Đế Bá (Dịch)

Chương 1828 - Chương 1828 - Trước Bão Táp (2)

Chương 1828 - Trước Bão Táp (2)
Chương 1828 - Trước Bão Táp (2)

Đại nhân vật thế hệ trước vốn không muốn tin tưởng, sau khi chạy tới nhìn thấy cảnh này, hoàn toàn vững tin Khổng Tước Thụ sắp chết héo.

- Xem ra cư dân Khổng Tước Địa cũng biết Khổng Tước Thụ sắp chết héo, đã rời khỏi Khổng Tước Địa từ trước.

Cũng có cường giả nhìn thấy cả Khổng Tước Địa đã người đi nhà trống, không có bất kỳ người nào ở lại cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Đương nhiên cũng có tu sĩ Nhân tộc đuổi tới Khổng Tước Địa, tu xi đuổi tới Khổng Tước Địa để tìm kiếm những người khác trên Khổng Tước Địa, nhìn xem còn có Nhân tộc chưa rời khỏi Khổng Tước Địa hay không.

Khổng Tước Thụ sắp chết héo, Khổng Tước Địa sắp sụp đổ, đối với tu sĩ Nhân tộc mà nói, đây là thời điểm đoàn kết nhất trí, ôm thành một đoàn, chỉ cần Khổng Tước Địa còn có người chưa rút đi, bất kể là tu sĩ hay là phàm nhân, chỉ cần là Nhân tộc sẽ được bọn họ giúp rời đi, vào lúc sống chết trước mắt, Nhân tộc chỉ có thể dựa vào nhau.

Cẩm Tú Cốc đã làm tốt công tác rút đi, có tu sĩ Nhân tộc tìm tòi các nơi trong Khổng Tước Địa cũng không có phát hiện cư dân Nhân tộc còn lưu lại Khổng Tước Địa, không có tìm thấy được Nhân tộc thì có nghĩ đã rời đi, tu sĩ Nhân tộc cũng thở một hơi.

Theo ngày từng ngày qua đi, tình huống Khổng Tước Địa càng ngày càng không lạc quan, trong vòng một ngày, số lần Khổng Tước Địa chấn động càng ngày càng nhiều, cả Khổng Tước Địa xuất hiện khe hở càng nhiều hơn, vào lúc này không ít nơi của Khổng Tước Địa có nước biển phún ra, chảy ngược vào trong cốc. - Chúng ta rút lui, ra bên ngoài trông coi.

Có môn phái truyền thừa muốn phân chén canh nhìn thấy cảnh này, chưởng môn bọn họ lập tức mang đệ tử rút khỏi Khổng Tước Địa, lưu thủ ở vùng biển bên ngoài Khổng Tước Địa, đang chờ ôm cây đợi thỏ.

Rất nhiều môn phái nhìn thấy Khổng Tước Địa chấn động càng ngày càng nhiều lần, Khổng Tước Địa nứt vỡ ra, đều nhao nhao lui ra khỏi Khổng Tước Địa, đừng ở ngoài vùng biển Khổng Tước Địa, chờ thời điểm Khổng Tước Thụ chết héo.

Có đại nhân vật cũng biết, thời điểm Khổng Tước Thụ sắp chết héo, cả Khổng Tước Địa sẽ nứt vỡ, thậm chí là tan thành mây khói, đến lúc đó lực lượng hủy diệt vô cùng to lớn, làm cho người ta khó mà tưởng tượng nổi.

Tổ thụ chính là tồn tại có thể sánh ngang với Tiên Đế, thử nghĩ xem, thời điểm Tiên Đế sụp đổ thì lực lượng đáng sợ cỡ nào, tính hủy diệt bá đạo cỡ nào.

Nếu như ai dám ở lại Khổng Tước Địa, chỉ sợ vào lúc Khổng Tước Thụ chết héo cũng bị lực lượng hủy diệt nghiền áp thành mây khói, chớ nói chi là muốn kiếm một chén canh.

Vùng biển bên ngoài Khổng Tước Địa có rất nhiều tu sĩ đóng lại, có rất nhiều đại giáo cổ tông, lưu thủ trên biển, đủ loại kiểu dáng đều có, có môn phái cường đại dùng thuyền lớn phiêu du trên biển, chiếm cứ vị trí có lợi nhất.

Có Thụ tộc cắm rễ dưới đáy biển, sinh trưởng ra đại thụ che trời, đan vào thành xu thế cướp đoạt cường đại, chỉ cần Khổng Tước Thụ vừa chết héo, bọn họ sẽ lật tung đại địa, cướp lấy tài nguyên quý giá nhất.

Cũng có hải tộc tới cả đàn cả lũ, đung đưa trong biển rộng, chỉ cần phát hiện địa thế có lợi thì nhanh chóng chiếm trước.

Hơn nữa vùng biển bên ngoài Khổng Tước Địa càng ngày càng nhiều tu sĩ tụ tập lại, ngay từ đầu cũng chỉ là tu sĩ Bích Dương Hải chạy đến, ngày từng ngày qua đi, tu sĩ bên ngoài Bích Dương Hải cũng chạy tới.

Tổ thụ chết héo, đây là đại sự, ai cũng không muốn bỏ qua, quản chi là rất nhiều tu sĩ môn phái cách Bích Dương Hải Khổng Tước Địa cực xa cũng phái người chạy tới.

Trong hải vực này cũng có tu sĩ Nhân tộc xuất hiện, bọn họ tới đây mang theo mê man, không biết mình nên làm gì, là tới xem Khổng Tước Địa một lần cuối cùng, hay là tới cướp đoạt bảo vật, hay hoặc giả là tới tiễn biệt Khổng Tước Thụ...

Thời điểm rất nhiều tu sĩ tới vùng biển này, đột nhiên xuất hiện một tu sĩ trẻ tuổi, tu sĩ Nhân tộc trẻ tuổi này tướng mạo thường thường, thậm chí là huyết khí suy yếu, nhìn qua không phải là cường giả.

Thời điểm thanh niên này xuất hiện, hắn vẽ một vòng lớn, cái vòng lớn này bao phủ vùng biển to lớn bên ngoài, mà trung tâm cái vòng này là Khổng Tước Địa.

Về phần vô số tu sĩ môn phái chờ đợi trong cái vòng này, chỉ có số ít tu sĩ chờ đợi mới ra ngoài cái vòng.

Nhìn thấy một tu sĩ Nhân tộc trẻ tuổi làm như vậy, rất nhiều người đều cảm thấy kỳ quái, cũng không biết tiểu tử Nhân tộc này định làm cái gì.

Lúc này tu sĩ Nhân tộc này lấy tấm bảng viết lây mấy chữ: "Khu vực nguy hiểm, thỉnh chớ tiến vào, nếu không chết."

Nhìn thấy tiểu tử Nhân tộc dựng bảng hiệu ở khắp nơi, làm cho rất nhiều tu sĩ đang chờ đợi đưa mắt nhìn nhau.

Tất cả mọi người không rõ tiểu tử Nhân tộc này có ý gì, là hảo ý nhắc nhở, hay là cảnh cáo tất cả mọi người?

- Này, ngươi muốn làm gì?

Nhìn thấy tiểu tử Nhân tộc này dựng nhiều bảng hiệu như thế, có tu sĩ Nhân tộc không nhịn được hỏi.

Tiểu tử Nhân tộc này đương nhiên là Lý Thất Dạ, đối với vấn đề này, Lý Thất Dạ đặc biệt có kiên nhẫn, đặc biệt bình dị gần gũi, hắn tươi cười nói:

- Chính là nhắc nhở mọi người, nơi này thập phần nguy hiểm, sẽ có vô số người chết, vì đạt được mục đích an toàn cho mọi người, thỉnh đứng ngoài vòng tròn mới tốt.

Nói đến đây, hắn tươi cười gần gũi.

Lý Thất Dạ an tĩnh cười nói như thế làm nhiều người ngượng ngùng, nụ cười này thật sự làm cho người ta không chịu nổi, nếu như có người quen nhìn thấy Lý Thất Dạ tươi cười như thế, tuyệt đối là không tin vào mắt của mình.

Một ít tu sĩ đưa mắt nhìn nhau, bọn họ cũng không biết tiểu tử Nhân tộc trước mắt có phải là kẻ chưa thấy qua các mặt xã hội hay là người trẻ tuổi chất phác hồn nhiên.

Trong thế giới tu sĩ, mạnh được yếu thua, ai đi quan tâm tới sinh tử của người khác, chớ nói chi là còn hảo tâm đi nhắc nhở người ta có chuyện nguy hiểm.

- Nguy hiểm?

Có tu sĩ cười ha hả, nói ra:

- Tiểu tử, ngươi sẽ không phải mới đi ra ngoài lăn lộn đấy chứ, với tư cách tu sĩ, làm gì có chuyện không nguy hiểm tính mạng chứ.

Những tu sĩ khác cười lên, cảm thấy tiểu tử này thật ngây ngô, hoàn toàn làm không rõ tình huống, mọi người tới nơi đây chính là vì đoạt chí bảo và thiên địa tinh hoa, về phần nguy hiểm, lòng dạ mọi người biết rõ. - Ta chỉ phụ trách nhắc nhở mọi người mà thôi.

Lý Thất Dạ yên lặng cười lên, nói:

- Ta là đề nghị mọi người đứng ngoài vòng tròn là tốt nhất, dù sao nơi này là nơi thị phi, tất có đại hung hàng lâm, nếu như đứng trong vòng, hẳn phải chết không nghi ngờ.

Lý Thất Dạ nói ra lời này có không ít tu sĩ nghe được, có tu sĩ mặt đen lại, lạnh lùng nói:

- Tiểu nhi vô tri, nói hưu nói vượn cái gì, chúng ta chính là tới lấy bảo vật, tại sao là đại hung.

Mặc dù mọi người đều hiểu, tu sĩ trên đời làm gì có chuyện không hung hiểm, nhưng mà biết là một chuyện, có thích nghe hay không lại là một chuyện khác.

Bình Luận (0)
Comment