Long Chiến Thiên lạnh lùng nói:
- Cố Tôn ngươi cũng nên hiểu rõ, khi năm mạch Phi Tiên Giáo chúng ta đồng quy hiệp lực, chắc chắn vô địch trên đời. Ngươi cảm thấy bằng vào Phi Tiên Giáo chúng ta, không thể độc chiếm thành quả cuộc chiến này hay sao? - Tốt, nếu Chiến Thiên huynh có tin tưởng như vậy, ta cũng không nói gì nữa.
Cố Tôn vừa cười vừa nói:
- Yêu cầu của Chiến Thiên huynh, ta cũng đồng ý, chỉ cần thành công, người nọ sẽ giao cho Phi Tiên Giáo các ngươi.
- Rất tốt, thành giao.
Long Chiến Thiên nhìn chằm chằm vào Cố Tôn trong chốc lát, sau đó chậm rãi nói ra:
- Bây giờ chúng ta nói chuyện dẫn người nọ xuất hiện.
- Dẫn xuất người nọ xuất hiện cũng không khó.
Cố Tôn vừa cười vừa nói:
- Không ngại cầm thành Minh Châu làm điểm đột phá, chỉ cần chọc tổ ong vò vẽ này, còn không sợ hắn xuất hiện hay sao? Đến lúc đó chỉ cần Chiến Thiên huynh làm như thế này...
Sau khi Cố Tôn và Long Chiến Thiên thương lượng thỏa đáng, lúc này mới phiêu nhiên mà đi. Đưa mắt nhìn Long Chiến Thiên rời đi, Cố Tôn cười nhạt.
Sau khi Long Chiến Thiên đã đi xa, thân ảnh Diệp Cửu Châu xuất hiện bên cạnh Cố Tôn.
- Sư tôn, Phi Tiên Giáo sẽ đọ sức trận này hay sao?
Sau khi Long Chiến Thiên đã đi, Diệp Cửu Châu chậm rãi hỏi.
- Sẽ!
Cố Tôn tươi cười, nói ra:
- Năm đó bị cưỡng ép dò xét, Phi Tiên Giáo vẫn lấy làm hổ thẹn. Hiện tại Phi Tiên Giáo đang dã tâm bừng bừng, trong Phi Tiên Giáo thế hệ trẻ cũng khí thế hừng hực, bọn họ có xu thế vấn đỉnh thiên mệnh, cho nên bọn họ mới không tiếc vi phạm lời hứa, hàng lâm hậu thế, bọn họ đã chuẩn bị làm lớn một hồi, đối với Phi Tiên Giáo mà nói, ai ngăn cản bọn họ đều phải chết. - Nhưng thế hệ trước của Phi Tiên Giáo mới là nội tình lớn nhất của Phi Tiên Giáo, chiến tướng Tiên Đế của Phi Tiên Giáo mới là át chủ bài của bọn họ, chỉ sợ những lão tổ này không muốn trở mặt với âm nha.
Diệp Cửu Châu còn nghi vấn.
- Những chiến tướng này biết rõ mình đang đối mặt với tồn tại thế nào.
Cố Tôn vừa cười vừa nói:
- Nhưng mà bọn họ đã già, các đế tử Nhân Hiền Tiên Đế đã quay về, bọn họ có thể còn sống rời khỏi tiên lao, vậy ý nghĩa bọn họ đã đáng sợ tới mức khó tưởng tượng.
Nói đến đây Cố Tôn cười rất đậm, nói ra:
- Long Chiến Thiên, hắn chỉ là người tiên phong mà thôi, độc thủ sau lưng Phi Tiên Giáo còn chưa xuất hiện đâu. Năm đó hắn cưỡng ép dò xét Phi Tiên Giáo, bao nhiêu người trong Phi Tiên Giáo sợ phá gan. Bao nhiêu người sợ tới mức tự sát, ngay cả con của Nhân Hiền Tiên Đế cũng trốn vào trong tiên lao. Sự kiện này các nhi tử Nhân Hiền Tiên Đế không thoát khỏi liên quan, lúc này nhi tửNhân Hiền Tiên Đế trở về, tất nhiên sẽ báo thù. - Nếu như đám lão tổ Phi Tiên Giáo dám đứng ra ngăn cản, trong Phi Tiên Giáo sẽ diễn ra một hồi long tranh hổ đấu, về phần là ai thắng còn khó nói, nhưng mà Phi Tiên Giáo sẽ dẫn tới tai hoạ ngập đầu, hắn sẽ ra tay tiêu diệt Phi Tiên Giáo!
Cố Tôn vừa cười vừa nói:
- Đây không phải là thời điểm trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi hay sao? Bắt lấy hắn, lại diệt Phi Tiên Giáo, cửu giới nằm trong bàn tay của ta.
Nghe Cố Tôn nói thế, Diệp Cửu Châu trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng hắn nhẹ nhàng nói:
- Mục tiêu cả đời của sư tôn không phải là vì xưng bá cửu giới.
- Thì thế nào, không phải thì như thế nào?
Cố Tôn không thèm để ý, vừa cười vừa nói.
Diệp Cửu Châu nghiêm túc nói ra:
- Sư tôn nếu có ý xưng bá, năm đó đã đi theo tùy tùng đại nhân, cũng có thể thành tựu Tiên Đế, cần gì đối địch với đại nhân? Sư tôn đau khổ đối địch như thế, giày vò ba thế. Chẳng lẽ cũng chỉ vì bá chủ cửu giới sao? Nếu sư tôn chỉ vì cửu giới, ánh mắt quá thấp rồi, Tiên Đế còn quyến luyến cửu giới, sư tôn cũng không phải tục nhân như vậy. - Cửu Châu, ngươi đang bất kính với sư tôn đấy.
Cố Tôn xụ mặt nói ra.
Diệp Cửu Châu cũng không có sợ hãi, hắn khom người, nói ra:
- Đệ tử chỉ nói thật mà thôi, nếu sư tôn cảm thấy đệ tử nói không đúng, giáng tội cho đệ tử là được.
Cố Tôn nhìn Diệp Cửu Châu, cuối cùng chậm rãi nói:
- Ngươi đi theo ta cả đời. Không phải ngươi thiếu nợ ta, là ta thiếu nợ ngươi. Cả đời của ta có đệ tử như ngươi, truyền đạo thụ nghiệp đã hoàn thành, ta không có gì tiếc nuối. - Tiếc nuối duy nhất đời ta là không thể đánh bại âm nha! Trong mắt hắn ta chỉ là con kiến hôi, hắn căn bản không đặt ta vào trong mắt!
Nói đến đây, ánh mắt Cố Tôn bắn ra hung quang, lạnh lùng nói:
- Nếu như ta chỉ là con kiến hôi cũng tốt, ta sẽ làm con kiến hôi có thể phá hủy con đập lớn, cho dù là con kiến hôi cũng có ngày là tai họa lớn cho hắn...
- Hắn chỉ là phàm nhân, có thể chúa tể cửu thiên thập địa, hắn có thể bao trùm trên đầu Tiên Đế, hắn có thể tồn tại tuyên cổ, vì cái gì ta lại không thể! Ta chính là một trong thập đại thiên tài tuyên cổ, chuyện hắn có thể làm được, chỉ cần cho ta đầy đủ thời gian, ta cũng có thể làm được! Thành tựu của hắn, có một ngày ta cũng hoàn thành.
Nói đến đây, thái độ của Cố Tôn kiên định, ánh mắt trở nên bén nhọn.
- Thiên phú sư tôn rất cao, là không ai bằng.
Diệp Cửu Châu nhẹ nhàng nói:
- Nhưng âm nha đại nhân có thành tựu hôm nay, hắn có thể trường tồn tuyên cổ, cũng không phải bởi vì hắn có thiên phú thế nào, mà là vì hắn có đạo tâm bất động, đạo tâm hắn kiên cố hơn kim ngọc, cho nên hắn mới có thành tựu hôm nay. - Cửu Châu nha, nói đến đạo tâm, ngươi cũng có điểm giống hắn.
Cố Tôn vừa cười vừa nói:
- Đạo tâm, chỉ cần cho ta đầy đủ thời gian tích lũy, ta cũng làm được.
Diệp Cửu Châu há miệng muốn nói, cuối cùng vẫn thở dài không nói.
- Như thế nào?
Cố Tôn nhìn ái đồ của mình, nhàn nhạt nói:
- Nếu như ngươi muốn rời đi, vi sư không trách ngươi, cả đời này ngươi đã giao ra cho sư tôn quá nhiều, nếu như ngươi không muốn làm, ta cũng không ép buộc ngươi. - Sư tôn chính là phụ thân thân sinh của ta.
Diệp Cửu Châu từ từ nói:
- Nhưng mà ta cảm thấy sư tôn đối địch với âm nha đại nhân, thực sự lãng phí thời gian, âm nha đại nhân ban đầu cũng không ôm địch ý với sư tôn.
- Thật sự ngay từ đầu không ôm địch ý với ta?
Cố Tôn cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Nếu như hắn không ôm địch ý với ta, cũng không cần phải che giấu, hắn nắm giữ Thể Thư trong tay, hắn có truyền thể thuật cho ta sao? Hừ, nếu hắn thật sự dốc túi truyền thụ, vì sao cố ý bồi dưỡng Ngâm Thiên Tiên Đế! Hắn biết rõ ta còn có cơ hội trở thành Tiên Đế hơn cả Ngâm Thiên, nhưng hắn lại làm như không thấy... - ... Hắc, cũng bởi vì hắn cảm thấy ta trời sinh phản cốt, cho nên mới đề phòng ta, ngay cả cửa bảo khố cũng không cho ta bước vào! Hắn đã cho rằng ta trời sinh phản cốt, vậy thì tốt, ta sẽ phản cho hắn thấy, cho hắn biết ta không phải là người bởi vì một câu nói của hắn mà quyết định nhân sinh của mình! Cho dù đối địch với hắn, ta sẽ làm hắn không được như ý, làm cho hắn không vừa lòng!