Đế Bá (Dịch)

Chương 1906 - Chương 1906 - Người Trong Quan Tài (2)

Chương 1906 - Người Trong Quan Tài (2)
Chương 1906 - Người Trong Quan Tài (2)

Lý Thất Dạ vẫn an ổn ngồi ở chỗ kia, trầm mặc không nói, nhìn cố nhân già đi, hắn cũng chỉ có trầm mặc, chuyện như vậy hắn cũng đã thấy nhiều rồi.

- Thời gian vô tình, coi như là long tiên của lão đầu tử cũng không phong trụ được.

Lý Thất Dạ cuối cùng nhẹ nhàng mà thở dài nói rằng:

- Ngươi đã già rồi, không còn xuất chúng như lúc còn trẻ nữa.

Lão giả không khỏi nở nụ cười một chút, nói rằng:

- Đã sống lâu như vậy, ta cũng thỏa mãn, đây đều là đại nhân cùng sư tôn ban ân, không có đại nhân cùng sư tôn, cũng không có ta ngày hôm nay.

Lý Thất Dạ cũng không khỏi nhẹ nhàng mà gật đầu, nói rằng:

- Lão đầu tử đích thật là coi ngươi như con đẻ, năm đó ta đem tỷ đệ hai người các ngươi ủy thác cho hắn, cũng là có giao phó.

Lão giả lộ ra dáng tươi cười, chỉ sợ là tồn tại cường đại như hắn, vào lúc này ở trước mặt Lý Thất Dạ, cũng vẫn như cũ giống như một đứa bé hồn nhiên nở nụ cười. Tựa như một khắc này lại trở về năm xưa.

Tại năm tháng xa xôi đó, bọn họ lang bạc kỳ hồ, không có chỗ ở cố định, cả ngày sợ hãi lo lắng, mỗi ngày đều ở trong lúc chạy trốn vượt qua, cho tới khi gặp một con Âm Nha, thẳng đến ngày đó, bọn họ mới được an ổn xuống, mới biết được cái gì gọi là an toàn, cái gì gọi là hạnh phúc. - Đại nhân đã gặp qua tỷ tỷ.

Cuối cùng, lão giả lộ ra dáng tươi cười hồn nhiên, vẫn như là tiểu nam hài năm đó.

Lý Thất Dạ trầm mặc hồi lâu, cuối cùng nhẹ nhàng mà gật đầu, nói rằng:

- Đúng vậy, đã bao nhiêu năm, ta vẫn không muốn trở về đây, nhưng, cuối cùng muốn làm một lần nói lời từ biệt cuối cùng.

Lão giả cũng không khỏi trầm mặc một chút, cuối cùng hắn mỉm cười nói rằng:

- Tỷ tỷ nàng vẫn luôn không hối hận, nàng chỉ hối hận chính mình không thể bước qua một đạo khảm trong lòng, không thể cùng đại nhân đi tới cuối cùng. Nàng từng nói qua, nàng xin lỗi đại nhân, là nàng đã cản trở trên con đường rất dài của ngài.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng, nói rằng:

- Đã qua, cứ để nó trôi qua đi, ta cũng không trách nàng. Chuyện đã qua, ta đều đã quên mất, năm tháng quá xa xôi, nếu như chuyện gì cũng để ở trong lòng, tới bao giờ mới có thể chấm dứt.

Lão giả cũng trầm mặc một chút, qua một lúc lâu, hắn lộ ra dáng tươi cười hồn nhiên, nói rằng:

- Ta vẫn cho rằng, đại nhân chắc là sẽ không trở lại nữa, không bao giờ có khả năng nhìn thấy đại nhân, ngày hôm nay có thể lại một lần nữa nhìn thấy đại nhân, ta cả đời này cũng không có cái gì để tiếc nuối.

Lý Thất Dạ chỉ là nhẹ nhàng mà gật đầu, không nói thêm gì.

Lão giả trầm mặc, một lát sau, hắn nhẹ nhàng mà hỏi nói:

- Đại nhân lúc này đây là tới cáo biệt sao?

- Coi như là vậy đi.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà gật đầu, nói rằng:

- Lần này sau khi từ biệt, có lẽ sẽ trở thành vĩnh biệt, lần này sẽ trở thành một lần cuối cùng ta ngươi gặp lại, vậy cũng là thành toàn một tâm sự trong lòng ta. - Đại nhân phải đi lên rồi sao?

Qua một lúc lâu, lão giả nhẹ nhàng mà hỏi nói. Khi hắn hỏi ra lời này, hắn có chút thất thần, thần thái rất phức tạp, cũng rất cổ quái.

- Đó là một thế giới chúng đế chư thần cùng tồn tại nha.

Lão giả không khỏi lẩm bẩm nói rằng, nói đến đây, hắn cũng trở nên thất thần.

Nhìn bộ dáng thất thần của lão giả, Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười, lạnh nhạt nói:

- Ngươi nói tỷ tỷ ngươi không vượt qua nổi đạo khảm này, trên thực tế, ngươi làm sao không phải cũng như vậy?

- Đại nhân nói rất đúng.

Lão giả phục hồi tinh thần lại, không khỏi cười khổ một cái, nói rằng:

- Ta đích xác là có một chút, điều này thật sự là khiến cho đại nhân chê cười.

- Không có gì.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà khoát tay áo, nói rằng:

- Nếu như ngươi muốn biết, ta cũng có thể nói cho ngươi biết.

- Không...

Lão giả lắc đầu, thần thái kiên định, nói rằng:

- Ta một điểm đều không muốn biết, ta cũng không muốn đi hỏi, hắn là hắn, ta là ta, coi như hắn là tiên đế được vạn người kính ngưỡng, hắn ở trong lòng ta, đã là người xa lạ! - Chỉ sợ là trên người ta còn chảy huyết thống của hắn, nhưng, trong mắt của ta, ta sớm đã thành cùng hắn nhất đao lưỡng đoạn, mẫu thân ta, tỷ tỷ của ta đều giống nhau. Từ một ngày chúng ta chạy trốn chết đó trở đi, chúng ta sẽ không cùng hắn có bất kỳ quan hệ gì, ta họ Giản, tỷ tỷ của ta cũng họ Giản, mẫu thân ta cũng họ!

Nói đến đây, lão giả thần thái thập phần kiên quyết.

Lý Thất Dạ nhìn thần thái của hắn, không khỏi nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng, nói rằng:

- Đều đi qua, hết thảy cũng tan thành mây khói, hết thảy đều chôn vùi vào trong dòng sông thời gian dài đằng đẵng.

- Đúng nha, đều đã đi qua, lại có ai còn nhớ rõ đây, lại có ai sẽ biết được.

Lão giả thất thần, lầm bầm nói rằng:

- Nhưng, tỷ tỷ của ta nàng suốt đời đều bị bóng ma bao phủ, nàng suốt đời bất phàm, nàng đã định trước bất phàm, nhưng, nàng lại đeo đuổi bình thường! Bởi vì nàng có một phụ thân muốn giết chết con gái!

Giản Văn Đế chính là vị lão giả trước mắt này, cũng là Giản gia thuỷ tổ, đồng thời cũng là đệ đệ của Giản Văn Tâm.

Giản gia khởi nguyên vẫn là một bí mật, ở Thiên Linh Giới, không có ai biết lai lịch của Giản gia. Càng không có ai biết Giản gia khởi nguyên từ phương nào.

Trên thực tế, bên trong đó cất dấu một thiên đại bí mật, một bí mật vẫn không có ai biết, coi như là có người biết cũng không muốn nói đến

Giản gia khởi nguyên từ Nhân hoàng giới, Giản Văn Đế và Giản Văn Tâm đều là con củamột vị tiên đế. Đáng tiếc, bọn họ lại không thể được hưởng phong cảnh của đế tử đế nữ.

Vị tiên đế này suốt đời lấy giết chứng đạo. Khi hắn đăng lâm đỉnh phong có một khối tâm ma vẫn vô pháp bỏ đi. Bởi vì hắn lấy giết chứng đạo, đã định trước là thiết huyết vô tình, sát phạt lãnh khốc.

Thế nhưng, trước khi hắn còn chưa có trở thành tiên đế. Hắn đã có vợ, có con trai con gái, do đó, sau khi đăng lâm đỉnh phong, hắn vẫn vô pháp làm được vô tình triệt để nhất, triệt để lãnh khốc nhất. Hắn muốn chân chính lãnh khốc vô tình, chân chính thiết huyết sát phạt, như vậy thì phải trừ bỏ tâm ma của mình.

Cuối cùng, ở trước đại đạo, hắn muốn trảm tình. Lấy chém giết huyết mạch của mình, do đó hắn muốn chém giết thê nhi, để chứng đại đạo.

Bất quá, ngay từ đầu hắn đã không thể thành công, bị người đứng bên cạnh hắn cứu đi vợ con của hắn. Thế nhưng, vào lúc đó, hắn đã cách tiên đế chỉ có khoảng nửa bước, hắn đã vô địch.

Cho dù có người che chở vợ con của hắn, cũng vô pháp thoát khỏi hắn truy sát, do đó, mẫu thân Giản Văn Đế mang theo tỷ đệ hai người bọn họ lang bạc kỳ hồ, chạy trốn chết cửu giới.

Cho đến sau này, bọn họ gặp được Âm Nha Lý Thất Dạ, vào lúc đó, Âm Nha cho bọn hắn một chủ ý, để cho bọn họ đồng thời giả chết. Bỏ chạy đi.

Bình Luận (0)
Comment