Nói xong, hắn chậm rì rì mà đem Luân Hồi Cửu Diệp Thảo thu lại.
Nhìn qua Lý Thất Dạ thu Luân Hồi Cửu Diệp Thảo lại, tất cả mọi người nuốt nước bọt, trong nội tâm thập phần hâm mộ, nhưng mà lại không thể làm gì, Luân Hồi Cửu Diệp Thảo đã thành vật của Lý Thất Dạ, tất cả kết cục đã định, hoàn toàn không có ai dám đánh chủ ý lên nó. - Xem ra, đều đang chuẩn bị cho thời khắc cuối cùng, đại tai nạn không xa.
Lý Thất Dạ thu hồi Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, vỗ vỗ tay, tiếc nuối nói.
Không ai có thể nghe hiểu được Lý Thất Dạ nói thế có ý gì, cũng không người nào biết Lý Thất Dạ nói thời khắc cuối cùng là thế nào.
Cuối cùng nhất, ở trước mắt bao người, Lý Thất Dạ chậm rãi đi ra khỏi đại thế.
Tất cả mọi người nhìn qua Lý Thất Dạ, thời điểm này ai cũng ngừng thở, nhìn Lý Thất Dạ đi tới, bất luận là ai cũng cảm thấy nội tâm kính sợ, đây không chỉ là vì Lý Thất Dạ cường đại, càng vì thủ đoạn sắt máu của Lý Thất Dạ, bất kể là ai là địch đều giết không tha. - Chúng ta đi thôi.
Lý Thất Dạ cười nhìn Tô Ung Hoàng nói ra. Tô Ung Hoàng cũng không nói hai lời, yên lặng gật đầu.
Lý Thất Dạ vừa mới nói xong, hắn lập tức xoay người, hai mắt phát lạnh, nói:
- Ta là người không thích có kẻ lén lút theo sau mình, trước khi ta tức giận, tốt nhất nên đi ra đi.
Đột nhiên Lý Thất Dạ nói như vậy, tất cả mọi người chấn động, bởi vì không có người phát hiện có kẻ vụng trộm đi theo Lý Thất Dạ!
Lý Thất Dạ dứt lời, hư không chấn động thật lớn, trong hư không xuất hiện một người, hắn chậm rãi đáp xuống đất.
- Hậu sinh khả uý, khó lường, như vậy đều có thể bị ngươi phát hiện.
Người đáp xuống mở miệng nói ra.
Đây là một lão giả, lão giả này hết sức kỳ quái, một nửa thân thể bảo trì thân người, một nửa thân thể khác là cành lá, hơn nữa cành lá thập phần xanh tươi, dường như mỗi một phiến lá non là tính mạng hoàn toàn mới, có được sinh mệnh lực bàng bạc.
Lão giả này thần thái bình thường, mặc xiêm y cũng bình thường, diện mạo cũng là hết sức bình thường, nhìn qua không cảm thấy có gì đặc biệt.
Nhưng mà đôi mắt của hắn thì không bình thương, đôi mắt hắn mở ra giống như lỗ đen thâm thúy, mặc kệ ngươi là thiên địa vạn đạo hay là chư thiên thần ma, một khi lọt vào trong mắt của hắn sẽ bị hủy diệt.
Lão giả này đứng ở nơi đó, hắn nhìn qua Lý Thất Dạ, đôi mắt của hắn như xoáy vào lòng người.
- Tồn tại hoành kích Tiên Đế!
Nhìn thấy lão giả này có đôi mắt như hủy diệt thế gian, lão Thần Vương ngẩn người, phục hồi tinh thần lại, hai chân mềm nhũn, suýt chút nữa ngã xuống đất.
Nghe nói như vậy, tất cả người ở đây hoảng sợ, lão giả trước mặt từ khí thế hay là tướng mạo nhìn hết sức bình thường, so với Mộng Trấn Thiên có huyết khí trùng thiên, âm dương luân chuyển, dị tượng lộ ra ngoài, lão giả này quá bình thường. - Là thực ——
Có đại nhân vật thế hệ trước kiến thức quảng đại nhận ra đôi mắt này, lập tức hoảng sợ thất sắc, không ngừng lui ra phía sau, không dám nhìn vào mắt lão giả này.
Lão giả đưa mắt nhìn qua tu sĩ nào, người đó đều cúi đầu xuống, không dám nhìn vào mắt hắn, bởi vì đôi mắt kia thật đáng sợ, nó có thể hủy diệt tất cả, bất kể là ai nếu nhìn vào đôi mắt này, chỉ sợ linh hồn sẽ xuất khiếu, bị hút vào trong đôi mắt kia.
Hoành kích Tiên Đế, đây là tồn tại rung động nhân tâm cỡ nào, tồn tại đáng sợ như vậy đang đứng trước mặt mọi người, trong khoảng thời gian ngắn làm mọi người nhút nhát, không biết có bao nhiêu người da đầu run lên, sinh lòng sợ hãi. - Rốt cục có tồn tại hoành kích Tiên Đế xuất thế.
Có người nghe nói như vậy, nhịn không được nhìn trộm lão giả này, trong nội tâm run rẩy, thì thào nói ra.
Tồn tại hoành kích Tiên Đế là cường giả vô cùng đáng sợ, đây là tồn tại làm người ta sợ hãi, đối mặt với tồn tại như thế, người ta chỉ dám đứng xa mà nhìn.
Nói như vậy, hoành kích Tiên Đế cũng không dễ dàng xuất thế, nếu như tồn tại này xuất thế, như vậy chắc chắn là có đại sự xảy ra.
Hiện tại tồn tại hoành kích Tiên Đế xuất hiện ở chỗ này, không ai nghi vấn, mọi người đều biết hắn đang hướng tới trường sinh tiên dược trong tay Lý Thất Dạ.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều nhìn qua Lý Thất Dạ và lão giả này, tất cả mọi người muốn xem đối mặt với hoành kích Tiên Đế, Lý Thất Dạ sẽ lựa chọn như thế nào.
Lão giả nhìn qua Lý Thất Dạ, ánh mắt của hắn như hóa thành thực chất, bất luận kẻ nào bị tồn tại hoành kích Tiên Đế nhìn chằm chằm vào, da đầu chắc chắn sẽ run lên, trong nội tâm nhút nhát, người tâm lý kém chắc chắn sẽ quỳ xuống đất.
Nhưng mà bị lão giả này nhìn chằm chằm vào, Lý Thất Dạ hoàn toàn không sao cả, tùy ý tùy tâm, hắn chỉ liếc mắt nhìn qua lão giả này, nói:
- Ta còn tưởng rằng là ai, thì ra là Song Đế chi tử lão đầu.
Bị Lý Thất Dạ một câu nói toạc lai lịch bản thân, lão giả cũng có chút kinh ngạc, chậm rãi nói ra:
- Ta đã lánh đời thật lâu, không ngờ vẫn có người nhớ rõ lão đầu ta.
Song Đế chi tử nghe được danh xưng này, rất nhiều người hai mặt nhìn nhau, cường giả trẻ tuổi chưa từng nghe qua danh hiệu này, đương nhiên, cho dù là nhân vật chưa từng nghe qua, cũng không có kẻ nào dám bất kính với lão giả này. - Song Đế chi tử ——
Có đại nhân vật phủ bụi thế hệ trước nghe cái tên này liền hít khí lạnh, thì thào nói:
- Truyền thuyết là nhi tử do Tiên Đế cùng thụ tổ sinh ra, hắn... hắn còn sống trên đời?
Nghe nói như thế, không hiếm người có trí nhớ tốt lập tức nhớ lại, đồn đãi nói trong Thiên Linh Giới đã từng có một vị Tiên Đế kết hợp với thụ tổ, về sau sinh hạ một tiểu hài, tiểu hài này phụ thân là Tiên Đế, mẫu thân là thụ tổ.
Mặc dù có đồn đãi nó, vị Tiên Đế và thụ tổ này không chính thức như cây liền cành, nhưng mà hắn xác thực chính là con của Tiên Đế cùng thụ tổ, chính là vì như thế, hắn được xung là Song Đế chi tử.
Mà Song Đế chi tử từng uy danh hiển hách thời đại đó, thậm chí là danh chấn cửu giới, nhưng mà sau thời đại đó chấm dứt, Song Đế chi tử cũng biến mất.
Thời gian dài dằng dặc qua đi, mọi người cũng không nghĩ tới Song Đế chi tử còn sống.
Hiện tại Song Đế chi tử xuất hiện ở chỗ này, tất cả mọi người không cam thấy bất ngờ, nếu như Song Đế chi tử vẫn còn sống, hắn đã phủ bụi quá lâu rồi, cho dù hắn là con của Tiên Đế cùng thụ tổ, trải qua năm tháng dài lâu giày vò như vậy, cho dù là tồn tại như hắn cũng phải đi tìm trường sinh tiên dược.
Song Đế chi tử nhìn qua Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:
- Tiểu hữu, ta và ngươi làm giao dịch được chứ?
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Ngươi muốn đồ vật trong tay ta đúng không?
Không cần nói hắn cũng biết Song Đế chi tử tới tìm hắn là vì cái gì.
- Đúng vậy.