Đế Bá

Chương 3237

Bành Sở Quân tái mặt. Hiện tại hắn bị thương nặng, căn bản không có sức tái chiến. Hắn liên tục lăn cù mèo, bỏ chạy tới nơi Thượng bộ Trần gia đóng quân. Lúc này, hắn dốc hết sức bú sữa mẹ, chỉ hận không thể lập tức chạy vào doanh trai của Trần Thư Vĩ.

Bành Sở Quân liên tục lăn lộn về phía doanh trại Thượng bộ Trần gia. Khi hắn vừa nhảy vào bên trong doanh trại Thượng bộ Trần gia thì ngã ra đất không đứng dậy nổi. Hắn bị thương rất nặng, có thể nói khi hắn trốn vào nơi Trần gia đóng quân thì đã dùng hết khí lực, là nỏ hết đà.

- Cứu ta.

Bành Sở Quân ngã vào nơi Trần gia đóng quân quát lớn.

Bành gia trang là bàng chi của Thượng bộ, nó đời đời liên hôn với Trần gia. Tuy Bành gia trang không phải minh hữu mạnh nhất của Trần gia, thế nhưng bất luận như thế nào thì Bành gia trang vẫn là minh hữu của Trần già, mà Bành Sở Quân còn là bạn thân với gia chủ Trần gia cùng các trưởng lão, vì vậy Thượng bộ Trần gia không thể thấy chết không cứu.

Vì vậy khi Bành Sở Quân tới nơi Trần gia đóng quân, đệ tử Trần gia lập tức kéo hắn vào doanh địa chữa thương.

Trong chớp mắt, tiếng đao kiếm cự thuẩn vang "leng keng" khắp doanh địa của Thượng bộ Trần gia. Một nhánh đội ngũ vào chỗ, đứng hai bên trái phải đằng sau viên môn. Quân đoàn thiết kỵ của Trần gia canh giữ nơi đóng quân chặt chẽ đến một giọt nước cũng chảy không lọt. Toàn bộ nơi đóng quân nháy mắt biến thành một tòa pháo đài, một tòa pháo đài thành đồng vách sắt, rất khó công phá.

Không còn nghi ngờ, khi cứu Bành Sở Quân, Thượng bộ Trần gia lập tức vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh, bọn họ như lâm đại địch.

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều nín thở, tất cả mọi người đều nhìn Lý Thất Dạ, cũng nhìn nơi Trần gia đóng quân.

Lý Thất Dạ chỉ mỉm cười, đi chậm tới nơi Trần gia đóng quân. Hắn đi không hề nhanh, mỗi bước đi đều rất nhẹ nhàng. Thế nhưng khi Lý Thất Dạ bước ra mỗi bước thì dường như dao động tim gan của tất cả mọi người, mọi người nín thở, nhất là khi Lý Thất Dạ cách nơi Trần gia đóng quân ngày càng gàn thì rất nhiều người nắm chặt hai đấm.

Chỉ lát sau, Lý Thất Dạ đã đi tới bên ngoài nơi Trần gia đóng quân.

- Gào!

Con cháu Trần gia quát lớn, chỉ nghe tiếng trường thương "leng keng", trường thương lấp lóe hàn quang chớp mắt dựng thẳng đứng, từng mũi thương lạnh lẽo chỉ xéo về hướng Lý Thất Dạ, cứ như rừng thương núi đao, mũi thương lưỡi đao tầng tầng lớp lớp, muốn xông vào nơi Trần gia đóng quân, sợ rằng phải bước ra rừng thương núi đao.

Trong giây lát, Trần gia tràn trề sát khí, khí tức sát phạt bao trùm nơi Trần gia đóng quân.

Nhìn nơi Trần gia đóng quân tràn trề sát khí, vững chắc như thành đồng vách sắt, mọi người nhìn nhau. Thượng bộ là một trong bốn thế lực lớn của Cuồng Đình đạo thống, Trần gia lại là trụ cột của Thượng bộ, từ nơi đóng quân có thể nhìn ra thực lực của Trần gia. Bọn họ danh xứng kỳ thực, có thực lực có thể khiêu chiến bất cứ ai, bất cứ môn phái nào ở Cuồng Đình đạo thống.

- Tôn giá, xin dừng bước!

Khi Lý Thất Dạ tới gần, con cháu Trần gia hét lên, cảnh cáo:

- Chớ phạm sai lầm!

Tuy đệ tử Trần gia đang cảnh cáo Lý Thất Dạ thế nhưng bọn họ cũng căng thẳng, thần kinh căng chặt. Vừa rồi bọn họ tận mắt nhìn thấy Lý Thất Dạ đại khai sát giới, mấy ngàn đệ tử Bành gia trang bị Lý Thất Dạ giết sạch sành sanh, bọn họ không có can đảm chống đỡ được vị hung nhân này.

Thế nhưng may mắn là Trần gia mạnh hơn Bành gia trang rất nhiều lần, bọn họ có chỗ dựa mạnh mẽ hơn, bọn họ có lão tổ vô cùng mạnh mẽ và cũng là nội tình lớn nhất của Trần gia.

"Ầm ầm ầm" Tiếng bước chân vang chỉnh tề, chỉ thấy Kinh Sư Thiếu Bảo Trần Thư Vĩ mang theo hai nhánh thiết kỵ chạy vội ra bên ngoài viên môn.

Hai nhánh thiết kỵ này phân biệt trái phải, bất luận Trần Thư Vĩ hay đệ tử Trần gia trong hai nhánh thiết kỵ này đều mặc chiến khải, chiến khải dày cộm che chở thân thể của bọn họ, chỉ để lộ đôi mắt.

Chiến khải của Trần Thư Vĩ cùng đệ tử Trần gia lập lòe hàn quang, vừa nhìn biết ngay là chiến khải được luyện từ chân thiết do bảo kim bách luyện mà thành. Chiến khải này có sức phòng ngự cực kỳ mạnh mẽ, cường giả rất khó xuyên thủng phòng ngự của chiến khải.

Khi hai nhánh đội ngũ này lao ra bên ngoài thì chẳng khác gì có hai dòng lũ sắt thép có thể đụng banh mọi vật cản trước mặt bọn họ, khí thế sắc bén không gì đỡ nổi. Thiết kỵ hung mãnh mạnh mẽ như vậy, sợ rằng rất nhiều người vừa nhìn thấy thì đã cảm thấy khiếp sợ.

Trần gia rất mạnh, đây không phải chỉ là một câu nói suông. Quân đoàn Trần gia đều thân kinh bách chiến, từng chinh chiến tứ phương, có thực lực mạnh mẽ.

Trần Thư Vĩ suất lĩnh hai nhánh thiết kỵ chạy tới viên môn, ngăn chặn đường đi của Lý Thất Dạ, bầu không khí rất căng thẳng, rất nghiêm túc.

- Lý đạo huynh, xin dừng bước.

Lúc này, Trần Thư Vĩ nói chậm:

- Quân doanh trọng địa, không được tùy tiện xông vào.

Nhìn Trần Thư Vĩ cùng hai nhánh thiết kỵ chặn đường của mình, Lý Thất Dạ cười nhạt, nói chậm:

- Một đám gà đất chó sành mà cũng muốn cản trở ta?

Câu này vừa thốt ra, rất nhiều tu sĩ có mặt ở đây rít lạnh. Câu nói này quá thô bạo, nếu như Bành gia trang chưa bị tiêu diệt thì mọi người chắc chắn cho rằng Lý Thất Dạ quá ngông cuồng, không biết trời cao đất rộng. Thế nhưng, lúc này bất kể Lý Thất Dạ ngông cồng như thế nào thì cũng không ai dám lắm miệng, không dám nói bừa. Vừa rồi Lý Thất Dạ giết người tàn nhẫn đã tự chứng tỏ mọi thứ.

Vừa nghe Lý Thất Dạ nói vậy, sắc mặt Trần Thư Vĩ cực kỳ khó coi. Thượng bộ Trần gia tuy không phải là truyền thừa mạnh nhất Cuồng Đình đạo thống, thế nhưng thế lực của Trần gia tuyệt đối được xếp vào năm vị trí đầu.

Thực lực mạnh mẽ như vậy, không ngờ vào miệng Lý Thất Dạ lại không đáng một xu. Nhánh đội ngũ kinh nghiệm sa trường lâu năm bọn họ vào miệng Lý Thất Dạ lại trở thành gà đất chó sành. Chuyện này không khiến Trần Thư Vĩ khó coi mới là lạ.

Đâu chỉ sắc mặt Trần Thư Vĩ khó coi, đệ tử hai nhánh thiết kỵ phía sau hắn cũng căm tức nhìn Lý Thất Dạ. Bọn họ đều là hạng người máu chảy sa trường, trải qua sinh tử, hôm nay lại bị Lý Thất Dạ coi rẻ như vậy, bọn họ nuốt nổi cơn giận này mới là lạ.

- Tôn giá quá ngông cuồng rồi.

Lúc này, Trần Thư Vĩ thay đổi giọng điệu, nói lạnh lùng:

- Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Thế gian này, cường giả xuất hiện lớp lớp, ngươi dám tự nhận mình vô địch sao?

- Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, câu nói này không tệ lắm.

Lý Thất Dạ cười nhạt:

- Thế nhưng cũng chỉ là mây khói. Theo ta, ta là vô địch! Các ngươi chỉ là gà đất chó sành mà thôi!

Lại bị Lý Thất Dạ coi rẻ, Trần Thư Vĩ giận run người. Bọn họ tiếu ngạo Cuồng Đình đạo thống, có biết bao cường giả môn phái phải cúi đầu khom lưng trước mặt bọn họ. Hôm nay lại bị Lý Thất Dạ coi rẻ như vậy, vào miệng hắn không đáng một xu, chuyện này khiến bọn họ tức giận trong lòng.

- Tôn giá, xin mời trở về.

---------------
Bình Luận (0)
Comment