyện dễ dàng, đây là cần trả giá thật lớn.

Khổng Cầm Như hít sâu một hơi, trịnh trọng nói:

- Ngươi muốn cái gì đây? Chỉ cần Cẩm Tú Cốc có thể cho, ta nhất định sẽ lấy cho ngươi.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:

- Ngươi không hiểu ý ta, ta nói cái giá lớn không phải chỉ là bảo vật, cũng không phải linh đan dược thảo, tóm lại loại giá lớn này ngươi không thể cho, cũng không phải Cẩm Tú Cốc các ngươi có thể cho.

- Cái này...

Khổng Cầm Như lúc này không biết nên nói cái gì cho tốt.

Lý Thất Dạ khoát khoát tay, nói ra:

- Cái giá lớn này có đôi khi không cần phải suy nghĩ nhiều, về phần một ít thứ ta cần, ngươi sẽ phụ trách.

Khổng Cầm Như hít sâu một hơi, trịnh trọng gật đầu, nói ra:

- Ngươi yên tâm, cần gì cứ nói với ta, ta nhất định sẽ không cô phụ nhờ vả của ngươi.

Chuyện này làm cho Khổng Cầm Như sinh ra hy vọng, đối với nàng mà nói, Khổng Tước Thụ có thể kéo dài tánh mạng vậy ý nghĩa nơi nghỉ lại của Thiên Linh Giới vẫn còn, chỉ cần nơi nghỉ lại vẫn còn, nhà vẫn còn.

Lý Thất Dạ không nói thêm gì nữa, mở mệnh cung, một gốc cây già trồi lên, gốc cây già sinh trưởng vài nhánh cây màu xanh, lá cây tươi mới chập chờn trong gió..

Nhìn thấy gốc cây già này, Khổng Cầm Như cũng không biết gốc cây già này là cái gì, nàng chỉ cảm thấy gốc cây già này không đơn giản.

Cũng không thể trách Khổng Cầm Như, cũng thực sự không phải là nàng kiến thức nông cạn. Trên thực tế trừ người của Lý Thất Dạ ra, người nhìn thấy gốc cây này đã không còn, thậm chí thế nhân cũng quên cả tên của nó rồi.

Lúc này nhánh cây của Vạn Thế Thụ chập chờn, giống như tiểu linh xa trong nháy mắt đâm vào trong thân cây Khổng Tước Thụtrong.

Mấy nhánh cây giống như đang mở rộng, chúng cắm vào trong thân cây sau đó kéo dài ra, dường như nó đang thông qua thân cây Khổng Tước Thụ chui xuống dưới đất, chui vào bất cứ rễ cây nào của Khổng Tước Thụ đang có.

- Đây là...

Nhìn thấy cảnh này, Khổng Cầm Như cũng ngây ngốc một chút, phải biết rằng sau khi thụ tổ tọa hóa thì biến thành cỏ cây xanh tốt, nhưng mà không có bất cứ người nào có thể xâm phạm hay rung chuyển nó được, cho dù là Tiên Đế tự mình ra tay cũng rất khó làm được.

Hiện tại Lý Thất Dạ lại có thể điều khiển nhánh cây chui vào bên trong Khổng Tước Thụ sau đó đâm thẳng xuống đất, chuyện này làm cho bất luận kẻ nào xem ra đều là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Khi nhánh cây chui vào trong thân cây Khổng Tước Thụ, Lý Thất Dạ chậm rãi nhắm mắt lại, hắn đang mượn Vạn Thế Thụ dò xét Khổng Tước Thụ.

Với tư cách là Khổng Tước thụ tổ tọa hóa biến thành Khổng Tước Thụ, đây là tồn tại không ai có thể rung chuyển. Nhưng mà Vạn Thế Thụ thì khác, Vạn Thế Thụ là tồn tại gần với Trường Sinh Thảo.
Bình Luận (0)
Comment