Đối với Kim Ô Thái tử mà nói, địch ý của hắn đối với Lý Thất Dạ, không chỉ là vì báo thù cho đệ tử Đề Thiên Cốc chết đi đơn giản như vậy, hắn thậm chí là đem Lý Thất Dạ coi thành tình địch.
Tiễn Vô Song vẫn luôn là độc lai độc vãng, đối với bất luận kẻ nào đều không cho màu sắc, cái này khiến Kim Ô Thái tử cho rằng đây là tính cách của Tiễn Vô Song, bất luận là đối với người nào đều là cao ngạo như thế, hùng hổ dọa người như thế, cho nên, hắn cảm thấy mình có hy vọng rất lớn ôm mỹ nhân về.
Nhưng mà, hiện tại toát ra một cái Lý Thất Dạ, Tiễn Vô Song vậy mà cùng hắn song phi song túc, này làm sao không cho Kim Ô Thái tử ghen ghét đến phát điên đây. - Đúng thì thế nào?
Lý Thất Dạ nhìn hắn một cái, hết thảy đều hiểu rõ, lười nhác lại đi nhìn nhiều hắn, ánh mắt rơi vào phía trên đại trận của Thiên Trận tông, Thiên Trận tông dùng đại trận che đậy lối vào của Bệ Ngạn thú thổ, cái này sao có thể thoát khỏi cặp mắt của hắn đây. - Bản tọa muốn khiêu chiến ngươi, nhất quyết sinh tử!
Bị Lý Thất Dạ khinh thị như thế, Kim Ô Thái tử lập tức nộ khí trùng thiên, hai mắt khó mà áp chế phun ra lửa giận. Đồng thời, cũng lộ ra sát cơ lăng lệ.
Lý Thất Dạ cũng chẳng muốn nhìn nhiều hắn một chút, mà Kim Ô Thái tử một bước tiến lên trước, Thái Dương tinh hỏa cực nóng đập vào mặt, Thái Dương tinh hỏa nóng bỏng bá đạo như vậy nướng đến đại địa cũng vì đó cháy đen.
Thái Dương tinh hỏa của Kim Ô Thái tử bá đạo như vậy, để rất nhiều người ở đây đều nhao nhao rút lui, đều rời xa Kim Ô Thái tử, ai cũng không nguyện ý bị tai bay vạ gió! - Lý Thất Dạ, có dám đi ra đánh một trận hay không!
Kim Ô Thái tử lạnh giọng nói:
- Không mượn ngoại lực, không cầm Đế binh, tay không tấc sắt, bản tọa đánh với ngươi một trận, có dám hay không!
Kim Ô Thái tử nói như vậy, để không ít tu sĩ cường giả ở đây đều nhìn nhau, Kim Ô Thái tử khiêu chiến như thế, đây quả thực là đối với nhục thân của mình tự tin tới cực điểm.
Bất quá, Kim Ô Thái tử tự tin, cái này cũng chẳng có gì lạ, bởi vì nhục thân của Kim Ô tộc cường hoành, tại Thạch Dược giới vẫn luôn là tiếng tăm lừng lẫy, hơn nữa, tốc độ của Kim Ô tộc cũng cực kỳ kinh người.
Ở thời điểm này, Lý Thất Dạ chậm rãi nhìn Kim Ô Thái tử một chút, bình thản nói ra:
- Thẳng thắn mà nói, không có Đế binh, dạng trình độ như ngươi căn bản không có ý nghĩa, ta cũng lười xuất thủ!
- Ngươi…
Kim Ô Thái tử luôn luôn đều tự cho mình siêu phàm, hắn luôn luôn cao ngạo, tại thế hệ tuổi trẻ, hắn chỉ phục Diệp Khuynh Thành, bây giờ lại bị Lý Thất Dạ khinh thị như thế, hắn lại thế nào không cuồng nộ đây!
Kim Ô Thái tử hít thở một cái thật sâu, hắn đã bình định cuồng nộ trong lòng, hắn lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ, lãnh ngạo nói ra:
- Lý Thất Dạ, chớ có khẩu xuất cuồng ngôn, bản tọa biết ngươi thủ đoạn cao minh, nhưng mà, ngươi có dám lấy bản lãnh của mình đến chiến hay không! Ta và ngươi đơn độc quyết đấu, tay không tấc sắt, thắng bại toàn bằng bản sự! Nếu như ngươi thắng ta, ngươi cùng Đề Thiên Cốc ân oán một bút xóa bỏ, nếu ngươi thua, bản tọa muốn đầu người trên cổ ngươi!
Trên thực tế, trong lòng Kim Ô Thái tử là xem thường Lý Thất Dạ, mặc dù nói Lý Thất Dạ đối chiến Dược quốc để hắn uy hiếp thiên hạ, nhưng mà, ở trong mắt Kim Ô Thái tử xem ra, Lý Thất Dạ đơn giản là dùng tà thuật thôi động tử vật mà thôi! Đây là thuộc về bàng môn tả đạo! Hắn thấy, đạo hạnh bản thân Lý Thất Dạ, không đáng giá được nhắc tới.
Kim Ô Thái tử muốn chiến Lý Thất Dạ, cái này khiến rất nhiều tu sĩ cường giả đứng ngoài quan sát trong nội tâm không khỏi mừng thầm, Kim Ô Thái tử đứng ở bên Diệp Khuynh Thành, nếu như nói, Lý Thất Dạ đại chiến Kim Ô Thái tử, xáo trộn cục diện, nói không chừng bọn hắn có thể đục nước béo cò, mượn cơ hội này tiến vào Bệ Ngạn thú thổ. - Bản lĩnh thật sự?
Lý Thất Dạ ung dung cười một tiếng, nói ra:
- Ngươi đã cảm thấy mình vênh váo trùng thiên, vậy ta cũng nói một câu trang bức, ngươi điểm ấy trình độ, còn không đáng cho ta dùng thật sự bản lĩnh!
Nói xong, nhẹ nhàng khoát tay, phân phó nói ra:
- Thu thập hắn cho ta.
- Được!
Long Kinh Tiên lập tức vui vẻ, kích động nói ra:
- Để bản cô nương tới thu thập hắn!
- Không, Vô Song xuất thủ.
Lý Thất Dạ cũng chẳng muốn đi xem Kim Ô Thái tử, nói ra:
- Kim Ô tộc tốc độ vang danh thiên hạ, vừa vặn khảo nghiệm tốc độ ứng chiến của Vô Song.
- Thôi đi, hẹp hòi, được rồi, thắng một con gà tây cũng không có quang vinh gì!
Mặc dù Long Kinh Tiên không hài lòng, nhưng cũng chỉ là lầm bầm một tiếng.
- Lý Thất Dạ…
Kim Ô Thái tử lập tức bị tức điên, hắn lệ quát lên:
- Có bản lĩnh đừng làm rùa đen rút đầu, trốn ở phía sau nữ nhân đáng là bản sự gì…
Nhưng mà, Lý Thất Dạ căn bản là lười để ý đến hắn, Tiễn Vô Song đứng dậy, lấy ra Cửu Ngữ Chân Cung, lạnh lẽo nhìn Kim Ô Thái tử, lãnh ngạo nói ra:
- Ra tay đi, hôm nay ta liền lãnh giáo tốc độ của Kim Ô tộc ngươi một chút!
Tiễn Vô Song đối với Kim Ô Thái tử đã sớm thấy ngứa mắt, Kim Ô Thái tử vẫn luôn quấn quít chặt lấy, nàng đã sớm muốn đem hắn diệt, nếu không phải Tiễn gia không nguyện ý cùng Đề Thiên Cốc kết thù, năm đó thời điểm Kim Ô Thái tử đại náo Tiễn gia, nàng liền muốn giết hắn!
Trong lúc nhất thời, sắc mặt Kim Ô Thái tử đỏ lên, hắn là đâm lao phải theo lao, đứng ở nơi đó thế khó xử.
Mà lúc này, Lý Thất Dạ bước lên cổ thành mà Thiên Trận tông bố trí xuống, hắn nhìn thoáng qua Thiên Trận Thiếu Hoàng, nói ra:
- Đem đại trận rút lui, Thiên Trận tông các ngươi còn không có tư cách để ý tới việc Bệ Ngạn thú thổ này!
Lý Thất Dạ nói như vậy, lập tức để Thiên Trận Thiếu Hoàng cùng chư lão của Thiên Trận tông trợn mắt nhìn nhau, bọn hắn là đế thống tiên môn, hôm nay Lý Thất Dạ một tên tiểu bối xem thường Thiên Trận tông bọn hắn không có gì, này làm sao không khiến cho chư lão Thiên Trận tông giận dữ đây. - Chẳng lẽ Lý Thất Dạ ngươi liền có tư cách!
Thiên Trận Thiếu Hoàng lập tức hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói.
Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu, nói ra:
- Điểm này ngươi nói đúng, không sai, Bệ Ngạn thú thổ chỉ có ta mới có tư cách! Có cho người đi vào hay không, còn phải xem tâm tình của ta!
- Khẩu khí thật lớn!
Một vị trưởng lão Thiên Trận tông hừ lạnh một tiếng, cười lạnh nói ra:
- Ngươi muốn nuốt Bệ Ngạn thú thổ một mình, chỉ sợ ngươi còn không có bản sự này! Bệ Ngạn thú thổ là thuộc về người trong thiên hạ!
Thiên Trận Thiếu Hoàng lạnh lùng nói ra:
- Không sai, Bệ Ngạn thú thổ là thuộc về người trong thiên hạ, ai có thể tiến vàos Bệ Ngạn thú thổ, không phải Lý Thất Dạ ngươi định đoạt! Mà là Bệ Ngạn hiệp nghị định đoạt! - Bệ Ngạn hiệp nghị?
Nghe được lời như vậy, Lý Thất Dạ không khỏi vểnh khóe miệng lên một cái, lộ ra tiếu dung, hắn so với những người khác càng hiểu rõ Bệ Ngạn hiệp nghị!