Đế Bá

Chương 2847

Thần Cung Thượng Thần cảm thán buông tiếng thở dài:

- Đại đạo khó khăn, muốn nhìn ngó thiên cơ thì sức một người không làm được.

Thần Cung Thượng Thần có chút thương cảm nói câu khó hiểu.

Đinh!

Thần Cung Thượng Thần chúng ta rút thanh loan đao ra, loan đao như vầng trăng khuyết, lạnh băng. Nhưng thân đao không sáng choang chỉ lấp lánh ánh sáng lu mờ. Ánh sáng này hơi xám trắng, khiến người nhìn có ảo giác như thấy cái chết.

Loan đao không hoàn chỉnh, thân đao gãy nửa bên, hơn nửa bên này không giống đập trúng cái gì nên bị gãy mà dường như bẩm sinh đã vậy, vết nứt hồn nhiên thiên thành, bẩm sinh đã là tàn đao.

Thanh tàn đao này không có khí thế kinh thiên, không có đao quang vô địch nhưng khi nhiều người trông thấy loan đao thì hồn phách không theo kiểm soát tự động bay lên, dường như loan đao dễ dàng gặt mạng sống của họ.

Trông thấy loan đao tàn khuyế, có Thượng Thần thấp vị xem cuộc chiến hoảng sợ, biến sắc mặt hét thất thanh:

- Thương thiên binh thư!

Một số tu sĩ trẻ tuổi không biết thương thiên binh thư là cái gì.

Đạp Tinh Thượng Thần thấy thanh loan đao đó không kiềm được con ngươi co rút, biểu tình cực kỳ nghiêm túc nói:

- Hèn gì Thần Cung đạo hữu mất tích mấy chục vạn năm, thì ra là vì thanh loan đao này. Một món thương thiên binh thư, mấy chục vạn năm cũng đáng giá.

- Không tính là thương thiên binh thư, chỉ là nửa quyển tàn binh.

Thần Cung Thượng Thần cảm thán rằng:

- Mười vạn năm phá ao cổ, mười vạn năm dưỡng đao, mười vạn năm nghiên cứu sách, hôm nay mới có điều thành. Sức mạnh bản thân vẫn rất yếu, dòm ngó được một chút vảy móng thương thiên là khó khăn biết bao.

- Đủ rồi.

Đạp Tinh Thượng Thần nhìn chằm chằm loan đao, chậm rãi nói:

- Được thương thiên binh thư trạng thái nguyên thủy nhất đã không dễ, đây là chủ nhân đời thứ nhất, có lực lượng nguyên thủy nhất, tựa như ngự thương thiên hỗ trợ. Có đao trong tay là có thể đi xuyên suốt vạn vực. Hèn gì hôm nay đạo hữu xuất thế, đổi lại là ta cũng muốn chém một vị Thượng Thần quân địch để thử đao.

- Hoặc là lấy ta tế đao.

Thần Cung Thượng Thần không hề đắc ý:

- Đây là là hung khí, đao ra thì địch chết hoặc ta mất. Thanh đao này lần đầu tiên trảm thần, nó muốn lấy máu thần uống no, là máu của ai thì khó nói.

Câu này khiến người nghe rợn tóc gáy, dù là người không biết thương thiên binh thư là cái gì cũng xem kỹ loan đao.

Nhìn loan đao trong tay Thần Cung Thượng Thần, Thượng Thần thấp vị xuất thế xem cuộc chiến không kiềm được rùng mình. Mặc dù loan đao tàn khuyết nhưng trực giác chính xác nhất Thượng Thần nói cho gã biết thanh loan đao này có thể dễ dàng cắt mạng ống của bất cứ ai.

Có vãn bối không biết cái gì gọi là thương thiên binh thư, hỏi trưởng bối của mình:

- Cái gì gọi là thương thiên binh thư?

Trưởng bối trầm ngâm một lúc, nói:

- Cụ thể thì vi sư cũng không nói được, vì tông môn chúng ta chưa từng có thương thiên binh thư. Nghe đòn thương thiên binh thư là thứ từ chinh chiến chung cực rơi xuống, thứ rớt xuống không nhất định là binh khí. Thường thì chủ nhân thứ nhất có được nó sẽ quyết định hình dạng cuối cùng của nó, ngươi tham ngộ cái gì thì nó là cái đó, cụ thể cũng không nói chín hxác được.

Vãn bối rất tò mò hỏi dồn:

- Nửa quyển tàn binh là sao?

Vị này trưởng bối kiên nhẫn giải thích cho vãn bối:

- Nghe đồn thứ từ chinh chiến chung cực rơi xuống muôn hình muôn vẻ, nhưng căn bản nhất nó không chỉ là một món đồ, hoặc nên nói nó không đơn giản là báu vật.

- Thứ rơi từ trên trời xuống thế này vốn có được thiên pháp chương pháp, mỗi một món nếu hoàn chỉnh thì không chỉ là bản thân đồ vật hoàn chỉnh, nó còn ẩn chứa thiên địa chương pháp hoàn chỉnh.

- Đời sau từng có Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế tuyệt thế vô song tách đồ vật và chương pháp ra, muốn chương pháp thành tuyệt học lưu truyền tiép. Có người tách đồ vật và chương pháp ra đặt tên là thương thiên chi binh, thiên địa chương pháp. Nhưng thứ từ trên trời rớt xuóng đa số không hoàn chỉnh, có khiếm khuyết. Đồ vật bị thiếu khiến thiên địa chương pháp tàn khuyết theo, mọi người gọi thứ từ trên trời rớt xuống không được đầy đủ là nửa quyển tàn binh.

Vãn bối thấy biểu tình Đạp Tinh Thượng Thần trầm trọng, mở miệng hỏi:

- Nửa quyển tàn binh mạnh lắm sao?

Vẻ mặt trưởng bối trầm trọng nói:

- Đâu chỉ là cường đại, nó là hung khí. Tóm lại không ai muốn tách thương thiên binh thư ra, dù là nửa quyển tàn binh cũng vậy. Chỉ khi thương thiên chi binh và thiên địa chương pháp dung hợp cùng nhau mới là sát ơhạt chi khí đích thực. Có thể nói gặp thần đồ thần, gặp ma trảm ma, không thấy máu không quay về.

Người được tận mắt hắn cảnh này mới hiểu cái gì gọi là thương thiên binh thư. Đạp Tinh Thượng Thần cũng vậy, lão nhìn chăm chú loan đao tàn khuyết, mắt hấp háy.

Vẻ mặt Thần Cung Thượng Thần hơi đắc ý ung dung nói:

- Nếu ván này ta thua thì xin đạo hữu hãy đối xử tốt với thanh binh khí này.

Đạp Tinh Thượng Thần nói:

- Không chừng là ta thua, lấy máu của ta tế binh.

Khoảnh khắc này hai bên trở nên khiêm tốn, vì trận chiến sẽ gặp sống chết. Đến cảnh giới như bọn họ lực lượng tương đương, kiến thức ngang nhau, không có gì dáng giá khoe khoang. Với hai người thì đối thủ khó tìm, dù cuộc chiến sống hay chết đều đáng để tôn kính.

Thần Cung Thượng Thần vuốt sống lưng loan đao, chậm rãi nói:

- Tên của binh khí này là Đoạn Cương.

Thần Cung Thượng Thần dịu dàng như vuốt làn da người tình,thật dịu dàng, mềm mại, lưu luyến.

Biểu tình Đạp Tinh Thượng Thần trịnh trọng, gật đầu nói:

- Tên hay, ta ghi nhớ.

Thần Cung Thượng Thần chậm rãi khép mắt, tay cầm Đoạn Cương, đứng trong hư không nhẹ giọng nói:

- Ra tay đi, không chết không ngừng!

Lúc này có mở hay nhắm mắt đều không sao, Thần Cung Thượng Thần không cần nhìn đối thủ, loan đao trong tay đã cho gã cảm giác tất cả.

Thần Cung Thượng Thần thu giấu mọi thứ, thần quang ngút trời, thần uy chấn nhiếp, pháp tắc như thác, tất cả đều tan biến. Áo Thần Cung Thượng Thần bay phần phật, gã đứng yên trong vũ trụ.

Giây phút này không còn Thần Cung Thượng Thần, chỉ có thanh loan đao đối diện Đạp Tinh Thượng Thần, một thanh loan đao tàn khuyết, Thần Cung Thượng Thần không tồn tại.

Thanh loan đao không có sát khí kinh thiên động địa, không có khí thế uy hiếp cửu thiên thập địa, nó chỉ tỏa ánh sáng lạnh lẽo nhàn nhạt. Chính ánh sáng lạnh lẽo nhàn nhạt này khiến linh hồn người run rẩy.

Đạp Tinh Thượng Thần nhìn loan đao chăm chú, lão không xem Thần Cung Thượng Thần cái nào vì gã đã không còn quan trọng, trí mạng không phải Thần Cung Thượng Thần mà là thanh loan đao.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, toàn thân Đạp Tinh Thượng Thần bộc phát thần quang vô cùng tận, chín đồ đằng phát huy đến cực hạn. Chín đồ đằng chuyển động, sao giăng đầy trời như có ba ngàn vạn trời sao treo trên đỉnh đầu Đạp Tinh Thượng Thần.

Ong ong ong ong ong!

Bỗng chốc Thiên Mã Đạp Tinh sáo trang trên người Đạp Tinh Thượng Thần tuôn ra ánh sáng vàng cam vô cùng tận như đôi cánh thần thánh giương rộng.

Đồ án Thiên Mã Đạp Tinh trở nên vô cùng rõ ràng, Đạo Thiên hoàn mỹ không gì sánh bằng, lực lượng đại đạo tràn ngập không tán, bàng bạc vô cùng.
Bình Luận (0)
Comment