Đế Bá (Dịch)

Chương 2205 - Chương 2205 - Cửu Tượng Thể Thức (2)

Chương 2205 - Cửu Tượng Thể Thức (2)
Chương 2205 - Cửu Tượng Thể Thức (2)

– Đây là đã xảy ra chuyện gì?

Mười tám Già Hải Thiên Tử, ngươi tới ta đi, từng chiêu tương đồng, lúc này khiến tất cả mọi người nhìn xem hoa cả mắt, điều ai nấy choáng váng, cũng không biết chín Già Hải Thiên Tử là từ nơi nào xông ra.

– Đây là yêu thuật của Lý Thất Dạ sao?

Lý Thất Dạ đột nhiên tiêu thất, biển đổi ra chín Già Hải Thiên Tử giống nhau như đúc, để tất cả mọi người không biết rõ đây là loại tình huống gì.

Thủ đoạn như vậy, tất cả mọi người chưa từng thấy qua, nếu như nói, Lý Thất Dạ có thể biến đổi chín Già Hải Thiên Tử, thế nhưng, hắn cũng không thể đem từng chiêu từng thức của Già Hải Thiên Tử đều mô phỏng theo được đi, huống chi, chiêu thức của chín Già Hải Thiên Tử này không chỉ là cùng với Già Hải Thiên Tử chân chính giống nhau như đúc, hơn nữa uy lực cũng là giống nhau như đúc.

Đối Xưng Thứ Nguyên, đây là một loại không gian thuật cực kỳ ảo diệu. 《 Không Thư 》 có tứ đại thuật, trong đó một đại thuật đó là Bình Hành Đối Xưng, mà “Đối Xưng Thứ Nguyên” càng là không gian thuật trong “Bình Hành Đối Xưng”.

Đối Xưng Thứ Nguyên, một ngày thi triển ra thuật này, sẽ xuất hiện một cái không gian bình hành, ở trong không gian bình hành này gặp phải địch nhân giống nhau như đúc. Lúc này xuất hiện địch nhân bất luận là chiêu thức hay công pháp hoặc giả là uy lực, đều sẽ cùng với địch nhân chân chính giống nhau như đúc.

Ở dưới “Đối Xưng Thứ Nguyên”, địch nhân biến thành tự mình cùng với bản thân chiến đấu, ở dưới “Đối Xưng Thứ Nguyên”, trừ phi là tử vong hoặc là chạy trốn, bằng không không có những phương pháp khác có thể giải.

Già Hải Thiên Tử điên cuồng vượt tới trạng thái cường đại nhất, thế nhưng, chín Già Hải Thiên Tử kia cũng giống như bão táp đến trạng thái mạnh nhất, song phương vẫn đánh cho thiên băng, đánh cho thổ huyết, Già Hải Thiên Tử đây là tự mình đánh cho bản thân thổ huyết.

Thấy Già Hải Thiên Tử tự mình đánh mình, nhất thời để mọi người nói không ra lời, yêu thuật như vậy, căn bản là không cách nào phá giải được.

– Một chút ý tứ cũng không có.

Sau khi mười tám Già Hải Thiên Tử đánh cho hai bên đều thổ huyết, Lý Thất Dạ đột nhiên xuất hiện, hắn lắc đầu nói rằng.

“Phanh, phanh, phanh. . .”

Ở trong lúc điện quang hỏa thạch này, Lý Thất Dạ Phi Tiên Thể và Trấn Ngục Thần Thể trong nháy mắt bạo phát, không có bất kỳ chiêu thức hay binh khí nào, thân thể của Lý Thất Dạ đụng thẳng tới.

Mười tám Già Hải Thiên Tử vốn chính là đánh cho khó hoà giải, chẳng phân biệt được trên dưới, hiện tại Lý Thất Dạ đột nhiên xuất thủ, Già Hải Thiên Tử đâu phải là đối thủ, tám Già Hải Thiên Tử trong nháy mắt băng diệt, mà “Đối Xưng Thứ Nguyên” tám Già Hải Thiên Tử cũng là đồng thời băng diệt.

Chân thân của Già Hải Thiên Tử trong nháy mắt bị đụng bay ra ngoài, tiên huyết điên cuồng phun, thoáng cái đã bị trọng thương.

Ở trong chớp nhoáng này, Lý Thất Dạ đã thu hồi “Đối Xưng Thứ Nguyên”, cái tay liền đem Già Hải Thiên Tử bị đánh bay bắt lấy.

“Phanh, phanh, phanh. . .” Trong khoảng thời gian ngắn đại địa lay động, Già Hải Thiên Tử bị Lý Thất Dạ nắm trong tay, một lần lại một lần hung hăng đập xuống đất. Ở dưới một trận hung hăng đánh đập, toàn thân Già Hải Thiên Tử tiên huyết nhễ nhại, cả người hấp hối.

– Quá yếu.

Lý Thất Dạ tiện tay liền đem Già Hải Thiên Tử gần như hôn mê ném xuống đất, vỗ tay một cái, lạnh nhạt nói.

Nhìn trước mắt một màn như vậy, rất nhiều người đều hơi bị hít thở không thông, đã từng bao giờ, làm Già Hải Thiên Tử không ai bì nổi, làm thiên chi kiêu tử Già Hải Thiên Tử, vào hôm nay lại giống chó chết bị Lý Thất Dạ tiện tay ném xuống đất. Một màn như vậy, so với trực tiếp trấn giết Già Hải Thiên Tử còn muốn chấn động nhân tâm hơn.

Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua Già Hải Thiên Tử trên mặt đất đã hôn mê, lạnh nhạt nói:

– Kẻ này cũng dám xưng thiên tử, ta đây chẳng phải là cha của thương thiên sao!

Lời này mặc dù không tốt, hết sức bá đạo, thế nhưng, lúc này ai dám nói cái gì, Lý Thất Dạ hoàn toàn là có tư cách nói ra lời phách lối bá đạo như thế.

– A!

Ngay khi Lý Thất Dạ đến gần, Già Hải Thiên Tử điên cuồng hét lên một tiếng, “ầm” một tiếng nổ vang vang thật lớn. Ở trong tích tắc đó, thân thể Già Hải Thiên Tử hoàn toàn nổ tung, uy lực nổ tung này cực kỳ cường đại, huyết vụ giống như là mười mấy thái dương bạo tạc, uy lực phá tan tất cả hướng Lý Thất Dạ đánh tới.

Đối mặt với bạo tạc như vậy, Lý Thất Dạ ngay cả mí mắt cũng không có nhếch một cái, hai tay hợp lại, “Phanh” một tiếng, bạo tạc đánh thẳng tới huyết vụ trong nháy mắt lui vào bên trong. Một sát na đã áp súc thành một điểm, ở trong một tiếng nổ tung, huyết vụ thoáng cái đã sụp xuống, tiêu thất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Mà nương theo thân thể tự bạo, chân mệnh của Già Hải Thiên Tử thừa dịp cơ hội này bỏ trốn mất dạng, trong nháy mắt đã tiêu thất ở chân trời.

Thấy Già Hải Thiên Tử nương theo thân thể tự bạo để chân mệnh bỏ trốn mất dạng, điều này làm cho tất cả mọi người không khỏi rùng mình, Già Hải Thiên Tử cũng đích thật là một kẻ hung ác, ở trong lúc sinh tử, quả đoán lấy hay bỏ, lấy thân thể bạo tạc đổi lấy cơ hội chân mệnh đào tẩu.

– Không đuổi sao?

Nhìn chân mệnh của Già Hải Thiên Tử bỏ chạy đi, Lý Thất Dạ hoàn toàn không có ý tứ truy kích, Tư Mã Ngọc Kiếm không nhịn được hỏi.

– Cứ giữ lại cho hắn một cái mạng đi.

Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm nói rằng:

– Chạy trốn được hòa thượng, chạy không được miếu. Hắn một cái mạng nhỏ, sẽ để lại cho ngươi tới lấy nhé.

Nói rồi ánh mắt của hắn rơi vào trên người Tô Ung Hoàng.

– Tiếp theo, ta sẽ đích thân lấy mạng chó của hắn.

Tô Ung Hoàng cũng không khỏi lạnh giọng nói rằng.

Lúc này đây nếu như không phải là bị Thần Chỉ Châu áp chế, nàng căn bản là không hề sợ Già Hải Thiên Tử, Già Hải Thiên Tử muốn đánh bại nàng, căn bản là chuyện không thể nào. Chính là đã bị Thần Chỉ Châu vô cùng cường đại áp chế, cho Già Hải Thiên Tử cơ hội tập kích.

– Thương thế của ngươi bị không nhẹ, chúng ta tạm thời trở về đi.

Lý Thất Dạ nhìn một chút tình huống của Tô Ung Hoàng, chậm rãi nói rằng.

Lý Thất Dạ dẫn theo Tô Ung Hoàng các nàng rời đi, người khác đều nhường ra một con đường tới, không có bất kỳ người nào dám cản đường.

Quay về đến khách sạn, Lý Thất Dạ nhìn một chút Tô Ung Hoàng, nói rằng:

– Tên tiểu tử kia vì sao đột nhiên tập kích ngươi?

– Cái gì ta ta ngươi ngươi.

Tô Ung Hoàng tức giận trừng mắt nhìn Lý Thất Dạ một cái, tú mục hung hăng lườm Lý Thất Dạ một cái, nói rằng:

– Ta là sư phụ ngươi, ngươi hẳn là thành thật kêu một tiếng sư phụ, chớ có không lớn không nhỏ.

Tô Ung Hoàng mỹ nhân này mà chính là ung dung hậu duệ quý tộc. Sau khi làm Tiên Đế nàng có một cổ đoan trang cao quý chính là khí tức, khi nàng mang theo ba phần kiều ý trừng mắt với Lý Thất Dạ một cái, có phong thái không đồng dạng như vậy, đáng giá được người tinh tế thưởng thức.

Bình Luận (0)
Comment