Hai chi quân đoàn giết tới như dòng lũ sắt thép, như là hung thú hồng hoang, sát khí đáng sợ đã làm cho người ta mềm chân, nói gì tới chiến đấu.
Nhưng mà đối mặt quân đoàn như vậy, Lý Thất Dạ mí mắt cũng không nhảy một cái, chỉ khẽ vẫy tay vài cái, "Oanh" một tiếng vang thật lớn, tam giác cổ viện bay ra ngoài. - Ah -
Trong khoảng thời gian ngắn tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang vọng, một đầu lâu bay lên cao cao, máu tươi bắn ra ngoài như mưa máu.
Nhìn thấy cảnh tượng đồ sộ này, lúc này đã có vô số đầu lâu và cột máu bắn lên cao cao, giống như pháo hoa nở rộ trong bầu trời đêm.
Phanh, phanh, phanh...
Trong khoảng thời gian ngắn, vô số thi thể từ trên cao rơi thẳng xuống đất, trong sơn lĩnh Tẩy Nhan Cổ Phái khắp nơi là thi thể không đầu.
- Không --
Trong khoảng thời gian ngắn, bất kể là quân đoàn Thanh Huyền cổ quốc hay là thiết kỵ của tuần thế thiên tướng, binh sĩ cường đại của bọn họ không ngừng bị chém giết, không ngừng rơi xuống.
Tuần thế thiên tướng cùng Thanh Huyền yêu tổ cũng đầy đủ cường đại, bọn họ sử dụng đế binh, mấy lần tránh thoát tam giác cổ viện chém giết, trong mấy lần chém giết với tam giác cổ viện, bọn họ đều có thể sống sót.
Nhưng mà nhìn thấy quân đoàn đệ tử của mình không ngừng chết đi, nhìn thấy vô số cỗ thi thể rơi xuống, bọn họ điên cuồng hét lên không ngớt, tức giận ngập trời, hận không thể bầm thây Lý Thất Dạ thành vạn đoạn, nhưng mà không thể đột phá vòng vây của tam giác cổ viện. "Ông" một tiếng, hư không vỡ vụn, ngay vào lúc tuần thế thiên tướng cùng Thanh Huyền yêu tổ mấy lần may mắn tránh được tam giác cổ viện chém giết, Bộ Liên Hương một bước đạp nát hư không, ra tay giống như ngân hà giáng trần, tuyên cổ hủy diệt, vô số ngôi sao lập tức tan thành mây khói.
Răng rắc --
Âm thanh gãy xương không ngừng truyền tới, tuần thế thiên tướng cùng Thanh Huyền yêu tổ đều kêu thảm một tiếng, chỉ một hai chiêu ngắn ngủi, tuần thế thiên tướng cùng Thanh Huyền yêu tổ đều bị Bộ Liên Hương đánh nát xương cốt, lập tức bị Bộ Liên Hương bắt sống.
Song phương kém nhau quá xa, cho dù tuần thế thiên tướng cùng Thanh Huyền yêu tổ là Đại Hiền không ai bì nổi, nhưng mà so với Bộ Liên Hương thì còn kém xa, trong thời đại Cổ Minh, Bộ Liên Hương là tồn tại có thể hoành hành một thế, tuần thế thiên tướng, Thanh Huyền yêu tổ căn bản không phải đối thủ của Bộ Liên Hương. - Ah --
Tiếng hét thảm cuối cùng vang lên, hai chi thiết kỵ có đệ tử còn sống sót cũng bị tam giác cổ viện chém giết, máu tươi phun lên, thi thể rơi xuống.
"Ông" một tiếng, chém giết tất cả địch nhân, cả tòa tam giác cổ viện to lớn bay trở về, trôi nổi trên đỉnh đầu Lý Thất Dạ.
Trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa yên tĩnh, bất luận là địch là bạn, trong khoảng thời gian ngắn đều ngây người, thẫn thờ thật lâu.
Cho dù là đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái nằm mơ cũng không nghĩ tới tam giác cổ viện lại có thể sử dụng như vậy, trên thực tế ngay cả đám người Cổ Thiết Thủ cũng không nghĩ tới.
Trong toàn bộ cao thấp Tẩy Nhan Cổ Phái xem ra, tam giác cổ viện chính là địa phương Tẩy Nhan Cổ Phái dùng để gửi bí kíp bảo vật, chưa từng có người nghĩ tới tam giác cổ viện lại có thể sử dụng làm binh khí.
Càng không thể tưởng tượng nổi là, tam giác cổ viện cực lớn dĩ nhiên có thể linh hoạt giống như một thanh phi tiêu, đoạt đầu người là chuyện dễ dàng.
Tất cả mọi người thật lâu phục hồi tinh thần lại, qua một hồi lâu, có người hít một hơi lạnh, thất thần thì thào nói:
- Đệ nhất hung nhân chính là đệ nhất hung nhân, bất luận là đi tới chỗ nào, đều giết tới mức máu chảy thành sông, Đạp Không Sơn cũng tốt, Thanh Huyền cổ quốc cũng được, trong mắt hắn căn bản không đáng giá được nhắc tới, hắn chính là hung nhân, là hung nhân hoành hành không cố kỵ. "Ba" một tiếng, lúc này tuần thế thiên tướng, Thanh Huyền yêu tổ đều bị Bộ Liên Hương bắt sống, bọn họ bị ném xuống đất.
Hai đại quân đoàn bị diệt, tuần thế thiên tướng cùng Thanh Huyền yêu tổ tuy cường đại, nhưng mà vào hôm nay vẫn là biến thành tù nhân, đặc biệt là tuần thế thiên tướng, nhưng hắn là một mãnh tướng tọa hạ của Đạp Không Tiên Đế, thậm chí đã từng thân kinh bách chiến, nhưng mà hôm nay trước mặt Bộ Liên Hương hắn không chịu nổi một kích.
Bộ Liên Hương quá cường đại, trong tay nàng ngân hà càng cường đại hơn, đây là một kiện đồ vật cực kỳ nghịch thiên, cho nên tuần thế thiên tướng cùng Thanh Huyền yêu tổ bị bắt là chuyện không có gì cần bàn.
Từng có đại nhân vật từ táng phật cao nguyên chạy tới, bọn họ từng thấy Bộ Liên Hương ra tay trong Đế Ma Tiểu Thế Giới, khi đó Bộ Liên Hương bạo sát thần tổ, môn chủ Thiên Đế môn, so sánh với thần tổ và môn chủ Thiên Đế Môn. Thanh Huyền yêu tổ là lão tổ cũng yếu hơn rất nhiều, không phải đối thủ của Bộ Liên Hương là chuyện trong dự liệu.
Người chưa từng thấy Bộ Liên Hương ra tay nhìn thấy nàng đánh tuần thế thiên tướng cùng Thanh Huyền yêu tổ, nội tâm run rẩy, đây chính là thiên tướng tọa hạ của Đạp Không Tiên Đế, dĩ nhiên trong thời gian cực ngắn bị người ta bắt lấy, đây là chuyện quá nghịch thiên rồi. - Hoành kích Tiên Đế sao?
Cho dù có giáo chủ thế hệ trước nhìn thấy Bộ Liên Hương ra tay cũng sởn hết cả gai ốc, lưng phát lạnh, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, tồn tại như thế quá cường đại rồi. - Tuy còn chưa tới tình trạng kia, nhưng mà chênh lệch cũng không xa.
Có một lão tổ ẩn ẩn đoán ra thực lực của Bộ Liên Hương, thì thào nói.
- Quỳ xuống --
Lý Thất Dạ một cước dẫm nát người tuần thế thiên tướng, lạnh lùng nói.
Tuần thế thiên tướng vẫn đứng thẳng. Lãnh ngạo nói:
- Tiểu bối, muốn chém giết muốn róc thịt tùy ngươi. Mơ tưởng để cho ta quỳ xuống.
Cho dù là bị bắt hắn vẫn kiên cường như thế, hắn dù sao cũng là chiến tướng của Tiên Đế.
Răng rắc --
Tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên, Lý Thất Dạ một cước đạp nát xương cốt của hắn, "Phanh" một tiếng, tuần thế thiên tướng thân bất do kỷ quỳ trên mặt đất.
Lúc này tuần thế thiên tướng cho dù kiên cường hơn nữa cũng không dùng được, hắn đã là thịt cá trên thớt, không thể làm gì khác.
- Cho dù là Đạp Không Tiên Đế còn tại thế, ta cũng không đặt hắn trong lòng, ngươi tính toán thơm bơ vậy sao!
Lý Thất Dạ chỉ lạnh lùng nhìn hắn một cái, sau đó lại một cước dẫm nát người Thanh Huyền yêu tổ.
Phanh -- một tiếng, cho dù Thanh Huyền yêu tổ không muốn quỳ, vào lúc này cũng không phải do hắn nữa, hắn ngay cả lực trói gà cũng không có.
Cảnh này làm cho rất nhiều người hít khí lạnh, một người là thiên tướng, một người là lão tổ nghịch thiên, nhưng mà vào lúc này ở trước mặt Lý Thất Dạ vẫn phải bị bức quỳ xuống.
Ánh mắt Lý Thất Dạ lạnh lẽo, ánh mắt nhìn qua Đạp Không Sơn trên vòm trời, cũng lạnh lùng nhìn quét qua Thanh Huyền cổ quốc.
- Đệ nhất chiến tướng cũng tốt, thủ hộ thần thú cũng được, cho dù là lão tổ vô địch của Phi Tiên Giáo có tới cũng không sao, bất kể là ai đều phải quỳ ở chỗ này cho ta! Là kẻ địch của ta, ta sẽ chém đầu của hắn cho người thiên hạ xem! Cửu thiên thập địa, tuyên cổ chư thần, dám là địch với ta cũng phải tan thành mây khói!
Giọng của Lý Thất Dạ lạnh như băng, giọng của hắn làm cho cửu giới phải run rẩy.