Đế Bá (Dịch)

Chương 2262 - Chương 2262 - Chém Giết (2)

Chương 2262 - Chém Giết (2)
Chương 2262 - Chém Giết (2)

Phanh — một tiếng, hai tay của thân ảnh cao ngạo đánh thẳng vào năm thần thú, quản chi thân ảnh vô địch cũng không cách nào đánh bại Ngũ Đạo Vĩnh Phong.

Tuy một kích này đánh lên vùng đất, nhưng mà cả đại địa lay động trước một kích này, trong khoảng thời gian ngắn, sinh linh cả Thần Chỉ Châu vô cùng hoảng sợ, đây quả thật là tận thế tới nơi này, không biết có bao nhiêu sinh linh bị dọa run rẩy.

“Phanh –” một tiếng, tuy thân ảnh cao ngạo không cách nào làm gì Ngũ Đạo Vĩnh Phong, nhưng mà bị lực lượng vô địch trấn áp, cả Ngũ Đạo Phong Thiên bị trấn áp vào trong lòng đất.

Hai tay thô to trấn áp đại địa, vô số tu sĩ cường giả ngã la liệt, rất nhiều người hai chân như nhũn ra, ngay cả lực lượng đứng vững cũng không có.

Trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa yên tĩnh tới cực điểm, đôi mắt nhìn chằm chằm vào hố sâu.

Mọi người muốn nhìn xem Lý Thất Dạ có giết ra khỏi bùn đất hay không, tất cả mọi người muốn nhìn thấy Lý Thất Dạ bị đánh vào trong lòng đất lần nữa.

Rất nhiều người xem ra, Lý Thất Dạ chính là người sáng tạo kỳ tích, hiện tại với rất nhiều người mà nói, Lý Thất Dạ là tồn tại không gì làm không được.

Nhưng mà thời gian một khắc qua đi, thiên địa vẫn yên tĩnh, Lý Thất Dạ cũng không có đánh văng hai tay của thân ảnh cao ngạo lần nữa, không có nhảy lên bày ra tư thái vô địch.

Qua thật lâu, có người thì thào nói:

– Chấm dứt sao? Chấm dứt như thế sao?

Lúc này thân ảnh cao ngạo đứng lên, thu hồi hai tay, ánh mắt của nó nhìn chằm chằm vào hố sâu, nhưng mà hố sâu không có chút động tĩnh nào cả.

– Kết thúc rồi sao?

Nhìn thấy hố sâu không có động tĩnh gì, Lý Thất Dạ không có nhảy ra đuổi giết, chuyện này làm cho rất nhiều người cảm thấy thất vọng, có người thậm chí không thể tin được nói:

– Lý Thất Dạ đã chết như vậy? Không thể nào, hắn có mười ba mệnh cung mà?

Vào thời điểm này, vô số người tràn ngập kính nể Lý Thất Dạ, vào lúc này rất nhiều người đều cảm thấy không thể tin Lý Thất Dạ có thể chết như vậy.

– Dù sao đây chính là đại trận tuyệt thế mà cho dù là tồn tại hoành kích Tiên Đế cũng chưa chắc chống lại được.

Cũng có người nói như thế:

– Lý Thất Dạ cường đại hơn nữa cũng không gánh được.

Trong khoảng thời gian ngắn, vô số người ngừng thở, rất nhiều người muốn nhìn thấy kỳ tích xuất hiện, rất nhiều người đều hy vọng Lý Thất Dạ vẫn còn sống.

Mà hiện tại, đối với rất nhiều người mà nói, muốn nhìn thấy Lý Thất Dạ đánh tan đại trận, muốn nhìn thấy hắn chiến thắng kẻ địch.

Đột nhiên thân ảnh cao ngạo ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, ánh mắt của hắn quét qua, cực kỳ sắc bén, ánh mắt nhìn xuống dưới chiếu sáng đại địa, thậm chí là chiếu sáng cả Thần Chỉ Châu.

Ánh mắt của thân ảnh cao ngạo nhìn qua nơi nào, bất cứ tồn tại gì cũng không thể tránh thoát tầm mắt của hắn.

Nhưng mà dưới ánh mắt như vậy, Lý Thất Dạ đã không thấy, Lý Thất Dạ hình như biến mất không nhìn thấy bóng dáng tâm hơi.

– Không đúng, Lý Thất Dạ không phải chết, hắn là biến mất không thấy.

Lão Thần Vương từ thần thái của thân ảnh cao ngạo kia phát hiện ra cái gì đó, lớn tiếng nói ra.

– Lý Thất Dạ chạy đi đâu?

Nghe nói như thế, không biết bao nhiêu người vui vẻ trong lòng, đối với bọn họ mà nói, tin tức này ít nhất còn tốt hơn Lý Thất Dạ chết rất nhiều.

Trong khoảng thời gian ngắn, vô số tu sĩ cường giả đều mở ra thiên mới, muốn tìm kiếm hành tung Lý Thất Dạ, nhưng mà tất cả mọi người không ngờ tới Lý Thất Dạ cứ thế biến mất.

– Ngươi biết đại thế không? Tác dụng chính thức của nó là cái gì?

Vào thời điểm này, Lý Thất Dạ khoan thai nói ra.

Đột nhiên thân ảnh cao ngạo nhìn qua Lý Thất Dạ

– Tại đó!

Có người men theo âm thanh nhìn lại, đưa tay chỉ lên trời.

Lý Thất Dạ đang ở trong đại thế, hắn đứng trên rễ cây gia,f đứng canh Luân Hồi Cửu Diệp Thảo.

Vừa nhìn thấy Lý Thất Dạ, thân ảnh cao ngạo sáng chói mắt, ánh mắt của nó xuyên qua tuyên cổ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ chém giết.

Đáng tiếc, Lý Thất Dạ đứng trong đại thế, chỉ bằng vào thân ảnh cao ngạo không thể giết Lý Thất Dạ.

– Cái này, cái này, điều này sao có thể ——

Lão Thần Vương nhìn qua Lý Thất Dạ dưới gốc cây, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, hít khí lạnh, nói:

– Đại thế lớn như vậy ngay cả Tiên Đế cũng không vào được, hắn, hắn, hắn đi vào thế nào?

Đương nhiên, có không ít tu sĩ cường giả nhìn thấy Lý Thất Dạ bình yên vô sự cũng thả lỏng một hơi, đương nhiên bọn họ không hi vọng Lý Thất Dạ chết đi, bọn họ càng hi vọng Lý Thất Dạ lại sáng tạo một kỳ tích.

– Đây cũng là một kỳ tích!

Có tu sĩ cường giả nhìn qua Lý Thất Dạ trong lúc vô thanh vô tức biến mất trước mặt mọi người, tiến vào trong đại thế.

Ngay cả tu sĩ Mị Linh nhất tộc cũng nhịn không được nói:

– Hắn ngay cả mười ba mệnh cung đều có thể tu luyện ra, còn có kỳ tích gì mà không sáng tạo ra được chứ?

Oanh ——

Chỉ trong nháy mắt thân ảnh cao ngạo vung mạnh hai tay lên, nặng nề nện vào xuống, giống như ngàn vạn ngọn núi đạp vào đại thế.

Mặt đất lúc này chấn động kịch liệt, đất rung núi chuyển không dứt.

Đương nhiên, mặt đất cũng không bị nện chìm, đại địa vẫn hoàn hảo, mà thân ảnh cao ngạo bị bắn ra phía sau, nó thật lâu mới đứng vững thân thể.

– Đại thế quá cường đại rồi.

Có người thấy thân ảnh cao ngạo cũng bị đẩy lùi, nó không thể thừa nhận nổi đại thế, chuyện này có thể thấy đại thế đáng sợ cỡ nào.

– Vậy Lý Thất Dạ đi vào bằng cách nào?

Có người liền không nhịn được hỏi.

Đối với vấn đề này, lão Thần Vương cũng không có cách nào trả lời, trên thực tế, vấn đề này không ai có được đáp án.

Oanh, oanh, oanh...

Trong khoảng thời gian ngắn, thân ảnh cao ngạo phát động thế công liên tục, thân ảnh cao ngạo giống như cuồng bạo không dứt.

Thân ảnh cao ngạo không ngừng nện mạnh vào đại thế, cả thiên địa lay động không ngớt, lực lượng cuồng bạo bộc phát ra làm cả Thần Chỉ Châu như con thuyền nhỏ rơi vào biển cả mênh mông, một chút lực lượng bão tổ cũng có thể nhấn chìm con thuyền này.

Mà tu sĩ trong nơi này chỉ là con kiến nhỏ, nếu như chiếc thuyền nhỏ bị chìm, bọn họ cũng chôn cùng.

Đứng trong đại thế, thần thái Lý Thất Dạ bình thản, hắn quan sát chúng sinh, cẩn thận thường thức từng chiếc lá trên Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, dường như Luân Hồi Cửu Diệp Thảo trong mắt hắn là thứ cực kỳ xinh đẹp.

Vào thời điểm này, Lý Thất Dạ từ đầu đến cuối cũng không quay người nhìn qua thân ảnh cao ngạo kia.

Công kích liên tục như thế, thân ảnh cao lớn không thể phá đại thế, thậm chí còn không làm đại thế rung chuyển, cuối cùng nhất, nó cũng chỉ dừng lại, đứng bên ngoài đại thế nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.

Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều tu sĩ cường giả đang không ngừng suy đoán, đều muốn biết Lý Thất Dạ sẽ dùng thủ đoạn gì đối phó tình cảnh trước mắt.

Qua một hồi lâu sau, Lý Thất Dạ xoay người lại, nhìn qua thân ảnh cao ngạo, cười nói:

– Buông tha là cử chỉ sáng suốt, không nói chỉ là một đại trận mà thôi, cho dù Tiên Đế muốn cường công nơi đây, không trả giá thật nhiều thì đừng mong tiến vào.

Bình Luận (0)
Comment