Đế Bá (Dịch)

Chương 212 - Chương 212 - Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể (3)

Chương 212 - Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể (3)
Chương 212 - Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể (3)

Nếu như mang thể chất chia làm thuộc tính là mười phần, như vậy thập nhị tiên thể chính là đến cực điểm! Nói thí dụ như Thái Dương Thể, chính là chí cương chí dương! Là dương thể chất mười phần.

Trần Bảo Kiều Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể cực kỳ hiếm thấy, trong mười phần thuộc tính thì âm, dương chiếm một, thanh, hồn chiếm một, đồ chiếm hai, cương chiếm bốn, nhu chiếm hai!

Chuyện này có ý nghĩa Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể thể thuật, âm dương, thanh, hồn áo nghĩa chỉ chiếm một phần, dương chữ áo nghĩa chiếm bốn phần, nhu chữ áo nghĩa chiếm hai phần!

Một loại thể chất lại chiếm sáu áo nghĩa, vượt qua toàn bộ sáu chữ chính là thể chất cực hiếm! Chính là vì như thế, cũng khiến cho Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể tuyệt thế hiếm thấy!

Sau khi Trần Bảo Kiều tu luyện Lý Thất Dạ truyền thụ thể chất cho nàng, nàng vô cùng rung động! Lần thứ nhất rốt cuộc nàng có cảm giác như cá gặp nước, thư thái không nói nên lời, huyết khí lao nhanh. Toàn thân phiêu phiêu dục tiên dục tửu!

Thời điểm này, Trần Bảo Kiều hiểu mình không có chọn sai, đây là lựa chọn trọng yếu nhất đời của nàng!

Trước đó Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể vẫn làm khó nàng, trên thực tế tư chất Trần Bảo Kiều cũng không kém. Tuy so ra còn kém Lý Sương Nhan, nhưng vẫn là người nổi bật, nhưng mà bị thể chất làm khó khăn, nàng trả giá bằng nhiều... Cố gắng, mới có được thu hoạch như người khác! Mặc dù như thế. Trần Bảo Kiều vẫn chăm chỉ tu hành, thậm chí còn chăm chỉ hơn bất cứ kẻ nào khác! Chính vì nàng trả giá bằng vô số mồ hôi và máu, cho nên nàng mới đạt tới Hào Hùng.

Hiện tại tu luyện từ đầu, tu luyện thể thuật thích hợp. Trần Bảo Kiều vẫn vô cùng chăm chỉ, tiến độ tu hành của nàng càng tăng mạnh.

Trần Bảo Kiều chăm chỉ, nàng cố gắng khiến người ta thán phục, Lý Sương Nhan cũng cảm khái nói:

- Xem ra ta phải cố gắng gấp bội rồi, bằng không thì ta cũng cảm thấy áp lực.

Với tư cách thiên tài như Lý Sương Nhan, nàng tu hành vẫn cố gắng, nhưng mà thấy Trần Bảo Kiều như vậy, Lý Sương Nhan đều cảm thấy không bằng ..., cũng bội phục!

Trần Bảo Kiều tu luyện thể thuật có chút thành tựu, Lý Thất Dạ lúc này mới truyền thụ nàng "Bích Loa Tâm Pháp", sau đó Trần Bảo Kiều lắng nghe Lý Thất Dạ thụ đạo, nàng vẫn rung động! Tâm pháp nhập môn bình thường, được Lý Thất Dạ truyền thụ thì trở nên bất phàm, hóa mục nát thành thần kỳ! Lúc này nàng cuối cùng hiểu vì cái gì Lý Thất Dạ truyền thụ cho mình "Bích Loa Tâm Pháp" .

Sau khi truyền thụ xong, tâm hồn thiếu nữ của Trần Bảo Kiều thật lâu không thể bình tĩnh, càng bất khả tư nghị nhìn qua Lý Thất Dạ, nhìn thiếu niên chừng mười sáu tuổi này, không thể tưởng tượng nổi nói: - Ngươi thực chỉ là đệ tử bình thường của Tẩy Nhan Cổ Phái hay sao?

- Sai, là thủ tịch đại đệ tử.

Lý Thất Dạ nói.

Trần Bảo Kiều tức giận nhìn hắn một cái, nói ra:

- Vậy đại đệ tử có gì khác đệ tử bình thường chứ! Nếu là quốc gia cổ, thủ tịch đại đệ tử còn đáng giá, Tẩy Nhan Cổ Phái thủ tịch đại đệ tử chẳng có bao nhiêu ưu thế hơn so với đệ tử bình thường. - Tiểu nha đầu biết rõ cái gì!

Lý Thất Dạ gõ đầu của nàng, nói ra:

- Còn nữa, không được làm thấp chủ nhân của mình, nếu không, coi chừng ta thu thập ngươi, biết không?

Chuyện này làm cho Trần Bảo Kiều đỏ mặt, nhịn không được thở phì phì trừng Lý Thất Dạ, nàng rõ ràng lớn hơn Lý Thất Dạ nhưng lại bị Lý Thất Dạ nhiều lần gọi là "Tiểu nha đầu ", đây là tức chết nàng!

Vưu vật mê người như thế, lúc này tỏa tư thái vũ mị khiến người ta suy nghĩ chập chờn, làm cho kẻ khác tim đập thình thịch, mà Lý Thất Dạ chỉ cười cười sau đó rời đi.

Sau khi Lý Thất Dạ rời khỏi, Trần Bảo Kiều vuốt chỗ bị Lý Thất Dạ gõ, trong khoảng thời gian ngắn ngẩn người. Nàng có thể nói là kim chi ngọc diệp, sắc đẹp vô song, bất luận là ở đâu đều là ánh trăng cho người ta vây quanh, vô số tuấn kiệt túm tụm, nàng cao cao tại thượng, hôm nay phải làm thị nữ cho Lý Thất Dạ.

Nhưng không biết cảm giác gì, nàng lại không bài xích cảm giác này, cũng không bài xích thân pâận này. Dường như ở bên cạnh làm thị nữ cho Lý Thất Dạ mới tự do tự tại, vô ưu vô lự, lúc này, nàng cuối cùng hiểu vì sao thiên kiêu chi nữ như Lý Sương Nhan lại cam tâm làm kiếm thị.

Sau khi Lý Thất Dạ tu đạo trong Tẩy Nhan Cổ Phái, cách thịnh yến Ma Bối Lĩnh chấm dứt một năm có thừa. Một ngày này đột nhiên trung tâm vực sinh ra một đại sự.

Đột nhiên trong trung tâm vực có tà khí trùng thiên, hào quang phóng lên trời, chìm trong hào quang có xuất hiện vô số quan tài cổ, quang tài cổ vang lên tiếng nhạc buồn khiến người ta bi thống! Trong bầu trời xa xôi có vô số cỗ hòm quan tài ngang dọc, có tiên dân bái tế, có thánh hiền nghẹn ngào, tràng diện vô cùng hùng vĩ, giống như tiên vương qua đời, thần hoàng hạ táng...

Người lần đầu tin nhìn thấy cảnh này, thoáng cái bị cảnh này làm rung động, mà nhiều người nhìn thấy lại kích động.

Biến hóa đột nhiên này khiến không ít người chú ý, đột nhiên phát sinh biến dị, rất nhiều lão quái vật cũng xuât thế.

Vào thời khắc này, có tồn tại cổ xưa mở hai mắt ra, tại Thanh Huyền quốc gia cổ, lão quái vật này hưng phấn.

Tại Chiến Thần Điện, có lão nhân đang bị bụi vùi lắp động đậy, mở mắt ra kích động không thôi, nhịn không được đứng lên, kinh động vô số môn đồ, bao nhiêu vương hầu Thánh Hoàng động dung.

Thậm chí ở hoang dã phương tây, Kiếm Thần thánh địa, người có sát khí trùng thiên đang ngỷ say trong quan tài ngồi dậy, đôi mắt như kiếm đâm thủng vòm trời, đều kích động thì thào tự nói: - Ở kiếp này, có người trọng sinh sao?

Vào thời khắc này, Đông Bách Thành Thiên Đạo viện, nam thổ Tử Trúc Sơn đều nhao nhao có lão quái vật ngủ say trong quan tài đứng lên, có người thở dài, có người kích động, có người lạnh lùng, có người hưng phấn... Đây đều là những lão quái vật trong truyền thuyết, đều là lão bất tử chôn dưới đất vô số năm, không tới thời khắc diệt môn, những lão bất tử này sẽ không xuất hiện, nhưng mà hôm nay đột nhiên biến dị, nhao nhao kinh động bọn họ. - Ở kiếp này, có thể sáng tạo kỳ tích sao? Có thể có người trọng sinh sao?

Có lão bất tử nhìn dị tượng trên trời, nhịn không được thì thào nói.

Thậm chí có lão bất tử trong mắt thèm thuồng, thì thào nói:

- Hoặc là, đây có thể là vĩnh sinh!

- U Minh Thuyền sắp xuất hiện!

Ngày hôm sau trung tâm vực có tin tức quét qua như gió bão, tin tức này trước lan ra ở trung tâm vực, sau đó tin tức này truyền khắp bắc đại dương mênh mông, nam xích địa, tây hoang dã, đông bách thành!

Sau thời gian rất dài, tin tức này truyền khắp thiên hạ.

Trung tâm vực các đại giáo cương quốc cường đại, thậm chí là đế thống tiên môn thu được tin tức, vừa nhận được tin tức thì các tông môn, thánh tông bí phái chưởng môn hoàng chủ gì đó đều động dung.

Đặc biệt là một ít lão quái vật sắp chết càng đứng ngồi không yên, thoáng cái đứng lên, động dung nói:

- U Minh Thuyền tới, phải nhanh đi thôi!

U Minh Thuyền xuất thế, tin tức này nổ tung cả trung tâm vực, cơ hồ tất cả môn phái đều biết rõ, trong một tháng ngắn ngủi truyền ra khắp mỗi góc của trung tâm vực, bất luận là tu sĩ môn phái hay tán tu, đều bàn về U Minh Thuyền.

Bình Luận (0)
Comment