Huyết Thủ Ma Đồ, ngươi là quá coi thường ta.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói ra:
- Không sai, ta đích xác là có cơ hội, nhưng mà, ta sẽ không bởi vì ân oán cá nhân ta, mà để quá nhiều sinh linh chôn vùi ở nơi đó! Nếu dùng máu tươi đến cứu ta tự do, dùng sinh mệnh vô tội đổi lấy cá nhân ta thắng lợi, ta sẽ không đi làm, cũng khinh thường đi làm, nếu không, sớm ở thời đại Minh Nhân Tiên Đế, ta liền có thể giật dây Minh Nhân Tiên Đế đi liều chết tiến đánh Tiên Ma Động. - Suyễn, suyễn, suyễn. . .
Huyết Thủ Ma Đồ quái tiếu, nói ra:
- Âm Nha giết người như ngóe nói nhân từ, nói không nỡ để người vô tội đi chịu chết, ha, ha, ha. . . Cái chuyện cười này không buồn cười chút nào.
- Huyết Thủ Ma Đồ a Huyết Thủ Ma Đồ, xem ra ta là xem trọng ngươi.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
- Không sai, ta là giết người như ngóe, hai tay dính đầy máu tươi, cũng đồ sát qua vô số sinh linh! Nhưng, trăm ngàn vạn năm đến nay, ta có thể dùng sinh mệnh ta thề, ta xưa nay không cầm máu tươi người vô tội đổi lấy tự do của ta, nếu không, ta đã sớm làm! Ta cả đời, đồ sát vô số, cũng thẹn qua rất nhiều người, nhưng, đối với chuyện này, ta không thẹn với lương tâm! Tại quá khứ là như thế, hiện tại là như thế, trong tương lai cũng là như thế!
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
- Huyết Thủ Ma Đồ, chúng ta quen biết lâu như vậy, là địch nhân lâu như vậy, ta còn tưởng rằng ngươi đối với ta có hiểu biết, xem ra, ngươi thật không biết ta, ta là xem trọng ngươi! Không sợ nói cho ngươi biết, vì Nhân tộc, vì Cửu Giới, ta có thể đồ diệt hết thảy, bởi vì, cái thế giới này có đồ vật ta lưu luyến. Nhưng mà, vì thoát khỏi Tiên Ma Động, muốn để vô số người vì ta hi sinh, ta là làm không được! Ân oán của ta, ta chỉ hi vọng ta tự mình tới giải quyết!
Đối với Lý Thất Dạ nói như vậy, Huyết Thủ Ma Đồ bắt đầu trầm mặc, qua rất lâu sau đó, hắn cười quái dị nói ra:
- Suyễn, suyễn, suyễn, Âm Nha, coi như ngươi nói đúng, chẳng lẽ ngươi không thừa nhận ngươi cũng là đang lợi dụng Tiên Ma Động, ngươi không có diệt Tiên Ma Động, ngoại trừ không sinh hi người vô tội vì ngươi ra, chẳng lẽ ngươi chưa từng có nghĩ tới mượn Tiên Ma Động trường sinh bất tử? Suyễn, suyễn, suyễn, đừng bảo là ngươi không có lưu luyến qua loại cảm giác bất tử bất diệt kia! - Sách, sách, ách. . .
Huyết Thủ Ma Đồ chậc chậc cười lên, nói ra:
- Loại bất tử bất diệt kia của ngươi, ngay cả lão tặc thiên cũng không thu được ngươi, cái gì hủy diệt, cái gì trấn áp, đều là không diệt được ngươi, sách, sách, sách, cái loại cảm giác này, thật sự là cực kỳ tốt, chỉ sợ là Tiên Đế cũng thèm chảy nước miếng. Ngươi dám nói, không quyến luyến loại cảm giác này sao? - Huyết Thủ Ma Đồ a Huyết Thủ Ma Đồ.
Lý Thất Dạ lắc đầu cười nói:
- Ngươi già thật rồi, mặc dù ngươi sống thật lâu, ngươi trốn ở phía sau Cổ Minh mang đến quá nhiều vinh quang cho Cổ Minh, nhưng mà, ngươi già thật rồi, ngươi đem mình phủ bụi quá nhiều, không có ra ngoài nhìn nhiều nhìn thế giới, ý nghĩ của ngươi, đồ vật ngươi biết, đã quá lạc hậu, có rất nhiều sự tình, có rất nhiều bí mật, ngươi đã không biết. - Suyễn, suyễn, suyễn. . .
Huyết Thủ Ma Đồ cười quái dị nói:
- Có lẽ ta già thật rồi, nhưng mà, ta lại mãi mãi biết một chút, Âm Nha, ngươi vĩnh viễn là sẽ không đối với thể phương hết hy vọng! Tin tưởng ta, ta biết ngươi cũng giống như ta, ha, ha, ha, ngươi cũng hi vọng có một ngày phản công, ngươi cũng hi vọng có một ngày lại một lần nữa nghịch tập, ha, ha, ha, cho nên, ngươi cần thể phương! - Có lẽ.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười một tiếng, nói ra:
- Điểm này, ta đích xác không phủ nhận, một ngày nào đó, ta sẽ đứng trên chín tầng trời, một ngày nào đó, ta sẽ trở thành vạn cổ, một ngày nào đó, sự tình mà vô số người kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên không thể làm thành, lại ở trong tay của ta hoàn thành! - Nhưng mà, nếu như ngươi cho là ta vì nghịch tập mà cần thể phương, vậy ngươi liền sai.
Lý Thất Dạ lắc đầu nói ra:
- Đối với ta mà nói, có thể phương, cái kia không còn gì tốt hơn, nếu như không có, ta tin tưởng, ta sẽ có phương án dự bị, ta sẽ tìm được đồ vật thay thế thể phương! Ngươi hẳn phải biết, vạn cổ đến nay, sự tình ta không thể làm thành, thật đúng là ít càng thêm ít.
Đối với Lý Thất Dạ nói như vậy, Huyết Thủ Ma Đồ bắt đầu trầm mặc, đã từng là kẻ địch mạnh mẽ nhất của Âm Nha, hắn biết Âm Nha bất luận là làm cái gì, không thành công đó là thề không bỏ qua, tựa như hắn nói, vạn cổ đến nay, sự tình hắn không thể làm thành thật sự là ít càng thêm ít. - Ngươi tin cũng tốt, không tin cũng chẳng sao, tóm lại, ta không nhất định phải có thể phương.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Nói thật, ta thật sự mệt mỏi, mỗi một thời đại đều muốn suy nghĩ để ngươi mở miệng thế nào, mỗi một thời đại đều suy nghĩ dùng cực hình như thế nào mới có thể để ngươi cung khai, loại sự tình biến thái này làm nhiều rồi, làm cho cả người cũng cảm thấy không dễ chịu. Tóm lại, ở thời đại này, hết thảy đều kết thúc, ngươi không nói cũng tốt, nói cũng được, ta cũng sẽ thả ngươi. Đương nhiên, nếu như ngươi nguyện ý nói, đó là việc tốt nhất. - Suyễn, suyễn, suyễn. . .
Huyết Thủ Ma Đồ cười quái dị nói:
- Âm Nha, ta xưa nay không tin tưởng lời của ngươi nói. Suyễn, suyễn, suyễn, nếu như ngươi thật sự có tâm phản công, nếu như ngươi thật nghĩ đứng trên chín tầng trời, nếu như ngươi thật muốn xuyên phá bầu trời này! Ngươi còn có một đường có thể lựa chọn, đó chính là ngươi ta liên thủ! Trong lòng ngươi rõ ràng, có ta vì ngươi bình định con đường, ngươi sẽ càng thêm cường đại, ngươi càng có thể đại triển hùng phong! - Huyết Thủ Ma Đồ a Huyết Thủ Ma Đồ, vẫn là một câu, ngươi quá coi thường ta.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
- Bất luận là thời đại nào, bất luận là sự tình gì, ta cũng sẽ không cùng Cổ Minh hợp tác. Ha, ha, ha, năm đó Cửu Giới là có chút người ôm loại ý nghĩ ngu xuẩn này, cuối cùng để Cửu Giới luân hãm, từ đó không thấy ánh mặt trời! - Hừ, ngươi sẽ phải hối hận.
Huyết Thủ Ma Đồ cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Không có thể phương, coi như ngươi cường đại giống như Tiên Đế. Coi như ngươi so với Tiên Đế còn cường đại hơn. Cuối cùng, kết quả của ngươi cũng như nhau sẽ rất thảm! - Cái này ta ngược lại không tin tưởng.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
- Đối với ta mà nói, sự tình lại thảm ta cũng trải qua, ngay cả chết ta cũng không quan tâm, còn có cái gì có thể làm cho ta quan tâm đây?
Huyết Thủ Ma Đồ lạnh lùng nở nụ cười, không nguyện ý lại nói tiếp.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ nở nụ cười nói ra:
- Được rồi, ngươi ta nói chuyện cứ như vậy kết thúc đi, ngươi tin tưởng cũng tốt, không tin cũng được, tóm lại, ngươi tự do.
- Suyễn…